Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma
-
Chương 49: Đêm Sáng Như Ban Ngày (2)
Cố Thanh Phong chạy đi còn chưa lâu.
Trên khoảng đất trống chỗ hắn vừa đứng, đột nhiên xuất hiện một bóng người quỷ dị, như bước ra từ hư không.
Người tới là một nam tử áo đen, khí thế kinh người, cặp mắt âm u nhìn chằm chằm vào ngọn núi bị chém ra làm đôi, trên mặt phủ kín vẻ nghiêm trọng.
Nếu Cố Thanh Phong có thể nhìn thấy toàn diện khuôn mặt của người này, chắc chắn sẽ hô lên.
Đây không phải lãnh đạo trực tiếp nhà mình à?
Không sai, người tới chính là Lệ Thiên Nhận, Trấn Ma Ti của quận Ngô Đồng, là Trừ ma sứ duy nhất đạt đến Thiên giai, đồng thời cũng là Tiên Thiên tông sư!
Lệ Thiên Nhận cẩn thận quan sát hiện trường, hắn không đi tìm tung tích của thủ phạm đã gây ra tất cả chuyện này, vì hắn là một kẻ thông minh, hắn biết rõ người có thể làm ra chuyện có động tĩnh lớn thế này, chắc chắn là Tiên Thiên tông sư, trong khoảnh khắc mình chạy đến đây, khéo đối phương đã kịp chạy trốn đến chỗ nào đó cách đây mười mấy dặm rồi.
Hắn vừa mới đến đây không lâu, soạt soạt soạt, lại có thêm vài bóng người nữa đột nhiên xuất hiện.
Bọn họ bị bóng đêm che phủ, không nhìn thấy rõ mặt, nhưng khí thế dao động khủng khiếp ở trên người đã nói cho mọi người biết, đây cũng là Tông sư!
Chỉ trong chớp mắt, mấy vị Tiên Thiên tông sư trong quận Ngô Đồng vậy mà đã tập hợp lại một chỗ.
Tất cả tông sư nhìn tràng cảnh ở trước mặt, tất cả đều chung sắc mặt nặng nề, lông mày nhăn hết lại.
"Yêu khí thật khủng khiếp, xem ra chắc hẳn là một con yêu ma cấp Tiên thiên rồi đây." Đột nhiên có một tông sư trầm giọng nói.
"Không!" Lệ Thiên Nhận đột nhiên lên tiếng: "Không phải yêu ma, là yêu nhân, yêu nhân của Huyết Ma giáo, đây là mùi của Bạch Cốt Yêu Hoả, không sai được, phương pháp luyện chế ra Bạch Cốt Yêu Hoả chỉ có Huyết Ma giáo mới có."
"Bạch Cốt Yêu Hoả! Huyết Ma giáo! Nghe nói Bạch Cốt Yêu Hoả chính là kỹ năng sở trường của Bạch Cốt Thượng Nhân, sức mạnh đã lên đến nhường này, chẳng lẽ Bạch Cốt Thượng Nhân đã thăng cấp lên đến Tông sư rồi sao?"
"Chết tiệt, không ngờ Huyết Ma giáo lại có thêm một tên tông sư nữa, ở cái thời đại tà ác lấn áp chính nghĩa này, tình thế của chúng ta càng bất lợi hơn rồi!"
"Không phải Bạch Cốt Thượng Nhân." Lệ Thiên Nhận lạnh lùng nói.
"Tất cả những này đều do Bạch Cốt Yêu Hoả kết hợp với kiếm pháp tạo thành, Bạch Cốt Thượng Nhân không biết kiếm pháp."
"Bạch Cốt Yêu Hoả kết hợp với kiếm pháp?" Đột nhiên có tông sư kêu lên.
"Bạch Cốt Yêu Hoả là vật chí âm chí tà, hung tàn quái đảm, sao có thể dung nhập với kiếm pháp được? Chuyện này cần có năng lực thao túng lửa mạnh đến dường nào mới được chứ? Đúng là có người làm được đến thế ư?"
"Phán đoán của ta không sai được." Lệ Thiên Nhận tiếp tục nói: "Người này chắc chắn là một tên Hoàng sư cực kỳ tinh thông kiếm pháp và khống hoả của Huyết Ma giáo."
Nghe phán đoán của Lệ Thiên Nhận, mọi người lựa chọn tin tưởng, dù sao đối phương cũng là Trừ Ma Sứ Thiên giai của Trấn Ma Ti, là chuyên gia lĩnh vực này.
"Với cả kiếm pháp này, nếu ta đoán không sai, chính là Nhất Tự Phần Dương Kiếm của Trấn Ma Ti."
"Cái gì! Thế này chẳng phải có nghĩa là đối phương đã đến Trấn Ma Ti rồi hả? Hoặc không lẽ Trấn Ma Ti có gián điệp?"
Lệ Thiên Nhận gật đầu, lời ít ý nhiều đáp: "Đúng."
"Này, Lệ huynh, ngươi nghĩ xem tại sao Tông sư của Huyết Ma giáo ban đêm khuya khoắt chạy đến quận Ngô Đồng này, rốt cuộc muốn làm cái gì vậy?"
Khóe miệng Lệ Thiên Nhận đột nhiên nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo: "Ý đồ của hắn ta cũng đã đoán được đại khái rồi."
"Có ý gì?" Có tông sư tò mò hỏi.
"Không thể nói."
Lệ Thiên Nhận đáp lại một câu sau, sau đó biến vào trong màn đêm tối.
Chỉ để lại mấy vị tông sư đần mặt ra nhìn nhau.
Một lúc lâu sau mới có người cười bất đắc dĩ nói: "Tính cách của Lệ huynh đúng thật là... vẫn như vậy..."
Cuối cùng người đấy vẫn không nói những lời đằng sau ra, có lẽ sợ Lệ Thiên Nhận vẫn chưa đi xa.
Lệ Thiên Nhận quay trở lại Trấn Ma Ti, một mình đứng ở bên cửa sổ trầm tư.
Không phải hắn bốc phét, đúng là đoán được ý đồ của đối phương thật, nhưng chuyện này liên quan đến Trấn Ma Ti, không tiện nói cho người ngoài biết được.
Một tên cường giả Tiên thiên, nửa đêm nửa đêm chui ra ngoại thành quận Ngô Đồng múa kiếm, không làm thương bất cứ ai, chỉ phá đi một ngọn núi, vậy là vì cái gì chứ?
Chỉ để luyện kiếm thôi sao?
Tuyệt đối không phải.
Y chắc hẳn đang phóng ra một loại tín hiệu.
Phóng tín hiệu gì? Phóng ra cho ai?
Lệ Thiên Nhận không cần nghĩ cũng biết đáp án, loại giáo phái giống Huyết Ma giáo này, kẻ địch lớn nhất dù sao cũng chính là Trấn Ma Ti, cho nên chắc chắn là thả tín hiệu đến Trấn Ma Ti.
Có lẽ nên nói chính xác hơn một chút, đối phương đang phóng tín hiệu đến cho cái tên Tiên thiên tông sư là mình rồi.
Để thị uy sao?
Trên khoảng đất trống chỗ hắn vừa đứng, đột nhiên xuất hiện một bóng người quỷ dị, như bước ra từ hư không.
Người tới là một nam tử áo đen, khí thế kinh người, cặp mắt âm u nhìn chằm chằm vào ngọn núi bị chém ra làm đôi, trên mặt phủ kín vẻ nghiêm trọng.
Nếu Cố Thanh Phong có thể nhìn thấy toàn diện khuôn mặt của người này, chắc chắn sẽ hô lên.
Đây không phải lãnh đạo trực tiếp nhà mình à?
Không sai, người tới chính là Lệ Thiên Nhận, Trấn Ma Ti của quận Ngô Đồng, là Trừ ma sứ duy nhất đạt đến Thiên giai, đồng thời cũng là Tiên Thiên tông sư!
Lệ Thiên Nhận cẩn thận quan sát hiện trường, hắn không đi tìm tung tích của thủ phạm đã gây ra tất cả chuyện này, vì hắn là một kẻ thông minh, hắn biết rõ người có thể làm ra chuyện có động tĩnh lớn thế này, chắc chắn là Tiên Thiên tông sư, trong khoảnh khắc mình chạy đến đây, khéo đối phương đã kịp chạy trốn đến chỗ nào đó cách đây mười mấy dặm rồi.
Hắn vừa mới đến đây không lâu, soạt soạt soạt, lại có thêm vài bóng người nữa đột nhiên xuất hiện.
Bọn họ bị bóng đêm che phủ, không nhìn thấy rõ mặt, nhưng khí thế dao động khủng khiếp ở trên người đã nói cho mọi người biết, đây cũng là Tông sư!
Chỉ trong chớp mắt, mấy vị Tiên Thiên tông sư trong quận Ngô Đồng vậy mà đã tập hợp lại một chỗ.
Tất cả tông sư nhìn tràng cảnh ở trước mặt, tất cả đều chung sắc mặt nặng nề, lông mày nhăn hết lại.
"Yêu khí thật khủng khiếp, xem ra chắc hẳn là một con yêu ma cấp Tiên thiên rồi đây." Đột nhiên có một tông sư trầm giọng nói.
"Không!" Lệ Thiên Nhận đột nhiên lên tiếng: "Không phải yêu ma, là yêu nhân, yêu nhân của Huyết Ma giáo, đây là mùi của Bạch Cốt Yêu Hoả, không sai được, phương pháp luyện chế ra Bạch Cốt Yêu Hoả chỉ có Huyết Ma giáo mới có."
"Bạch Cốt Yêu Hoả! Huyết Ma giáo! Nghe nói Bạch Cốt Yêu Hoả chính là kỹ năng sở trường của Bạch Cốt Thượng Nhân, sức mạnh đã lên đến nhường này, chẳng lẽ Bạch Cốt Thượng Nhân đã thăng cấp lên đến Tông sư rồi sao?"
"Chết tiệt, không ngờ Huyết Ma giáo lại có thêm một tên tông sư nữa, ở cái thời đại tà ác lấn áp chính nghĩa này, tình thế của chúng ta càng bất lợi hơn rồi!"
"Không phải Bạch Cốt Thượng Nhân." Lệ Thiên Nhận lạnh lùng nói.
"Tất cả những này đều do Bạch Cốt Yêu Hoả kết hợp với kiếm pháp tạo thành, Bạch Cốt Thượng Nhân không biết kiếm pháp."
"Bạch Cốt Yêu Hoả kết hợp với kiếm pháp?" Đột nhiên có tông sư kêu lên.
"Bạch Cốt Yêu Hoả là vật chí âm chí tà, hung tàn quái đảm, sao có thể dung nhập với kiếm pháp được? Chuyện này cần có năng lực thao túng lửa mạnh đến dường nào mới được chứ? Đúng là có người làm được đến thế ư?"
"Phán đoán của ta không sai được." Lệ Thiên Nhận tiếp tục nói: "Người này chắc chắn là một tên Hoàng sư cực kỳ tinh thông kiếm pháp và khống hoả của Huyết Ma giáo."
Nghe phán đoán của Lệ Thiên Nhận, mọi người lựa chọn tin tưởng, dù sao đối phương cũng là Trừ Ma Sứ Thiên giai của Trấn Ma Ti, là chuyên gia lĩnh vực này.
"Với cả kiếm pháp này, nếu ta đoán không sai, chính là Nhất Tự Phần Dương Kiếm của Trấn Ma Ti."
"Cái gì! Thế này chẳng phải có nghĩa là đối phương đã đến Trấn Ma Ti rồi hả? Hoặc không lẽ Trấn Ma Ti có gián điệp?"
Lệ Thiên Nhận gật đầu, lời ít ý nhiều đáp: "Đúng."
"Này, Lệ huynh, ngươi nghĩ xem tại sao Tông sư của Huyết Ma giáo ban đêm khuya khoắt chạy đến quận Ngô Đồng này, rốt cuộc muốn làm cái gì vậy?"
Khóe miệng Lệ Thiên Nhận đột nhiên nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo: "Ý đồ của hắn ta cũng đã đoán được đại khái rồi."
"Có ý gì?" Có tông sư tò mò hỏi.
"Không thể nói."
Lệ Thiên Nhận đáp lại một câu sau, sau đó biến vào trong màn đêm tối.
Chỉ để lại mấy vị tông sư đần mặt ra nhìn nhau.
Một lúc lâu sau mới có người cười bất đắc dĩ nói: "Tính cách của Lệ huynh đúng thật là... vẫn như vậy..."
Cuối cùng người đấy vẫn không nói những lời đằng sau ra, có lẽ sợ Lệ Thiên Nhận vẫn chưa đi xa.
Lệ Thiên Nhận quay trở lại Trấn Ma Ti, một mình đứng ở bên cửa sổ trầm tư.
Không phải hắn bốc phét, đúng là đoán được ý đồ của đối phương thật, nhưng chuyện này liên quan đến Trấn Ma Ti, không tiện nói cho người ngoài biết được.
Một tên cường giả Tiên thiên, nửa đêm nửa đêm chui ra ngoại thành quận Ngô Đồng múa kiếm, không làm thương bất cứ ai, chỉ phá đi một ngọn núi, vậy là vì cái gì chứ?
Chỉ để luyện kiếm thôi sao?
Tuyệt đối không phải.
Y chắc hẳn đang phóng ra một loại tín hiệu.
Phóng tín hiệu gì? Phóng ra cho ai?
Lệ Thiên Nhận không cần nghĩ cũng biết đáp án, loại giáo phái giống Huyết Ma giáo này, kẻ địch lớn nhất dù sao cũng chính là Trấn Ma Ti, cho nên chắc chắn là thả tín hiệu đến Trấn Ma Ti.
Có lẽ nên nói chính xác hơn một chút, đối phương đang phóng tín hiệu đến cho cái tên Tiên thiên tông sư là mình rồi.
Để thị uy sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook