Tô Nam không do dự nữa, hắn chuẩn bị giết con yêu vật này dựa theo kế hoạch trước đó.

Lúc đầu hắn ta muốn lợi dụng lúc con yêu vật đang ngủ say rồi tấn công bất chợt, nhưng thật không may, con yêu vật đang nằm trên nóc phòng giam, hắn ta không có cách nào đến gần nó được.

Khi đến trước cánh cửa phòng giam bằng kim loại, hắn ta dồn hết sức lực và đấm thật mạnh vào cánh cửa phòng giam.

Tiếng rống đinh tai nhức óc vang vọng trong phòng giam, cú đấm của hắn đủ uy lực, nhưng cửa ngục kim loại lại không có bất luận cái gì tổn hại!

Sau khi đấm xong, Tô Nam lập tức cẩn thận cảm nhận được biến hóa phía sau, đồng thời giơ nắm đấm lên, làm động tác oanh tạc phòng giam lần nữa.

Quả nhiên, ngay khi hắn ta quyết định oanh tạc cửa phòng giam một lần nữa, một luồng gió lạnh ập đến, nhanh đến mức Tô Nam dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý cũng suýt không kịp phản ứng.

"Tìm chết!"

Hắn ta đột ngột quay lại, thậm chí không cần nhìn, hắn ta đã đấm mạnh về phía trước một cái..

Bành! Một thanh âm trầm đục của huyết nhục phát ra, hắn ta cảm thấy rằng mình giống như đập vào một cái bao cát, lực lượng khổng lồ phản chấn lại khiến cánh tay hắn đau nhức kịch liệt.

Cái bóng đen bay ngược ra ngoài, Tô Nam có thể thấy rõ ràng cú đấm của mình đánh trúng đầu dơi quái, khiến con yêu vật này bị bất tỉnh.

Việc tiếp theo rất đơn giản, trước khi con dơi quái kịp phản ứng, Tô Nam đã tung hết cú đấm này đến cú đấm khác, mỗi cú đấm đều giáng mạnh vào đầu con dơi quái.

Con dơi quái cố gắng vùng vẫy, nhưng đáng tiếc, dưới sự tấn công dữ dội của Tô Nam, nó hoàn toàn không có cơ hội phản kháng, chỉ trong vài hơi thở nó đã bị đánh thoi thóp sắp chết.

Đến lúc này, Tô Nam cũng cảm thấy thân thể mình bắt đầu mệt mỏi, hắn ta khó có thể chống đỡ với cường độ cường độ tấn công cao như vậy.

"Vẫn chưa chết à, ngươi xứng đáng là một con yêu vật trong nhiệm vụ hai sao."

Kìm nén sự mệt mỏi của cơ thể, hắn ta không những không dừng lại mà tốc độ tấn công của hắn ta còn nhanh hơn, như thể hắn ta sẽ không dừng lại cho đến khi giết được con dơi quái này.

Trong lần dự báo trước đó, hắn ta đã vấp ngã một lần, để cho dơi quái tìm cơ hội phản công, bây giờ hắn ta sẽ không phạm sai lầm nữa.

Cuối cùng,sau một phút, cơ thể khổng lồ của con dơi quái hoàn toàn bất động, nhưng Tô Nam vẫn tiếp tục tấn công, hắn ta không dừng lại cho đến khi thông báo hoàn thành nhiệm vụ xuất hiện.

Đến lúc này, toàn bộ đầu của con dơi quái đã bị đập nát.

Cho đến lúc chết con dơi quái vẫn không hiểu làm sao một võ giả phàm cấp có thể kịp phản ứng với đòn tấn công bất ngờ của nó, không những vậy còn phản sát ngược lại.

【 Nhiệm vụ hàng ngày "giết chết một phàm cấp yêu vật" đã hoàn thành, phần thưởng 5 điểm yêu lực đã được phân phát. 】

【 Điểm yêu lực hiện có: 5 điểm】

"Thoát khỏi trò chơi!"

Ngay khi Tô Nam nhìn thấy lời nhắc của trò chơi, hắn ta đã ngay lập tức ngoại tuyến mà không hề nghĩ ngợi.

【Sau khi hoàn thành mỗi cái nhiệm vụ hằng ngày, ngươi có thể nhận được một lần thoát khỏi trò chơi mà không bị bất kỳ hạn chế nào.. 】

【Hiện tại ngươi đang rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, tạm thời không thể rời khỏi trò chơi, ngươi có muốn sử dụng một lần cơ hội không hạn chế rời khỏi trò chơi hay không?】

“Rời khỏi!” Không chút do dự, hắn lập tức sử dụng cơ chế thoát khỏi trò chơi không bị hạn chế.

Ngay khi hắn thoát khỏi trò chơi, xác dơi quái với tốc độ cực nhanh co rút lại, tế bào khẽ run lên, một cỗ lực lượng kinh khủng giáng xuống.

Động tĩnh này cũng kinh động đến đám thủ vệ, chúng nhanh chóng di chuyển về phía phòng giam số 19.

...

"Ta kiệt sức rồi!"

Trong phòng ngủ, Tô Nam đứng dậy ra khỏi cabin trò chơi, thở hổn hển.

Quá trình tiêu diệt dơi quái tưởng chừng như đơn giản nhưng thực ra lại chứa đầy nguy hiểm, nếu không cẩn thận chính mình sẽ là người bỏ mạng.

Bất quá vấn đề không phải ở chỗ này, mà là Tô Nam phát hiện ra một vấn đề khác, khi hắn dùng hết sức lực giết chết con dơi quái trong trò chơi thì cơ thể của hắn ở thế giới thực cũng gặp tình huống tương tự, hư thoát không còn một chút sức lực.

Phảng phất như mọi chuyện vừa xảy ra không phải xảy ra trong trò chơi mà là xảy ra ở thế giới thực vậy.

"Trò chơi này tuyệt đối không đơn giản!"

Nếu như nói cảm giác tử vong vô cùng chân thực của ngày hôm qua có thể dùng việc độ hoàn thành của trò chơi rất cao để giải thích.

Nhưng tình huống cơ thể thoát lực như hôm này thì lại không thể giải thích được.

"Có được 5 điểm yêu lực, khoảng cách thức tỉnh huyết mạch chiến kỹ còn nửa đoạn đường."

"Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ trốn khỏi phòng giam 19, yêu lực sẽ đủ."

Tô Nam đã lên kế hoạch thực hiện một nhiệm vụ khác trong ngày hôm nay.

Nếu nhiệm vụ hôm nay chưa hoàn thành, nó vẫn sẽ được làm mới vào ngày mai, thay vì lãng phí hạn ngạch nhiệm vụ cho ngày mai, tốt hơn là hãy thực hiện ngay hôm nay.

Mà hắn hôm nay cũng không có chết, cho dù trong quá trình thực hiện nhiệm vụ xảy ra việc ngoài ý muốn, mấy canh giờ sau hắn cũng có thể sống lại.

Nghỉ ngơi đủ một giờ.

Tô Nam đăng nhập lại vào trò chơi.

Để cho hắn ngoài ý muốn chính là, lúc này hắn ta không phải là người duy nhất trong phòng giam trống rỗng này.

Cách hắn ta không xa, có một người đàn ông cao lớn khác.

Người đàn ông sửng sốt khi nhìn thấy sự xuất hiện đột ngột của Tô Nam.

"Người chơi?"

Hai người nhìn nhau, đều nhìn ra thân phận của nhau, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Tô Nam không ngờ rằng có những người chơi khác ở đây.

Bất quá đây cũng là bình thường, hắn ngày hôm qua mới tiến vào trò chơi này, không tính lần đăng nhập này, hắn tổng cộng chỉ đăng nhập hai lần, mỗi lần đều không lâu, cho dù trước đó có người chơi khác ở đây, hắn không gặp cũng là chuyện bình thường.

Người nọ bừng tỉnh, hai mắt sáng lên, lập tức hỏi: "Huynh đệ, ngươi bị bắt đến đây khi nào?"

“Bị bắt tới đây?” Tô Nam trong lòng hơi động, sắc mặt vẫn như cũ bình tĩnh, “Hôm nay ta vừa bị bắt, ngươi thì sao?”

“Ngươi cũng vừa bị bắt à?” Người đàn ông không chút nghi ngờ, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ thất vọng.

Hắn ta nghĩ rằng mình có thể lấy được một số thông tin về nơi này từ Tô Nam, nhưng bây giờ điều đó dường như là không thể.

Người đàn ông thở dài: “Ta cũng bị bắt vào ngày hôm nay”.

Vừa nói, hắn ta lại nghĩ đến điều gì đó, và nói một cách kỳ lạ: "Đúng rồi, tại sao ngươi không bị con yêu vật đó giết sau khi đến đây?"

Tô Nam vô thức liếc nhìn vị trí có xác dơi quỷ trước đó, nhưng phát hiện ra rằng xác dơi quỷ đã biến mất.

Có vẻ như sau khi hắn ta thoát game, ở đây đã xảy ra một chuyện gì đó mà hắn ta không hề hay biết.

Tô Nam không định nói rằng con yêu dơi đã bị hắn ta giết, bởi vì điều đó chắc chắn sẽ làm lộ sức mạnh của hắn ta, hắn ta vẫn không muốn cho mọi người biết yêu kinh của hắn đã đạt đến cấp độ viên mãn.

Hắn giả ngu, khó hiểu hỏi: "Yêu vật? Loại yêu vật gì? Tại sao ta không có gặp qua?"

"Không gặp phải? Xem ra ngươi rất may mắn, lúc ngươi bị bắt đến đây, yêu vật đã biến mất."

Hắn ta phát hiện con dơi yêu đã biến mất, nhưng hắn ta không biết nó biến mất khi nào, càng không biết con dơi yêu đã chết.

"Đó là một con yêu vật dơi. Có hai người chơi khác đã bị bắt cùng với ta. Họ không may mắn và bị giết bởi con yêu vật đó. Bởi vì ta đã hoàn thành một nhiệm vụ hàng ngày và có cơ hội không giới hạn rời khỏi trò chơi.”

“Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày rồi ư?” Tô Nam kinh ngạc.

"Ha ha, ta may mắn hoàn thành nhiệm vụ tân thủ hai sao." Nam nhân cười cười, trong mắt lộ ra một tia đắc ý.

Khi nói đến độ khó hai sao,hắn cố tình nhấn mạnh nó một chút.

Tô Nam trong mắt hiện lên một tia kỳ dị khó có thể nhận ra, hắn làm không nhìn ra được người này đang muốn nói gì, rất phối hợp kinh ngạc nói: "Độ khó hai sao? Ngươi làm sao làm được?"

Nhìn thấy nét mặt kinh ngạc của Tô Nam, nam nhân kia tựa hồ đã đạt được mục đích, hiếm khi có cảm giác được người ta sùng bái như thế này, vỗ vỗ Tô Nam bả vai nói: "Huynh đệ, đừng đố kỵ, ta cũng là nhờ người khác trợ giúp mới hoàn thành, hiện tại yêu kinh chỉ mới thăng cấp lên tiểu thành."

"Lợi hại! Lợi hại!" Tô Nam tán thưởng, lần này hắn ta cũng không phải hoàn toàn giả vờ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương