Ta Là Một Bát Thịt Kho Tàu
-
Chương 19
Câu lạc bộ VIP xa hoa nhất ở trung tâm thành phố, cũng là khách sạn xa hoa nhất của xí nghiệp Sâm Thị, trong căn phòng Uy Âu Ma Đan sang trọng trên tầng cao nhất.(câu này ta chém bản thân ta đọc bạn raw cũng không hiểu)
“Sâm ca, xin anh đừng đi nữa, anh cứ tới tới lui lui như thế hơn 40 lần rồi, em vốn viễn thị, giờ đã thành cận thị mất rồi!”
“Câm miệng.”
Sâm Bân tức giận liếc tên đàn em kia một cái, nhưng đám đàn em theo gã đã lâu đều biết, Sâm ca lúc này một chút cũng không đáng sợ.
“Sâm ca, tiểu Lục nói đúng a, anh có chuyện phiền lòng gì, cứ giao cho anh em làm, đừng buồn bực một mình a.” Một tên đàn em tiến lên khuyên bảo.
“Đúng vậy đúng vậy, vì Sâm ca, chúng ta lên núi đao xuống biển lửa đến tận cùng trời cuối đất bị dao ngăm vào sườn gan dạ tương trợ nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng không tiếc…..”
“Câm miệng.”
“Dù đó là đàn hổ đói sài lang hay Bàn ti động Nữ nhân quốc(tên hai trướng ngại vật mà 4 thầy trò Đường Tăng phải vượt qua khi lên đường sang Tây Thiên)…..” Lại một tên đàn em khác xen mồm.
“Câm miệng.”
“Chúng ta đều cúc cung tận tụy đến lúc chết……”
“Câm miệng!”
“Sau sau sau sau….. đó……”
“Lão tử nói câm miệng! TNND lũ không có lỗ tai các người! Thích lên mặt à!”
“Thực xin lỗi Sâm ca ”
Cả lũ đàn em trăm miệng một lời xin lỗi, cộng thêm đồng loạt cúi đầu đúng tiêu chuẩn 90o.
“Hừ! Hỗn loạn!” Sâm Bân tực giận gõ lên một cái đầu trong số đó, mắng: “Các cậu biết cái gì!”
“Đúng đúng đúng, Sâm ca giáo huấn rất đúng.”
Đàn em lập tức tiếp lời: “Không không, chúng ta ngay cả thí cũng không hiểu.”
“Hừ!”
Sâm Bân trừng mắt nhìn bọn họ vài lần, lại ngồi xuống lần nữa, một mình một người chiếm cả chiếc sofa dài, đảo mắt, lập tức có một tên đàn em lanh lợi rót rượu, nâng ly lên một hơi cạn sạch, trong lòng càng khó chịu.
Trời biết gã sao lại hành động như vậy, nói ra thật mất mặt, cũng đã một tháng rồi, từ lần trước ‘hôn’ Kỷ Tiếu Nhan, gã, đường đường Sâm đại công tử, Sâm Bân từ lúc 13 tuổi đã khiến vô số nam nữ quỳ gối dưới đũng quần, cư nhiên có mộng xuân(mơ thấy chuyện abcxyz)!
Chuyện cười lớn nhất trên đời!
Không phải đứa trẻ ba tuổi, dạng đầu gỗ không hề có chút kinh nghiệm, Sâm Bân gã từng ngủ với không ít người, bản thân cũng không nhớ rõ, lại cư nhiên có xuân mộng! Cùng vì mỗi tỗi đều gặp phải chuyện này, khiến Sâm lão Đại hiện tại mỗi ngày đành phải chơi điện tử đến ba bốn giờ sáng, sau đó liều mạng uống thuốc ngủ, còn không ngừng cầu nguyện đêm nay sẽ không nằm mơ.
Sâm Bân gã từ khi nào lại suy yếu như vậy a!
NND, còn Jesus thượng đế Maria, trời mới biết hoàng mao lão ngoại(hoàng mao lão ngoại tiếng Hán là 黄毛老外 ta đã kiếm thứ trên web TQ nhưng vẫn không hiểu nó là cái gì) là cái what gì? Lũ đàn em còn vào giúp vui, tặng gã một đống bùa trừ tà, chú an thần, làm phòng ngủ Sâm Bân không khác gì phòng nghiên cứu tôn giáo mê tín…
Hơn nữa Lộ Tùng mang đến cho gã một đống phụ nữ, muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn gợi cảm có gợi cảm, dáng người nóng bỏng có, vẻ ngoài thanh thuần có, tất cả đều không hiệu quả, gã liếc một cái liền phiền lòng, ngay cả chạm cũng không muốn chạm.
Mang đàn ông đến, càng chán, ngây thơ cừu non có, yêu tinh kiều mị cũng không thiếu….. Cuối cùng Lộ Tùng bị bức đến nhức đầu mang đến cho gã một đại thúc, khiến Sâm Bân ba đêm liên tục uống cái gì phun cái đó.
Về nội dung của giấc mơ, Sâm Bân lại càng không dám nói rõ, người trong mộng của gã, không phải ai khác, chính là Kỷ Tiếu Nhan, hơn nữa mỗi lần mơ đều không khác nhau, đều là gã vuốt ve làn da trắng nõn thủy nộn kia, sau đó hôn lên đôi môi câu hồn kẻ khác kia, nhìn Kỷ Tiếu Nhan ở dưới thân mình run rẩy khóc……
Tuyệt vời đến mức khiến con người ta thấy như đang trên thiên đường…….
Chỉ là vì sao mỗi lần đến thời điểm muốn chân chính làm thì lại dừng lại a a a a a a a a!!!
Lửa giận ngút trời!
Cảm giác của Sâm Bân, không cần lâu, cứ bị gây sức ép một tháng như vậy, gã kiểu gì cũng vì cấm dục mà nghẹn chết……
Nhưng gã không dám đi tìm Kỷ Tiếu Nhan, cũng vì thấy bản thân mất mặt, hừ! Nhóc kia có gì tốt? Mơ thấy cậu thực là mệt mỏi vô cùng….
Tên đàn em thấy Sâm Bân càng nhăn mặt, tay nắm lại càng chặt, khô khan tiến lên hỏi một câu: “Sâm ca? Anh muốn uống thêm rượu không?”
“Sâm ca?”
Rốt cục cũng đem Sâm Bân đang bần thần suy nghĩ kéo về, không phải nói, lập tức ăn mắng: “Hỗn đản! Lão tử bảo câm miệng!”
……….
Tới đêm Giáng Sinh, vừa mới 6 giờ, đèn đóm trong đại học HB đều đã bật sáng, Kỷ Tiếu Nhan cũng Trương Hiểu Ba thành thành thật thật đứng trong đại sảnh vũ hội, mang quần áo trắng đen đan xen của bồi bàn, nhìn quả thật rất đáng yêu.
Kỷ Tiếu Nhan thanh tú, Trương Hiểu Ba là bộ dạng cục cưng ngoan ngoãn, lúc này hai người đều phụng phịu, trong lòng đều đang mắng vì sao tôi phải làm cái này vì sao vì sao vì sao
Cửa lớn mở ra, nam nữ nối đuôi nhau bước vào, không cần nói tất cả đầu là cậu ấm cô chiêu lắm tiền, nhìn mắt Trương Hiểu Ba đầy tức giận, miệng không ngừng, lời nguyền rủa hắc ma pháp chắc cũng nói ra cả sọt.
Kỷ Tiếu Nhan cũng thấy tiểu Cường, tên ngốc tử này mặt mũi rạng rỡ kéo người đẹp nép vào lòng, bộ dạng thối thí khoái trá vô cùng, làm cho người ta buồn cười.
“Kỳ quái a, sao không thấy tên hỗn đản thối thí kia a?” Trương Hiểu Ba làu bàu.
“A? Cậu nói Ngoại Tinh Nhân a? Y chắc không đến đâu.” Kỷ Tiếu Nhan nghĩ nghĩ, Ngoại Tinh Nhan có vẻ không phải là người thích đến đây vui đùa cũng bọn họ.
“Không đâu, tôi tận mắt thấy hắn nhận được giấy phân công mà.” Trương Hiểu Ba khẳng định đáp, sao đó lại tự ảo tưởng. “Không biết tên hỗn đản kia phải làm gì? Tốt nhất là đi làm lao công…..”
“Đó cũng không thể đâu, phương diện này cấp thấp nhất không phải là chúng ta sao.” Kỷ Tiếu Nhan không hiểu ý đáng gãy lời tự an ủi của y.
“Ai, nói cũng phải, may mà hắn không tới, nếu không thấy bộ dạng của tôi, nhất định sẽ châm chọc tôi.” Trương Hiểu Ba thở dài.
“Di? Hiểu Ba, cậu nhìn người kia!” Kỷ Tiếu chỉ tay về phía quầy bar đối diện.
Một thân trang phục nghiệp vụ tiêu chuẩn, người có ánh mắt tựa kim loại, không chút biểu tình kia, không phải là Ngoại Tinh Nhân sao?
“A a a a a a!”
Trương Hiểu Ba lập tức hỗn loạn hét lên, bị Kỷ Tiếu Nhan bịt miệng lại, cuối cùng y nhỏ tiếng nói với Kỷ Tiếu Nhan: “Trời ạ! Sao hắn lại là người điều chế rượu? Mấy người tham gia vũ hội có phải không muốn về nhà nữa không vậy?”
………..
Hai người còn đang thầm thì, bỗng nhiên cửa lớn được người phục vụ mở rộng, một đám nữ nhân quần áo hoa lệ đồng loạt chen lên, hơn nữa bộ dạng đều phi thường nghiêm chỉnh, tất cả đều có thể lên quảng cáo được, Kỷ Tiếu Nhan nhìn thẳng, liền phát hiện đám mỹ nữ này chẳng qua có hiệu quả chúng tinh củng nguyệt(làm phông nền), cái người sau đó được các nàng ân cần mời vào, mới thật sự là viên ngọc lộng lẫy trong bảo khố.
Kỷ Tiếu Nhan chớp mắt chớp mắt, choáng váng, Trương Hiểu Ba cũng chớp mắt chớp mắt, choáng váng.
Hội trưởng đại nhân Đỗ Linh Vũ thật sự không chút nào không tốt, hôm nay hắn cư nhiên mặc một bộ lễ phục trắng bó sát người khêu gợi, trên cổ áo còn gắn một bông hồng vàng, mỗi bước đi, đong đưa mạnh mẽ, khiến mọi người trong phòng đều thở hổn hển, hơn nữa bất luận nam hay nữ, thắt lưng kia, bờ vai kia, đôi chân kia, quá thực là không muốn cho ai sống!
Lại càng không nói đến khuôn mặt bình thường cũng rất kinh diễm kia, còn có hai tròng mặt ngập ánh mặt trời nóng bỏng, đêm nay hắn cố ý đeo kính sát tròng, ánh mắt nhìn qua có chút giống màu hổ phách, đúng là giống như chất lỏng đang lưu động trong ly rượu lóe sáng mê hoặc, đơn giản tổng kết thành sáu chữ:
Mê chết người không đền mạng.
Kỷ Tiếu Nhan choáng váng nửa ngày mới nói với Trương Hiểu Ba: “Thật không ngờ tới, học trưởng cư nhiên đẹp như vậy……”
“A? Cậu muốn nói gì?” Trương Hiểu Ba cảm thấy có điểm không thích hợp, quay đầu hỏi cậu.
Kỷ Tiếu Nhan không có nhìn y, vẫn chằm chằm nhìn Đỗ Linh Vũ, lầm bần lầu bầu nói.
“Tôi nói, tôi đột nhiên muốn chuyển giới.”
Hội trưởng đại nhân lúc này đang chào hỏi đám nữ sinh bên cạnh, Kỷ Tiếu Nhan thấy có rất nhiều nữ sinh trộm chụp ảnh, còn chuẩn bị cả sổ ký tên, dù sao được gặp Đỗ Linh Vũ ở HB cũng là một chuyện phi thường vinh hạnh.
Hai phút sau, hồn Trương Hiểu Ba quay về.
“Chuyển giới………. Từ từ! Cái gì! Cậu là đồng tính luyến ái!” Trương Hiểu Ba ôm đầu hét lớn.
“Không phải a, sao có thể, tôi chỉ là………..”
“Cậu cái gì cũng đừng nói! Tôi đã biết toàn bộ!”
Kỷ Tiếu Nhan buồn bực phát hiện bản thân mình thế nào cũng không thể giải thích rõ với y, vì Trương Hiểu Ba giống như chịu kích thích quá độ, vẫn lắc đầu.
“Cậu là đồng tính luyến ai? Nhan tử cậu cư nhiên là đồng tính luyến ái? Tôi quen cậu lâu vậy mà tôi cũng không biết, trời ạ! Tôi còn đi nhà tắm công cộng với cậu? Nga! Thân thể thuần khiết của tôi!”
Trương Hiểu Ba tâm thần lải nhải không ngừng, Kỷ Tiếu Nhan đơn giản quay lưng về phía y, thấy Đỗ Linh Vũ đã chậm rãi đi ra khỏi vòng vây phụ nữ, vẫn mang theo nụ cười ôn nhu, khiến người ta thấy ấm áp trong lòng.
“Nhưng mà, cậu sao lại có thể là đồng tính luyến ái? Rõ ràng hồi nhà trẻ còn cướp tay bạn gái với tôi…… Đúng rồi! Tôi biết rồi! Tôi biết rồi!”
Cái tên Trương Hiểu Ba không có đầu óc này nhảy cao ba thước, hét lớn như muốn báo động cho cả phòng: “Dù Đỗ Linh Vũ có đẹp trai, cậu cũng không thể vì hắn mà biến thành đồng tính luyến ái a!”
…………
Cả đải sảnh đột nhiên trở nên im ắng, mọi người đều nhìn về phia bọn họ, Đỗ Linh Vũ cũng không ngoại lệ.
Kỷ Tiếu Nhan chưa bao giờ giống lúc này, rất muốn biến thành con ruồi, bay nhanh đi.
Đỗ Linh Vũ ngây ra một lúc, bất quá nhanh chóng lại nở nụ cười, nụ cười kia phi thường ngọt, phi thường đắc ý, sau đó hắn liền mang nụ cười này đến trước mặt Kỷ Tiếu Nhan, tao nhã đến cực điểm quỳ một ngối xuống, giống như biến ma thuật đưa lên một đóa hồng, tất cả hành động đều hoàn mỹ không chút tỳ vết, đẹp trai đến mức khiến người ta muốn đập đầu vào tường.
Đỗ Linh Vũ mở miệng, thanh âm dễ nghe thâm tình mời: “Công chúa thân ái, tôi tới đón người.”
Mọi người vỗ tay!
Kỷ Tiếu Nhan còn muốn biến thành ruồi hơn lúc trước………
Cuối cùng, Kỷ Tiếu Nhan biểu tình thống khổ cực độ nắm lấy bàn tay đang giơ lên của Đỗ Linh Vũ, lập tức bị kéo vào trong lòng ngực ngập mùi nước hoa quen thuộc, Đỗ Linh Vũ mở rộng vòng tay ôm lấy cậu, một chút mất tự nhiên cũng không có.
Kỷ Tiếu Nhan đổ mồ hôi lạnh, chẳng lẽ mọi người trong trường không thấy sao? Hai nam nhân ôm nhau, không kỳ quái sao?
Sau lại nghe từ một bạn học nữ trong lớp, Đỗ Linh Vũ cùng Sâm Bân nổi tiếng nam nữ đều ăn, căn bản không có gì ngạc nhiên…..
Tiếng nhạc vang lên, Kỷ Tiếu Nhan bị Đỗ Linh Vũ mạnh mẽ kéo ngồi lên sofa, vẫn ôm cậu trong lòng như trước.
“Học trưởng! Anh sao có thể như vậy!”
“Nga? Tôi sao?” Đỗ Linh Vũ giảo hoạt cười nhìn cậu, ánh mắt kia vô cùng đắc ý.
“Anh anh anh anh anh!” Kỷ Tiếu Nhan bị hắn chọc giận đến nói không nên lớn, trong lòng mắng lớn: Anh hủy hoại hình tượng của tôi tổn hại danh dự của tôi tổn thương tâm hồn tôi……….
“Ân? Cậu nói a?”
Đỗ Linh Vũ tựa hồ thấy cậu dễ bị khi dễ, rõ ràng đang đùa giỡn cậu!
Ách…… Tuy dùng từ ‘đùa giỡn’ cũng không đúng lắm…..
Nhưng, nhưng người đứng đắn khi ôm người khác sẽ sờ ‘nơi đó’ sao!
Tâm tình Đỗ Linh Vũ hôm nay rất tốt, thấy Kỷ Tiếu Nhan mặc loại quần áo của bồi bàn này, càng kích thích dục vọng muốn khi dễ cậu, nắn nắn eo nhỏ, sờ sờ khí quan ngây ngô, nhìn mặt Kỷ Tiếu Nhan đỏ lên, hai mắt đảo qua đảo lại, bộ dạng đáng yêu giống như sắp khóc lên, Dỗ Linh Vũ cười hạnh phúc.
Hoàn toàn tương phản với hắn, Kỷ Tiếu Nhan siêu cấp muốn khóc nhấn chìm mình, trời ạ, nơi này có nhiều người đang nhìn như vậy, học trưởng cư nhiên….. Cậu cũng không muốn hỗn a!
“Công chúa chẳng lẽ rất không hài lòng với tôi sao?” Đỗ Linh Vũ cuối cùng cũng buông cậu ra, tay vịn vào thàng ghế sofa, vô cùng mê người.
“Ách…… Cũng không phải, chỉ là anh không cần kỳ quái như vậy……..” Kỷ Tiếu Nhan ấp úng nói.
Vốn muốn mắng hắn, kết quả nhìn vào mắt hắn, lời khỏi miệng liền thay đổi, trong lòng thầm mắng mình không có cốt khí, nhưng nhìn đến biểu tình điên đảo chúng sinh của Đỗ Linh Vũ, cái gì cũng không nói được.
“Thật không, nếu như vậy, công chúa thực vừa ý với tôi.”
Đỗ Linh Vũ nhẹ nhàng cười, diễm lệ vô cùng, tâm hồn bay lên, ánh đèn thủy tinh trong đại sảnh toàn bộ thất sắc, Kỷ Tiếu Nhan ngây ngốc, xem ra miễn dịch kém với người đẹp cũng là nhược điểm trí mạng của con người……
“Thật sự không muốn khiêu vũ sao?” Đỗ Linh Vũ tựa hồ vẫn chưa từ bỏ ý định.
“Không cần, tôi cũng không biết, tay chân vụng về.” Kỷ Tiếu Nhan liên tục xua tay.
“Tôi có thể dạy cậu.”
Nói xong, Đỗ Linh Vũ đứng dậy, vươn tay ra, kéo Kỷ Tiếu Nhan lên sàn nhảy, nam sinh nữ sinh đều nhường đường cho họ, hai người lập tức trở thành tiêu điểm.
Kỷ Tiếu Nhan từ chối nửa ngày, đều tránh không được, đàng phải trong trạng thái nhiệt độ cơ thể có thể luyện gang(khoảng 1150o đến 1200 o), khổ sở nhảy một bài cùng Đỗ Linh Vũ, thỉnh thoảng đá Đỗ Linh Vũ mấy cái, hẳn là rất đau, nhưng Đỗ Linh Vũ đều cố nén, còn ôn nhu nói không sao, khiến Kỷ Tiếu Nhan thấy khó chịu.
“Bây giờ hãy hôn bạn nhảy của các bạn!” Người chủ trì đột nhiên hô lên, Kỷ Tiếu Nhan đơ ra một lúc.
Hôn? Kiss? Không phải chứ? Sao có thể như vậy a a a a a! Kỷ Tiếu Nhan hỗn loạn muốn chạy trốn, lại bị Đỗ Linh Vũ sớm đoán trước được mà ôm chặt thắt lưng.
“Ân, ân, đã quên nói, điệu nhảy này là phải hôn bạn nhảy của mình.” Thanh âm Đỗ Linh Vũ nhẹ như lướt trên mặt nước, nhưng Kỷ Tiếu Nhan nghe thế nào cũng thấy mình đã rơi vào cạm bẫy,
“Này này này! Anh không phải thật sự muốn hôn chứ?” Thấy Đỗ Linh Vũ đang nhìn miệng mình, Kỷ Tiếu Nhan sợ tới mức đẩy hắn ra.
“Tất nhiên là muốn.” Đỗ Linh Vũ cười nói, sau đó vươn tay nâng cằm Kỷ Tiếu Nhan đang bày ra vẻ ngốc lăng lên, tư thể đúng tiêu chuẩn tình thánh, ôn nhu cúi đầu,
Kỷ Tiếu Nhan trừng lớn mắt, nhìn khuôn mặt giống như được vẽ nên của Đỗ Linh Vũ ngày một lớn, đại não hoàn toàn sụp đổ, nhưng ngay giây phút môi hai người chạm vào nhau, cửa lớn ‘ầm’ một tiếng mở ra, một cơn gió lạnh vô tình thổi vào.
“Mày dám chạm vào cậu ấy, đừng nghĩ sống mà ra khỏi đây.”
Tất cả mọi người bất động.
Giọng nói lạnh lùng như vật chất vô cơ, chiếc áo gió đen theo cơn gió cũng nhưng bông tuyết phiêu động, còn có thân ảnh cao lớn khí phách, hết thẩy đều làm mọi người không khỏi liên tưởng đến tử thần……
Sâm Bân.
“Sâm ca, xin anh đừng đi nữa, anh cứ tới tới lui lui như thế hơn 40 lần rồi, em vốn viễn thị, giờ đã thành cận thị mất rồi!”
“Câm miệng.”
Sâm Bân tức giận liếc tên đàn em kia một cái, nhưng đám đàn em theo gã đã lâu đều biết, Sâm ca lúc này một chút cũng không đáng sợ.
“Sâm ca, tiểu Lục nói đúng a, anh có chuyện phiền lòng gì, cứ giao cho anh em làm, đừng buồn bực một mình a.” Một tên đàn em tiến lên khuyên bảo.
“Đúng vậy đúng vậy, vì Sâm ca, chúng ta lên núi đao xuống biển lửa đến tận cùng trời cuối đất bị dao ngăm vào sườn gan dạ tương trợ nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng không tiếc…..”
“Câm miệng.”
“Dù đó là đàn hổ đói sài lang hay Bàn ti động Nữ nhân quốc(tên hai trướng ngại vật mà 4 thầy trò Đường Tăng phải vượt qua khi lên đường sang Tây Thiên)…..” Lại một tên đàn em khác xen mồm.
“Câm miệng.”
“Chúng ta đều cúc cung tận tụy đến lúc chết……”
“Câm miệng!”
“Sau sau sau sau….. đó……”
“Lão tử nói câm miệng! TNND lũ không có lỗ tai các người! Thích lên mặt à!”
“Thực xin lỗi Sâm ca ”
Cả lũ đàn em trăm miệng một lời xin lỗi, cộng thêm đồng loạt cúi đầu đúng tiêu chuẩn 90o.
“Hừ! Hỗn loạn!” Sâm Bân tực giận gõ lên một cái đầu trong số đó, mắng: “Các cậu biết cái gì!”
“Đúng đúng đúng, Sâm ca giáo huấn rất đúng.”
Đàn em lập tức tiếp lời: “Không không, chúng ta ngay cả thí cũng không hiểu.”
“Hừ!”
Sâm Bân trừng mắt nhìn bọn họ vài lần, lại ngồi xuống lần nữa, một mình một người chiếm cả chiếc sofa dài, đảo mắt, lập tức có một tên đàn em lanh lợi rót rượu, nâng ly lên một hơi cạn sạch, trong lòng càng khó chịu.
Trời biết gã sao lại hành động như vậy, nói ra thật mất mặt, cũng đã một tháng rồi, từ lần trước ‘hôn’ Kỷ Tiếu Nhan, gã, đường đường Sâm đại công tử, Sâm Bân từ lúc 13 tuổi đã khiến vô số nam nữ quỳ gối dưới đũng quần, cư nhiên có mộng xuân(mơ thấy chuyện abcxyz)!
Chuyện cười lớn nhất trên đời!
Không phải đứa trẻ ba tuổi, dạng đầu gỗ không hề có chút kinh nghiệm, Sâm Bân gã từng ngủ với không ít người, bản thân cũng không nhớ rõ, lại cư nhiên có xuân mộng! Cùng vì mỗi tỗi đều gặp phải chuyện này, khiến Sâm lão Đại hiện tại mỗi ngày đành phải chơi điện tử đến ba bốn giờ sáng, sau đó liều mạng uống thuốc ngủ, còn không ngừng cầu nguyện đêm nay sẽ không nằm mơ.
Sâm Bân gã từ khi nào lại suy yếu như vậy a!
NND, còn Jesus thượng đế Maria, trời mới biết hoàng mao lão ngoại(hoàng mao lão ngoại tiếng Hán là 黄毛老外 ta đã kiếm thứ trên web TQ nhưng vẫn không hiểu nó là cái gì) là cái what gì? Lũ đàn em còn vào giúp vui, tặng gã một đống bùa trừ tà, chú an thần, làm phòng ngủ Sâm Bân không khác gì phòng nghiên cứu tôn giáo mê tín…
Hơn nữa Lộ Tùng mang đến cho gã một đống phụ nữ, muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn gợi cảm có gợi cảm, dáng người nóng bỏng có, vẻ ngoài thanh thuần có, tất cả đều không hiệu quả, gã liếc một cái liền phiền lòng, ngay cả chạm cũng không muốn chạm.
Mang đàn ông đến, càng chán, ngây thơ cừu non có, yêu tinh kiều mị cũng không thiếu….. Cuối cùng Lộ Tùng bị bức đến nhức đầu mang đến cho gã một đại thúc, khiến Sâm Bân ba đêm liên tục uống cái gì phun cái đó.
Về nội dung của giấc mơ, Sâm Bân lại càng không dám nói rõ, người trong mộng của gã, không phải ai khác, chính là Kỷ Tiếu Nhan, hơn nữa mỗi lần mơ đều không khác nhau, đều là gã vuốt ve làn da trắng nõn thủy nộn kia, sau đó hôn lên đôi môi câu hồn kẻ khác kia, nhìn Kỷ Tiếu Nhan ở dưới thân mình run rẩy khóc……
Tuyệt vời đến mức khiến con người ta thấy như đang trên thiên đường…….
Chỉ là vì sao mỗi lần đến thời điểm muốn chân chính làm thì lại dừng lại a a a a a a a a!!!
Lửa giận ngút trời!
Cảm giác của Sâm Bân, không cần lâu, cứ bị gây sức ép một tháng như vậy, gã kiểu gì cũng vì cấm dục mà nghẹn chết……
Nhưng gã không dám đi tìm Kỷ Tiếu Nhan, cũng vì thấy bản thân mất mặt, hừ! Nhóc kia có gì tốt? Mơ thấy cậu thực là mệt mỏi vô cùng….
Tên đàn em thấy Sâm Bân càng nhăn mặt, tay nắm lại càng chặt, khô khan tiến lên hỏi một câu: “Sâm ca? Anh muốn uống thêm rượu không?”
“Sâm ca?”
Rốt cục cũng đem Sâm Bân đang bần thần suy nghĩ kéo về, không phải nói, lập tức ăn mắng: “Hỗn đản! Lão tử bảo câm miệng!”
……….
Tới đêm Giáng Sinh, vừa mới 6 giờ, đèn đóm trong đại học HB đều đã bật sáng, Kỷ Tiếu Nhan cũng Trương Hiểu Ba thành thành thật thật đứng trong đại sảnh vũ hội, mang quần áo trắng đen đan xen của bồi bàn, nhìn quả thật rất đáng yêu.
Kỷ Tiếu Nhan thanh tú, Trương Hiểu Ba là bộ dạng cục cưng ngoan ngoãn, lúc này hai người đều phụng phịu, trong lòng đều đang mắng vì sao tôi phải làm cái này vì sao vì sao vì sao
Cửa lớn mở ra, nam nữ nối đuôi nhau bước vào, không cần nói tất cả đầu là cậu ấm cô chiêu lắm tiền, nhìn mắt Trương Hiểu Ba đầy tức giận, miệng không ngừng, lời nguyền rủa hắc ma pháp chắc cũng nói ra cả sọt.
Kỷ Tiếu Nhan cũng thấy tiểu Cường, tên ngốc tử này mặt mũi rạng rỡ kéo người đẹp nép vào lòng, bộ dạng thối thí khoái trá vô cùng, làm cho người ta buồn cười.
“Kỳ quái a, sao không thấy tên hỗn đản thối thí kia a?” Trương Hiểu Ba làu bàu.
“A? Cậu nói Ngoại Tinh Nhân a? Y chắc không đến đâu.” Kỷ Tiếu Nhan nghĩ nghĩ, Ngoại Tinh Nhan có vẻ không phải là người thích đến đây vui đùa cũng bọn họ.
“Không đâu, tôi tận mắt thấy hắn nhận được giấy phân công mà.” Trương Hiểu Ba khẳng định đáp, sao đó lại tự ảo tưởng. “Không biết tên hỗn đản kia phải làm gì? Tốt nhất là đi làm lao công…..”
“Đó cũng không thể đâu, phương diện này cấp thấp nhất không phải là chúng ta sao.” Kỷ Tiếu Nhan không hiểu ý đáng gãy lời tự an ủi của y.
“Ai, nói cũng phải, may mà hắn không tới, nếu không thấy bộ dạng của tôi, nhất định sẽ châm chọc tôi.” Trương Hiểu Ba thở dài.
“Di? Hiểu Ba, cậu nhìn người kia!” Kỷ Tiếu chỉ tay về phía quầy bar đối diện.
Một thân trang phục nghiệp vụ tiêu chuẩn, người có ánh mắt tựa kim loại, không chút biểu tình kia, không phải là Ngoại Tinh Nhân sao?
“A a a a a a!”
Trương Hiểu Ba lập tức hỗn loạn hét lên, bị Kỷ Tiếu Nhan bịt miệng lại, cuối cùng y nhỏ tiếng nói với Kỷ Tiếu Nhan: “Trời ạ! Sao hắn lại là người điều chế rượu? Mấy người tham gia vũ hội có phải không muốn về nhà nữa không vậy?”
………..
Hai người còn đang thầm thì, bỗng nhiên cửa lớn được người phục vụ mở rộng, một đám nữ nhân quần áo hoa lệ đồng loạt chen lên, hơn nữa bộ dạng đều phi thường nghiêm chỉnh, tất cả đều có thể lên quảng cáo được, Kỷ Tiếu Nhan nhìn thẳng, liền phát hiện đám mỹ nữ này chẳng qua có hiệu quả chúng tinh củng nguyệt(làm phông nền), cái người sau đó được các nàng ân cần mời vào, mới thật sự là viên ngọc lộng lẫy trong bảo khố.
Kỷ Tiếu Nhan chớp mắt chớp mắt, choáng váng, Trương Hiểu Ba cũng chớp mắt chớp mắt, choáng váng.
Hội trưởng đại nhân Đỗ Linh Vũ thật sự không chút nào không tốt, hôm nay hắn cư nhiên mặc một bộ lễ phục trắng bó sát người khêu gợi, trên cổ áo còn gắn một bông hồng vàng, mỗi bước đi, đong đưa mạnh mẽ, khiến mọi người trong phòng đều thở hổn hển, hơn nữa bất luận nam hay nữ, thắt lưng kia, bờ vai kia, đôi chân kia, quá thực là không muốn cho ai sống!
Lại càng không nói đến khuôn mặt bình thường cũng rất kinh diễm kia, còn có hai tròng mặt ngập ánh mặt trời nóng bỏng, đêm nay hắn cố ý đeo kính sát tròng, ánh mắt nhìn qua có chút giống màu hổ phách, đúng là giống như chất lỏng đang lưu động trong ly rượu lóe sáng mê hoặc, đơn giản tổng kết thành sáu chữ:
Mê chết người không đền mạng.
Kỷ Tiếu Nhan choáng váng nửa ngày mới nói với Trương Hiểu Ba: “Thật không ngờ tới, học trưởng cư nhiên đẹp như vậy……”
“A? Cậu muốn nói gì?” Trương Hiểu Ba cảm thấy có điểm không thích hợp, quay đầu hỏi cậu.
Kỷ Tiếu Nhan không có nhìn y, vẫn chằm chằm nhìn Đỗ Linh Vũ, lầm bần lầu bầu nói.
“Tôi nói, tôi đột nhiên muốn chuyển giới.”
Hội trưởng đại nhân lúc này đang chào hỏi đám nữ sinh bên cạnh, Kỷ Tiếu Nhan thấy có rất nhiều nữ sinh trộm chụp ảnh, còn chuẩn bị cả sổ ký tên, dù sao được gặp Đỗ Linh Vũ ở HB cũng là một chuyện phi thường vinh hạnh.
Hai phút sau, hồn Trương Hiểu Ba quay về.
“Chuyển giới………. Từ từ! Cái gì! Cậu là đồng tính luyến ái!” Trương Hiểu Ba ôm đầu hét lớn.
“Không phải a, sao có thể, tôi chỉ là………..”
“Cậu cái gì cũng đừng nói! Tôi đã biết toàn bộ!”
Kỷ Tiếu Nhan buồn bực phát hiện bản thân mình thế nào cũng không thể giải thích rõ với y, vì Trương Hiểu Ba giống như chịu kích thích quá độ, vẫn lắc đầu.
“Cậu là đồng tính luyến ai? Nhan tử cậu cư nhiên là đồng tính luyến ái? Tôi quen cậu lâu vậy mà tôi cũng không biết, trời ạ! Tôi còn đi nhà tắm công cộng với cậu? Nga! Thân thể thuần khiết của tôi!”
Trương Hiểu Ba tâm thần lải nhải không ngừng, Kỷ Tiếu Nhan đơn giản quay lưng về phía y, thấy Đỗ Linh Vũ đã chậm rãi đi ra khỏi vòng vây phụ nữ, vẫn mang theo nụ cười ôn nhu, khiến người ta thấy ấm áp trong lòng.
“Nhưng mà, cậu sao lại có thể là đồng tính luyến ái? Rõ ràng hồi nhà trẻ còn cướp tay bạn gái với tôi…… Đúng rồi! Tôi biết rồi! Tôi biết rồi!”
Cái tên Trương Hiểu Ba không có đầu óc này nhảy cao ba thước, hét lớn như muốn báo động cho cả phòng: “Dù Đỗ Linh Vũ có đẹp trai, cậu cũng không thể vì hắn mà biến thành đồng tính luyến ái a!”
…………
Cả đải sảnh đột nhiên trở nên im ắng, mọi người đều nhìn về phia bọn họ, Đỗ Linh Vũ cũng không ngoại lệ.
Kỷ Tiếu Nhan chưa bao giờ giống lúc này, rất muốn biến thành con ruồi, bay nhanh đi.
Đỗ Linh Vũ ngây ra một lúc, bất quá nhanh chóng lại nở nụ cười, nụ cười kia phi thường ngọt, phi thường đắc ý, sau đó hắn liền mang nụ cười này đến trước mặt Kỷ Tiếu Nhan, tao nhã đến cực điểm quỳ một ngối xuống, giống như biến ma thuật đưa lên một đóa hồng, tất cả hành động đều hoàn mỹ không chút tỳ vết, đẹp trai đến mức khiến người ta muốn đập đầu vào tường.
Đỗ Linh Vũ mở miệng, thanh âm dễ nghe thâm tình mời: “Công chúa thân ái, tôi tới đón người.”
Mọi người vỗ tay!
Kỷ Tiếu Nhan còn muốn biến thành ruồi hơn lúc trước………
Cuối cùng, Kỷ Tiếu Nhan biểu tình thống khổ cực độ nắm lấy bàn tay đang giơ lên của Đỗ Linh Vũ, lập tức bị kéo vào trong lòng ngực ngập mùi nước hoa quen thuộc, Đỗ Linh Vũ mở rộng vòng tay ôm lấy cậu, một chút mất tự nhiên cũng không có.
Kỷ Tiếu Nhan đổ mồ hôi lạnh, chẳng lẽ mọi người trong trường không thấy sao? Hai nam nhân ôm nhau, không kỳ quái sao?
Sau lại nghe từ một bạn học nữ trong lớp, Đỗ Linh Vũ cùng Sâm Bân nổi tiếng nam nữ đều ăn, căn bản không có gì ngạc nhiên…..
Tiếng nhạc vang lên, Kỷ Tiếu Nhan bị Đỗ Linh Vũ mạnh mẽ kéo ngồi lên sofa, vẫn ôm cậu trong lòng như trước.
“Học trưởng! Anh sao có thể như vậy!”
“Nga? Tôi sao?” Đỗ Linh Vũ giảo hoạt cười nhìn cậu, ánh mắt kia vô cùng đắc ý.
“Anh anh anh anh anh!” Kỷ Tiếu Nhan bị hắn chọc giận đến nói không nên lớn, trong lòng mắng lớn: Anh hủy hoại hình tượng của tôi tổn hại danh dự của tôi tổn thương tâm hồn tôi……….
“Ân? Cậu nói a?”
Đỗ Linh Vũ tựa hồ thấy cậu dễ bị khi dễ, rõ ràng đang đùa giỡn cậu!
Ách…… Tuy dùng từ ‘đùa giỡn’ cũng không đúng lắm…..
Nhưng, nhưng người đứng đắn khi ôm người khác sẽ sờ ‘nơi đó’ sao!
Tâm tình Đỗ Linh Vũ hôm nay rất tốt, thấy Kỷ Tiếu Nhan mặc loại quần áo của bồi bàn này, càng kích thích dục vọng muốn khi dễ cậu, nắn nắn eo nhỏ, sờ sờ khí quan ngây ngô, nhìn mặt Kỷ Tiếu Nhan đỏ lên, hai mắt đảo qua đảo lại, bộ dạng đáng yêu giống như sắp khóc lên, Dỗ Linh Vũ cười hạnh phúc.
Hoàn toàn tương phản với hắn, Kỷ Tiếu Nhan siêu cấp muốn khóc nhấn chìm mình, trời ạ, nơi này có nhiều người đang nhìn như vậy, học trưởng cư nhiên….. Cậu cũng không muốn hỗn a!
“Công chúa chẳng lẽ rất không hài lòng với tôi sao?” Đỗ Linh Vũ cuối cùng cũng buông cậu ra, tay vịn vào thàng ghế sofa, vô cùng mê người.
“Ách…… Cũng không phải, chỉ là anh không cần kỳ quái như vậy……..” Kỷ Tiếu Nhan ấp úng nói.
Vốn muốn mắng hắn, kết quả nhìn vào mắt hắn, lời khỏi miệng liền thay đổi, trong lòng thầm mắng mình không có cốt khí, nhưng nhìn đến biểu tình điên đảo chúng sinh của Đỗ Linh Vũ, cái gì cũng không nói được.
“Thật không, nếu như vậy, công chúa thực vừa ý với tôi.”
Đỗ Linh Vũ nhẹ nhàng cười, diễm lệ vô cùng, tâm hồn bay lên, ánh đèn thủy tinh trong đại sảnh toàn bộ thất sắc, Kỷ Tiếu Nhan ngây ngốc, xem ra miễn dịch kém với người đẹp cũng là nhược điểm trí mạng của con người……
“Thật sự không muốn khiêu vũ sao?” Đỗ Linh Vũ tựa hồ vẫn chưa từ bỏ ý định.
“Không cần, tôi cũng không biết, tay chân vụng về.” Kỷ Tiếu Nhan liên tục xua tay.
“Tôi có thể dạy cậu.”
Nói xong, Đỗ Linh Vũ đứng dậy, vươn tay ra, kéo Kỷ Tiếu Nhan lên sàn nhảy, nam sinh nữ sinh đều nhường đường cho họ, hai người lập tức trở thành tiêu điểm.
Kỷ Tiếu Nhan từ chối nửa ngày, đều tránh không được, đàng phải trong trạng thái nhiệt độ cơ thể có thể luyện gang(khoảng 1150o đến 1200 o), khổ sở nhảy một bài cùng Đỗ Linh Vũ, thỉnh thoảng đá Đỗ Linh Vũ mấy cái, hẳn là rất đau, nhưng Đỗ Linh Vũ đều cố nén, còn ôn nhu nói không sao, khiến Kỷ Tiếu Nhan thấy khó chịu.
“Bây giờ hãy hôn bạn nhảy của các bạn!” Người chủ trì đột nhiên hô lên, Kỷ Tiếu Nhan đơ ra một lúc.
Hôn? Kiss? Không phải chứ? Sao có thể như vậy a a a a a! Kỷ Tiếu Nhan hỗn loạn muốn chạy trốn, lại bị Đỗ Linh Vũ sớm đoán trước được mà ôm chặt thắt lưng.
“Ân, ân, đã quên nói, điệu nhảy này là phải hôn bạn nhảy của mình.” Thanh âm Đỗ Linh Vũ nhẹ như lướt trên mặt nước, nhưng Kỷ Tiếu Nhan nghe thế nào cũng thấy mình đã rơi vào cạm bẫy,
“Này này này! Anh không phải thật sự muốn hôn chứ?” Thấy Đỗ Linh Vũ đang nhìn miệng mình, Kỷ Tiếu Nhan sợ tới mức đẩy hắn ra.
“Tất nhiên là muốn.” Đỗ Linh Vũ cười nói, sau đó vươn tay nâng cằm Kỷ Tiếu Nhan đang bày ra vẻ ngốc lăng lên, tư thể đúng tiêu chuẩn tình thánh, ôn nhu cúi đầu,
Kỷ Tiếu Nhan trừng lớn mắt, nhìn khuôn mặt giống như được vẽ nên của Đỗ Linh Vũ ngày một lớn, đại não hoàn toàn sụp đổ, nhưng ngay giây phút môi hai người chạm vào nhau, cửa lớn ‘ầm’ một tiếng mở ra, một cơn gió lạnh vô tình thổi vào.
“Mày dám chạm vào cậu ấy, đừng nghĩ sống mà ra khỏi đây.”
Tất cả mọi người bất động.
Giọng nói lạnh lùng như vật chất vô cơ, chiếc áo gió đen theo cơn gió cũng nhưng bông tuyết phiêu động, còn có thân ảnh cao lớn khí phách, hết thẩy đều làm mọi người không khỏi liên tưởng đến tử thần……
Sâm Bân.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook