Ta Là Hàn Vũ Thiên
-
Chương 345: Thổ Linh.
Chương 345:
"Thổ Hoàng Tích, Địa Tâm Tụ."
Cơ thể Hướng Quản Hi giờ phút này như là một vần mặt trời chói sáng một màu vàng đất liên tục có thổ hệ lực lượng điên cuồng tràn vào cơ thể, một tiếng ầm vang kinh thiên hư ảnh to lớn y đúc so với bản thể của hắn xuất hiện, hai ngón tay hư ảnh phân biệt hai hướng khác nhau điểm tới như là thần minh nhất kịch bình thiên hạ, thổ hoàng bung phát ngăn cản hai đạo công kích kia dễ dàng không hề chật vật giống như lúc trước, Châu Sa kinh hãi nói:
"Một Chuẩn Thần mà có thể ngăn trở công kích toàn lực của hai Chuẩn Thần khác dễ dàng như vậy? Ngươi thực lực đã có thể so với Chuẩn Thần Vương trong truyền thuyết!"
Chuẩn Thần Vương tên như ý nghĩa là vương giả trong nhóm Chuẩn Thần, một cái vung tay nhấc chân liền có thể dễ dàng áp chế được những kẻ cùng cấp độ, bởi vì bọn họ đã bước trên con đường Chuẩn Thần rất lâu tạo nghệ và cảm ngộ bên trong sâu như đại hải mới có thể dàng nghiền ép người cùng tu vi, thậm chí là dễ dàng giết chết, Hướng Quản Hi bàn tay nhất chuyển hư ảnh liền khẽ động đã phá tan công kích của hai vị Chuẩn Thần, Khư Hoàn lui ra ngoài vẻ mặt ngưng trọng nói:
"Thật không ngờ được, ngươi so với Bích Ly cũng có thể nói là ngang tài ngang sức rồi."
Hướng Quản Hi chấp tay sau lưng vẻ mặt bình thản ung dung tự tại nói"
"Ta tu luyện Thổ Hoàng nhiều năm như vậy, đây cũng là lần thứ hai có khiến cho ta cảm thấy nguy cơ trùng trùng như vậy, nhưng hiện tại thì các ngươi cũng không còn uy hiếp, chết đi."
Thổ hoàng hư ảnh một chưởng hướng đến Khư Hoàn bên này vỗ tới, kim thương trong tay rung động một hồi đại phóng hóa thành kim quy to lớn một chân cũng đạp tới ầm ầm va chạm hư không rạn nứt pháp tắc tránh lui không ngờ được một kích này đã hoàn toàn vượt qua phạm vi sức mạnh của Chuẩn Thần, một kích kết thúc hai bên hư ảnh đều là lui về sau nhìn lấy đối phương bằng ánh mắt kinh ngạc, kim quy ngưng tụ hóa thân thành một thân ảnh trung niên tráng kiện khoanh tay đứng giữa hư không, nếu Hàn Vũ Thiên ở đây sẽ nhận biết được đây chính là một tia hồn niệm của Kim Tôn, Kim Tôn đứng nơi đó như là quân chủ thiên địa uy nghi ngút trời nhìn lấy Hướng Quản Hi bên này vẻ mặt có một chút hứng thú nói:
"Người tu luyện Thổ Hoàng đã rất hiếm có, vậy mà ngươi lại có được Thổ Hoàng thể đặc thù, đúng là thú vị, nói ra tên của ngươi bản tôn sẽ cho ngươi chết một cách thống khoái."
Đông Hoàng Tông này chính là nơi mà hắn trú ngụ để tịnh dưỡng hồn niệm, bản tính Kim Tôn xưa nay có một chút nóng nãy khi bản thân ngủ say lại có động tĩnh lớn như vậy làm cho thức giấc, toàn bộ Đông Hoàng Tông thấy được thân ảnh liền lập tức quỳ xuống không hề do dự kể cả Khư Hoàn và Châu Sa cũng phải quỳ, Châu Sa ôm quyền nói:
"Thượng tôn, hắn tên là Hướng Quản Hi đến từ đế quốc Mộng Thiên, bọn chúng là đang xâm chiếm Mãn Châu Quốc."
Kim Tôn hơi nheo mắt lại vẻ mặt có một chút suy ngẫm lại cười nói:
"Một tiểu quốc lại có kẻ sinh ra được Thổ Hoàng thể, ta đây muốn xem thử dựa vào một chút lực lượng này của ngươi tiếp được mấy chiêu của bản tôn, Kim Hoàng Chu Thích."
Kim Tôn ngưng tụ lực lượng kim hệ sắc bén tới hóa thành mũi nhọn nhắm tới Hướng Quản Hi bên này vung tới không hề lưu thủ, Hướng Quản Hi vẻ mặt ngưng trọng phất tay thổ hoàng khí hội tụ hóa thành trường đạo bổ tới ầm ầm nổ vang làm cho không gian xung quanh rung động bởi sự sắc bén của kim và nặng nề cứng rắn của thổ, hai đạo oanh kích cứng rắn thổi bay vô số tu sĩ ra bên ngoài kể cả trận pháp hộ tông cũng bị rung chấn làm cho sụp đổ xuống, Hướng Quản Hi sắc mặt khẽ biến phun ra một ngụm máu bay ngược ra ngoài, một kích này liền đã phân được cao thấp không cần đến chiêu thứ hai, thổ hoàng khí trên người của Hướng Quản Hi đã bắt đầu nhạt dần không còn nặng nề mạnh mẽ như trước được nữa, Kim Tôn vung tay kim chưởng xuất hiện thật sự một kích muốn diệt đi Hướng Quản Hi, một đạo huyết trảo từ phương xa lao tới cùng với kim chưởng đối cứng, Đông Hoàng Tông lập tức sụp đổ hơn nửa khi đón nhận dư chấn từ hai trảo kia, Kim Tôn vẻ mặt bình thản như nước nhìn tới phía một vách tường đang có một con tuyết sư ngạo nghễ đứng ở đó, Kim Tôn liếc mắt liền thản nhiên nói:
"Một đầu Huyết Nha Sư từ đâu đến?"
Huyết Nha Sư thấy bản thân bị bại lộ thân phận cũng không có ngạc nhìn mà cười rất đắc ý, huyết khi tung hoành tản ra như sát thần địa ngục làm cho toàn người ở đây phải run rẩy quỳ xuống vì sự sợ hãi và thuần phục Thần Linh, Kim Tôn nét mặt vẫn là bình thản bàn tay hất lên kim sa từ khắp nơi hội tụ về bao phủ lấy hắn, Kim Tôn thông dong tự tại tựa như vị đế vương của thiên địa không chịu một chút ràng buộc nào nhấc chân liền là không gian chi chít vết rạn, bàn tay chậm rãi ép xuống hư không một cổ kim thuộc tính sắc bén tản mát ra ngưng tụ thành trường đao đơn giản chém xuống một đao, Huyết Nha Sư gầm lên một tiếng Vạn Huyết Kích ngưng tụ đâm xầm về đại đao khiến cho khuôn viên vạn dặm lập tức sụp đổ mang theo rất nhiều sinh linh vô tội chôn cùng, cuộc chiến của Thần Linh phàm nhân như bọn họ làm sao tiếp nhận được dù chỉ một kích, trong lúc mọi người còn đang hoảng loạn thì kim sa lấp lóe đã tạo thành tầng phòng hộ bên ngoài cho những tu sĩ Đông Hoàng Tông, mọi người còn không chú ý đến hư không trên đỉnh đầu của Hướng Quản Hi xuất hiện một bàn tay tản ra hàn khí chộp xuống đỉnh đầu của lão, Huyết Nha Sư và Kim Tôn cảm nhận được hơi lạnh này lập tức quay đầu nhìn lại, lỗ đen hư không vốn chỉ chui vừa cánh tay bắt đầu mở rộng, Hàn Vũ Thiên từ bên trong xuất hiện nắm chặt đỉnh đầu của Hướng Quản Hi kéo mạnh một cái, thần kinh của lão tê cứng không còn kiểm soát được thân thể và linh hồn tựa như đã nằm hoàn toàn ở trong tay thiếu niên trước mắt, Huyết Nha Sư há miệng một cổ hấp lực kinh người hội tụ ý đồ hấp thu Hướng Quản Hi bên này, Kim Tôn cũng không làm ngơ bàn tay vung ra năm đạo kim xích như trường xà quấn lấy cơ thể của Hướng Quản Hi mà kéo, ba người tạo thành thế chân vạc điên cuồng lôi kéo Hướng Quản Hi ở giữa như một món đồ chơi,
Công Tôn Vô Quá xé toạt không gian xuất hiện bàn tay vươn ra như bài sơn đảo hải ý đồ muốn đoạt lấy Hướng Quản Hi từ trong tay ba người này, Huyết Nha Sư đôi mắt lấp lánh huyết quang giận dữ nói:
"Đừng có xen vào!"
"Tránh ra!"
"Cút!"
Kim Tôn và Hàn Vũ Thiên cũng là cùng một động tác vung lên một chưởng, cùng với Huyết Nha Sư trước độ liền có ba cổ kình phong huyết, băng, kim ập tới vây khốn Công Tôn Vô Quá vào trong vòng xoáy nhất thời không thể thoát ra được, Công Tôn Vô Quá ở trong trung tâm vòng xoáy liền là sắc mặt đại biến không ngờ tới vòng xoáy này lại mang một năng lực kì lạ đến vậy, huyết khí đang khiến cho huyết nhục trong cơ thể hắn điên cuồng tán loạn, kim khí thì lại sắc bén liên tục làm xước da của hắn, dù cho có cấp tốc khôi phục cũng là không thể bắt kịp tốc độ, cuối cùng thì là những vết thương ban đầu khôi phục rất nhanh về sau lại bắt đầu chậm lại chính là do băng khí gây ra, một đòn ngẫu nhiên vậy mà là sự kết hợp hoàn hảo đến không ngờ tới được của ba vị cường giả.
Hướng Quản Hi đột nhiên hóa thành ba đoạn ầm một tiếng tách ra, Hàn Vũ Thiên trong tay nắm lấy một đoàn linh hồn màu vàng đất, Huyết Nha Sư trước miệng là một đạo Thổ Hoàng khí, Kim Tôn lại là một cổ thi thể của Hướng Quản Hi, một người đang sống sờ sờ vậy mà bị kéo cho phân thành ba đoạn khiến ai cũng khiếp sợ không thôi, tay Hàn Vũ Thiên cầm chính là linh hồn của Hướng Quản Hi còn được gọi là Địa Tâm Thể Linh Hồn, Thổ Hoàng Khí của Huyết Nha Sư chính là thổ hoàng tinh thuần nhất mà cả đợi này Hướng Quản Hi ngưng tụ ra được rất trân quý, thi thể Kim Tôn nắm giữ lại chính là Thổ Hoàng Thể.
Thổ Hoàng Địa Tâm Thể là một trong mười hai chiến thể chí cao thiên địa ở toàn cõi vũ trụ hạ vị, phòng thủ tuyệt đối đứng vào vị trí đệ nhất trong mười hai chiến thể đỉnh cao, đáng tiếc chiến thể tuy mạnh nhưng tu luyện và tham ngộ được nó vô cùng gian nan, dù may mắn có được một trong mười hai chiến thể cũng phải có đủ ngộ đạo để phát triển, bằng không có được cũng như đồ bỏ đi, Hướng Quản Hi trời sinh Thổ Hoàng Địa Tâm Thể lại vạn năm chưa thể thành Thần, đủ thấy may mắn thì lão có thừa còn thiên phú và cảm ngộ thì lại rất nông cạn, bằng không chiến thể này rơi vào tay kẻ có kì ngộ hơn người thì không cần quá 2000 năm tu hành nhất định sẽ một bước Thần Cảnh.
"Thổ Linh chỉ cần lấy được Địa Tâm liền có thể ngưng tụ được, kết ấn."
Hàn Vũ Thiên tay kết ấn một cái trận pháp lấy linh hồn của Hướng Quản Hi làm trung tâm lập tức hội tụ lượng lớn đại địa mẫu khí thổ hoàng sắc ào ào như trăm sông đổ về biển, không gian xung quanh cũng vì vậy mà nặng thêm vài phần, Kim Tôn bên này cũng không có ngồi yên xem kịch cũng bày ra một cái trận pháp huyền diệu nào đó lấy Thổ Hoàng Thể làm trung tâm dung nạp đại lượng kim sắc, Huyết Nha Sư há miệng hấp thu lấy thổ hoàng khí nồng đậm ngay trước mặt, Hướng Quản Hi chia thành ba phần mỗi phần lại mang công dụng khác nhau cho ba người bọn họ, Châu Sa đứng quan sát nét mặt có một chút sợ hãi nói:
"Suy cho cùng thực lực không đủ mạnh lại chỉ là món đồ chơi trong tay kẻ khác tùy tiện sử dụng."
Khư Hoàn cũng là trầm mặc không nói, hết thảy người của Đông Hoàng Tông ở đây đều đã chứng kiến được toàn bộ, thực lực vi tôn xưa giờ không hề thay đổi, dù là luật pháp cũng chính là của kẻ mạnh tạo ra, trên đời này không có kẻ chiến thắng tuyệt đối, chỉ có kẻ mạnh và kẻ mạnh hơn trong cuộc chiến sống còn, một đoàn thổ quang lơ lửng trước mặt Hàn Vũ Thiên từ từ hóa thành một đầu cự lang trên lưng tràn đầy gai nhọn hú lên một tiếng tạo thành sức mạnh kinh người thổi quét tứ phía, một sợi linh hồn của Hàn Vũ Thiên cũng theo từ trong thức hải quấn lấy cự lang tạo thành liên kết làm cho linh hồn vốn chỉ là Chuẩn Thần của nó chuyển hướng trực tiếp phá bỏ gông xiềng thành Thiên Tổ, đây chính là dựa vào tu vi của Hàn Vũ Thiên mà phát triển, đôi mắt cự lang đột nhiên hiện ra linh tính nó hoảng sợ nhìn lấy cơ thể mình giọng có chút run rẩy nói:
"Đây là như thế nào? Ta sao lại trở thành một đầu cự lang, ngươi đã làm gì?"
Hướng Quản Hi đưa mắt nhìn tới Hàn Vũ Thiên với một vẻ không thể tin được, đột nhiên từ trong ống tay áo của hắn cũng chui ra ba đạo hư ảnh, Thanh Tuyền, Uy Luân, cùng với Đoạn Lâm chính là tên của Lôi Linh đều đứng ở phía trước nhất của Hướng Quản Hi, Thanh Tuyền bay tới bàn tay ngọc vuốt ve cái đuôi cười nói:
"Đại ca, nhìn bề ngoài nó cứng rắn nhưng sờ vào lại rất mềm mại a, ta có thể ôm tiểu đệ đệ này ngủ không?"
Uy Lân nhảy thẳng lên đầu cự lang vỗ vỗ vài cái hứng thú nói:
"Ngồi lên đây rất tiện ạ, dùng để phi hành cũng rất tốt, đúng không tam đệ?"
Đoạn Lâm lúc này không còn là bộ dáng của lôi linh thường thấy mà đã là một thanh niên tiêu sái phong trần nhìn lấy cự lang hơi trầm ngâm một chút nói:
"Có vẻ như ngũ đệ không vui cho lắm."
"Phiền phức, cút cho ta!"
Hướng Quản Hi tức giận quay đầu hướng tới Thanh Tuyền đang vuốt ve cái đuôi của mình mà há mồm táp, Uy Lân ngồi trên đầu của thấy cự lang làm ra hành động như vậy thì sắc mặt trầm xuống một quyền mang theo hỏa diễm nện thẳng xuống đầu của nó, một đạo hỏa diễm vọt thẳng lên cửu thiên đánh cho Hướng Quản Hi nằm bẹp ở trên đất vô cùng dễ dàng, Kim Tôn bên này vậy mà dung nhập vào trong Thổ Hoàng Thể trực tiếp đạt được nhục thân trở thành sinh linh sống thực thụ không còn là một đạo linh hồn, tu vi vì dung nạp đại lượng kim thuộc tính cũng đã hoàn thành một bước Thần Cảnh mà không cần đến lôi kiếp, một cổ thi thể thành Thần Cảnh cũng không gây ảnh hưởng gì đến thiên địa nên thiên đạo cũng không giáng lôi kiếp, Kim Tôn đạt được thân thể trực tiếp sống lại nhưng suy cho cùng vẫn chỉ là một phần linh hồn được phân tán ra sống lại mà thôi, cũng phải Kim Tôn chân chính, bản thể linh hồn Kim Tôn là đang bên cạnh Phương Thốn, Huyết Nha Sư hấp thu xong đoàn thổ hoàng khí thì cơ thể đã càng ngày càng cứng rắn, lực lượng huyết tinh trong cơ thể cũng thừa hưởng được sự cứng cáp ấy, sau lần tẩy lễ này đòn đánh của Huyết Nha Sư ngưng tụ ra e là sẽ càng thêm hung hăng và cường đại.
Vòng xoáy nhốt Công Tôn Vô Quá cuối cùng đã bị phá hủy lộ ra thân ảnh trẻ tuổi toàn thân vết rách đang từ từ khôi phục mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy, Công Tôn Vô Quá nhìn Hàn Vũ Thiên cau mày nói:
"Thiên Tổ vậy mà có thể cùng với Thần Cảnh đánh ngang sức, vạn cổ phàm là thiên tài tu luyện đến cấp bậc Thiên Tổ đều sẽ có được lực lượng đánh Thần sao?"
Nhưng Công Tôn Vô Quá lại hoàn toàn không biết được rằng dù là Thiên Tổ cũng chỉ đơn giản là một cấp bậc của Đạo Tổ mà thôi, dựa vào Thiên Tổ muốn thắng một vị Thần Cảnh hạ vị là điều hoàn toàn không thể, nhưng Hàn Vũ Thiên lại là ngoại lệ mang trong mình vô số bí mật đứng ở cảnh giới Thiên Tổ đánh ngang cơ với Thần Cảnh cũng là điều rất bình thường, nhưng để giết được Thần e là Hàn Vũ Thiên phải đạt tới cực hạn Thiên Tổ hoặc là một bước Chí Tổ trong truyền thuyết kia, Hàn Vũ Thiên híp mắt lại nhìn Công Tôn Vô Quá ở hư không bàn tay vung lên liền thấy bốn người Uy Lân, Thanh Tuyền, Đoạn Lâm và Hướng Quản Hi hóa thành bốn đạo nặng lượng xoay vòng bên cạnh hắn, Sáng Thế Thần Kiếm được nắm ở trong tay tản ra thần uy vô hình trấn áp toàn bộ không gian xung quanh không cho Công Tôn Vô Quá có cơ hội chạy thoát, Công Tôn Vô Quá kinh sợ nhìn lấy thần khí trong tay Hàn Vũ Thiên không kiềm chế được mà nói:
"Đây là Thần khí thượng phẩm? Làm sao một kẻ như ngươi lại sở hữu được nó!?"
Hàn Vũ Thiên không nói một kiếm toàn lực chém ra cùng với Huyết Nha Sư và Kim Tôn bên này động thủ ba đạo công kích trực tiếp nhắm tới Công Tôn Vô Quá mà tới, rầm một tiếng chấn động thiên địa không gian rách toát khói bụi ngập trời không ai thấy được cảnh tượng bên trong cuối cùng đã xảy ra chuyện gì.
main cực kỳ bá đạo, phong cách cơ bắp dùng lực phục người, tay xé hằng tinh
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook