Ta Là Đại Pháp Sư
-
Chương 87: Tình địch
Nếu như Lai Nhân cáp đặc quốc nổi tiếng về quân sự,hay Ba Bố Ni Tạp quốc là đất nước của thương nhân còn Băng Tuyết vương quốc là nơi có nhiều sản vật thì Lôi Nhân công quốc lại nổi tiếng về nghệ thuật và chế đồ thủ công,cả vương quốc nhất là vương thành đều mang một lối kiến trúc cực kì tinh sảo và hoành tráng (để tên này thử ma pháp thì cũng ra tro cả thôi).Lôi nhân công quốc từ xưa tới bây giờ là nơi nhân tài xuất hiện,những công tượng,kĩ sư,thi nhân và luyện kim thuật sĩ nổi tiếng nhất thánh ma đại lục đều xuất thân từ nơi này,hiện tại quốc vương hải lực khắc thân là một họa sĩ cùng nhạc gia nhất lưu tại đại lục nhưng hai thiên kím công chúa của ông ta lại mang một thân võ công và ma pháp tuyệt luân chính thì là kỵ sĩ và ma pháp sư có thiên sinh (năng khiếu trời ban).Thêm nữa Lai nhân cáp đặc vương hậu chính là Mạt thúy ti vốn là muội muội của Ác Đặc quốc vương vì lẽ đó đã làm quan hệ giữa hai quốc gia càng thêm bền chặt giúp đỡ hỗ trợ nhau cùng tiến thoái trong những cơn loạn lạc.
Long đội trực tiếp tiến nhập Lôi Nhân Công quốc,rồi hướng Lôi Nhân Công quốc vương cung bay tới,bất ngờ từ không trung truyền tới những âm thanh chấn động xé gió khiến ta ngẩn người ra tò mò nhìn xuống dưới thì thấy từ dưới đất một vài đạo quang mang đang hướng tới long đội của ta bắn tới.Cany nhìn xuống dưới nhìu mày nói:
- Đây chẳng phải là " Thiên cơ liên xạ nỗ " sao ( một loại cường lực đạn do cơ quan bắn ra,có thể bắn được nhiều tên trong một lần bắn, đạn có hình dáng như cây trường mâu,sức sát thương cực lớn bình thường để dùng để đối phó với các loại cự thú lớn,chế tạo ra cực kì phức tạp nên chỉ có cao cấp công tượng trong quân đội lai nhân cáp đặc mới có thể chế tạo và trang bị) mọi người điều khiển phi long nhanh lên một chút tránh bị bắn trúng
Những phi long này đều là long tộc tinh anh do Kim Tử chọn lựa,nên chẳng cần đợi chúng ta ra lệnh đã tự động né tránh hoặc dùng long trảo đánh gạt ra nên không có một phi lao nào bị bắn trúng,bất quá ngay lập tức đã có một đợt công kích mới,hai ba trăm mũi cự tiễn(tên lớn) như điện xẹt bắn tới.Kim tử động nộ liền ngâm lên một tiếng rung trời,cả thân hình nhất thời tỏa ra long khí bức nhân trong miệng đã xuất hiện Long viêm hỏa quang, đám phi long còn lại cũng vừa phát ra long khí kháng cự lại vừa chuẩn bị phát ra Long viêm nhằm phản kích lại.Ta tất nhiên không thể để sự việc rối loạn thêm liền phất tay triệu hồi ma pháp không gian đoạn tầng ngăn cách giữa long quần và đám cự tiễn, đám cự tiễn khi chạm vào không gian đoạn tầng đều lần lượt rơi xuống dưới
Ta dùng ma pháp truyền âm xuống phía dưới:
- Lôi nhân công quốc cảnh về không nên hiểu lầm,chúng ta không phải là địch nhân,chúng ta là Ba Bố Ni Tạp sứ giả ……"
Tiếng nói của ta được ma pháp khuyếch đại âm thanh vang vọng khắp bốn phía ầm ầm như sấm nổ khiến cho bọn lính đang điều khiển Thiên cơ liên xạ nỏ phía đưới nghe thấy đều cảm thấy đầu óc ong ong rung động,bọn họ đều biết rõ rằng ba bố ni tạp vương quốc cùng lôi nhân vương quốc có mối quan hệ rất khăng khít,trong lúc này đều cảm thấy mơ hồ không biết xử sự thế nảo cho phải.Bọn họ vốn đều là thị vệ phụ trách phòng thủ vương thành,thân mang trên minh trách nhiệm trọng đại vừa rồi khi quan sát qua "thiên lý nhãn" ( loại ống nhòm dùng thủy tinh ma pháp chế thành vô cùng quý giá có thể nhìn xa cả ngàn dặm) bọn họ phát hiện ra trên không trung có cả một đàn phi long đang nhắm hướng vương đô bay tới khiến cho bọn họ thập phần kinh hãi vội vàng dùng thiên cơ liên xạ nỏ hướng tới quần long công kích, điều này cũng không trách bọn họ được vì trong mắt bọn họ thì đám phi long này quả thật là quá khủng bố,nó tượng trưng cho lực phá hoại ngoài sức tưởng tượng của họ
Mội gã thanh niên thân mang khải giáp mang dáng vẻ của một vị thiên kị trưởng sau khi nghe tiếng nói vọng xuống liền lẩm bẩm tự nhủ
- Thanh âm này thực sự rất quen thuộc mà,thanh âm này chẳng lẽ …là …là
Trong mắt hắn liền thoáng ánh lên một tia vui mừng,liền hướng tới chỗ đám lính điều khiển thiên cơ liên xạ nỏ nói lớn:
- Ngừng công kích,tất cả ngừng công kích ngay….
Hắn chính là chỉ huy quan của đám "liên xạ nỗ bộ đội" này, đám binh lính lập tức nhận lệnh mà đình chỉ công kích.Chúng ta điều khiển phi long từ trên không trung chậm rãi hã xuống khiến cho mặt đất xuất hiện một trận cuồng phong,bụi đất bị cuốn lên mù mịt ( giống trực thăng quá vậy).Ta liền từ trên lưng Kim Tử đi xuống,quan sát một lượt sau đó ánh mắt ta dừng lại trên thân của tên thanh niên là thiên kị trưởng
- Nha,Hán Tư là ngươi sao,từ khi chia tay ngươi tới bây giờ đã hơn một năm rồi….
Ta thập phần cao hứng hô lên,tên thiên kị trưởng này vốn chẳng phải ai khác đó chính là kẻ cùng ta vào sinh ra tử khi còn ở "Mân côi binh đoàn",người huynh đệ tốt,người chiến hữu tối của ta- Hán Tư, "Dừng lại" lập tức năm người trong tổ thiên cơ liên xạ nỏ đang tới chỗ Hán Tư đều dừng lại sau tiếng quát của hắn,còn Hán Tư thì hưng phấn tiến tới nắm lấy tay ta nói " Ta nghe âm thanh đó đã biết đó là ngươi,Vô Danh à không đúng,phải gọi ngươi là "Ma Thần Vương" đại nhân mới đúng,ta quả thật là rất cao hứng khi được gặp lại ngươi hôm nay"
Chúng ta hai người không nhịn được liền huy quyền đấm vào ngực đối phương,là sanh tử huynh đệ tình thâm như ruột thịt nay gặp lại không khỏi xúc động từ tận đáy lòng. Đám linh Lôi nhân công quốc thấy thiên kị trưởng của chúng cùng ta thân thân thiết thiết như vậy cũng tự động giải trừ địch ý với chúng ta,nhưng đứng trước hơn mười cự đầu phi long khổng lồ cũng không khỏi làm bọn chúng phải e dè không dám tới gần.Bất chợt từ phía xa truyền lại những tiếng vó ngựa dồn dập,chỉ thấy sau đám bụi mù mịt từ phía xa xuất hiện một đại đội kị binh,khí thế như bài sơn đảo hải(dời non lấp biển_cái này chắc hem phải dịch để vậy hay hơn) đang nhắm chúng ta lao tới, đây hiển nhiên chính là do lôi nhân công quốc quân đội thấy phi long hạ xuống mà lo sợ phái kị binh tới tiếp viện.
Hán Tư liền lao tới trước thiên cơ liên xạ nỗ trận doanh,hướng tới đại đội trọng kỵ binh phất tay ra hiệu ý bảo chúng ta không phải là địch nhân. Đại đọi trọng kỵ binh thấy thế liền giải trừ đội hình chiến đấu,tuy nhiên bọn họ vẫn nắm trắc trường thương và hộ thuẫn tiếng tới chỗ chúng ta,liền sau đó đại đội kỵ binh đã bao vây đám phi long,trường thương thì chỉ vào đám người của ta như sẵn sàng đâm tới nếu chúng ta manh động.Hán Tư liền hướng tới một tên thanh niên toàn thân được bảo vệ bằng khải giáp màu bạc trong đám kỵ binh hành lễ,rồi nói:
-Khải bẩm Hoắc Ân Tư bá tước,bọn họ là Ba Bố Ni Tạp sứ giả không phải là địch nhân. Text được lấy tại Truyện FULL
Tên kỵ sĩ liền "Nga" lên một tiếng rồi đưa ta gỡ chiếc mũ sắt bao kín đầu ra,lập tức một khuôn mặt anh tuấn tiêu sái liền hiện ra,tuổi hắn có lẽ cũng còn khá trẻ,trong đôi mắt màu xanh biếc của hắn tỏa ra sự kiên định của một kỵ sĩ cùng với ngạo khí của một quý tộc,hắn hướng tầm mắt nhìn về phía chúng ta.Hoắc Ân- Tư phổ lạc là bá tước thuộc đệ nhât thế gia có lịch sử lâu dài tại lôi nhân công quốc phổ lạc gia tộc,hắn chính là con của gia chủ hiện tại đồng thới cũng chính là Lôi nhân công quốc vạn kỵ trưởng chỉ huy kỵ binh,nghe nói thực lực cũng đã đạt tới hàng thánh kỵ sĩ,người đời xưng tụng hắn là "vô song quý công tử" tại thánh ma đại lục hắn còn nổi danh với rất nhiều thạnh tượng nổi tiếng đều do tay hắn tạo ra.
Ánh mắt của Hoắc Ân từ người ta mà tiến tới bên chúng nữ phía sau lưng ta, lập tức thần thái của hắn có chút thay đổi sang trạng thái ngạc nhiên cực độ,khi nhận ra Băng tuyết tiểu nữ vương cùng Áo Lệ Na thì hắn càng thêm kinh ngạc vộ xuống ngựa,tiến tới trước mặt chúng nữ rồi dùng lễ nghi quý tộc nói
- Lôi nhân công quốc vạn kỵ trưởng Hoắc Ân _tư phổ lạc xin tham kiến Băng tuyết nữ vương cùng Áo Lệ Na công chúa điện hạ
Hắn vốn đã từng là sứ thần của lôi nhân công quốc tới ba bố ni tạp quốc và băng tuyết vương quốc,sau này cũng có tới cả lai nhân cáp đặc vương quốc nên đã nhận ra được băng tuyết tiểu nữ vương các nàng,lúc này điều làm hắn cảm thấy kinh dị nhất là việc băng tuyết tiểu nữ vương lại đi chung với tử địch của mình là nguyên soái của Lai Nhân Cáp Đặc quốc- Ca Ny tuyết lan đặc, điều này quả thật khiến hắn không tin vào mắt mình nha
Băng tuyết tiểu nữ vương cùng Áo Lệ Na công chúa liền khoát tay ý bảo Hoắc Ân miễn lễ,sau đó tựu chung hai nàng vẫn đứng phía sau ta mà không nói gì,hàm ý muốn nói lên thân phận của ta với hắn (tại thánh ma đại lục có tục lễ khi gặp gỡ người ngoài thì thê tử chỉ có thể đứng sau trượng phu ) Á Dạ các nàng cũng nhu thuận đứng phía sau ta.Hoắc Ân tiểu tử thấy vậy không khỏi nhất thời thất kinh,ánh mắt tập trung đánh giá ta,ta mỉm cười đưa tay về phía hắn nói
- Ngươi là Hoắc Ân bá tước,ta là Ngô Lai
Khi nghe ta xưng tên,thân hình của hắn nhất thời run lên,trong mắt xạ ra tia hàn quang vừa ghen ghét vừa bi hận lại mang một chút ý vị phức tạp,rồi hắn cũng không có đáp lại cái nắm ta của ta mà lạnh lùng thốt lên:
- Hừ,nguyên lai ngươi chính là Ngô Lai sao
Trong giao tiếp khi đối phương đã đưa ta ra mà không nắm lấy là một sự thất lễ ghê gớm,bao hàm cả ý tứ khinh thị đối phương,Hoắc Ân vốn là quý tộc,từ nhỏ đã sống trong sự nghiêm khắc của lễ giáo quý tộc tất không thể không biết điều thất lễ này,giải thích cho hành động vừa rồi của hắn chỉ có thể do hắn cố ý mà thôi,nhưng tại sao hắn lại cố ý làm thế? Ta và hắn chẳng phải mới gặp nhau lần đầu tiên sao,không thể nào có khả năng đắc tội với hắn chứ,thật sự là khi một người đưa tay ra mà đối phương không đáp lại thật sự là sẽ cảm thấy vô cùng xấu hổ,ta trong lòng không khỏi cảm thấy tức giận và kì dị,liền cười trừ vài tiếng rồi thu tay về. Đối với người không coi trọng lễ tiết như ta vốn cũng không cảm thấy gì nhiều,nhưng đối với Li Vị Nhã các nàng kia thì quả thật là rất khó chịu,họ đều không muốn bất kì ai dám vũ nhục ta,vì ta thậm chí ngay cả thần các nàng cũng dám đối đầu thì một con người nhỏ bé như Hoắc Ân có là cái gì?
"Ta_Ma giới đệ nhất công chúa_Á Dạ-hà lộ tây pháp „ Á Dạ từ phía sau lưng ta không chịu được liền lên tiếng:" Ngươi-tên loài người hạ đẳng kia,ngươi dựa vào cái gì mà dám sỉ nhục chủ nhân ta,lại muốn đi tìm chết sao „
Nàng vừa nói xong thì lập tức bộ hắc ám thanh ti vô không có gió cũng tự động phiêu phất bay bay,vẻ đẹp tuyệt mĩ lại như được kết hợp thêm một tầng hàn khí càng làm tăng vẻ đẹp tuyệt mĩ của nàng,ngược lại do nàng gia cố thêm một tầng hắc ám năng lượng chấn nhiếp chúng nhân khiến cho những kẻ chứng kiến lại thấy kinh tâm động phách,một hắc ám quang cầu nhanh chóng xuất hiện trên tay nàng rồi bắn về phía Hoắc Ân: "hắc ám oanh pháo kích"
Vẻ đẹp cao quý của Á Dạ lúc trước cũng có thu hút sự chú ý của Hoắc Ân,nhưng nàng ta tuy cao quý xinh đẹp nhưng lời lẽ lại cực kì băng lãnh sau đó lại còn xuất ra hắc ám quang cầu khiến sắc mặt hắn đại biến hắn cũng không phải loại ngu độn hiển nhiên hiểu được vị mĩ nữ đó đối với mình vô cùng phẫn nộ và hắn cũng cảm nhận được hắc ám quang cầu đó ẩn tàng một lực lượng đáng sợ.Tuy nhiên trước hắc ám quang cầu của Á Dạ,Hoắc Ân cũng không có tỏ ra quá sợ hãi,hắn lúc này thân mang trọng giáp không tiện tránh né hắn chỉ có thể dùng cự thuẫn ngăng cản hoặc lấy công làm thủ dùng trường thương trực tiếp tấn công hắc ám quang cầu nhưng một kích của á dạ lạy ẩn tàng thêm lực lượng ba động cường đại điều này đã làm bản năng của hắn chiến thắng tính ương ngạnh của hắn,hắn liền dùng toàn lực tránh qua một bên (trọng kỵ binh không giống khinh kỵ binh hoặc du kỵ binh lúc lên ngựa chiến đấu,bọn họ trong chiến đấu công thủ đều toàn diện nên đã lên ngựa là chỉ có chiến đấu và tiến lên không thể né tránh vì bọn họ mang trên mình khải giáp quá nặng nề,nếu chiến đấu với tượng binh chiến sĩ thì đảm bảo chỉ qua một thời gian ngắn chắc chắc sẽ bị giày xéo tới chết). Á Dạ điều khiển hắc ám quang cầu bắn sượt qua người Hoắc ân đánh trúng vào khoảng đất phía sau lưng hắn,ngay lập tức phía sau lưng hắn đã xuất hiện một hố sâu làm vô số đất đá bị nghiền vụn bắn lên tứ tung.Đám trọng kỵ binh phía sau Hoắc Ân thấy vạn kỵ trưởng bị công kích không hẹn mà đều dựng trường thương nhắm vào chúng ta,bọn chúng đối với ta đều là người một phe cả một khi phát động tấn công quả thật là không nỡ xuống ta a.
Thấy tình cảnh đó Lực Nam cùng với Mại Lôi dẫn bọn cuồng bạo chíến sĩ cùng với đám lang nhân chiến sĩ chia hai bên tả hữu hộ vệ chúng ta,ngay sau đó Kim Tử vốn vẫn ở trên mặt đất liền đứng dậy,thân hình khổng lồ tỏa ra ánh hoàng kim sáng lạn,rồi từ trong miệng phát ra một tiếng long ngâm rung trời lở đất-một tiếng rống giận giữ a.Sau tiếng long ngâm cuồng nộ của long vương Kim Tử bọn chiến mã của trọng kỵ binh không khỏi bủn rủn tứ chi mà nằm bò trên mặt đất,thân thế không ngừng run rẩy.Tình huống diễn ra quá bất ngờ khiến trọng kỵ binh không kịp đề phòng lâm vào cảnh chật vật vô cùng,thậm chí có người ngã ra cũng không thể đứng dậy nổi một phần vì vướng ngựa một phần vì khải giáp quá nặng căn bản là khó mà vực dậy nổi.Hán Tư cuống quít chắn trước người Hoắc Ân gọi ta
- Ngô Lai...không..không nên động thủ....không nên a...
Ta thở dài hướng Á Dạ nói:
- Á Dạ bỏ qua đi,ta cũng không muốn cùng hắn so đo
Á Dạ hung hăng trừng mắt liếc nhìn Hoắc Ân một cái rồi mới lui về phía sau ta,nhưng Lị Vi Nhã cùng Ca Ny lại đứng dậy đi về phía ta,Lị Vi Nhã nhịn không được hướng Hoắc Ân mà nói:
- Ngươi hãy cởi khải giáp ra,ta và ngươi công bình quyết đấu nếu không ngươi có thể lên chiến mã để quyết đấu ta cũng không có nề hà chi việc đó
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook