Ta Là Đại Pháp Sư
Chương 109: Thiểm quang đích phán quyết

Ta thở ra một hơi thật dài, theo sự chuyển động chậm rãi mà tràn đầy cảm giác huyền diệu của hai tay, quả cầu năng lượng màu đen nằm giữa càng xoay càng nhanh. Tiếp đó, ta quát khẽ một tiếng "Tan", lập tức "bùm" một tiếng quả cầu năng lượng đột nhiên vỡ tan như bong bóng nước tiêu tán không chút vết tích, xung quanh không có nửa phần lực lượng ba động nào.

Thanh âm mềm mại của Hạ Nông mừng từ phía sau ta truyền tới, trong sự mệt mỏi lại mang theo nỗi vui mừng: "Lai, cuối cùng chàng đã thành công rồi."

Ta xoay người lại kéo Hạ Nông vào trong lòng, vẻ mặt nàng cực kì uể oải, người lạnh lùng băng giá như nàng lúc này lại như một cây cỏ nhỏ mềm yếu sắp gãy đến nơi khiến ta nhìn thấy không khỏi đau lòng vô cùng.

Vũ Y chư nữ chạy vụt tới, Băng Thanh Ảnh mắt thấy Hạ Nông dáng vẻ yếu đuối liêu xiêu như muốn ngã không khỏi cả kinh kêu lên: "Nông, muội thế nào rồi?"

Chư nữ còn lại cũng lo lắng nhìn ta và Hạ Nông.

Ta thở dài nói: "Đều là vì ta, thật là khổ cho tiểu Nông rồi, vì giúp ta tái hiện lại "Thái Cực" mà mấy ngày nay nàng đã vắt kiệt tâm huyết cùng sức lực, may mà cố gắng của nàng không có uổng phí, cuối cùng "Thái Cực" đã tái hiện thành công trong tay nàng."

Ta nhẹ nhàng đưa tay vuốt đôi mắt đẹp của Hạ Nông khép lại, nói: "Nông, nghỉ ngơi một chút cho khỏe đi, bảo bối của ta."

Hô hấp của Hạ Nông trở nên bình ổn, rất nhanh đã ngủ say trong lòng ta, quả thực nàng quá mệt mỏi rồi.

Ta quay về phía chư nữ nói: "Ta trước hết đưa tiểu Nông đi nghỉ ngơi một chút, có chuyện gì chúng ta lát nữa hãy nói.

Một Không gian chuyển di ma pháp trận xuất hiện dưới chân ta, một khắc sau ta đã mang Hạ Nông về trong doanh trướng của ta sau đó nhẹ nhàng đặt nàng lên trên tấm thảm lông mềm mại.

Ta sửa sang lại mái tóc cho Hạ Nông đang trong giấc nồng rồi cúi đầu hôn một cái lên trên đôi môi anh đào của nàng: "Nông, bảo bối của ta cứ yên tâm mà ngủ đi, cảm ơn nàng vì tất cả những gì đã làm cho ta…"

Hạ Nông dường như cảm ứng được sự vuốt ve dịu dàng của ta, phát ra âm thanh ú ớ mơ hồ không rõ ràng, ta đưa tay vuốt ve vành môi hồng nhuận của nàng rồi mới chuyển mình đi ra ngoài trướng.

Ta dùng "Không gian chuyển di" quay về bên cạnh trọng lực kết giới nói với Vũ Y: "Nàng vào trong kết giới với ta thử luyện tập một chút, để xem "Thái Cực" võ học mà tiểu Nông dùng tâm huyết tái hiện lại có thể tranh đấu với sức mạnh của thần không."

Vũ Y gật gật đầu, thân thể xinh đẹp vừa lóe lên đã lướt vào trong kết giới.

Ta nói với chư nữ: "Một lát nữa cuộc đọ sức giữa ta và Vũ Y có thể sinh sức phá hoại không cách nào khống chế. Dù sao năng lực khống chế sức mạnh của ta cũng không quá tốt, cho nên ta hi vọng các nàng có thể tránh xa ra một chút. Tốt nhất trước tiên Ảnh nhi nên mở ra kết giới bảo vệ tất cả mọi người, ta cũng không muốn thấy các nàng chịu bất kỳ tổn thương nào.

Chư nữ nghe lời lùi ra ngoài kết giới một trăm thước, Băng Thanh Ảnh còn xuất ra một cái phòng hộ mới nhất mà nàng vừa nghiên cứu thành công, đem hai loại phòng ngự ma pháp "Thủy hoa thiên luân" thuộc thủy hệ và "Dạ ám giáp trụ" thuộc hắc ám hệ kết hợp với nhau tạo thành một cái ma pháp kết hợp "Phòng hộ thủy và ám". Một kết giới lấp lánh những điểm màu đen và xanh nước biển bao trùm nàng cùng các tỷ muội một cách chặt chẽ.

Khi ta cầm chung cực thần binh "Á Dạ" trong tay tiến vào kết giới, Vũ Y đã sớm ở trong đó sẵn sàng chiến đấu.

Ta trịnh trọng nói: "Vũ Y, trận chiến của chúng ta không phải là cuộc đấu cọ sát bình thường mà là tiến hành tập dượt để chiến đấu với vua của chư thần, cho nên nàng không cần nhẹ tay, tất cả ma pháp cùng võ kĩ đều phải dùng tới."

Vũ Y nói: "Vũ Y tuân mệnh. Chủ nhân, vậy Vũ Y phải mạo phạm rồi."

Lời nói vừa dứt, sau lưng nàng ánh đen lóe lên, tám cánh đọa lạc thiên sứ đen tuyền với những đường cong tuyệt mỹ tức thì xòe ra, đồng thời một cỗ khí thế hùng vĩ như một ngọn núi bao phủ toàn bộ trọng lực kết giới.

Khí thế như vậy ngoại trừ đã cảm nhận được trên người Lộ Tây Pháp trong trận chiến lúc trước, đây lần đầu tiên ta thấy được. Ta không khỏi tán thưởng: "Được lắm, Vũ Y nàng quả nhiên cao cường, xem ra hôm nay chúng ta sẽ có một trận khổ chiến rồi."

Ta không cam lòng yếu thế mở ra mười hai cánh thần ma, lục hắc lục bạch, "Ma đấu khí" màu đen hệt như ngọn lửa đang bập bùng xung quanh người đang tích luỹ chờ bùng phát.

Vũ Y giương cánh tay ngọc lên, một chùm sáng mảnh dài trong suốt đột nhiên xuất hiện giữa hai tay của nàng, trong nháy mắt chùm sáng đó đã biến thành một thanh trường kiếm lấp lánh quang mang sáng trắng nằm trong tay nàng.

Thanh kiếm này ngắn hơn so với "Á Dạ", lưỡi kiếm cực mỏng, giữa thân kiếm có một đường rãnh dài đỏ tươi như máu, thân kiếm sáng trắng rãnh màu đỏ tươi cực kỳ bắt mắt.

Ta trong lòng kỳ quái hỏi: "Đó là thanh kiếm gì? Tại sao từ trước tới nay ta chưa bao giờ thấy nàng sử dụng?"

Vũ Y nói: "Đây là thần binh cấp một "Thương Khung Vân Kiếm", vẫn là binh khí tuỳ thân của thiếp. Năm đó khi thiếp bại trong tay Lộ Tây Pháp đại nhân, thanh kiếm này cũng trở thành chiến lợi phẩm của y. Lần trước sau khi khi chủ nhân "tự bạo" biến mất, Lộ Tây Pháp đại nhân đã trả nó lại cho thiếp. "Thương Khung Vân Kiếm" mặc dù không sánh được với chung cực thần binh do Á Dạ muội muội biến hoá thành nhưng cũng là thần khí hiếm thấy. Chủ nhân, người cũng không thể coi thường."

Ta gật đầu, trầm giọng nói: "Vũ Y chú ý, ta tới đây!"

Thân hình ta loé lên vươn kiếm đâm thẳng về phía Vũ Y, một kiếm đâm ra tức thì mang theo khí thế vô cùng mãnh liệt, chính là "Trường Khu Thiên Lý" trong "Chiến Quyết".

Cùng lúc "Á Dạ" đâm ra, kiếm khí trong suốt dài hơn trượng cũng bắn ra ngoài, trong phút chốc đã đâm tới trước người Vũ Y.

Một chiêu "Trường Khu Thiên Lý" này ta quả thực không lưu tình một chút nào.

Ra ngoài ý liệu của ta Vũ Y lại không có một chút động tác chống đỡ hay né tránh nào, một kiếm sắc bén tuyệt luân của ta tức thì xuyên thẳng vào trong cơ thể nàng. Trong lúc ta đang cực kỳ hoảng sợ lại không cảm thấy trở ngại như khi đâm vào trong thực thể một chút nào. Một kiếm này dường như đã đâm vào hư không.

"Tàn ảnh…"

Ta đột nhiên ý thức được mình đâm trúng cùng lắm chỉ là tàn ảnh của Vũ Y mà thôi. Lúc này Vũ Y lại hình thành mười mấy tàn ảnh trước sau phải trái vây chặt lấy ta, mỗi tàn ảnh đều sống động như thật khiến người ta khó phân biệt được thật giả.

Đó là một loại ứng dụng của "Kính Tượng Thuật", đối với Vũ Y mà nói trong phút chốc tạo thành mười mấy bản sao chẳng qua chỉ là một việc cỏn con mà thôi. Mà thực thể của nàng lại lẫn lộn giữa những bóng người như thật này tìm cơ hội tấn công.

Một loại ma pháp không có tác dụng phụ trợ nào như "Kính Tượng Thuật" ứng dụng vào trong chiến đấu lại có thể sinh ra tác dụng lớn như vậy, thật sự là khiến ta quá hâm mộ. Nhưng ta rất rõ ràng điểm này ta căn bản không làm được, chỉ có thể than thở chứ biết làm gì.

"Đại sát tứ phương!"

Ta hét lớn một tiếng vung kiếm xoay tròn, "Á Dạ" tức thì vạch ra một vòng tròn vô cùng hoàn mỹ trong không trung, đồng thời một cỗ khí thế sát phạt khốc liệt theo đó phát ra.

"Đại Sát Tứ Phương" là chiêu thức dùng trên chiến trường để công kích địch nhân đang bao vây bốn phương tám hướng, mặc dù chỉ là cầm kiếm quay quanh thân một vòng, nhưng trong đó lại ẩn hàm khí thế đủ để đẩy lùi ngàn quân, tư thế đầy hào hung một kiếm trong tay, quần địch thúc thủ.

Khi chiêu "Đại Sát Tứ Phương" này vừa quét qua, ma pháp nguyên tố tạo thành nhân ảnh lập tức tán loạn, mười mấy nhân ảnh cũng theo đó mà biến mất không thấy đâu. Nhưng Vũ Y lại chẳng thấy bóng dáng đâu như trong ý liệu của ta, mười mấy Vũ Y xung quanh ta đều là những cái bóng hư vô.

Tiếng kiếm khí xé gió vun vút từ phía trên truyền tới, ta thầm kinh hãi trong lòng, ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy Vũ Y nhân kiếm hợp nhất hoá thành một dải lụa sáng long lanh dài nhọn giống như một dòng sông bạc đổ thẳng về phía ta, trong không khí sát phạt đó lại lộ ra vẻ mỹ lệ động lòng người.

Một kiếm thật tráng lệ, đem sức mạnh và vẻ đẹp kết hợp với nhau hoàn mỹ như vậy, ta ngẩng đẩu nhìn lên không khỏi có chút say mê trong lòng.

Ta đột nhiên nâng "Á Dạ" lên hướng về phía Vũ Y đang lao xuống từ không trung vẽ một vòng tròn hư ảo, đó tuyệt đối không phải chiêu thức trong "Chiến Quyết" mà là một vòng tròn hoàn hảo.

Chỉ là một vòng tròn.

Dải lụa trắng bạc do Vũ Y thân kiếm hợp nhất hoá thành bị vòng tròn hư vô do "Á Dạ" vẽ nên nghênh đón chính diện. Dị biến xảy ra, lực đạo sinh ra từ đường tròn đó dưới kiếm khí không gì phá nổi quanh thân Vũ Y trong nháy mắt đã tiêu tan hầu hết.

Tinh thần ta đại chấn, múa kiếm như bay vẽ những vòng tròn liên tiếp lên không trung, trong chốc lát vòng lớn, vòng nhỏ, hình trái xoan nối tiếp nhau liên miên xuất hiện, các loại vòng tròn đủ hình đủ dạng dồn vào một chỗ đem một kiếm uy lực mạnh mẽ tuyệt luân của Vũ Y hoá giải hoàn toàn. Kiếm khí tiêu tan, thân hình Vũ Y dần hiện ra rõ ràng, không còn cách nào khác nàng chỉ đành lăng không một cái quay người hạ xuống bên cạnh ta.

"Chủ nhân, đó… đó là võ công gì, tại sao lại cổ quái như vậy?"

Vũ Y vừa rồi bị những vòng tròn liên tiếp của ta làm cho đầu óc choáng váng, không nhịn được đưa ra thắc mắc với ta.

Ta đắc ý nói: "Đó chính là vận dụng "Thái Cực" lên trên kiếm. "Thái Cực" cũng chỉ là một loại lý luận tuyệt đối không chỉ giới hạn trên quyền thuật. "Thái Cực" do tiểu Nông tái hiện mặc dù có bất đồng lại còn rất ấu trĩ so với nguyên bản trên thế giới của ta, nhưng thông một đường thì vạn đường khác sẽ tỏ(một đường thông thì vạn đường thông – [quy tắc võ học vạn nguyên quy một - dg]), ta tin tưởng dưới sự nỗ lực của ta đó nhất định sẽ phát triển thành một tuyệt học làm rung động thế gian.

Vũ Y không nhiều lời nữa, nàng nâng "Thương Khung Vân Kiếm" lên ngang ngực nói: "Chủ nhân, chúng ta tiếp tục!"

Thanh âm vừa dứt "Thương Khung Vân Kiếm" đột nhiên quang mang đại thịnh, thánh quang tràn ngập khí tức thần thánh theo sự chuyển động của hắc sắc vũ dực sau lưng nàng mà khuếch tán ra ngoài như sóng dậy. "Ma đấu khí" bên ngoài thân thể ta chịu ảnh hưởng của thánh quang mà nổi lên một trận ba động kịch liệt.

""Thánh Kiếm Kỹ" – "Thánh Quang Lôi Kích Phá"!"

Theo tiếng quát trong trẻo của Vũ Y, thân thể yêu kiều của nàng loáng một cái đã nhảy lên vung kiếm chém thẳng về phía ta. Đó vốn là một động tác kiếm thuật cơ bản không có chút huyền diệu nào. Nhưng trong khoảnh khắc thanh "Thương Khung Vân Kiếm" lấp lánh ánh sáng thần thánh kia chém xuống đột nhiên một tiếng kiếm ngân vang lên như sấm làm chấn động màng nhĩ, tiếp theo một tia sét từ chín tầng mây giáng thẳng xuống, xuyên qua kết giới ngưng tụ trên "Thương Khung Vân Kiếm". Phía ngoài thanh thần binh cấp một đó tức thì xuất hiện một lượng lôi nguyên tố vô cùng khổng lồ hình thành một cây lôi điện siêu cao áp, với khí thế lôi đình vạn quân chém xuống đỉnh đầu ta.

Cái được gọi "Thánh Kiếm Kỹ" chính là kiếm thuật cao cấp của thiên giới mà những thiên sứ sử dụng, một sự kết hợp hoàn mĩ giữa ma pháp và kiếm thuật. Thiên sứ có thực lực càng cường đại thì uy lực phát ra càng mạnh mẽ. Chiêu Vũ Y đang sử dụng là – Thánh quang lôi kích phá-huy lộng kiếm chém được gia trì lực lượng của thiên lôi dưới sự dẫn động của thánh quang hình thành nên chiêu thức ma pháp kiếm cực kì đáng sợ, đương nhiên uy lực cao cấp siêu việt hơn nhiều so với ma pháp.

Tuy nói nguyên lí của Thái Cực chính là lấy tịnh chế động, tứ lạng bạt thiên cân nhưng đối diện với ma pháp lăng lệ đáng sợ của Vũ Y, ta cũng không có tự tin lấy Thái Cực ấu trĩ vừa mới ra đời để ứng phó. Tâm niệm vừa động, ta phát ra nhất thức Thiết Huyết Lạc Nhật giương kiếm lên không đâm thẳng ra, đồng thời tay trái biến chỉ thành đao hướng lên trên phát ra một đạo hư trảm, tùy tiện phát ra không gian cắt khúc Thứ Nguyên Đao.

Thiết Huyết Lạc Nhật mang đến khí sát phát cùng Kiếm Cương chinh phục được tất cả thẳng hướng lôi điện chi nhận trong Thánh Quang Lôi Kích Phá của Vũ Y mà chém xuống. Theo sát sau đó chính là Thứ Nguyên Đao hình thành lên một cái khe không gian có hình dáng như một thanh đao.

Trong sát na Á Dạ kiếm đâm một thức trong không gian, ta đột nhiên nhớ tới một sự việc trọng yếu, không khỏi thầm mắng bản thân mình là đầu heo: một kiếm này của Vũ Y dẫn theo mấy chục vạn dòng điện siêu cao áp, Á Dạ kiếm tuy là do năng lượng thực thể của Á Dạ mà huyễn hóa thành nhưng không biết nó có thể cách ly với dòng diện hay không, vanh nhất nàng không thể cách ly nó, vậy siêu cao áp dòng diện Thương Khung Vân Kiếm kia khi tiếp xúc vào ta, chẳng phải…

Ta quả thực không dám tưởng tượng đến vận mệnh bi thảm đó của mình.

Á Dạ kiếm cực kì chuẩn xác chém trúng Thương Khung Vân Kiếm. Thương Khung Vân Kiếm hình thành nên do lôi nguyên tố xung quanh tụ tập lại thành siêu cao áp dòng điện khổng lồ nên nhất thời một trận điện hỏa chói mắt nổi lên đồng thời dòng điện truyền thẳng đến hướng Á Dạ kiếm.

Tình cảnh bi thảm mà ta tưởng tượng đã không xuất hiện. Cũng bởi vì ta không có cách nào thấu hiểu hết tất cả tác dụng của "Ma đấu khí" và "kiếm cương". Nó đã thành công ngăn trở tuyệt đối sự xâm nhập của điện lưu siêu cao áp vào thân thể ta. Điện lưu chỉ có thể chuyển động bên ngoài thân thể được hắc sắc Ma đấu khí bao bọc của ta mà thôi.

Uy lực của chiêu Thánh quang lôi kích phá mà Vũ Y phát ra này không chỉ có điện lưu siêu cao áp phát ra từ kiếm mà lăng không trảm kích chi lực cũng cường đại vô cùng. Cự lực đó chạy theo thân Á Dạ kiếm áp lên thân ta, mặt đất dưới chân ta chịu không nổi cự lực nở ra làm hai chân của ta cứ thế lún sâu vào trong lòng đất. Bạn đang đọc chuyện tại qtruyen.net

Lúc này "thứ nguyên đao" đã hình thành nên lỗ hổng không gian chém đến "Thương Khung Vân kiếm". Lỗ hổng không gian này vô cùng sắc bén, kiên cố vô cùng. Vũ Y nhất thời yêu kiều hô lên một tiếng, thân hình bị phản chấn lên tận trời cao. Tám cánh phải mở ra thi triển công phu bản thân của mình mới ổn định được thân hình lại. Nàng chỉ cảm thấy cánh tay tê chồn thiếu chút nữa là không cầm nổi thanh kiếm.

Ta nhún chân nhảy ra khỏi lòng đất, thừa lúc thân hình Vũ Y còn bận ổn định trên không trung liền nhanh chóng ngưng tụ lên hỏa nguyên tố. Chỉ trong nháy mắt ta đã tạo nên một đại hỏa cầu có đường kính rộng đến mấy chục thước, liệt diễm cuồn cuộn, sóng nhiệt ngập trời.

"Hỏa diễm thần chi nộ!"

Ta trầm giọng phát ra tên gọi của hỏa hệ chung cực cấm chú, một cột lửa cự đại nóng bức từ thân ta cuốn thẳng đến chỗ Vũ Y đang đứng trên không trung. Mặc dù vì đang trong kết giới nên Hỏa diễm thần chi nộ chỉ có thể phát ra một phần mười uy lực nhưng vẫn có thanh uy chấn thiên, không gì có thể sánh bằng.

Đại hỏa trụ siêu cao của 'hoả diễm thần chi nộ' trong phút chốc liền cắn nuốt thân thể mềm mại của Vũ Y, mặc dù ta rất rõ ràng với thực lực 1/10 của 'hoả diễm thần chi nộ' tuyệt đối ko làm gì đc nàng những vẫn ko nhịn đc lo lắng vì nàng, vạn nhất xảy ra điều gì ngoài ý muốn thực sự là chết trăm lần ko thể chuộc tội.

Thánh quang trong suốt sáng lạn theo màu đỏ sẫm của nhiệt hoả trụ thấu xạ ra, thanh thế kinh thiên của đại hoả trụ tại không trung đột nhiên bạo tán hiện ra Vũ Y, mở rộng thân hình tuyệt mỹ bát dực, ngọn lửa tản ra hình thành vô số hoả cầu như Lưu tinh vũ rơi trên trọng lực kết giới, kết giới nhất thời sóng gió nổi lên kịch liệt thiếu chút bị huỷ.

"Thương Khung Vân kiểm" đột nhiên đc Vũ Y dụng 2 tay cầm chuôi kiếm xuất ra tư thế hướng lên bầu trời, đồng thời sau lưng đen nhánh – cánh đoạ lạc thiên sử cũng bao vây thân thể mềm mại của nàng hình thành một cái hắc sắc đại vũ mao cầu (quả cầu có lông màu đen -dg) tình hình quái dị ko thể tả.

Ta mặc dù ko rõ nàng muốn làm cái gì nhưng cũng cảm ứng đc vô cùng khổng lồ quang minh lực lượng nhanh chóng hướng đến ngưng tụ trên mình nàng, trong lòng biết Vũ Y sẽ hạ 1 kích sẽ là kinh quỷ khấp thần sắc bén tuyệt luân, ta vội vàng tập trung ma lực đưa "Ma đấu khí" bột phát đến cực hạn chuẩn bị nghênh đón một kích kia của Vũ Y.

Quang mang thánh khiết như kiêu dương trên thân thể mềm mại của Vũ Y xung quanh lóng lánh, sau lưng nàng đột nhiên mở rộng ra 1 đôi quang cầu màu vàng hình thành quang dực, đôi quang dực này bao lấy 8 cái cánh trên thân thể mềm mại hoàn toàn khác nhau, có một số kéo dài hàng chục mét, phiến động trong không gian tràn ngập 1 loại mỹ lệ kỳ dị.

Quang dực màu vàng thật lớn kia đang phe phẩy đột nhiên thu liễm ngưng tụ rồi Vũ Y hai tay giơ lên "Thương Khung Vân kiếm", quang dực trong nháy mắt biến mất hoá thành hàng loạt các ánh sáng khác nhau đính kèm lên thân kiếm, "Thương Khung Vân kiếm" nhất thời vang lên thanh âm rõ ràng và du dương như đang ca hát.

Chung cực Thánh Kiếm Kỹ - Thiểm Quang đích phán quyết.

Vũ Y hét lên 1 tiếng thanh mảnh đột nhiên huy kiếm hướng về phía ta, "Thương Khung Vân kiếm" phát ra 1 tiếng bén nhọn, 1 đạo thiểm lượng(loé sáng) chói mắt của tinh quang từ trên thân kiếm bắn thẳng ra, nhanh như điện chợt loé lên và biến mất, chỗ ko gian bị xé rách tương tự như hiệu quả của "Đại Thứ Nguyên trảm".

chiêu "Thiểm Quang phán quyết" này là ma pháp cùng kiếm pháp tối hoàn mỹ tổ hợp, do chư thần chi vương tự tay truyền cho cao cấp thiên sử chiến sĩ, luận về uy lực cùng sử dụng giả so với nếu là do "sí thiên sử" trong tay toàn lực thi triển thì phá hư lực cùng thánh quang hệ chung cực công kích ma pháp "Thái Dương chi kiếm" ko hơn kém bao nhiêu (tương soa vô kỷ), hơn nữa uy lực của "Thiểm Quang phán quyết" độ tập trung ko giống như "Thái Dương chi kiếm" tại phạm vi công kích bị phân tán, thực sự trong nháy mắt có thể quyết định sinh tử.

Có lợi ắt có hại, "Thiểm Quang phán quyết" tuy ko giống như "Thái Dương chi kiếm" nhưng lại cần khổng lồ ma lực phát ra, mà chỉ có "sí thiên sử" mới có thể sử dụng hơn nữa thời gian chuẩn bị tuy ngắn nhưng nó tại phương tiện sử dụng có chút hạn chế, thứ nhất là nếu có 1 thanh thần khí thần binh để tận dụng quang minh lực lượng mặt khác nó đối với ma lực hao tổn cũng có tác dụng rất lớn, cho dù thực lực siêu trác như 4 cánh "diệu thiên sử" như địch lệ cũng cũng chỉ có khả năng xuất 1 kích.

nhìn lại 1 kích kinh thiên động địa của Vũ Y nhiều phương pháp ứng đối nhanh như điện xuất hiện trong não ta nhưng cũng đều bị ta phủ quyết: sử dụng "Thái Dương chi kiếm" hoặc "Địa Ngục Hạo Kiếp" đều là chung cực ma pháp cùng nhau chống lại thì ko đủ thời gian, còn ý hắn lại muốn sử dụng "Thánh Quang Linh trận" tiến hành phòng ngự tại hiểm cảnh rèn luyện tăng lên năng lực của chính mình, rốt cục phải làm sao mới tốt….

Lúc này tại thời điểm quan trọng vô cùng ta mạnh dạn thực hiện 1 quyết định vô cùng lớn mật: buông sử dụng ma pháp để sử dụng "Thái Cực" mới tập nghênh tiếp, ta rất rõ ràng trước mắt đối với Thái Cực chỉ biết 1 chút vỏ bên ngoài ko có khả năng ngăn cản 1 chiêu uy lực cường đại ma pháp kiếm này của Vũ Y, nhưng chỉ có ở trong tình trạng vạn phần nguy cấp tình hình ta mới có thể trong nháy mắt tự mình thần ma hợp nhất thân thể, chỉ cần có thể trụ đc 1/10 uy lực của ma pháp kiếm sống sót thì tất cả đều có thể xử lý đc.

Được rồi, quyết định như vậy đi, cứ liều mạng một phen!

Ta cắn răng 1 cái xoay tay lại mang "Á Dạ" cắm ở trên mặt đất sau đó 2 tay tại trước ngực như xoay quanh 1 cái vật thể hình cầu chuyển động, trực tiếp nghênh hướng "Thiểm Quang phán quyết" vừa xinh đẹp lại ẩn hàm sát khí vô tận.

Vũ Y vạn lần ko nghĩ tới ta lại quăng kiếm dùng tay không nghênh tiếp hơn nữa ko có sử dụng cái ma pháp gì, nàng kinh hãi kêu lên:"chủ nhân! Ôi không…"

"Oanh!"

Ta sử dụng "ma pháp đấu khí" trên tay cùng chân khí của "Thiểm Quang phán quyết" và quang minh lực lượng vừa tiếp xúc thì vang lên 1 tiếng "oanh" thật lớn, ta kinh mạch toàn thân nhất thời chịu ko đc chấn động kịch liệt thân mình ko tự chủ đc thối lui, 2 chân trên mặt đất hình thành 2 rãnh thật sâu,chiếc giày trong nháy mắt tan thành mảnh nhỏ.

Nhưng ta ko có tâm tư quan tâm chuyện này, ta y theo "Thái Cực" nguyên lý lấy toàn bộ năng lượng của "Thiểm Quang phán quyết" xoay quanh hình thành 1 cái đại quang cầu trong suốt tiếp tục ăn mòn hai tay ta cùng da tay, mạch máu đều vỡ ra, máu tươi trong cơ thể ko ngừng phun ra ngoài.

Ta tập trung toàn bộ tinh lực lấy "Thái Cực" ngự khí giảm bớt lực của 2 tay ko ngừng liều mạng hoá giải năng lượng quang cầu và chí cực năng lượng đáng sợ kia, nhưng tay này do chung cực "Thánh Kiếm kỹ" – "Thiểm Quang phán quyết" hình thành nên quang cầu nên bao hàm lực lượng thực sự là rất lớn, ta mặc dù ko ngừng hoá giải loại huỷ diệt tính lực lượng này hơn nữa bởi vì sống chết trước mắt đối với "Thái Cực" nhận thức sẽ thấu triệt mà sử lực tiêu tán tốc độ tăng lên gấp mấy lần, nhưng đối với sức mạnh của quang cầu thì bất quá chỉ là 1 bộ phận cực nhỏ, khi thân hình ta đụng vào trọng lực kết thời thì trên tay ta vận "Ma đấu khí" rốt cục đã tản mác.

Mất đi "Ma đấu khí" phòng hộ 2 tay dưới sự phá hư của quang minh lực lượng lập tức nát bấy, tiếp theo bắt đầu ăn mòn phá hư thân mình cùng kinh mạch, ta hét lớn 1 tiếng đem toàn lực phát ra "Ma đấu khí" cùng chống lại, rốt cục dưới thân thể hoàn toàn bị phá hư trước khi mất đi ý thức hoàn toàn cản đc quang minh lực lượng.

Được "Ma đấu khí" ngạnh cản quang minh năng lượng cầu đột nhiên nổ mạnh, sức mạnh khổng lồ chí cực của trùng kích ba trong phút chốc dễ dàng đem trọng lực kết giới chấn thành bụi rồi hướng ra ngoài khuếch tán, Vũ Y mặt đầy lệ tại "Thánh Quang Linh trận" phòng hộ ko để ý hết thảy vứt ta ra ngoài.

Sóng xung kích rất nhanh truyền tới trọng lực kết thời bên ngoài là Băng Thanh Ảnh và mọi người, cũng may Băng Thanh Ảnh kịp thời mở ra phục hợp Ma pháp kết giới "thuỷ dữ ám đích phòng hộ" phòng ngự rất tốt mà trùng kích ba sau khi khuếch tán thì hao tổn hơn phân nửa, "thuỷ dữ ám đích phòng hộ" kết giới sau 1 trận ba động thì lại yên tĩnh.

Sóng xung kích vừa tiêu tán Băng Thanh Ảnh liền giải trừ phòng ngự kết giới, mọi người vội vàng hướng tới chỗ bụi đất bay lên 1 mảng bụi mù lao đến.

Ánh mắt chợt loé trong bụi mù Vũ Y chấn dực bay ra, đôi mắt đẹp vạn phần lo lắng nhìn mọi phía cố gắng tìm kiếm tung tích của ta, sau nàng biến ảo lại hình người là Á Dạ cũng như vậy, bộ mặt tuyệt mỹ của các nàng hôm nay đã bị nước mắt cùng bụi đất biến thành xấu xí, nhìn qua rất chật vật.

Băng Thanh Ảnh vội vàng tới chỗ các nàng hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy? Lai đang ở đâu?"

Vũ Y vừa muốn trả lời thì Á Dạ đã duyên dáng kêu to một tiếng rồi hạ thân xuống đất, Vũ Y cũng nhanh chóng xuống theo.

Tình hình của ta lúc này quả thật là ko ổn, "Thiểm Quang phán quyết" đã đem thân thể ta hoàn toàn phá hư, toàn thân trên dưới huyết nhục mơ hồ rất nhiều chỗ lộ cả ra xương trắng nếu ko phải ta Thần Ma hợp nhất thân thể mạnh mẽ vô cùng hơn nữa có "Ma đấu khí" hộ tâm mạch chỉ sợ giờ đã chết vì lớn mật.

Á Dạ, Vũ Y 2 người xuất hiện trước mặt ta thấy thảm trạng của ta các nàng ko khỏi nước mắt rơi như mưa, bi thống muốn chết, ta dụng hết sức tỏ ra tươi cười so với khóc còn khó coi hơn, giãy dụa nói: "nàng…các nàng đừng … rơi lệ, xấu lắm… …"

Vũ Y vạn phần vội vàng đem tay đặt trên ngực ta, một bên rơi lệ 1 bên toàn lực ngưng tụ quang minh lực lương trong phút chốc thánh quang hệ chung cực Ma pháp "Sanh Mệnh Đích Quang Huy" quang mang bao phủ thân hình ta.

Băng Thanh Ảnh, Áo Lệ Na, Ô Lan Na Toa vừa nhìn thấy mặt ta liền đau đớn bật khóc, Băng Tuyết Nhi đứng một bên cũng nghẹn ngào nói: "việc này….việc này sao có khả năng chứ, chàng không phải thiên hạ vô địch hay sao, làm thế nào lại ra thành bộ dạng này…"

Nhất thời xung quanh ta vang lên tiếng khóc thảm thiết của các nàng, châu lệ rơi như mưa cơ hồ muốn dìm chết ta.

Dưới sự chiếu sáng của "Sanh Mệnh Đích Quang Huy", vết thương trên người ta vô cùng nhanh chóng phục hồi lại như cũ, cánh tay vừa vị chấn nát thành bụi của ta cũng bắt đầu tái tạo lại, chỉ chốc lát sau là có thể khôi phục như ban đầu.

Quang huy trên tay Vũ Y vừa biến mất thì nàng đã lập tức nhảy vào lòng ta, lệ đổ như đóa hoa lê nói: "Chủ nhân, đều tại Vũ Y không tốt, làm sao ta lại không nghĩ ta chàng sẽ không sử dụng Ma pháp mà lấy tay đón đỡ chứ, Vũ Y đáng chết…"

Ta lau đi nước mắt trong suốt trên mặt nàng rồi nói: "Ny tử ngốc này, chuyện này căn bản không phải do nàng, nàng không cần phải tự trách đâu."

Vũ Y vẫn vừa khóc vừa nói: "Chủ nhân, người suýt hù chết Vũ Y đấy, uy lực của "Thiểm Quang đích phán quyết" tuy cường đại nhưng tất nhiên với thực lực của chàng thì rất dễ dàng ứng phó, tại sao chàng lại…"

Ta nói: "Đây là do ta tự Mang bản thân mình ra đánh cuộc, không sai, với thực lực của ta mà nói thì "Thiểm Quang đích phán quyết" cơ bsnr là không làm tổn thương tới ta được nhưng thế thì có nghĩa lí gì cơ chứ? Ta không quản nguy hiểm đến tính mạng tập thành Thái Cực để ứng phó. Chính trong hoàn cảnh hiểm nghèo đó mà ta càng thấu triệt hơn về Thái Cực. Có thể nói đây là chiêu sát thủ ta dành cho vua của các vị thần, sự thật chứng minh ta đã làm được. Vũ Y, bây giờ nói lại một lần nữa, ta có tự tin có thể dùng Thái Cực hóa giải "Thiểm Quang đích phán quyết". Thậm chí Thái Cực còn có thể phản kích lại "Thiểm Quang đích phán quyết" nữa nhưng chỉ là ta còn chưa đạt đến trình độ này."

Băng Tuyết Nhi đột nhiên tiến tới nắm lấy cái lỗ tai của ta, hung hăng nói: "Bất quản chàng có lí do gì, sau này không cho phép làm người ta sợ như vậy nữa, nếu có gì ngoài ý muốn xảy đến với chàng vậy người ta… người ta….."

Những giọt lệ trong suốt không chịu nghe lời chảy xuống từ đôi mắt mĩ lệ của nàng làm ta đau lòng khôn xiết vội ôm lấy nàng vào lồng ngực, trầm giọng nói: "Ta đáp ứng nàng, Tuyết Nhi, dù có chuyện gì ta cũng sẽ không làm như vậy đâu, nàng yên tâm đi."

Băng Tuyết Nhi nũng nịu dụi đầu vào lòng ta nở nụ cười vui sướng, thế nào cũng không chịu đứng lên.

Ta nhẹ nhàng vỗ về mái tóc dài mềm mại của nàng rồi ngẩng đầu lên quan sát bầu trời ảm đạm của Ma giới. Mọi việc đã được chuẩn bị sẵn sàng. Xem ra chuyện Thiên giới bắt đầu hành động cũng không còn lại mấy ngày. Ta thực sự không thể đoán trước những việc sẽ xảy ra nhưng vô luận có chuyện gì đi nữa, ta nhất định sẽ quay trở lại, trở về vì những nữ nhân ta yêu say đắm ở bên cạnh ta.

Đó là lời thề của ta, lời thề vĩnh viễn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương