Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
-
Chương 268: Ngũ ngục giới nguy hiểm
Qua được nguy hiểm từ Vô Không Bạch Hầu, Trần Lương cùng Phúc Du nhanh chóng rời khỏi sâm lâm. Sâm lâm chỉ là cửa vào, chính thức nguy hiểm giờ mới bắt đầu.
“Ha ha, nguy hiểm tới, nguy hiểm đi, bảo vật tới.
Hữu duyên gặp, hữu duyên đi, vô duyên tới.
Đa tạ Trần huynh ân cứu mạng
Rất tiếc Phúc Du việc tại thân.
Mong tương lai trùng phùng
Cùng Trần huynh uống rượu vui”
Phúc Du đọc mấy câu rap rồi chắp tay rời đi. Dù hắn không chủ động tách ra, Trần Lương cũng không muốn đi chung. Hắn có Lục Nhĩ Hầu, tự nhiên không muốn phải chia sẻ bảo vật với người khác.
Trần Lương đứng chờ Lục Nhĩ Hầu chỉ đạo phương hướng.
“80 dặm phía này có 1 cây Lục Phổ Đằng nhưng lại bị một con Song Phong Quỷ Thú trấn giữ. Chúng ta đánh không được” Lục Nhĩ Hầu nói
“Đánh không được, có thể dùng kế. Chúng ta cứ thử đến gần xem sao” Trần Lương nghe đến Lục Phổ Đằng thì động dung
“Không được. Nó có thể cảm nhận được sự xuất hiện của ngươi cách xa cả chục dặm và tốc độ thì nhanh vô cùng. Năng lực của đội chúng ta không chạy thoát được. Nó chỉ cần đập ngươi 1 phát là tan tành xác pháo. Đợi ngươi lên Huyền cấp thất huyệt, chúng ta có thể thử một chút. Mà an toàn nhất là đợi lên Địa cấp cũng không muộn. Chỗ đấy kín đáo, khó tìm tới, còn lâu mới bị phát hiện. Có Song Phong Quỷ Thú trấn giữ lại càng an toàn” Hầu Gia nói
“Vậy bỏ qua” Trần Lương nhún vai nói
“Ồ” Hầu Gia nhìn về phương xa
“Có chuyện gì?”
“Tên Phúc Du kia, ta hiểu vì sao hắn lại tách ra rồi. Hướng đi của hắn nhắm tới Ma Phong Mộc đã thành thục. Trên cây đang có 2 quả”
“Chúng ta đi ngay còn kịp” Vừa nói, Trần Lương vừa lao vút đi
“Dừng lại, giờ đuổi không kịp, mà đuổi kịp cũng không nên đuổi. Đuổi theo là mất mạng”
“Vì sao?” Trần Lương dừng lại hỏi
“Vì đấy là bẫy của Hoang Quy. Ma Phong Mộc được trồng trên lưng to bằng quả núi của nó. Con mồi chỉ cần đến gần Ma Phong Mộc 3 trượng thôi là sẽ bị cả “quả núi” đấy tách ra trấn áp”
“Kiếm được đồ tốt tại Ngũ Ngục Giới cũng khó quá nha”
“Đi sâu vào trong đi, vừa đi ta vừa tìm kiếm xem” Hầu Gia ngồi trên đầu Trần Lương, lấy đuôi chỉ về phía trước
Trần Lương cưỡi Ngạo Thiên bay tầm thấp với tốc độ không quá nhanh, tránh thu hút các loại yêu thú và nguy hiểm khó lường.
“Xong!” Lục Nhĩ Hầu nói
“Cái gì xong?” Trần Lương hỏi
“Tên kia xong. Hắn đã bị Hoang Quy nhai sống”
“Kệ hắn đi. Ngươi tập trung tìm kiếm bảo vật và chú ý nguy hiểm thì hơn” Trần Lương nhắc nhở
“Nơi đây linh khí dồi dào, đại địa màu mỡ, linh dược thực ra không thiếu, nhưng chỉ là bảo vật với người bình thường. Còn với ngươi thì tìm được bảo vật thật không dễ dàng. 2 thứ đáng nói nhất thì đã bị 2 con yêu thú cấp 11 trấn giữ. Có lẽ phải xâm nhập vào khu đầm lầy”
“Khu đầm lầy nào?” Trần Lương hỏi
“Phía trước 50 dặm”
Trần Lương thúc Ngạo Thiên tăng tốc về phía trước.
“Rầmmmmmmm” Một Yêu Ảnh phang mạnh vào Ngạo Thiên.
Còn may Ngạo Thiên đã kịp thời nhận ra từ trước và tỏa ra Yêu Giáp bảo vệ thêm Trần Lương. Cả 3 nhìn xuống, kẻ địch là một con Sát Phá Xà, đang nhe cái mồm gắn 2 cái răng nanh to đùng về phía con mồi.
“Sát Phá Xà, Nội đan của nó rất bổ cho Ngạo Thiên. Đánh thử xem” Trần Lương nói
Con yêu thú này rất mạnh. Yêu Giáp của Ngạo Thiên có thể chống đỡ công kích của Địa cấp trung kỳ, vậy mà cũng bị Yêu Ảnh của Sát Phá Xà phá hủy mất, nhưng không làm tổn thương bên trong. Điều này cho thấy Yêu Ảnh của 2 con thú có sức phá hoại ngang nhau.
Sát Phá Xà tấn công lần 2, nhưng không phải Yêu Ảnh, mà là Thú Thần Thông của nó. Thú Thần Thông này phát ra tiếng ồn lớn nên không thể dùng để đánh lén, nhưng uy lực thì mạnh hơn nhiều.
Đại địa chấn động, một đầu Thổ Xà khổng lồ hình thành từ đất đá trồi lên đớp lấy 3 con mồi nhỏ bé. Trần Lương thi triển Hải Hoàng Thương, lấy ngàn vạn hắc thương, cùng với Yêu Ảnh của Ngạo Thiên đối đầu đại xà.
Cơ thể Thổ Xà bị tàn phá nghiêm trọng, 2 nanh đứt gãy, thủ cấp bị đánh hủy không còn lại gì. Thổ Xà tưởng chừng bị hủy, lại trong giây lát được phục hồi như cũ, tiếp tục tấn công 3 con mồi.
Ngạo Thiên dùng đến Đạo Quang, muốn chiếm quyền khống chế Thổ Xà của Sát Phá Xà. Nhưng Thổ Xà quá lớn, Đạo Quang chỉ có thể phủ được một phần mũi của nó, vì vậy chỉ ngắn cản được nó tiến lên.
Giằng co một lúc. Trên đầu Thổ Xà mọc ra các tiểu thổ xà lao đến tấn công kẻ địch.
Ban đầu, Trần Lương còn dễ dàng chống đỡ, nhưng số lượng tiểu thổ xà càng lúc càng nhiều. Hàng ngàn tiểu thổ xà lấy tốc độ nhanh như chớp lao đến nhắm vào tử huyệt của đối tượng.
“Cần ta giúp không?” Lục Nhĩ Hầu lên tiếng.
Trần Lương không trả lời, không phải hắn không muốn, mà là đang bận đến rối tinh rối mù, không có thời gian nghĩ mà trả lời. Số lượng tiểu xà đã đông tới mức dù có mưa cũng chưa chắc rơi được vào người hắn.
Trần Lương ngầm ra lệnh cho Ngạo Thiên bay đi các hướng, xem có thể kéo dãn khoảng cách với Đại Thổ Xà. Đáng tiếc Đại Xà gắn chặt vào nó như hình với bóng.
Chỉ thủ không công, ắt thất bại. 1 con tiểu xà lọt qua được Khuyển Dạ Xoa, cắn tới họng Trần Lương. May mà Hầu Gia ngồi trên đầu hắn kịp thời lấy đuôi chắn vào miệng tiểu xà rồi cầm lấy nó văng ra ngoài.
Nếu bị 1 con tiểu xà cắn, hắn sẽ không nhận lấy thương thế thì đáng kể, nhưng có thể gây ra chậm trễ nhất thời, tạo cơ hội cho hàng ngàn tiểu xà khác tấn công.
“Bùm”
Yêu Ảnh trong Khuyển Dạ Xoa được sử dụng, phá tan một mảng lớn tiểu xà, để cho Trần Lương có thời gian thở lấy hơi. Hắn giờ đã chính thức cảm nhận được mức độ nguy hiểm của Ngũ Ngục Giới.
“Hầu Gia, ngươi đi tấn công Sát Phá Xà” Trần Lương vội nói
“Được”
Lục Nhĩ Hầu biến đổi thành Trần Lương thứ hai, cầm chiến thương bay sang một bên. Không có bất cứ sự thăm dò nào, nó thiêu đốt khí huyết, đánh ra đòn tấn công mạnh nhất của mình, Đế Nhất kết hợp Huyết Khởi Chú.
Hắc hỏa thương nháy mắt đã lao tới Sát Phá Xà, để nó phải dựng lên 1 tấm thổ khiên chống đỡ. Đế Nhất đâm xuyên thổ khiên, nhưng uy lực giảm nhiều, đâm vào cơ thể cứng rắn của Sát Phá Xà chỉ để lại được 1 vết thương nhỏ.
Sát Phá Xà phân tâm chống đỡ Đế Nhất, khiến số lượng tiểu xà giảm mạnh, Trần Lương có dịp được hít thở lấy sức.
Lục Nhĩ Hầu tiếp tục tấn công, để cho Sát Phá Xà vô cùng khó chịu. Lần này nó đã có sự chuẩn bị, thổ khiên kiên cố hơn nên không bị thương, nhưng đám tiểu xà cũng chỉ còn lác đác vài con mọc ra tấn công Trần Lương.
Đế Nhất thứ 3 xuất hiện, để cho Sát Phá Xà dừng hẳn sản xuất tiểu xà.
Trần Lương còn chưa kịp vui mừng, thì cơ đại thổ xà cấp tốc thu nhỏ. Ngay sau đó là 2 thổ xà khác mọc ra từ cơ thể chính, lao đến tấn công 2 Trần Lương. 2 đầu thổ xà nhỏ bằng một phần mười đại thổ xà nhưng uy lực vẫn rất lớn.
Lục Nhĩ Hầu phi Đế Nhất đánh tan đầu thổ xà, đồng thời đục 1 lỗ thủng trên thân nó. Sát Phá Xà điều khiển đại địa, nhanh chóng sửa chữa vết thương.
Trần Lương không dùng đến Huyết Khởi Chú, chỉ có thể phá hủy đầu thổ xà là Đế Nhất cũng tan biến.
Phía Trần Lương đang rơi vào thế hạ phong, nếu không thoát ra được sẽ càng lúc càng suy yếu. Lục Nhĩ Hầu đã 3 lần sử dụng Huyết Khởi Chú, thêm vài lần nữa là sức cùng lực kiệt.
“Hầu Gia, chạy!” Trần Lương hét lớn
Đồng thời hắn bay lại chỗ Ngạo Thiên, thu nó vào trong Tiểu Cửu Giới.
Đại xà không còn bị kiềm chế, lao đầu về phía Trần Lương. Nếu ngạnh kháng công kích này, chỉ sợ hắn không chết cũng trọng thương, cho dù có Đế Vương Đạo hộ thân.
Còn may hắn sử dụng đến 1 Đạo Thần Thông khác là Thân Hóa Lôi Đình. Đầu rắn khổng lồ đã đâm trúng Trần Lương, nhưng không đánh bay hắn mà đâm xuyên qua lôi nhân.
Thân Hóa Lôi Đình không có nghĩa là hoàn toàn thoát khỏi công kích vật lý. Chỉ cần lực lượng đủ mạnh, hoàn toàn có thể đánh tan lôi thân, chết mất xác.
Trần Lương bị đại xà đớp qua cũng không hề dễ chịu, lôi thân chập chờn đành phải trở về trạng thái bình thường, cơ thể cũng yếu đi rất nhiều.
Lục Nhĩ Hầu cùng Trần Lương song hành phi thân rời xa Sát Phá Xà. Nó đương nhiên không buông tha con mồi đã suy yếu, điều khiển đại xà đuổi theo.
Tốc độ của Trần Lương phải nói rất nhanh, nhưng tốc độ của đại xà vẫn là nhỉnh hơn một chút, đã gần tiếp cận bọn hắn.
“Để ta cản đường” Hầu Gia lên tiếng
Trần Lương duy trì tốc độ cao nhất bỏ chạy, Lục Nhĩ Hầu bị khựng lại 1 chút để thi triển Đế Nhất tấn công đại xà.
“Rầm” Âm thanh của cuộc va chạm giữa Trần Lương giữ Đế Nhất và Đại Thổ Xà.
Lục Nhĩ Hầu bị chấn động đánh bay ra xa, cơ thể thụ thương nghiêm trọng. Lực va chạm quá mạnh, Lục Nhĩ Hầu bị đánh bay vượt qua cả Trần Lương. Hắn đuổi theo thu Hầu Gia vào Tiểu Cửu Giới.
Đại Thổ Xà không bị thương quá nhiều, nhưng vẫn bị chặn lại và gãy mất đôi răng nanh. Đến khi tiếp tục truy đuổi thì con mồi đã ở cách quá xa. Sát Phá Xà tự thấy khó đuổi theo nên hủy đi Đại Thổ Xà, quay về nghỉ ngơi.
40 phút trôi qua, Lục Nhĩ Hầu trong Tiểu Cửu Giới đã trải qua 12 canh giờ, biến trở lại hình dạng tiểu hầu, khỏe mạnh như thường. Nó với Trần Lương và Ngạo Thiên đều đang ở trong Tiểu Cửu Giới nghỉ ngơi và tránh những nguy hiểm bên ngoài.
Nhìn thấy Hầu Gia khỏe trở lại, Trần Lương mới trách:
“Sao ngươi không báo ta biết có Sát Phá Xà trên đường đi”
“Lão tôn có thể nghe được mọi thứ không có nghĩa là sẽ biết mọi thứ. Ta đang tập trung nghe và tìm kiếm trong đấm đầm lầy nên bị bỏ qua Sát Phá Xà. Cũng tại con yêu thú này trốn trong đất, ẩn thân quá kín đáo, rất khó nhận ra. Nếu nó muốn trốn, cho dù cách ngươi 1 trượng, ngươi cũng sẽ không biết”
“Nơi này thật nguy hiểm” Trần Lương thở ra 1 hơi “Mới có 1 ngày đã gặp phải 3 con yêu thú cấp 11, đánh trực tiếp với 1 con và phải bỏ chạy. Hèn gì không có mấy người dám tiến vào đây. Tên Phúc Du mới hoạt động được thời gian 1 nén hương đã bỏ mạng, cũng là có lí do của nó”
“Nơi chúng ta sắp đến, muốn đi vào phải trải qua thập tử nhất sinh. Hi vọng ngươi may mắn”
“Đám bùn lầy có gì nguy hiểm vậy?”
“Đến đó ta sẽ nói” Lục Nhĩ Hầu tỏ vẻ bí hiểm “Muốn có được bảo vật, nguy hiểm là cần phải có”
“Ha ha, nguy hiểm tới, nguy hiểm đi, bảo vật tới.
Hữu duyên gặp, hữu duyên đi, vô duyên tới.
Đa tạ Trần huynh ân cứu mạng
Rất tiếc Phúc Du việc tại thân.
Mong tương lai trùng phùng
Cùng Trần huynh uống rượu vui”
Phúc Du đọc mấy câu rap rồi chắp tay rời đi. Dù hắn không chủ động tách ra, Trần Lương cũng không muốn đi chung. Hắn có Lục Nhĩ Hầu, tự nhiên không muốn phải chia sẻ bảo vật với người khác.
Trần Lương đứng chờ Lục Nhĩ Hầu chỉ đạo phương hướng.
“80 dặm phía này có 1 cây Lục Phổ Đằng nhưng lại bị một con Song Phong Quỷ Thú trấn giữ. Chúng ta đánh không được” Lục Nhĩ Hầu nói
“Đánh không được, có thể dùng kế. Chúng ta cứ thử đến gần xem sao” Trần Lương nghe đến Lục Phổ Đằng thì động dung
“Không được. Nó có thể cảm nhận được sự xuất hiện của ngươi cách xa cả chục dặm và tốc độ thì nhanh vô cùng. Năng lực của đội chúng ta không chạy thoát được. Nó chỉ cần đập ngươi 1 phát là tan tành xác pháo. Đợi ngươi lên Huyền cấp thất huyệt, chúng ta có thể thử một chút. Mà an toàn nhất là đợi lên Địa cấp cũng không muộn. Chỗ đấy kín đáo, khó tìm tới, còn lâu mới bị phát hiện. Có Song Phong Quỷ Thú trấn giữ lại càng an toàn” Hầu Gia nói
“Vậy bỏ qua” Trần Lương nhún vai nói
“Ồ” Hầu Gia nhìn về phương xa
“Có chuyện gì?”
“Tên Phúc Du kia, ta hiểu vì sao hắn lại tách ra rồi. Hướng đi của hắn nhắm tới Ma Phong Mộc đã thành thục. Trên cây đang có 2 quả”
“Chúng ta đi ngay còn kịp” Vừa nói, Trần Lương vừa lao vút đi
“Dừng lại, giờ đuổi không kịp, mà đuổi kịp cũng không nên đuổi. Đuổi theo là mất mạng”
“Vì sao?” Trần Lương dừng lại hỏi
“Vì đấy là bẫy của Hoang Quy. Ma Phong Mộc được trồng trên lưng to bằng quả núi của nó. Con mồi chỉ cần đến gần Ma Phong Mộc 3 trượng thôi là sẽ bị cả “quả núi” đấy tách ra trấn áp”
“Kiếm được đồ tốt tại Ngũ Ngục Giới cũng khó quá nha”
“Đi sâu vào trong đi, vừa đi ta vừa tìm kiếm xem” Hầu Gia ngồi trên đầu Trần Lương, lấy đuôi chỉ về phía trước
Trần Lương cưỡi Ngạo Thiên bay tầm thấp với tốc độ không quá nhanh, tránh thu hút các loại yêu thú và nguy hiểm khó lường.
“Xong!” Lục Nhĩ Hầu nói
“Cái gì xong?” Trần Lương hỏi
“Tên kia xong. Hắn đã bị Hoang Quy nhai sống”
“Kệ hắn đi. Ngươi tập trung tìm kiếm bảo vật và chú ý nguy hiểm thì hơn” Trần Lương nhắc nhở
“Nơi đây linh khí dồi dào, đại địa màu mỡ, linh dược thực ra không thiếu, nhưng chỉ là bảo vật với người bình thường. Còn với ngươi thì tìm được bảo vật thật không dễ dàng. 2 thứ đáng nói nhất thì đã bị 2 con yêu thú cấp 11 trấn giữ. Có lẽ phải xâm nhập vào khu đầm lầy”
“Khu đầm lầy nào?” Trần Lương hỏi
“Phía trước 50 dặm”
Trần Lương thúc Ngạo Thiên tăng tốc về phía trước.
“Rầmmmmmmm” Một Yêu Ảnh phang mạnh vào Ngạo Thiên.
Còn may Ngạo Thiên đã kịp thời nhận ra từ trước và tỏa ra Yêu Giáp bảo vệ thêm Trần Lương. Cả 3 nhìn xuống, kẻ địch là một con Sát Phá Xà, đang nhe cái mồm gắn 2 cái răng nanh to đùng về phía con mồi.
“Sát Phá Xà, Nội đan của nó rất bổ cho Ngạo Thiên. Đánh thử xem” Trần Lương nói
Con yêu thú này rất mạnh. Yêu Giáp của Ngạo Thiên có thể chống đỡ công kích của Địa cấp trung kỳ, vậy mà cũng bị Yêu Ảnh của Sát Phá Xà phá hủy mất, nhưng không làm tổn thương bên trong. Điều này cho thấy Yêu Ảnh của 2 con thú có sức phá hoại ngang nhau.
Sát Phá Xà tấn công lần 2, nhưng không phải Yêu Ảnh, mà là Thú Thần Thông của nó. Thú Thần Thông này phát ra tiếng ồn lớn nên không thể dùng để đánh lén, nhưng uy lực thì mạnh hơn nhiều.
Đại địa chấn động, một đầu Thổ Xà khổng lồ hình thành từ đất đá trồi lên đớp lấy 3 con mồi nhỏ bé. Trần Lương thi triển Hải Hoàng Thương, lấy ngàn vạn hắc thương, cùng với Yêu Ảnh của Ngạo Thiên đối đầu đại xà.
Cơ thể Thổ Xà bị tàn phá nghiêm trọng, 2 nanh đứt gãy, thủ cấp bị đánh hủy không còn lại gì. Thổ Xà tưởng chừng bị hủy, lại trong giây lát được phục hồi như cũ, tiếp tục tấn công 3 con mồi.
Ngạo Thiên dùng đến Đạo Quang, muốn chiếm quyền khống chế Thổ Xà của Sát Phá Xà. Nhưng Thổ Xà quá lớn, Đạo Quang chỉ có thể phủ được một phần mũi của nó, vì vậy chỉ ngắn cản được nó tiến lên.
Giằng co một lúc. Trên đầu Thổ Xà mọc ra các tiểu thổ xà lao đến tấn công kẻ địch.
Ban đầu, Trần Lương còn dễ dàng chống đỡ, nhưng số lượng tiểu thổ xà càng lúc càng nhiều. Hàng ngàn tiểu thổ xà lấy tốc độ nhanh như chớp lao đến nhắm vào tử huyệt của đối tượng.
“Cần ta giúp không?” Lục Nhĩ Hầu lên tiếng.
Trần Lương không trả lời, không phải hắn không muốn, mà là đang bận đến rối tinh rối mù, không có thời gian nghĩ mà trả lời. Số lượng tiểu xà đã đông tới mức dù có mưa cũng chưa chắc rơi được vào người hắn.
Trần Lương ngầm ra lệnh cho Ngạo Thiên bay đi các hướng, xem có thể kéo dãn khoảng cách với Đại Thổ Xà. Đáng tiếc Đại Xà gắn chặt vào nó như hình với bóng.
Chỉ thủ không công, ắt thất bại. 1 con tiểu xà lọt qua được Khuyển Dạ Xoa, cắn tới họng Trần Lương. May mà Hầu Gia ngồi trên đầu hắn kịp thời lấy đuôi chắn vào miệng tiểu xà rồi cầm lấy nó văng ra ngoài.
Nếu bị 1 con tiểu xà cắn, hắn sẽ không nhận lấy thương thế thì đáng kể, nhưng có thể gây ra chậm trễ nhất thời, tạo cơ hội cho hàng ngàn tiểu xà khác tấn công.
“Bùm”
Yêu Ảnh trong Khuyển Dạ Xoa được sử dụng, phá tan một mảng lớn tiểu xà, để cho Trần Lương có thời gian thở lấy hơi. Hắn giờ đã chính thức cảm nhận được mức độ nguy hiểm của Ngũ Ngục Giới.
“Hầu Gia, ngươi đi tấn công Sát Phá Xà” Trần Lương vội nói
“Được”
Lục Nhĩ Hầu biến đổi thành Trần Lương thứ hai, cầm chiến thương bay sang một bên. Không có bất cứ sự thăm dò nào, nó thiêu đốt khí huyết, đánh ra đòn tấn công mạnh nhất của mình, Đế Nhất kết hợp Huyết Khởi Chú.
Hắc hỏa thương nháy mắt đã lao tới Sát Phá Xà, để nó phải dựng lên 1 tấm thổ khiên chống đỡ. Đế Nhất đâm xuyên thổ khiên, nhưng uy lực giảm nhiều, đâm vào cơ thể cứng rắn của Sát Phá Xà chỉ để lại được 1 vết thương nhỏ.
Sát Phá Xà phân tâm chống đỡ Đế Nhất, khiến số lượng tiểu xà giảm mạnh, Trần Lương có dịp được hít thở lấy sức.
Lục Nhĩ Hầu tiếp tục tấn công, để cho Sát Phá Xà vô cùng khó chịu. Lần này nó đã có sự chuẩn bị, thổ khiên kiên cố hơn nên không bị thương, nhưng đám tiểu xà cũng chỉ còn lác đác vài con mọc ra tấn công Trần Lương.
Đế Nhất thứ 3 xuất hiện, để cho Sát Phá Xà dừng hẳn sản xuất tiểu xà.
Trần Lương còn chưa kịp vui mừng, thì cơ đại thổ xà cấp tốc thu nhỏ. Ngay sau đó là 2 thổ xà khác mọc ra từ cơ thể chính, lao đến tấn công 2 Trần Lương. 2 đầu thổ xà nhỏ bằng một phần mười đại thổ xà nhưng uy lực vẫn rất lớn.
Lục Nhĩ Hầu phi Đế Nhất đánh tan đầu thổ xà, đồng thời đục 1 lỗ thủng trên thân nó. Sát Phá Xà điều khiển đại địa, nhanh chóng sửa chữa vết thương.
Trần Lương không dùng đến Huyết Khởi Chú, chỉ có thể phá hủy đầu thổ xà là Đế Nhất cũng tan biến.
Phía Trần Lương đang rơi vào thế hạ phong, nếu không thoát ra được sẽ càng lúc càng suy yếu. Lục Nhĩ Hầu đã 3 lần sử dụng Huyết Khởi Chú, thêm vài lần nữa là sức cùng lực kiệt.
“Hầu Gia, chạy!” Trần Lương hét lớn
Đồng thời hắn bay lại chỗ Ngạo Thiên, thu nó vào trong Tiểu Cửu Giới.
Đại xà không còn bị kiềm chế, lao đầu về phía Trần Lương. Nếu ngạnh kháng công kích này, chỉ sợ hắn không chết cũng trọng thương, cho dù có Đế Vương Đạo hộ thân.
Còn may hắn sử dụng đến 1 Đạo Thần Thông khác là Thân Hóa Lôi Đình. Đầu rắn khổng lồ đã đâm trúng Trần Lương, nhưng không đánh bay hắn mà đâm xuyên qua lôi nhân.
Thân Hóa Lôi Đình không có nghĩa là hoàn toàn thoát khỏi công kích vật lý. Chỉ cần lực lượng đủ mạnh, hoàn toàn có thể đánh tan lôi thân, chết mất xác.
Trần Lương bị đại xà đớp qua cũng không hề dễ chịu, lôi thân chập chờn đành phải trở về trạng thái bình thường, cơ thể cũng yếu đi rất nhiều.
Lục Nhĩ Hầu cùng Trần Lương song hành phi thân rời xa Sát Phá Xà. Nó đương nhiên không buông tha con mồi đã suy yếu, điều khiển đại xà đuổi theo.
Tốc độ của Trần Lương phải nói rất nhanh, nhưng tốc độ của đại xà vẫn là nhỉnh hơn một chút, đã gần tiếp cận bọn hắn.
“Để ta cản đường” Hầu Gia lên tiếng
Trần Lương duy trì tốc độ cao nhất bỏ chạy, Lục Nhĩ Hầu bị khựng lại 1 chút để thi triển Đế Nhất tấn công đại xà.
“Rầm” Âm thanh của cuộc va chạm giữa Trần Lương giữ Đế Nhất và Đại Thổ Xà.
Lục Nhĩ Hầu bị chấn động đánh bay ra xa, cơ thể thụ thương nghiêm trọng. Lực va chạm quá mạnh, Lục Nhĩ Hầu bị đánh bay vượt qua cả Trần Lương. Hắn đuổi theo thu Hầu Gia vào Tiểu Cửu Giới.
Đại Thổ Xà không bị thương quá nhiều, nhưng vẫn bị chặn lại và gãy mất đôi răng nanh. Đến khi tiếp tục truy đuổi thì con mồi đã ở cách quá xa. Sát Phá Xà tự thấy khó đuổi theo nên hủy đi Đại Thổ Xà, quay về nghỉ ngơi.
40 phút trôi qua, Lục Nhĩ Hầu trong Tiểu Cửu Giới đã trải qua 12 canh giờ, biến trở lại hình dạng tiểu hầu, khỏe mạnh như thường. Nó với Trần Lương và Ngạo Thiên đều đang ở trong Tiểu Cửu Giới nghỉ ngơi và tránh những nguy hiểm bên ngoài.
Nhìn thấy Hầu Gia khỏe trở lại, Trần Lương mới trách:
“Sao ngươi không báo ta biết có Sát Phá Xà trên đường đi”
“Lão tôn có thể nghe được mọi thứ không có nghĩa là sẽ biết mọi thứ. Ta đang tập trung nghe và tìm kiếm trong đấm đầm lầy nên bị bỏ qua Sát Phá Xà. Cũng tại con yêu thú này trốn trong đất, ẩn thân quá kín đáo, rất khó nhận ra. Nếu nó muốn trốn, cho dù cách ngươi 1 trượng, ngươi cũng sẽ không biết”
“Nơi này thật nguy hiểm” Trần Lương thở ra 1 hơi “Mới có 1 ngày đã gặp phải 3 con yêu thú cấp 11, đánh trực tiếp với 1 con và phải bỏ chạy. Hèn gì không có mấy người dám tiến vào đây. Tên Phúc Du mới hoạt động được thời gian 1 nén hương đã bỏ mạng, cũng là có lí do của nó”
“Nơi chúng ta sắp đến, muốn đi vào phải trải qua thập tử nhất sinh. Hi vọng ngươi may mắn”
“Đám bùn lầy có gì nguy hiểm vậy?”
“Đến đó ta sẽ nói” Lục Nhĩ Hầu tỏ vẻ bí hiểm “Muốn có được bảo vật, nguy hiểm là cần phải có”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook