Ta Học Trảm Thần Ở Bệnh Viện Tâm Thần Dịch
-
26: Phá Án Thần Tốc 2
"Vâng, tôi nhớ rồi, chúng ta chỉ chơi thôi.
" Chàng trai đeo kính gật đầu: "Nơi này đã bị người ta trộm rồi, chúng ta chỉ xem còn lại những gì bên trong thôi.
"
"Đúng rồi!" Thằng cạo trọc hài lòng nói.
"Đạt ca, chúng ta không phải gọi điện mà là video call, anh có nhầm không.
" Gã béo hỏi chàng trai đeo kính.
"Vấn đề anh nói, tôi cũng đã tra rồi.
"
"Trên mạng nói, lên mạng chỉ có thể tra địa chỉ IP nhưng mạng 4G không tra được địa chỉ IP nên chúng ta sẽ không bị phát hiện.
"
"Ừ.
" Thằng cạo trọc hài lòng vuốt cằm, nhìn gã béo: "Thế thì xong rồi? Béo, bây giờ mày còn sợ không?"
Gã béo nghĩ một lúc rồi lại hỏi: "Họ có thể truy tìm chúng ta qua tài khoản Douyin không? Tài khoản đều được xác thực bằng tên thật.
"
Thằng cạo trọc hơi mất kiên nhẫn nói: "Không sao, tài khoản này dùng chứng minh thư của bố mày đăng ký, mày quên rồi à?"
Gã béo nghe vậy, bừng tỉnh: "Ồ, thế thì không sao rồi, bố tao trước đây đã từng vào rồi vào thêm một lần nữa cũng không sao.
"
"Được, vậy chúng ta bắt đầu đào thôi.
" Chàng trai đeo kính đưa cái xẻng cho gã béo: "Mày nghe theo sự chỉ huy của anh, anh lên sườn đồi bên kia canh gác cho hai đứa.
"
"Được, để tao làm.
"
Gã béo nhận lấy cái xẻng, xắn tay áo, bãi khai tư thế, thuận trứ đường hầm trộm vừa nãy mà bắt đầu đào xuống.
Ba tiếng sau, trên mặt đất không còn thấy bóng dáng gã béo nữa.
Chỉ thấy một cái lỗ, liên tục có đất bị xẻng hất ra ngoài.
Thằng cạo trọc đứng ở cửa hang, vừa xem nữ streamer trên điện thoại, vừa miệng cổ vũ gã béo.
Lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy có người vỗ vai mình.
"Làm gì?" Thằng cạo trọc nhíu mày quay lại hỏi.
Một cảnh sát mặc sắc phục nghiêm mặt nhìn hắn: "Anh làm gì ở đây?"
Cảnh sát chính là Ninh Chính Đông đang làm nhiệm vụ.
"Á! Cảnh sát.
" Thằng cạo trọc vội vàng đứng dậy: "Tôi! "
"Báo cáo đồng chí cảnh sát, tôi phát hiện ra một cái hố lớn, vì tò mò nên đến xem.
"
"Ồ? Phải không?" Ninh Chính Đông cười như không cười nói: "Nhưng khi tôi đi từ phía bên kia sang, đã thấy anh ngồi xổm ở đây rồi.
Xem lâu vậy sao?"
Thằng cạo trọc nhìn về phía sau cảnh sát, hai cảnh sát hẳn là đi từ phía đường cái sang.
Hắn thầm nghĩ: Chết tiệt, thằng đeo kính không phải nói là đang canh gác sao? Sao cảnh sát đến mà không biết kêu một tiếng.
"Vừa nãy tôi còn đang nghĩ, cái hang này rốt cuộc là thế nào nhỉ?" Thằng cạo trọc cãi chày cãi cối.
Ngay lúc này, trong hang sau lưng hắn đột nhiên truyền đến giọng gã béo:
"Anh, em đào được quan tài rồi, anh mau xuống xem này!"
"Hử?" Ninh Chính Đông đưa tay xuống thắt lưng, chuẩn bị lấy còng tay.
Thằng cạo trọc bị động tác này của hắn làm cho giật mình, còn tưởng cảnh sát định rút súng, sợ quá liền giơ hai tay lên.
"Tôi nhận tội, tôi nhận tội, chúng tôi đang trộm mộ.
"
Lúc này, gã béo mặt đầy bùn chui ra khỏi cửa hang, nhìn bóng lưng thằng cạo trọc hỏi:
"Anh, em gọi anh mãi sao anh không trả lời em vậy? Anh giơ tay lên định làm gì thế?"
Ninh Chính Đông nghiêng đầu, đi vòng qua thằng cạo trọc, nhìn gã béo cười hỏi:
"Anh tự ra ngoài, hay tôi lôi anh ra ngoài?"
!
Buổi chiều, gã thanh niên đeo kính ngủ trên sườn núi mơ màng tỉnh dậy.
"Anh, gã béo, hai người đào xong chưa? Sao không gọi em?"
Đợi đến khi hắn đi đến trước ngôi mộ, mới phát hiện hai tên đồng bọn đã biến mất từ lâu, hiện trường là một cái hố rất sâu, bị dây cảnh giới màu vàng phong tỏa.
"Xong rồi!"
Gã thanh niên đeo kính rất quen thuộc với dây cảnh giới đó, bởi vì nó giống hệt với dây cảnh sát phong tỏa hiện trường trong phim truyền hình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook