.

Theo pháp trận với rất nhiều đường nét được khắc vào, sáng lên, rồi dung nhập vào bên trong khúc xương, lập tức nó tràn ngập tính thiêu đốt Hỏa thuộc tính.

Trận này bên trong ký ức lão Bắc gọi là Liệt Hỏa Trận, nhưng thật ra qua Minh quan sát, thì chữ ‘tu Tiên văn’ hạch tâm của nó là chữ Hỏa, cũng khi pháp trận sáng lên, kích hoạt cổ văn Hỏa, làm cho đồ trận này có thể tạo ra lửa thiêu đốt đối tượng, nên Minh cũng gọi nó là Hỏa Trận.

Dùng Hỏa Trận, kết hợp với Phong Ấn Trận, đầu tiên là nhốt đối thủ vào trong phong ấn, sau đó dùng Hỏa Trận đốt đối thủ, là một kết hợp không sai, có thể tiêu diệt được yêu thú tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, làm bị thương yêu thú Trúc Cơ trung kỳ, nhưng không thương tổn nổi yêu thú Trúc Cơ hậu kỳ.

Hài lòng cất khúc xương khắc Hỏa Trận vào trong Túi Đồ, cho phân thân phòng thân, sau khi nghe thông báo được cộng thêm 1 điểm vào quỹ tích.

Minh cũng liền đóng lại hộp thứ nhất bỏ vào trong túi đeo hông, bởi lẽ cậu không có năng lượng Kim và Mộc tương quan, cũng không có cổ văn Mộc và Thủy; cho nên có cố tạo ra trận pháp lên 3 loại xương Kim, Mộc và Thủy thuộc tính sẽ chỉ tốn nguyên liệu mà kết quả không mạnh mẽ gì.

Lúc này Minh nhìn vào trong Túi Đồ Cấu Trúc, thấy cây Tinh Thần, cùng viên nội hạch kết tinh, cùng máu con sói mà phân thân mới bỏ vào, liền lấy ra xem xét.

Cây tinh thần, bên trên lúc này chỉ còn lại 2 quả nhỏ, bên dưới rễ nó quấn chặt lấy một viên ‘yêu đan’ như khối đá màu trắng ngà, tất cả tuy không có gì khác biệt với lúc Minh thông qua phân thân xem xét nó cả.

Nhưng mà không biết sao, khi cậu sờ lấy viên yêu đan dưới rễ cây tinh thần, bỗng có ý nghĩ ‘kỳ quái’ trờ tới trong đầu, không sao vung nó đi được, nhưng mà ngẫm lại, thì cũng ‘rất có thể’ cho nên là Minh không vội kết luận gì, phải kiểm tra thêm..

Chỉ nhìn viên ‘yêu đan’ đầy thâm thúy, rồi cất nó lại trong Túi Đồ, cùng với viên kết tinh của con sói, chờ nghiên cứu sau.

Vì với năng lượng pháp nguyên của Minh, hoàn toàn không tương thích với yêu đan, cậu thử nghiệm truyền vào năng lượng cũng không có gì phát sinh.

Lúc này Minh nhìn lọ thủy tinh chứa máu của con sói trong tay, lọ này cùng với mớ đồ lỉnh kỉnh là do cậu nhờ phòng yêu cầu dịch chuyển tới, để cậu bỏ vào trong Túi Đồ, phòng khi phân thân cần.

Túi Đồ Cấu Trúc có số ‘ô chứa’ tương ứng với thần thức Minh, nên cũng là có thể chứa hơn 1500 món đồ rồi, hoàn toàn tiện dụng.

Minh thông qua quan sát thần thức, thấy máu của con sói chứa năng lượng mang thuộc tính hỏa, nồng đậm hơn yêu thú luyện khí kỳ nhiều, hoàn toàn có thể sử dụng để chế phù cao cấp hơn một chút, nên liền bắt tay vào việc.

Cậu lấy 5 mảnh da đã cắt thành hình phù, mang theo Hỏa thuộc tính nhàn nhạt.



Đầu liên là cầm lên 1 tấm da.

Nhờ kích hoạt cổ văn bia ‘Bay Lên’ trong thần thức, Minh dễ dàng tác động làm dòng máu con sói tự động bay lên trong không trung, chia nhỏ dần đến mức tương thích, thành một tia máu cực mảnh.

Rồi dựa theo ký ức lão Bắc vận dụng pháp nguyên phối hợp thần thức, theo ý thức lôi kéo tia máu ‘vẽ’ lên tấm phù bằng da, một loại phù ấn.

Minh càng vẽ càng nhận ra, phù ấn chính là một loại bóc tách ‘tu tiên văn’ từ trong hạch tâm pháp trận ra, mà cũng có thể nói, pháp trận là được xây dựng trên phù ấn, lấy phù ấn làm hạch tâm để khai triển đường vân vận chuyển năng lượng xung quanh.

Hèn gì lão Bắc học được quyển sách gọi là ‘Ngũ Hành Phù Trận’, rõ ràng phù và trận, có một sự liên hệ mật thiết với nhau.

Mà Minh nhờ có thần thức cường đại, cùng ký ức kinh nghiệm của lão Bắc về ‘phù trận’, lại có sự trợ giúp ‘phiên dịch’ vô cùng đắc lực từ Thiên Phú Ẩn Nhà Ngôn Ngữ, hoàn toàn làm Minh mở toang ra một chân trời mới về thế giới Phù Trận.

Càng lúc linh cảm càng trờ tới liên tục trong đầu, nhưng mà Minh tự ‘kiềm chế’, giằng lại, bởi lẽ hiện không phải thời gian nghiên cứu.

Cho nên cậu liền nhanh chóng hoàn thiện phù ấn phức tạp lên trên tấm da.

Đây là một loại phù ấn cấp 2, tạo ra từ 2 đồ hình ‘tu tiên văn’ là Hỏa và Thiêu Đốt.

Ngay khi phù ấn từ máu con sói, hấp thu pháp nguyên của Minh, sáng lên rồi dung nhập vào tấm da, biến đổi nó thành một màu đỏ thẫm, tản mát ra năng lực mang tính ‘thiêu đốt’ mãnh liệt.

Mà cũng trực tiếp sáng lên 2 chữ cổ văn Hỏa và Đốt Cháy qua thần thức xem xét.

Cũng may với thần thức cường đại, Minh mới miễn cưỡng từng chút một rót pháp nguyên vào phù ấn để không làm phá vỡ tấm da của yêu thú cấp thấp này, do không chịu tải nổi 2 loại ‘tu Tiên văn’ cùng một lúc.

Mừng là cuối cùng cũng có thể miễn cưỡng xem là thành phù cấp hai.


Cũng vừa lúc nghe Cấu Trúc thông báo.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương