Ta Cùng Với Ảnh Đế Yêu Đương
-
Chương 7-2: Vị diện vườn trường
Editor: Song Hoạ
Lâm Vãn đương nhiên không có khóc, cô chỉ là đang đánh cuộc, đánh cuộc xem liệu đối với Béo Muội đau khổ theo đuổi hắn, hắn có thể xuất hiện một tia mềm lòng hay không.
Kết quả mà cô trộm quan sát được, phát hiện quả nhiên giáo bá không chút lưu tình nào mà rời đi rồi.
Lâm Vãn thở dài, giáo bá quả thật không dễ theo đuổi nha!
Tình trường không được như ý, Lâm Vãn mất hết hứng thú, vô cùng rã rời, cũng không muốn cực cực khổ khổ đạp xe giảm cân nữa, lấy điện thoại ra gọi xe.
Đáng tiếc hiện tại biến thành giờ cao điểm, gọi xe tốc hành cư nhiên cũng phải đợi hơn hai mươi phút, Lâm Vãn chu chu miệng, chờ thì chờ thôi, cô ẩn mở trò chơi đã được Béo Muội download sẵn, chuyên tâm mà chơi trong đợi chờ.
Mười phút sau, Chu Thừa trầm mặt đi về phía sau lưng béo nha đầu, còn không kịp thấy rõ cô đang cúi đầu làm gì, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng hoa si than thở: "Oa, Hứa Mặc này thật sự rất đẹp trai...."
Chu Thừa:......
Hắn xoay người đi.
Lại qua mười phút, xe Lâm Vãn gọi rốt cuộc cũng tới rồi.
Cô vỗ vỗ mông đứng dậy, nhờ bác tài giúp mình đem chiếc xe đạp bỏ vào cốp xe, lên xe, Lâm Vãn vẫn tiếp tục chơi trò chơi.
Trầm mê với giá trị nhan sắc của tứ đại nam thần, Lâm Vãn không hề phát hiện trên lề đường bên cạnh,có một tên giáo bá bị cô đâm bể bánh xe đang đứng lẻ loi một mình.
(●"ω`●) Tám nhảm (*"∀`*)
Đây là phúc lợi sinh thần của tui đó:33 Moaahhhhh
Cầu vote (๑>◡<๑) Tổng lượt vote là 520 tớ tung chương 8 nha!!!!!
Thiệc ra là vì bệnh lười nên tui đành đưa điều kiện ( ̄^ ̄)ゞ
Điều kiện rất dễ để thoả mãn đó ("⊙ω⊙")
Thiệc ra thì tách chương ngắn như vậy, chỉ đề mấy cậu thấy dáng vẻ muộn tao của Boss Chu Thừa thôi. ╰(*"︶"*)╯♡
Miệng thì nói không nhưng thân thể rất thành thật.:>>
Có thể nhiều bạn sẽ cảm thấy nữ9 hông thật lòng công lược, càng không dồn tình cảm vào nam9.
Không sao.
Câu chuyện vẫn còn phía sau mà. (๑>◡<๑)
Xem rồi sẽ hiểu đây là một câu chuyện ngọt ngào siêu đáng yêu nha~~ (*"꒳"*)
Câu chuyện đáng yêu mà editor cũng siêu yêu nữa đó. ("⊙ω⊙")
Mau đến sủng ái tớ đi. ʕʘ‿ʘʔ
Dạo này tớ đang đọc "Kế sách công lược nam thần phản diện", cp Vân Khuynh và người yêu nhà cô ấy (*^▽^*)
Siêu mê muội luôn. (*"∀")♪
Ngọt ê răng, cẩu lương ngập tràn ( ^∀^)
Đây là chương kèm tâm sự mỏng:3
Mọi người cứ thoải mái tâm sự với tớ đi (๑>◡<๑)
Thật sự giữa những con người không biết mặt nhau lại rất dễ để bày tỏ nỗi lòng luôn ấy...
(☝︎ ՞ਊ ՞)☝︎
Hông nhịn được mà spoil nhẹ:3
( Đọc hay không là do các cậu đó nha!!!)
"Tôi đã đáp ứng cô ấy, chờ cô ấy gầy đến 100 cân sẽ suy xét làm bạn trai cô." Chu Thừa nhàn nhạt mở miệng, tầm mắt dạo một vòng trên người Lâm Vãn, lại lần nữa rơi xuống trên mặt Lăng Vũ
"Trước khi tôi suy xét ra kết quả, ai cũng đừng hòng theo đuổi cô ấy."
Chương ngắn quá nên tớ đưa list câu nói thanh xuân hay hay:>
Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi. Cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thắng được thanh xuân. – Điều tuyệt vời nhất của chúng ta –
Tuổi 17, 18 đó cái gì cũng có. Chỉ là không đủ dũng khí để nói thích một người.
Năm tháng đó, tớ thích cậu là thật, còn việc cậu có đáp lại hay không, không còn quan trọng nữa. Vì vốn dĩ, thanh xuân là để bỏ lỡ. Dii / Tuổi thanh xuân
Tớ ước gì bây giờ được ngủ một giấc, mở mắt ra thấy mình vẫn ở lớp học cấp ba ngày ấy.
Thấy mình vẫn nằm dài trên chiếc bàn gỗ ép bóng loáng, trước mặt có quyển sách ngữ văn mở đến trang nào cũng không biết.
Vẫn nghe tiếng quạt trần kêu đều đều, lúc rảnh rỗi trong giờ học vẫn hay ngửa cổ lên thử tính xác suất xem cái quạt đó có rơi xuống không, mà có rơi thì có thiệt hại tính mạng hay chấn thương thân thể hay không, tính xong rồi quay ra nhìn nhau cười ha hả.
Nhìn xung quanh vẫn là các bạn, vẫn là chỗ ngồi đó, mọi người đều 17 tuổi. Vẫn thấy cậu bạn bàn đầu trong giờ lén lút vẽ bậy lên bàn, vẫn thấy đứa bạn nhân lúc cô giáo viết bảng cho vội miếng bánh mì vào miệng,vẫn thấy cậu bạn bàn cuối ngủ gật trong tiết, vẫn thấy các bạn đùa nghịch vui vẻ hay lúc thi gian nan...
Ngoảnh đi ngoảnh lại các bạn vẫn luôn ở đây, đầy đủ không thiếu một ai, thanh xuân vẫn còn ở đó. Tớ buồn, tớ vui vẫn luôn có các cậu, chúng ta đều có nhau.
Hồn nhiên của tớ, vội vã chạy qua ba năm trung học.
Hóa ra thanh xuân là nuối tiếc. –
Không ai khóc, không ai buồn bã, không ai cố ý uống say.
Chỉ dạt dào những lời chúc phúc và trò quậy phá tung trời.
Một dòng nước triều gọi là "tuổi trẻ" nhấn chìm tất cả chúng tôi.
Khi con sóng rút về, một đám mình mẫy ướt sũng ngồi trên bờ cát, nhìn cô gái chúng tôi yêu quý nhất đang vẫy mạnh hai cánh tay, hạnh phúc bước lên một chặng khác trong con đường đời. – Cô gái chúng tôi theo đuổi năm nào – Cửu Bả Đao –
Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió bởi vì lúc đấy chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta không biết thật sự bản thân muốn gì, ai thật lòng yêu chúng ta và chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là quãng thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó để tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời, bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt và chia ly khi ít khi nhiều. – Reply 1997 –
Trong mỗi chàng trai đều có một cô gái mà bạn không được đụng đến. Cô gái ấy mang tên "Mối tình đầu". – Reply 1994
Tôi thích sự hết mình của tuổi trẻ. Nó là một minh chứng cho những điều ngờ nghệch ngốc nghếch điên rồ chúng ta có thể làm, nhưng lại không thể làm vào độ tuổi khác. Vậy thì tại sao không sống hết mình? Khi mà chúng ta chỉ có thể sống một lần, và tuổi trẻ cũng chỉ có một lần mà thôi! – Những đêm không ngủ – Minh Nhật –
Mối tình đầu cũng như tiếng chuông vậy. Nó đã qua rồi dẫu ta vẫn nghe như những âm vang của nó còn đọng mãi. Không ai có thể tìm một tiếng chuông, cũng không ai nên cố tìm cách giữ lại một tiếng chuông. Hãy để những cơn gió nguyên sơ mang thanh âm ấy đi. Nếu không thể tạo nên một điều gì tốt đẹp hơn, thì cũng đừng nên phá vỡ hiện tại. – Đặng Nguyễn Đông Vy –
Nhiều năm sau khi nhớ lại những năm tháng trẻ trung nông nổi ấy, tôi mới phát hiện ra có rất nhiều thứ bản thân từng cố gắng kiên trì giữ lấy đến giờ cũng không còn quan trọng nữa. – Mùa hè xa xôi – Nhân Gian Tiểu Khả –
Trưởng thành không chỉ đơn giản là sự phân biệt trong độ tuổi, nhiều hơn nữa trong đó là khi bạn quay đầu lại, bạn phát hiện mình muốn quay trở lại cũng không thể nữa. – First Love – Cửu Dạ Hồi –
Tai trái gần với tim nhất
Lời nói ngọt ngào phải nói vào tai trái
Nếu yêu đúng là tình yêu đích thực
Thì yêu sai sẽ là thanh xuân.
– Tai trái – Nhiêu Tuyết Mạn –
Con đường trưởng thành sẽ luôn có sự rời xa nhau theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại vì vậy mới nói hẹn gặp lai. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa. – Năm tháng vội vã –
Lâm Vãn đương nhiên không có khóc, cô chỉ là đang đánh cuộc, đánh cuộc xem liệu đối với Béo Muội đau khổ theo đuổi hắn, hắn có thể xuất hiện một tia mềm lòng hay không.
Kết quả mà cô trộm quan sát được, phát hiện quả nhiên giáo bá không chút lưu tình nào mà rời đi rồi.
Lâm Vãn thở dài, giáo bá quả thật không dễ theo đuổi nha!
Tình trường không được như ý, Lâm Vãn mất hết hứng thú, vô cùng rã rời, cũng không muốn cực cực khổ khổ đạp xe giảm cân nữa, lấy điện thoại ra gọi xe.
Đáng tiếc hiện tại biến thành giờ cao điểm, gọi xe tốc hành cư nhiên cũng phải đợi hơn hai mươi phút, Lâm Vãn chu chu miệng, chờ thì chờ thôi, cô ẩn mở trò chơi đã được Béo Muội download sẵn, chuyên tâm mà chơi trong đợi chờ.
Mười phút sau, Chu Thừa trầm mặt đi về phía sau lưng béo nha đầu, còn không kịp thấy rõ cô đang cúi đầu làm gì, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng hoa si than thở: "Oa, Hứa Mặc này thật sự rất đẹp trai...."
Chu Thừa:......
Hắn xoay người đi.
Lại qua mười phút, xe Lâm Vãn gọi rốt cuộc cũng tới rồi.
Cô vỗ vỗ mông đứng dậy, nhờ bác tài giúp mình đem chiếc xe đạp bỏ vào cốp xe, lên xe, Lâm Vãn vẫn tiếp tục chơi trò chơi.
Trầm mê với giá trị nhan sắc của tứ đại nam thần, Lâm Vãn không hề phát hiện trên lề đường bên cạnh,có một tên giáo bá bị cô đâm bể bánh xe đang đứng lẻ loi một mình.
(●"ω`●) Tám nhảm (*"∀`*)
Đây là phúc lợi sinh thần của tui đó:33 Moaahhhhh
Cầu vote (๑>◡<๑) Tổng lượt vote là 520 tớ tung chương 8 nha!!!!!
Thiệc ra là vì bệnh lười nên tui đành đưa điều kiện ( ̄^ ̄)ゞ
Điều kiện rất dễ để thoả mãn đó ("⊙ω⊙")
Thiệc ra thì tách chương ngắn như vậy, chỉ đề mấy cậu thấy dáng vẻ muộn tao của Boss Chu Thừa thôi. ╰(*"︶"*)╯♡
Miệng thì nói không nhưng thân thể rất thành thật.:>>
Có thể nhiều bạn sẽ cảm thấy nữ9 hông thật lòng công lược, càng không dồn tình cảm vào nam9.
Không sao.
Câu chuyện vẫn còn phía sau mà. (๑>◡<๑)
Xem rồi sẽ hiểu đây là một câu chuyện ngọt ngào siêu đáng yêu nha~~ (*"꒳"*)
Câu chuyện đáng yêu mà editor cũng siêu yêu nữa đó. ("⊙ω⊙")
Mau đến sủng ái tớ đi. ʕʘ‿ʘʔ
Dạo này tớ đang đọc "Kế sách công lược nam thần phản diện", cp Vân Khuynh và người yêu nhà cô ấy (*^▽^*)
Siêu mê muội luôn. (*"∀")♪
Ngọt ê răng, cẩu lương ngập tràn ( ^∀^)
Đây là chương kèm tâm sự mỏng:3
Mọi người cứ thoải mái tâm sự với tớ đi (๑>◡<๑)
Thật sự giữa những con người không biết mặt nhau lại rất dễ để bày tỏ nỗi lòng luôn ấy...
(☝︎ ՞ਊ ՞)☝︎
Hông nhịn được mà spoil nhẹ:3
( Đọc hay không là do các cậu đó nha!!!)
"Tôi đã đáp ứng cô ấy, chờ cô ấy gầy đến 100 cân sẽ suy xét làm bạn trai cô." Chu Thừa nhàn nhạt mở miệng, tầm mắt dạo một vòng trên người Lâm Vãn, lại lần nữa rơi xuống trên mặt Lăng Vũ
"Trước khi tôi suy xét ra kết quả, ai cũng đừng hòng theo đuổi cô ấy."
Chương ngắn quá nên tớ đưa list câu nói thanh xuân hay hay:>
Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi. Cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thắng được thanh xuân. – Điều tuyệt vời nhất của chúng ta –
Tuổi 17, 18 đó cái gì cũng có. Chỉ là không đủ dũng khí để nói thích một người.
Năm tháng đó, tớ thích cậu là thật, còn việc cậu có đáp lại hay không, không còn quan trọng nữa. Vì vốn dĩ, thanh xuân là để bỏ lỡ. Dii / Tuổi thanh xuân
Tớ ước gì bây giờ được ngủ một giấc, mở mắt ra thấy mình vẫn ở lớp học cấp ba ngày ấy.
Thấy mình vẫn nằm dài trên chiếc bàn gỗ ép bóng loáng, trước mặt có quyển sách ngữ văn mở đến trang nào cũng không biết.
Vẫn nghe tiếng quạt trần kêu đều đều, lúc rảnh rỗi trong giờ học vẫn hay ngửa cổ lên thử tính xác suất xem cái quạt đó có rơi xuống không, mà có rơi thì có thiệt hại tính mạng hay chấn thương thân thể hay không, tính xong rồi quay ra nhìn nhau cười ha hả.
Nhìn xung quanh vẫn là các bạn, vẫn là chỗ ngồi đó, mọi người đều 17 tuổi. Vẫn thấy cậu bạn bàn đầu trong giờ lén lút vẽ bậy lên bàn, vẫn thấy đứa bạn nhân lúc cô giáo viết bảng cho vội miếng bánh mì vào miệng,vẫn thấy cậu bạn bàn cuối ngủ gật trong tiết, vẫn thấy các bạn đùa nghịch vui vẻ hay lúc thi gian nan...
Ngoảnh đi ngoảnh lại các bạn vẫn luôn ở đây, đầy đủ không thiếu một ai, thanh xuân vẫn còn ở đó. Tớ buồn, tớ vui vẫn luôn có các cậu, chúng ta đều có nhau.
Hồn nhiên của tớ, vội vã chạy qua ba năm trung học.
Hóa ra thanh xuân là nuối tiếc. –
Không ai khóc, không ai buồn bã, không ai cố ý uống say.
Chỉ dạt dào những lời chúc phúc và trò quậy phá tung trời.
Một dòng nước triều gọi là "tuổi trẻ" nhấn chìm tất cả chúng tôi.
Khi con sóng rút về, một đám mình mẫy ướt sũng ngồi trên bờ cát, nhìn cô gái chúng tôi yêu quý nhất đang vẫy mạnh hai cánh tay, hạnh phúc bước lên một chặng khác trong con đường đời. – Cô gái chúng tôi theo đuổi năm nào – Cửu Bả Đao –
Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió bởi vì lúc đấy chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta không biết thật sự bản thân muốn gì, ai thật lòng yêu chúng ta và chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là quãng thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó để tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời, bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt và chia ly khi ít khi nhiều. – Reply 1997 –
Trong mỗi chàng trai đều có một cô gái mà bạn không được đụng đến. Cô gái ấy mang tên "Mối tình đầu". – Reply 1994
Tôi thích sự hết mình của tuổi trẻ. Nó là một minh chứng cho những điều ngờ nghệch ngốc nghếch điên rồ chúng ta có thể làm, nhưng lại không thể làm vào độ tuổi khác. Vậy thì tại sao không sống hết mình? Khi mà chúng ta chỉ có thể sống một lần, và tuổi trẻ cũng chỉ có một lần mà thôi! – Những đêm không ngủ – Minh Nhật –
Mối tình đầu cũng như tiếng chuông vậy. Nó đã qua rồi dẫu ta vẫn nghe như những âm vang của nó còn đọng mãi. Không ai có thể tìm một tiếng chuông, cũng không ai nên cố tìm cách giữ lại một tiếng chuông. Hãy để những cơn gió nguyên sơ mang thanh âm ấy đi. Nếu không thể tạo nên một điều gì tốt đẹp hơn, thì cũng đừng nên phá vỡ hiện tại. – Đặng Nguyễn Đông Vy –
Nhiều năm sau khi nhớ lại những năm tháng trẻ trung nông nổi ấy, tôi mới phát hiện ra có rất nhiều thứ bản thân từng cố gắng kiên trì giữ lấy đến giờ cũng không còn quan trọng nữa. – Mùa hè xa xôi – Nhân Gian Tiểu Khả –
Trưởng thành không chỉ đơn giản là sự phân biệt trong độ tuổi, nhiều hơn nữa trong đó là khi bạn quay đầu lại, bạn phát hiện mình muốn quay trở lại cũng không thể nữa. – First Love – Cửu Dạ Hồi –
Tai trái gần với tim nhất
Lời nói ngọt ngào phải nói vào tai trái
Nếu yêu đúng là tình yêu đích thực
Thì yêu sai sẽ là thanh xuân.
– Tai trái – Nhiêu Tuyết Mạn –
Con đường trưởng thành sẽ luôn có sự rời xa nhau theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại vì vậy mới nói hẹn gặp lai. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa. – Năm tháng vội vã –
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook