Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi
-
Chương 159-9: Kết thúc vui mừng (9)
Editor: Whiye Silk-Hazye
Hoàng Bộ Tuyết liếc xéo Hiệu Thảo: "Bây giờ cậu đã biết tại sao A Hoa nhà chúng ta muốn lên giường của anh ấy mà không lên giường của cậu rồi phải không? Luận về khuôn mặt, cậu hoàn toàn thua anh ấy, còn bàn về vóc người nha, cậu cũng không bằng, còn về thân phận... Vậy thì càng không cần phải nói nựa mắc công nói ra sẽ hù dọa cậu, nói thế nào đi nựa thì lên giường của anh ấy tương đối có lợi nha."
"Cậu nói bậy bạ gì đó?" Hạ Tinh Vũ thấy vậy mặt đen lại, nhất thời cười mắng.
"Tớ nào có nói bậy, vậy thì cậu cảm thấy lên giường của anh ấy không có lợi, chẳng lẽ muốn để A Hoa đổi ngừi lên giường sao?" Vẻ mặt của Hoàng Bộ Tuyết nghiêm chỉnh nói.
"Đừng có mơ!" Hai tay của Huyền Vũ Thác Hàn nắm chặt: "Cô ấy chỉ có thể lên giường của tôi, người đàn ông nào muốn kéo cô ấy lên giường của họ, tôi sẽ làm thịt người đó trước!"
Mặt của Xá Cơ Hoa đỏ bừng quát: "Các người im miệng hết cho tôi! Giường của ai tôi cũng không lên, tôi chỉ lên giường của mình!"
Huyền Vũ Thác Hàn hài lòng cười: "Rất tốt, giường của em chính là giường của anh, lên giường của em chính là lên giường của anh, kết quả chính là..."
Xá Cơ Hoa lập tức che kín miệng của anh lại.
Người chung quanh cười nghiêng ngã, ngay cả hộ vệ ẩn thân ở chỗ tối cũng không nhịn được lẳng lặng cười trộm.
...
Sớm hơn ngày dự sinh một tuần lễ, vào một buổi chiều giữa tháng Xá Cơ Hoa bắt đầu đau bụng sinh.
Trong phòng chờ sinh, Xá Cơ Hoa bình tĩnh chờ đợi bảo bảo ra đời, Huyền Vũ Thác Hàn lẳng lặng nắm tay của cô không nói một tiếng, bởi vì thật sự là không cần anh nói cái gì cả, trong phòng đã có quá nhiều người nói chuyện rồi, ồn ào lộn xộn giống như một cái chợ.
Đối với người có kinh nghiệm từng trải mà nói, ví dụ như Xá Thanh Hoac và Chu Hữu Mai, người nói nhiều nhất ví dụ như là Hoàng Bộ Tuyết và Hạ Tinh Vũ.
Đây là chuyện lớn của nhà họ Huyền Vũ, bởi vì Huyền Vũ Thác Hàn chính là con trai độc nhất trong nhà, cho nên sinh con dưỡng cái chính là trách nhiệm của con cháu nhà họ Huyền Vũ. Việc này giống nhau cũng là chuyện lớn của nhà họ Xá, bởi vì đây là đứa cháu ngoại đầu tiên.
Cho đến đi vào phòng sinh, Huyền Vũ Thác Hàn thủy chung nắm chặt tay của Xá Cơ Hoa không rời, bệnh viện đặc biệt chuẩn bị một cái ghế cho anh.
Mà Xá Cơ Hoa thì sao, từ đầu tới cuối cô không hề nói lời nào.
Lúc đau bụng sinh cô nhắm chặt hai mắt lại, mím môi kiềm chế, trong lòng âm thầm đếm số, chờ cơn đau qua đi, thì mở mắt cho Huyền Vũ Thác Hàn đang vừa khẩn trương lại khổ sở áy náy một nụ cười an ủi.
"Hít thở, dùng sức đi... Thả lỏng người... Đúng rồi dùng sức đi... Thả lỏng... Tốt rồi, một lần cuối cùng, dùng sức đi..."
Sáng hôm sau, sau khi Xá Cơ Hoa trải qua mười bảy giờ cố gắng, khiến cho trong lòng Huyền Vũ Thác Hàn kinh hoàng khiếp sợ đã thuận lợi sinh bé trai, năm phút sau, một bé gái cũng xuất hiện, lại qua ba phút nữa, một bé trai khác cũng chui ra.
Thật tốt quá! Vợ à, quả thật đúng như tâm nguyện của em, sinh ba: hai trai một gái, lúc Huyền Vũ Thác Hàn nhìn thấy ba đứa trẻ thì vô cùng vui mừng nghĩ.
Không sai biệt lắm thì tất cả đứa bé mới sinh đều có bộ dáng giống nhau, nhăn nhúm giống như ông lão nhỏ vậy, da thịt hồng hồng còn giống như thịt heo, ánh mắt vừa phồng lên dáng vẻ giống như là chưa ngủ đủ, lỗ mũi nho nhỏ, dù sao thì muốn có bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó coi, đủ để khiến cho người ta hối hận khi sinh xong "cục" thịt này.
Cho nên, bằng chứng chính là ba bảo bảo liên tục khiến cho mọi người ngạc nhiên.
Đường nét giống như người nước ngoài vừa rõ ràng lại sắc sảo, hai mắt to tròn, phía trên còn có hai hàng lông mi rậm lại chớp chớp, sóng mũi cao thẳng phối hợp với đôi môi đỏ mọng, da thịt trắng nõn mềm mại và hai má hồng, không giống trẻ sơ sinh, lại tương đối giống như là búp bê.
Lại đến thời gian thăm bảo bảo, bên ngoài cửa sổ thủy tinh phòng chăm sóc trẻ mới sinh đã có đầy người, cha, mẹ, ông nội, bà nội, anh trai, chị gái... Dù sao chính là một đám người linh tinh.
Chỉ là, kỳ quái là, tất cả mọi người đều chen chúc ở cùng một chỗ, nhìn cùng một cái phương hướng, không nhìn thấy được em trai, em gái mà mình muốn ôm còn kêu cha gọi mẹ.
Sau đó Huyền Vũ Thác Hàn và Xá Cơ Hoa kỳ quái nhìn họ.
"Bọn họ đang nhìn cái gì vậy?" Xá Cơ Hoa thật muốn đi tham gia náo nhiệt, nhưng mà cánh tay của cô bị một đứa bé cầm chặt làm thế nào cũng không bỏ ra được.
Huyền Vũ Thác Hàn hừ một tiếng: "Nhàm chán!"
Xá Cơ Hoa liếc mắt xem thường nhìn anh: "Anh thì có hơn chắc!"
Một người phụ nữ đứng ở trong góc phía sau cũng không quên liếc nhìn hai người bọn họ một cái, đột nhiên giật mình xoay người lại buột miệng kêu to: "Cha của bảo bảo sao? Cha của bảo bảo ở đó kìa!"
Tất cả tầm mắt trong nháy mắt chuyển tới trên người của Huyền Vũ Thác Hàn, anh không khỏi cau mày.
"A! Thật sự là giống nhau như đúc nha."
"Oa! Thật là một người đàn ông xinh đẹp! Bảo bảo lớn lên cũng sẽ xinh đẹp như vậy!"
Một người phụ nữ xinh đẹp trẻ tuổi trong tay lôi kéo một bé trai vừa dễ thương lại mũm mĩm khoảng chừng bốn năm tuổi đi tới trước mặt của Huyền Vũ Thác Hàn, ngượng ngùng mở miệng nói: "Đây là con trai của tôi, năm nay năm tuổi, chồng tôi là thành viên ban giám đốc của XX, không biết có thể... gả mỹ nữ này cho con trai của nhà tôi hay không?"
"Hả?" Xá Cơ Hoa há to miệng, nhất thời Huyền Vũ Thác Hàn cũng sợ hết hồn.
"Không được! Con thích cô ấy, cha của ta nói cô ấy lớn lên sẽ làm vợ của con!" Một bé trai khoảng sáu, bảy tuổi lập tức xông lên kháng nghị nói, một bé trai nữa vô cùng lúng túng đi theo phía sau cha mình.
"Khụ khụ,... Cái này... Tôi là tổng giám đốc của nhựa Đại dương, có thể hay không..... ừ....... Bây giờ con của tôi rất thích vị mỹ nữ này... Cho nên... Nếu như có thể..."
"Hả?" Miệng của Xá Cơ Hoa càm đã khép lại, Huyền Vũ Thác Hàn cau mày liên tục.
Một người đàn ông trẻ tuổi lịch sự tuấn tú cùng với người vợ có dung mạo thanh lệ cũng đi tới: "Tiên sinh, xin ngài hãy xem một chút." Anh ta chỉ vào một bé gái nhỏ nhắn dễ thương bên trong cửa sổ thủy tinh nói: "Đó là con gái của tôi, nhỏ hơn con trai của ngài tám ngày, hi vọng ngài có thể cho con gái của tôi một cơ hội, để cho bọn họ có thể..."
"Hả?" Xá Cơ Hoa hoàn toàn ngây ngẩn cả người, Huyền Vũ Thác Hàn không biết làm sao lôi kéo cô lặng lẽ lui lại từng bước.
"Không, trong bụng của tôi là con gái, hai tháng nữa là sẽ ra đời..."
"Con giá yêu của tôi..."
"Con gái của tôi..."
Kết quả hai người cái gì cũng không nhìn không nghe liền chạy trối chết.
Chỉ là, sau đó Xá Cơ Hoa lại đắc ý, ba bảo bối kia của cô đáng tiền như vậy sao? Vậy sau này... Ha ha...
Hoàng Bộ Tuyết liếc xéo Hiệu Thảo: "Bây giờ cậu đã biết tại sao A Hoa nhà chúng ta muốn lên giường của anh ấy mà không lên giường của cậu rồi phải không? Luận về khuôn mặt, cậu hoàn toàn thua anh ấy, còn bàn về vóc người nha, cậu cũng không bằng, còn về thân phận... Vậy thì càng không cần phải nói nựa mắc công nói ra sẽ hù dọa cậu, nói thế nào đi nựa thì lên giường của anh ấy tương đối có lợi nha."
"Cậu nói bậy bạ gì đó?" Hạ Tinh Vũ thấy vậy mặt đen lại, nhất thời cười mắng.
"Tớ nào có nói bậy, vậy thì cậu cảm thấy lên giường của anh ấy không có lợi, chẳng lẽ muốn để A Hoa đổi ngừi lên giường sao?" Vẻ mặt của Hoàng Bộ Tuyết nghiêm chỉnh nói.
"Đừng có mơ!" Hai tay của Huyền Vũ Thác Hàn nắm chặt: "Cô ấy chỉ có thể lên giường của tôi, người đàn ông nào muốn kéo cô ấy lên giường của họ, tôi sẽ làm thịt người đó trước!"
Mặt của Xá Cơ Hoa đỏ bừng quát: "Các người im miệng hết cho tôi! Giường của ai tôi cũng không lên, tôi chỉ lên giường của mình!"
Huyền Vũ Thác Hàn hài lòng cười: "Rất tốt, giường của em chính là giường của anh, lên giường của em chính là lên giường của anh, kết quả chính là..."
Xá Cơ Hoa lập tức che kín miệng của anh lại.
Người chung quanh cười nghiêng ngã, ngay cả hộ vệ ẩn thân ở chỗ tối cũng không nhịn được lẳng lặng cười trộm.
...
Sớm hơn ngày dự sinh một tuần lễ, vào một buổi chiều giữa tháng Xá Cơ Hoa bắt đầu đau bụng sinh.
Trong phòng chờ sinh, Xá Cơ Hoa bình tĩnh chờ đợi bảo bảo ra đời, Huyền Vũ Thác Hàn lẳng lặng nắm tay của cô không nói một tiếng, bởi vì thật sự là không cần anh nói cái gì cả, trong phòng đã có quá nhiều người nói chuyện rồi, ồn ào lộn xộn giống như một cái chợ.
Đối với người có kinh nghiệm từng trải mà nói, ví dụ như Xá Thanh Hoac và Chu Hữu Mai, người nói nhiều nhất ví dụ như là Hoàng Bộ Tuyết và Hạ Tinh Vũ.
Đây là chuyện lớn của nhà họ Huyền Vũ, bởi vì Huyền Vũ Thác Hàn chính là con trai độc nhất trong nhà, cho nên sinh con dưỡng cái chính là trách nhiệm của con cháu nhà họ Huyền Vũ. Việc này giống nhau cũng là chuyện lớn của nhà họ Xá, bởi vì đây là đứa cháu ngoại đầu tiên.
Cho đến đi vào phòng sinh, Huyền Vũ Thác Hàn thủy chung nắm chặt tay của Xá Cơ Hoa không rời, bệnh viện đặc biệt chuẩn bị một cái ghế cho anh.
Mà Xá Cơ Hoa thì sao, từ đầu tới cuối cô không hề nói lời nào.
Lúc đau bụng sinh cô nhắm chặt hai mắt lại, mím môi kiềm chế, trong lòng âm thầm đếm số, chờ cơn đau qua đi, thì mở mắt cho Huyền Vũ Thác Hàn đang vừa khẩn trương lại khổ sở áy náy một nụ cười an ủi.
"Hít thở, dùng sức đi... Thả lỏng người... Đúng rồi dùng sức đi... Thả lỏng... Tốt rồi, một lần cuối cùng, dùng sức đi..."
Sáng hôm sau, sau khi Xá Cơ Hoa trải qua mười bảy giờ cố gắng, khiến cho trong lòng Huyền Vũ Thác Hàn kinh hoàng khiếp sợ đã thuận lợi sinh bé trai, năm phút sau, một bé gái cũng xuất hiện, lại qua ba phút nữa, một bé trai khác cũng chui ra.
Thật tốt quá! Vợ à, quả thật đúng như tâm nguyện của em, sinh ba: hai trai một gái, lúc Huyền Vũ Thác Hàn nhìn thấy ba đứa trẻ thì vô cùng vui mừng nghĩ.
Không sai biệt lắm thì tất cả đứa bé mới sinh đều có bộ dáng giống nhau, nhăn nhúm giống như ông lão nhỏ vậy, da thịt hồng hồng còn giống như thịt heo, ánh mắt vừa phồng lên dáng vẻ giống như là chưa ngủ đủ, lỗ mũi nho nhỏ, dù sao thì muốn có bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó coi, đủ để khiến cho người ta hối hận khi sinh xong "cục" thịt này.
Cho nên, bằng chứng chính là ba bảo bảo liên tục khiến cho mọi người ngạc nhiên.
Đường nét giống như người nước ngoài vừa rõ ràng lại sắc sảo, hai mắt to tròn, phía trên còn có hai hàng lông mi rậm lại chớp chớp, sóng mũi cao thẳng phối hợp với đôi môi đỏ mọng, da thịt trắng nõn mềm mại và hai má hồng, không giống trẻ sơ sinh, lại tương đối giống như là búp bê.
Lại đến thời gian thăm bảo bảo, bên ngoài cửa sổ thủy tinh phòng chăm sóc trẻ mới sinh đã có đầy người, cha, mẹ, ông nội, bà nội, anh trai, chị gái... Dù sao chính là một đám người linh tinh.
Chỉ là, kỳ quái là, tất cả mọi người đều chen chúc ở cùng một chỗ, nhìn cùng một cái phương hướng, không nhìn thấy được em trai, em gái mà mình muốn ôm còn kêu cha gọi mẹ.
Sau đó Huyền Vũ Thác Hàn và Xá Cơ Hoa kỳ quái nhìn họ.
"Bọn họ đang nhìn cái gì vậy?" Xá Cơ Hoa thật muốn đi tham gia náo nhiệt, nhưng mà cánh tay của cô bị một đứa bé cầm chặt làm thế nào cũng không bỏ ra được.
Huyền Vũ Thác Hàn hừ một tiếng: "Nhàm chán!"
Xá Cơ Hoa liếc mắt xem thường nhìn anh: "Anh thì có hơn chắc!"
Một người phụ nữ đứng ở trong góc phía sau cũng không quên liếc nhìn hai người bọn họ một cái, đột nhiên giật mình xoay người lại buột miệng kêu to: "Cha của bảo bảo sao? Cha của bảo bảo ở đó kìa!"
Tất cả tầm mắt trong nháy mắt chuyển tới trên người của Huyền Vũ Thác Hàn, anh không khỏi cau mày.
"A! Thật sự là giống nhau như đúc nha."
"Oa! Thật là một người đàn ông xinh đẹp! Bảo bảo lớn lên cũng sẽ xinh đẹp như vậy!"
Một người phụ nữ xinh đẹp trẻ tuổi trong tay lôi kéo một bé trai vừa dễ thương lại mũm mĩm khoảng chừng bốn năm tuổi đi tới trước mặt của Huyền Vũ Thác Hàn, ngượng ngùng mở miệng nói: "Đây là con trai của tôi, năm nay năm tuổi, chồng tôi là thành viên ban giám đốc của XX, không biết có thể... gả mỹ nữ này cho con trai của nhà tôi hay không?"
"Hả?" Xá Cơ Hoa há to miệng, nhất thời Huyền Vũ Thác Hàn cũng sợ hết hồn.
"Không được! Con thích cô ấy, cha của ta nói cô ấy lớn lên sẽ làm vợ của con!" Một bé trai khoảng sáu, bảy tuổi lập tức xông lên kháng nghị nói, một bé trai nữa vô cùng lúng túng đi theo phía sau cha mình.
"Khụ khụ,... Cái này... Tôi là tổng giám đốc của nhựa Đại dương, có thể hay không..... ừ....... Bây giờ con của tôi rất thích vị mỹ nữ này... Cho nên... Nếu như có thể..."
"Hả?" Miệng của Xá Cơ Hoa càm đã khép lại, Huyền Vũ Thác Hàn cau mày liên tục.
Một người đàn ông trẻ tuổi lịch sự tuấn tú cùng với người vợ có dung mạo thanh lệ cũng đi tới: "Tiên sinh, xin ngài hãy xem một chút." Anh ta chỉ vào một bé gái nhỏ nhắn dễ thương bên trong cửa sổ thủy tinh nói: "Đó là con gái của tôi, nhỏ hơn con trai của ngài tám ngày, hi vọng ngài có thể cho con gái của tôi một cơ hội, để cho bọn họ có thể..."
"Hả?" Xá Cơ Hoa hoàn toàn ngây ngẩn cả người, Huyền Vũ Thác Hàn không biết làm sao lôi kéo cô lặng lẽ lui lại từng bước.
"Không, trong bụng của tôi là con gái, hai tháng nữa là sẽ ra đời..."
"Con giá yêu của tôi..."
"Con gái của tôi..."
Kết quả hai người cái gì cũng không nhìn không nghe liền chạy trối chết.
Chỉ là, sau đó Xá Cơ Hoa lại đắc ý, ba bảo bối kia của cô đáng tiền như vậy sao? Vậy sau này... Ha ha...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook