Sương Tan Lộ Ra Màn Sao Lấp Lánh Chiếu Rọi Thế Gian
-
85: Là Hủy Diệt Cũng Là Tân Sinh 17
《Tìm được phòng nghiên cứu.》
"Cô thực sự dám đánh cuộc." Chủ hệ thống mỉm cười nhìn cô bé trước mặt.
"Cô không sợ thua sao? Đánh một ván bài lớn như vậy."
Trật Tự lắc đầu: "Không, vì tôi tin chắc mình đánh cuộc đúng."
Chủ hệ thống thở dài: "Thật sự quá mạo hiểm.
Nhưng nếu đây là đề nghị của cô thì tôi cũng đành đi lên thuyền giặc vậy.
Ai bảo cô là Nhà Tiên Tri chứ, còn là Nhà Tiên Tri mạnh nhất."
"Anh cũng muốn chứng kiến Chung Cực Boss ra đời mà đúng không.
Như vậy Khu Vực Chết Chóc sẽ không bị bên ngoài nhòm ngó nữa." Trật Tự cười.
"Tinh Mạc Già là sự lựa chọn thích hợp nhất, cậu nhóc là Tà Thần, và cũng là con của Dạ Nguyệt Thần và Thâm Uyên Thần."
"Nhưng cô hẳn cũng đã đọc ra được, Tinh Mạc Già rất có khả năng là Ác." Chủ hệ thống nói.
"Anh đã đồng ý lên thuyền giặc rồi thì sao còn rối rắm vấn đề này vậy?"
"...!Quả thực."
Chủ hệ thống nghĩ lại cũng đúng, đều đã đồng ý lên thuyền giặc rồi, sao còn phải rối rắm vấn đề Tinh Mạc Già có phải Ác hay không.
Trật Tự nói: "Kì thực tôi cũng không rõ Tinh Mạc Già có phải Ác hay không, nó rất mơ hồ, tôi không nhìn rõ được.
Nhưng tôi chắc chắn cậu nhóc vẫn sẽ đứng về phía con người nếu cậu nhóc là Ác, cậu nhóc sẽ lựa chọn làm Tinh Mạc Già.
Nhóc ấy không có hận thù sâu đậm như cậu nhóc kia."
"Ý cô là Nhật Nguyệt Tinh Quy Đồ? Ài, bên bọn họ chỉ sợ sắp không xong rồi." Chủ hệ thống thở dài.
"Bên chúng ta sẽ tốt hơn, nếu Tinh Mạc Già thật sự là Ác thì cậu nhóc cũng sẽ không khiến thế giới này diệt vong, vì cậu nhóc không phải chịu cảnh ngộ như Nhật Nguyệt Tinh Quy Đồ, hơn nữa ý thức vũ trụ rất có hảo cảm với Tinh Mạc Già, ý thức vũ trụ sẽ không để Tà Thần bé con sa đọa đâu." Trật Tự nói.
Chủ hệ thống: "Quả thực, so với những gì Nhật Nguyệt Tinh Quy Đồ đã phải chịu thì tình trạng hiện tại của Tinh Mạc Già chẳng là gì cả.
Trật Tự, như đã nói, kế hoạch của cô tôi đồng ý, tôi sẽ cố gắng hết sức trợ giúp thí luyện giả của Trái Đất, cô cũng muốn bảo đảm với tôi hãy toàn lực trợ giúp Tinh Mạc Già."
Trật Tự cười rộ lên: "Tất nhiên rồi, tôi rất chờ mong ngày Chung Cực Boss ra đời, lúc đó Khu Vực Chết Chóc sẽ nghênh đón một thời đại hoàn toàn mới.
Tôi cũng rất mong chờ ngày hai trăm sáu lăm thí luyện giả của Trái Đất trở thành Thiên Linh Giả."
"Nhất định." Chủ hệ thống cũng cười.
Bọn họ đang đánh cuộc một canh bạc khổng lồ, xác suất thành công còn chưa tới mười hai phần trăm.
Tuy chủ hệ thống biểu hiện ra có phần kháng cự nhưng hắn biết canh bạc này bên thắng chắc chắn là Khu Vực Chết Chóc.
Tinh Mạc Già nhất định sẽ không cam tâm đi tìm chết, người Trái Đất cũng sẽ không để Tà Thần bé con vĩnh viễn biến mất.
Nhìn thì như là canh bạc vừa mới bắt đầu, nhưng kì thực kết quả đã hiện rõ trước mặt mọi người, chỉ là quá trình để cho ra cái kết quả này rất khốc liệt.
Tinh Mạc Già như cảm nhận được gì đó, ngẩng đầu.
"Sao vậy, Cây Nhỏ?" Yến Mạc Thù hỏi.
"Không, không có gì đâu anh." Tinh Mạc Già lắc đầu.
Dường như có thứ gì đó đang thay đổi, sự thay đổi này hình như bắt nguồn từ y.
Tinh Mạc Già không biết có phải bản thân nhìn thấy ảo giác hay không mà trên bầu trời vừa rồi có một bàn cá cược, số tiền đặt cược còn cực kì lớn.
Nếu thắng sẽ có được một bút tiền khổng lồ, còn thua thì mất trắng.
Y không biết người đánh cuộc là ai, đánh cuộc cái gì, phải trả giá như thế nào, y chỉ mơ hồ cảm nhận được bàn cược này có liên quan tới bản thân y.
Y cũng mơ hồ cảm thấy có người đang tính kế mình.
Tinh Mạc Già không thích điều này, y không thích bị tính kế, không thích mọi hành động của mình đều nằm trong sự kiểm soát của kẻ khác.
Nhưng y lại cảm nhận được sự tính kế này không xấu, ngược lại có sự trợ giúp rất lớn đối với mình.
Rốt cuộc là kẻ nào lại không tiếc bất cứ giá nào đánh cược tất cả đến trên người y? Y có cái gì đáng giá để kẻ này đánh cược lớn như vậy?
Trật Tự trở về thế giới của mình, cô hiện tại rất mệt và rất cần nghỉ ngơi, nhưng cô lại không màng cơ thể kêu gào mệt mỏi mà đứng lơ lửng trên bầu trời nhìn thanh niên ngân phát tử mâu dưới đất.
Thần không thích bị tính kế, cũng tuyệt không cho phép người khác thiết kế số mệnh của mình, chắc chắn Tà Thần bé con đã cảm nhận được có gì đó đang thay đổi và sự thay đổi này bắt nguồn từ y rồi.
Tinh Mạc Già, Tà Thần, rốt cuộc cậu có phải là Ác không? Tuy tôi nói rất hùng hồn, tự tin nhưng kì thực tôi cũng không quá nắm chắc việc cậu lựa chọn làm thanh niên Tinh Mạc Già hay làm Ác chứa đầy thù hận.
Bởi vì, nếu cậu thật sự là Ác thì cậu sẽ liên hệ được với một Ác khác là Nhật Nguyệt Tinh Quy Đồ và sẽ bị ảnh hưởng bởi cậu ta, vì nỗi thù hận của Nhật Nguyệt Tinh Quy Đồ cực kì sâu.
Tôi tin là mình đã đánh cược đúng việc cậu sẽ trở thành Chung Cực Boss, nhưng tôi không quá tự tin việc cậu sẽ đứng về phía con người hay để mặc cho thù hận chiếm đóng mà hủy diệt thế giới.
Nếu cậu thật sự là Ác, xin cậu hãy nhớ lại tất cả những ngày tháng tươi đẹp bên người thân và bạn bè, nhớ lại cuộc sống hạnh phúc ở Trái Đất của cậu mà buông bỏ hận thù.
Nếu cậu là Ác, xin cậu hãy lựa chọn làm Tinh Mạc Già.
Trật Tự nhắm mắt cầu nguyện trong lòng.
Tinh Mạc Già có điểm thất thần, không quá chú tâm vào những gì mọi người xunh quanh nói.
Hình như có người đang đứng trên không trung, nhưng giờ biến mất rồi.
Điều khiến y chú ý chính là, linh hồn người này không có mùi hương gì, chỉ có một cảm giác rất thoải mái.
Người này nhắm vào y, vì y mà đến, nhưng lại không có ý xấu.
Yến Mạc Thù ngưng tụ một cái nhẫn bằng nước đưa cho Ekaterina.
"Trong cái nhẫn này có vô hạn nước, cô có thể lấy ra để tắm.
Chỉ cần chạm nhẹ vào nhẫn, đồng thời nghĩ trong đầu mình cần bao nhiêu nước là được.
Nhưng nước này chỉ có tác dụng uống hay tắm thôi, không thể dùng để tấn công đâu, cô đừng nghĩ tới việc dội cả thác nước xuống đầu kẻ địch.
Nước của tôi dù chỉ là nước bình thường nhất thì cũng mang một lượng linh lực nhất định, là đồ bổ đấy." Anh dặn dò.
Ekaterina nhận lấy: "Cái này hay nha."
Cuối cùng cô cũng có thể tắm rồi!
"Cũng đã qua khá lâu rồi, tôi phải lên đường đây.
Esther, cảnh sát Yến, Ám Chi Linh, Tinh Lan, bảo trọng nhé." Cô nói.
Tinh Mạc Già chỉ Yến Mạc Thù: "Đêm Đêm có tên khác là Night Albert, chị có thể gọi anh ấy bằng cái tên này."
Ekaterina gật đầu, tạm biệt mọi người rồi cùng lên đường đi tiếp với Mirala.
"Cây Nhỏ, ban nãy em hẳn cũng cảm nhận được rồi nhỉ." Tinh Lan ghé vào tai Tinh Mạc Già nói nhỏ.
Sắc mặt Tinh Mạc Già bất biến, chỉ là móng tay nhọn không tiếng động kề sát bên eo của Tinh Lan.
"Đừng đề phòng như vậy." Tinh Lan làm bộ hoảng sợ.
"Tôi sẽ không nhúng tay vào việc này đâu, tôi chỉ muốn xem kịch vui thôi."
Tuy Tinh Mạc Già nhắm mắt nhưng Tinh Lan vẫn cảm nhận được thanh niên này đang lạnh lùng nhìn mình.
"Nhưng tôi không dự đoán trước được tương lai nên không biết sau này chúng ta sẽ thế nào, có khi tôi sẽ giúp em cũng nên, đến lúc đó đừng động thủ với tôi đấy."
Tinh Mạc Già hừ lạnh, không phản đối.
Tinh Lan cười cười nhìn tiểu hồ ly xù lông, tâm trạng hắn lại không tốt như vậy.
Hắn mơ hồ cảm nhận được định mệnh của mình đã xuất hiện, hình như, là Tà Thần bé con.
Nếu sau này hắn thật sự nảy sinh tình cảm với Tinh Mạc Già, hắn sẽ không chút do dự giúp y.
Dù sao cũng là lão bà tương lai mà.
Tinh Lan vui vẻ nghĩ.
Tinh Mạc Già rùng mình, cảm thấy lại có chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát của mình.
Ekaterina đi một đường đến lúc hoàng hôn xuất hiện phía chân trời mới tới bãi rác Mirala tìm được ống nghiệm.
Nơi này cực kì trống vắng, hai bên đường chỉ có cây cối rậm rạp, xung quanh không có bất kì nhà ở nào.
Ngay trước mặt cô là một bãi rác chất đống thành một ngọn núi, nó rất cao, cô hoàn toàn có thể lên lên như leo núi bình thường.
Bãi rác này bốc lên mùi hôi thối kinh khủng.
Những nơi nhiều rác mùi hương không tốt lắm là đúng rồi, nhưng nơi này kinh khủng hơn những gì Ekaterina nghĩ.
Máy móc bị hỏng chất đống, cực kì nhiều, nhưng đáng chú ý chính là vô số thịt thối vương vãi khắp nơi, còn có cả thi thể của nghiên cứu viên.
Những thi thể này qua thời gian hai mươi tư năm lâu như vậy rồi mà không hề bị phân hủy, vẫn nguyên vẹn như vừa mới chết, còn không có tí dòi bọ nào.
Này rất không bình thường.
Nếu không phải không cảm nhận được bất kì hơi thở nào thì cô còn tưởng những nghiên cứu viên này đang giả chết.
Ekaterina nhìn xung quanh, không bỏ lỡ bất kì chi tiết nào, cô dùng thị lực mười trên mười của mình và cả tinh thần thám trắc rà quét mọi ngóc ngách nhưng vẫn không phát hiện bất kì dấu vết nào của phòng nghiên cứu.
Không lẽ cô đoán sai rồi? Phòng nghiên cứu không ở đây? Nhưng Mirala rất thường xuyên đến nơi này, cô ấy giờ đang vô cùng cao hứng chạy nhảy khắp nơi kìa.
Khoan, nếu phòng nghiên cứu Mirala từng làm đang nghiên cứu một cái gì đó cực kì cơ mật, có liên quan mật thiết đến tận thế thì sao có thể đứng sừng sững ngay trước mặt người khác được.
Những phòng nghiên cứu như vậy vẫn luôn rất thần bí, có thể là của nhà nghiên cứu nào đó có mưu đồ lớn, cũng có thể là của chính phủ.
Phòng nghiên cứu do chính phủ đầu tư chắc chắn thực hiện một nghiên cứu bí mật nào đó không thể để người khác phát hiện.
Hơn nữa, thân phận hiện tại của Ekaterina mơ hồ nói cho cô biết phòng nghiên cứu đó thật sự ở nơi này.
Một nơi bí mật không dễ tìm thấy, không dễ nhìn thấy...
Vậy thì có một nơi.
Ekaterina cúi đầu nhìn mặt đất.
Thường thì mọi người sẽ chỉ để ý tới những thứ trên mặt đất mà bỏ quên bên dưới.
Xây dựng một phòng nghiên cứu dưới mặt đất, hoàn toàn có thể ẩn giấu trước bao con mắt bên ngoài.
Đặc công người Nga quỳ một chân xuống, đặt úp lòng bàn tay xuống đất, tinh thần thám trắc toàn lực mở ra.
Sâu bên dưới lòng đất, cách Ekaterina gần mười mét là khu vực bị đào rỗng, ở đó có xây nên mấy căn nhà nhỏ, có trồng cây trồng hoa, và đứng sừng sững ở giữa chính là một phòng nghiên cứu tường đồng vách sắt.
Ekaterina mỉm cười.
Tìm thấy rồi..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook