Sưởi Ấm Vợ Yêu
-
Chương 26
Hàn lão phu nhân mặt cứng ngắt, hiển nhiên không nghĩ tới Cao Tiêu Tiêu nói ra hai chữ "Ly hôn".
Thế nhưng, chính bà vừa mới nói một lời đã định.. Lão phu nhân không có cách, đẩy cháu trai một bên không nói lời nào, ra hiệu anh tranh thủ thời gian khuyên nhủ.
Hàn Chân nhíu mày, đi qua ôm vai Cao Tiêu Tiêu, thấp giọng khuyên nhủ, "Vợ, đừng làm rộn, nhiều người như vậy nhìn xem đây này.."
"Em không có náo." Cao Tiêu Tiêu ngẩng đầu, đôi mắt sau kính thanh tịnh và kiên định, "Em nói thật, chúng ta ly hôn đi."
"Tiêu Tiêu." Hàn lão phu nhân nóng nảy, vội váng tới cầm tay của cô, "Bà nội vừa rồi nói giỡn thôi, con đừng để trong lòng, không muốn sinh con chúng ta sau này hãy nói, chuyện cưới sinh cũng không thể tùy tiện.."
"Cùng sinh con.. Không liên quan, bà nội." Cao Tiêu Tiêu cười, quả nhiên đem việc ly hôn nói ra, cả người đều dễ chịu.
"Sở dĩ muốn ly hôn, là vì con với A Chân tính cách không hợp, hôn nhân như vậy, cũng thật sự không thể tiếp tục nữa. Con còn trẻ, con cũng muốn đi tìm kiếm hạnh phúc của mình, cho nên.. Thực xin lỗi bà nội, con làm cho bà thất vọng rồi. Gặp lại."
Sau khi nói xong, Cao Tiêu Tiêu hướng Hàn lão phu nhân cúi chào, nhẫn tâm xoay người rời đi.
Hàn lão phu nhân há to miệng, nhanh chóng đánh lên cánh tay Hàn Chân một cái, "Còn đứng ngây đó làm gì, nhanh đuổi theo đi!"
Thang máy mỡ ra, Cao Tiêu Tiêu nhấc chân đi vào, vừa đè xuống nút đóng cửa, Hàn Chân ngay lập tức đi đến.
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Cao Tiêu Tiêu đưa tay vén tóc con ra sau, trấn định mở miệng nói, "Như thế này em tới nhà Hoan Nhan ngủ, xế chiều ngày mai em trở lại biệt thự thu dọn đồ đạc, thứ hai em không tới công ty, mặt khác, về đơn ly hôn.."
"Anh hình như không có đồng ý ly hôn." Hàn Chân ngón tay cầm chìa khóa xe, thảnh thơi mở miệng cắt đứt lời cô.
Cao Tiêu Tiêu thở dài, tận tình khuyên bảo, "Quan hệ của chúng ta bây giờ, kỳ thật với việc ly hôn không có gì khác nhau. Ba năm trước đây anh từng nói qua, sở dĩ lấy em là vì để cho trưởng bối yên tâm, như vậy bây giờ, anh đại khái có thể tìm người khác nghe lời hơn, người vợ ưu tú, em tin tưởng sẽ có rất nhiều người nguyện ý đấy."
Hàn Chân hai tay để vào túi quần, biểu lộ giọng mỉa mai nhìn cô, "Vậy sao? Nếu không.. Em giúp anh giới thiệu một người đi?"
Cao Tiêu Tiêu không nghĩ tới anh nhanh như vậy không kiên nhẫn, không cần nghĩ ngợi nói ra, "Em biết không nhiều lắm, bất quá.. Em thấy Cố tiểu thư không tệ."
"Ah?" Hàn Chân đột nhiên câu môi cười xấu xa, "Em cũng cảm thấy cô ta không tệ?"
Cao Tiêu Tiêu mỉm cười, "Ân, Cố tiểu thư xinh đẹp hào phóng, học thức hơn người, bối cảnh gia đình với nhà họ Hàn cũng rất xứng đôi, bà nội với ba mẹ nhất định đều rất hài lòng đấy."
Đến tầng một, cửa thang máy mỡ ra, nụ cười trên mặt Hàn Chân không thay đổi, còn đưa tay sờ sờ đầu Cao Tiêu Tiêu, "Thật là người vợ quốc dân tốt, ly hôn rồi, còn giúp chồng tìm người khác."
Nói xong câu đó, Hàn Chân lạnh "Hừ" một tiếng, chỉ để cho cô một bóng lưng lãnh khốc.
Cao Tiêu Tiêu sững sờ đứng ở đàng kia, cảm giác giống như bản thân đắc tội anh rồi.
Thế nhưng.. Cô rất nhanh bắt đầu vui vẻ, Hàn Chân đã đáp ứng ly hôn rồi, mọi chuyện cần thiết đã làm rồi, cô khôi phục tự do, có thể về nhà cùng Tiểu Bạch rồi!
Cao Tiêu Tiêu bước chân nhẹ nhàng đi đến cửa bệnh viện, đưa tay bắt một chiếc xe, "Tài xế, đi trung cư Thúy Uyển."
Hàn Chân lái xe, thời điểm ra khỏi bệnh viện, vừa vặn thấy Cao Tiêu Tiêu ở đàng kia đón xe.
Cô đã đem kính đen tháo xuống, lúc lên xe nụ cười trên mặt sáng lạn đến chướng mắt.
Ly hôn rồi, thoát khỏi anh, thật sự làm cho cô nhẹ nhàng với vui vẻ như vậy sao?
Hàn Chân có chút híp mắt, không phải không thừa nhận, tự tôn đàn ông có chút bị tổn thương rồi.
Chuông điện thoại di động vang lên, anh cầm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua sau đưa tới bên tai, "A lô."
"Hàn thiếu, ta là Tô Tranh. Thật xin lỗi, tôi muốn kết thúc nghĩ phép sớm, ngày mai trở lại thành phố D, thứ hai trở lại Hàn Thái, có được không?"
"Có thể." Hàn Chân nhàn nhạt trả lời.
"Thật tốt quá, cám ơn Hàn thiếu, cái kia thứ hai gặp."
Sau khi để điện thoại xuống, Hàn Chân trực tiếp đem xe lới tới Dạ Khai.
Tô Tranh thật ra là bạn chung trường lúc đi du học, sau khi tốt nghiệp tới Hàn làm trợ lý đặc biệt, lúc trước định nghỉ phép đi tuần trăng mật, lần này đột nhiên trở về, đối với anh mà nói, coi như là chuyện tốt.
Dù sao, một ít chuyện cảm thấy không cần thiết phải biết, hiện tại xem ra, nên điều tra một chút rồi.
Cao Tiêu Tiêu một đẩy cửa ra, liền phát hiện Cao Tiểu Bạch đang ở trên ghế sa lon chơi trò chơi.
"Tiểu Bạch, đang chơi trò chơi sao, bài tập đã làm xong rồi sao?" Nếu như cô nhớ không lầm, thứ hai nhà trẻ thi rồi nha?
Cao Tiểu Bạch rời khỏi trò chơi, cơ thể nhỏ nhảy xuống ghế sô pha, không đáp hỏi ngược lại, "Mẹ, mẹ với baba ly hôn có thuận lợi hay không?"
"..."
Cao Tiêu Tiêu hơi lúng túng, sờ sờ tóc của nhóc nói, "Nào có nhanh như vậy? Nhưng mà con yên tâm đi, nhiều nhất một tuần lễ, cam đoan OK!"
Cao Tiểu Bạch gật đầu, "Nhớ kỹ, nhất định không thể để cho baba biết được sự tồn tại của con."
Cao Tiêu Tiêu nín cười gật đầu, "Nhất định!"
Một lát sau, Tiểu Mao đến nhà nấu cơm, Cao Tiêu Tiêu cầm lấy điện thoại đi vào phòng ngủ, gọi điện cho Thường Hoan Nhan.
"Cái gì, Cố Hướng Bắc vậy mà với em gái của chồng cậu quen nhau?" Khả năng bởi vì quá kinh ngạc, Thường Hoan Nhan ôn nhu đột nhiên cất cao âm lượng.
Được sự cho phép của Cao Tiêu Tiêu, cô lại hỏi, "Cái kia.. Lúc đó anh ta đối với cậu có phản ứng gì không? Những người khác không có nhìn ra sao?"
Cao Tiêu Tiêu liền đem biểu hiện với lời nói của Cố Hướng Bắc y nguyên nói cho cô.
Lại một lần nữa thuật lại, cũng không có khó nghe như lần đầu.
"Anh ta đã hiểu lầm." Thường Hoan Nhan thở dài, "Tiêu Tiêu, nếu không, cậu tìm một cơ hội với anh ta nói một chút đi, đem tất cả mọi chuyện nói cho anh ta biết, mình tin.."
"Vô dụng, sự thật đã như vậy, mình cùng anh ta.. Cũng không có khả năng nữa rồi." Cao Tiêu Tiêu giọng nói bình thản, nhẹ nhàng như đang nói một việc không liên quan đến mình vậy.
"Hoan Nhan, mình tìm cậu, chủ yếu là muốn cậu giúp một việc."
"Cậu nói đi."
"Mình đã cùng nhà họ Hàn đưa ra ly hôn, Hàn Chân cũng đã đáp ứng. Cho nên, cậu có thể giúp mình tìm một luật sư đáng tin cậy không?" Cao Tiêu Tiêu hỏi.
"Được, không có vấn đề." Thường Hoan Nhan sảng khoái đáp ứng.
Ăn xong bữa tối, Cao Tiêu Tiêu chiếm đoạt máy tính, gửi hồ sơ xin việc!
Cao Tiểu Bạch nằm trên ghế sa lon, hai chân bắt chéo, bộ dạng tiểu đại nhân nói, "Sau khi ly hôn không phải có phí bồi thường sao? Mẹ còn tìm việc làm làm gì?"
Thế nhưng, chính bà vừa mới nói một lời đã định.. Lão phu nhân không có cách, đẩy cháu trai một bên không nói lời nào, ra hiệu anh tranh thủ thời gian khuyên nhủ.
Hàn Chân nhíu mày, đi qua ôm vai Cao Tiêu Tiêu, thấp giọng khuyên nhủ, "Vợ, đừng làm rộn, nhiều người như vậy nhìn xem đây này.."
"Em không có náo." Cao Tiêu Tiêu ngẩng đầu, đôi mắt sau kính thanh tịnh và kiên định, "Em nói thật, chúng ta ly hôn đi."
"Tiêu Tiêu." Hàn lão phu nhân nóng nảy, vội váng tới cầm tay của cô, "Bà nội vừa rồi nói giỡn thôi, con đừng để trong lòng, không muốn sinh con chúng ta sau này hãy nói, chuyện cưới sinh cũng không thể tùy tiện.."
"Cùng sinh con.. Không liên quan, bà nội." Cao Tiêu Tiêu cười, quả nhiên đem việc ly hôn nói ra, cả người đều dễ chịu.
"Sở dĩ muốn ly hôn, là vì con với A Chân tính cách không hợp, hôn nhân như vậy, cũng thật sự không thể tiếp tục nữa. Con còn trẻ, con cũng muốn đi tìm kiếm hạnh phúc của mình, cho nên.. Thực xin lỗi bà nội, con làm cho bà thất vọng rồi. Gặp lại."
Sau khi nói xong, Cao Tiêu Tiêu hướng Hàn lão phu nhân cúi chào, nhẫn tâm xoay người rời đi.
Hàn lão phu nhân há to miệng, nhanh chóng đánh lên cánh tay Hàn Chân một cái, "Còn đứng ngây đó làm gì, nhanh đuổi theo đi!"
Thang máy mỡ ra, Cao Tiêu Tiêu nhấc chân đi vào, vừa đè xuống nút đóng cửa, Hàn Chân ngay lập tức đi đến.
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Cao Tiêu Tiêu đưa tay vén tóc con ra sau, trấn định mở miệng nói, "Như thế này em tới nhà Hoan Nhan ngủ, xế chiều ngày mai em trở lại biệt thự thu dọn đồ đạc, thứ hai em không tới công ty, mặt khác, về đơn ly hôn.."
"Anh hình như không có đồng ý ly hôn." Hàn Chân ngón tay cầm chìa khóa xe, thảnh thơi mở miệng cắt đứt lời cô.
Cao Tiêu Tiêu thở dài, tận tình khuyên bảo, "Quan hệ của chúng ta bây giờ, kỳ thật với việc ly hôn không có gì khác nhau. Ba năm trước đây anh từng nói qua, sở dĩ lấy em là vì để cho trưởng bối yên tâm, như vậy bây giờ, anh đại khái có thể tìm người khác nghe lời hơn, người vợ ưu tú, em tin tưởng sẽ có rất nhiều người nguyện ý đấy."
Hàn Chân hai tay để vào túi quần, biểu lộ giọng mỉa mai nhìn cô, "Vậy sao? Nếu không.. Em giúp anh giới thiệu một người đi?"
Cao Tiêu Tiêu không nghĩ tới anh nhanh như vậy không kiên nhẫn, không cần nghĩ ngợi nói ra, "Em biết không nhiều lắm, bất quá.. Em thấy Cố tiểu thư không tệ."
"Ah?" Hàn Chân đột nhiên câu môi cười xấu xa, "Em cũng cảm thấy cô ta không tệ?"
Cao Tiêu Tiêu mỉm cười, "Ân, Cố tiểu thư xinh đẹp hào phóng, học thức hơn người, bối cảnh gia đình với nhà họ Hàn cũng rất xứng đôi, bà nội với ba mẹ nhất định đều rất hài lòng đấy."
Đến tầng một, cửa thang máy mỡ ra, nụ cười trên mặt Hàn Chân không thay đổi, còn đưa tay sờ sờ đầu Cao Tiêu Tiêu, "Thật là người vợ quốc dân tốt, ly hôn rồi, còn giúp chồng tìm người khác."
Nói xong câu đó, Hàn Chân lạnh "Hừ" một tiếng, chỉ để cho cô một bóng lưng lãnh khốc.
Cao Tiêu Tiêu sững sờ đứng ở đàng kia, cảm giác giống như bản thân đắc tội anh rồi.
Thế nhưng.. Cô rất nhanh bắt đầu vui vẻ, Hàn Chân đã đáp ứng ly hôn rồi, mọi chuyện cần thiết đã làm rồi, cô khôi phục tự do, có thể về nhà cùng Tiểu Bạch rồi!
Cao Tiêu Tiêu bước chân nhẹ nhàng đi đến cửa bệnh viện, đưa tay bắt một chiếc xe, "Tài xế, đi trung cư Thúy Uyển."
Hàn Chân lái xe, thời điểm ra khỏi bệnh viện, vừa vặn thấy Cao Tiêu Tiêu ở đàng kia đón xe.
Cô đã đem kính đen tháo xuống, lúc lên xe nụ cười trên mặt sáng lạn đến chướng mắt.
Ly hôn rồi, thoát khỏi anh, thật sự làm cho cô nhẹ nhàng với vui vẻ như vậy sao?
Hàn Chân có chút híp mắt, không phải không thừa nhận, tự tôn đàn ông có chút bị tổn thương rồi.
Chuông điện thoại di động vang lên, anh cầm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua sau đưa tới bên tai, "A lô."
"Hàn thiếu, ta là Tô Tranh. Thật xin lỗi, tôi muốn kết thúc nghĩ phép sớm, ngày mai trở lại thành phố D, thứ hai trở lại Hàn Thái, có được không?"
"Có thể." Hàn Chân nhàn nhạt trả lời.
"Thật tốt quá, cám ơn Hàn thiếu, cái kia thứ hai gặp."
Sau khi để điện thoại xuống, Hàn Chân trực tiếp đem xe lới tới Dạ Khai.
Tô Tranh thật ra là bạn chung trường lúc đi du học, sau khi tốt nghiệp tới Hàn làm trợ lý đặc biệt, lúc trước định nghỉ phép đi tuần trăng mật, lần này đột nhiên trở về, đối với anh mà nói, coi như là chuyện tốt.
Dù sao, một ít chuyện cảm thấy không cần thiết phải biết, hiện tại xem ra, nên điều tra một chút rồi.
Cao Tiêu Tiêu một đẩy cửa ra, liền phát hiện Cao Tiểu Bạch đang ở trên ghế sa lon chơi trò chơi.
"Tiểu Bạch, đang chơi trò chơi sao, bài tập đã làm xong rồi sao?" Nếu như cô nhớ không lầm, thứ hai nhà trẻ thi rồi nha?
Cao Tiểu Bạch rời khỏi trò chơi, cơ thể nhỏ nhảy xuống ghế sô pha, không đáp hỏi ngược lại, "Mẹ, mẹ với baba ly hôn có thuận lợi hay không?"
"..."
Cao Tiêu Tiêu hơi lúng túng, sờ sờ tóc của nhóc nói, "Nào có nhanh như vậy? Nhưng mà con yên tâm đi, nhiều nhất một tuần lễ, cam đoan OK!"
Cao Tiểu Bạch gật đầu, "Nhớ kỹ, nhất định không thể để cho baba biết được sự tồn tại của con."
Cao Tiêu Tiêu nín cười gật đầu, "Nhất định!"
Một lát sau, Tiểu Mao đến nhà nấu cơm, Cao Tiêu Tiêu cầm lấy điện thoại đi vào phòng ngủ, gọi điện cho Thường Hoan Nhan.
"Cái gì, Cố Hướng Bắc vậy mà với em gái của chồng cậu quen nhau?" Khả năng bởi vì quá kinh ngạc, Thường Hoan Nhan ôn nhu đột nhiên cất cao âm lượng.
Được sự cho phép của Cao Tiêu Tiêu, cô lại hỏi, "Cái kia.. Lúc đó anh ta đối với cậu có phản ứng gì không? Những người khác không có nhìn ra sao?"
Cao Tiêu Tiêu liền đem biểu hiện với lời nói của Cố Hướng Bắc y nguyên nói cho cô.
Lại một lần nữa thuật lại, cũng không có khó nghe như lần đầu.
"Anh ta đã hiểu lầm." Thường Hoan Nhan thở dài, "Tiêu Tiêu, nếu không, cậu tìm một cơ hội với anh ta nói một chút đi, đem tất cả mọi chuyện nói cho anh ta biết, mình tin.."
"Vô dụng, sự thật đã như vậy, mình cùng anh ta.. Cũng không có khả năng nữa rồi." Cao Tiêu Tiêu giọng nói bình thản, nhẹ nhàng như đang nói một việc không liên quan đến mình vậy.
"Hoan Nhan, mình tìm cậu, chủ yếu là muốn cậu giúp một việc."
"Cậu nói đi."
"Mình đã cùng nhà họ Hàn đưa ra ly hôn, Hàn Chân cũng đã đáp ứng. Cho nên, cậu có thể giúp mình tìm một luật sư đáng tin cậy không?" Cao Tiêu Tiêu hỏi.
"Được, không có vấn đề." Thường Hoan Nhan sảng khoái đáp ứng.
Ăn xong bữa tối, Cao Tiêu Tiêu chiếm đoạt máy tính, gửi hồ sơ xin việc!
Cao Tiểu Bạch nằm trên ghế sa lon, hai chân bắt chéo, bộ dạng tiểu đại nhân nói, "Sau khi ly hôn không phải có phí bồi thường sao? Mẹ còn tìm việc làm làm gì?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook