Sủng Vật Thiên Vương
-
20: Quân Bài Domino Đầu Tiên Ngã Xuống
Tục ngữ nói “ Vạn sự khởi đầu nan”, bước đầu tốt coi như đã thành công một nửa.Vừa nãy trong quá trình trao đổi, Trương Tử An bề ngoài trông thì nhẹ như mây gió chậm rãi trả lời, thực ra trong lòng rất căng thẳng, cũng may mà ứng phó khéo léo, cũng coi như để cho khách hàng trải nghiệm mua sắm tốt đẹp.Điều đáng tiếc duy nhất tiền được chuyển khoản qua Internet, không có niềm vui khi được cầm tiền mặt.Hắn hít sâu một hơi rồi bình tĩnh lại.Vừa nghiêng đầu, thấy Tinh Hải yên tĩnh cuộn mình co rúc ở góc giường ngủ say, dường như vừa rồi cùng khách hàng nói chuyện hoàn toàn không làm ảnh hưởng đến nó.Anh cầm lấy điện thoại, khởi động trò chơi.“Tinh Linh hướng dẫn, tôi có chút thắc mắc.”【Tinh Linh hướng dẫn】: Mời nói, tôi luôn sẵn sàng phục vụ ngài.“Ừ…” Hắn suy nghĩ một chút, “thú cưng thuộc tinh linh, nếu như không tồn tại thực sự, chắc hẳn là sẽ không sinh bệnh phải không?”【Tinh Linh hướng dẫn】: Tình huống bình thường thì sẽ không.“Còn có tình huống đặc biệt nữa sao?”【Tinh Linh hướng dẫn】: Cho dù là thú cưng hư cấu hay là thú cưng thật, một khi bị người chơi bắt được, sẽ dùng hình thể chân thực để tồn tại với trong thế giới hiện thực, bởi vậy cũng sẽ bị thương, thậm chí là chết.Cảm giác sung sướng vừa nãy của Trương Tử An lập tức biến mất, anh lo lắng nhìn Tinh Hải, “Vậy cậu có thể kiểm tra trạng thái Tinh Hải không, sao tôi cảm giác thấy nó có chút không ổn, bình thường nó ngủ không sâu như vậy.”【Tinh Linh hướng dẫn】: Mèo của ngài không bị thương, không sinh bệnh, là do vừa rồi sử dụng năng lực đặc thù mà có chút mệt mỏi, hiện tại nó đang nghỉ ngơi khôi phục thôi.“Năng lực đặc thù cậu nói cái gì?”【Tinh Linh hướng dẫn】: Nó vừa rồi quan sát tương lai, sử dụng hàm sóng làm tương lai xảy ra theo hướng có lợi cho ngài.
Xin đừng lo lắng, bởi vì chỉ là quan sát tương lai một chút, ảnh hưởng phạm vi cũng rất nhỏ, thể lực nó suy yếu đi, nhưng không bị thương.Trương Tử An chăm chú nắm lấy điện thoại, “Đùa gì vậy! Không muốn tôi lo lắng vì loại chuyện nhỏ nhặt này mà lại tùy tiện sử dụng năng lực…”Hắn hung hăng đập vào đùi, “Vẫn là vì tôi quá vô dụng, khiến cho một con mèo nhỏ lại phải lo lắng cho mình!”Hắn yên lặng hạ quyết tâm, “Tinh Hải, tao nhất định sẽ chứng minh cho ngươi, cho dù không mượn năng lực của mày, tao cũng nhất định sẽ khiến cho cửa hàng thú cưng phát triển!”…Triệu Kỳ mang theo lồng đựng mèo, vui vẻ trở về nhà.Cô thuê nhà ở khu chưng cư cao tầng hai phòng ngủ, một phòng khách..Đây là một con mèo Anh lông ngắn, cho nên cô đặt tên nó là “Lan Lan” .Lúc đứng đợi thang máy, ngoài cửa thang máy ngoài cô ra còn có hai mẹ con.
Đứa trẻ khoảng bốn năm tuổi, một tay nắm tay mẹ, tay kia cầm sữa chua uống.Triệu Kỳ đã gặp mẹ con họ khá nhiều lần, nhưng đều là quen sơ sơ, không có nói chuyện nhiều với nhau, tên cũng không biết, chỉ biết là hàng xóm tầng trên.Lồng mèo cùng đứa trẻ ở cùng độ cao với nhau.
Lan Lan có lẽ ngửi thấy mùi sữa chua, tiến tới bao lưới cửa sổ bên cạnh, mắt vàng lục nhìn chằm chằm sữa chua trong tay đứa trẻ.Đứa trẻ ngây ngẩn cả người, quên uống cả sữa chua.“Mẹ! Mẹ! Là mèo con!” Đứa trẻ lắc lắc tay của mẹ.Mẹ đứa nhỏ cúi đầu xuống, cũng thấy phía sau cửa sổ kia khuôn mặt tròn nhỏ nhắn.“A.., thật sự là mèo con nha! Mèo con ngoan quá! Một tiếng cũng không kêu!” Bà mẹ cũng ngồi xổm xuống, ôm con mình, khen Lan Lan không ngớt.Triệu Kỳ cảm thấy như là bản thân mình được khen, trên mặt không che giấu được đắc ý.
Cô cảm thấy giá 7000 đồng bỏ ra quả đáng giá, cô đã từng bỏ ra cả vạn mua một cái túi Gucci, lúc đi thang máy chưa từng có người khen qua “Túi của cô thật đẹp “, cùng lắm thì trong vòng bạn bè Wechat khoe khoang nhận được vài lời khen mà thôi.“Cô gái, đây là giống mèo gì thế, xinh quá, thật nghe lời.” Vẻ mặt bà mẹ tràn đầy hâm mộ nói.“Đây là mèo Anh lông ngắn, quả thật rất nghe lời.” Triệu kỳ giống như là đang khen con của mình vậy.“Đây là mèo ngoại quốc ư, giá mèo chắc hẳn rất đắt chăng”“Coi như là thế, mua mất 6000 đồng đấy ạ.”“Chậc chậc, thảo nào, tiền nào của nấy, so với mèo hoang nhảy với kêu loạn lên ở ngoài tiểu khu hoàn toàn khác nhau, giống như tiểu thục nữ vậy.”“Mẹ, con cũng muốn…” Đứa trẻ cắn ngón tay, vẻ mặt tràn đầy mong đợi nhìn mẹ mình.“Ngoan, chúng ta chưa cần đâu.” Mẹ nó vội vàng nói sang chuyện khác, dụ dỗ đứa trẻ.“Không, con muốn có cơ…” Đứa nhỏ trở nên cáu kỉnh.“Aizz, đứa nhỏ này thật sự là… Thấy cái gì liền muốn cái đó… Hai ngày trước còn muốn búp bê Barbie…” Mẹ nó hết sức khó xử, trở nên lúng túng.“Không muốn búp bê nữa… Muốn mèo con…cơ ” Đứa trẻ phát huy hết sở trường của mình – ăn vạ.Triệu Kỳ cười dịu dàng, nói: “Cháu mua nó ở một của hàng ven đường, cách nơi này cũng không xa, ông chủ rất hòa khí, bác có thời gian có thể mang bé đi xem.”Mẹ nó cười khổ mà nói: “Nói thật với cháu, trước đây tôi chưa từng nuôi mèo, sợ nuôi không tốt.”Triệu kỳ nói: “Không sao, cháu cũng là lần đầu tiên nuôi, chúng ta là hàng xóm với nhau, bác nếu cũng mua lúc rảnh rỗi không có chuyện gì làm cũng có thể trao đổi kinh nghiệm nuôi mèo với nhau.”Mẹ đửa trẻ cũng có chút động tâm, bởi vì bình thường bản thân cùng chồng thường công tác bận bịu, thời gian có thể cùng con chơi đùa quả thực không nhiều, con gái hẳn là cô đơn.
Bà suy nghĩ một chút, mua cái máy tính bảng cho con chơi trò chơi cũng phải ba bốn ngàn, còn có thể có thể ảnh hưởng thị lực của nó, chẳng bằng mua mèo con hoặc chó con chơi cùng.“Cháu nói địa chỉ cửa hàng cho tôi biết đi, tôi có thời gian mang con bé đi xem.
“Mẹ nó rốt cuộc cũng đồng ý.Nhóc con hoan hô nói: “Hoan hô! Mua mèo con! Mua mèo con!”Triệu Kỳ nói: “Như này đi, bác them Wechat của cháu, có gì muốn hỏi có thể hỏi cháu lúc nào cũng được.”“Ôi, cảm ơn cháu nhiều.”“Không có việc gì, bác đừng để bụng, đều là hàng xóm của nhau cả.” Triệu Kỳ tâm tình vô cùng khoan khoái dễ chịu, khó chịu với bà chị trợ lý kia ban ngày cũng bay đến ngoài chín tầng mây.
Nếu như không có mua con mèo nhỏ này, hôm nay lúc gặp gỡ mẹ con cô hàng xóm kia, chắc chắn vẫn là gật đầu chào hỏi lẫn nhau, khả năng cả đời cũng không nói được gì với nhau.Cô rất nhanh nhắn cho Trương Tử An một tin: “Tôi giới thiệu khách hộ anh, phí chuyển phát nhanh anh cũng thanh toán giùm tôi chứ.”Trương Tử An: “… Phí chuyển phát nhanh vẫn phải giao, nếu như chuyện làm ăn thành tôi trả cô tiền hoa hồng.”Triệu Kỳ cười cười, ông chủ này còn rất thú vị.Thang máy tới, cô cùng hai mẹ con vào trong.
Đến tầng cô ở, cửa thang máy mở, cô cùng hai mẹ con chào tạm biệt hẹn sau này gặp lại.Cô lấy chìa khoá ra, mở cửa phòng, vào nhà.Giống những cô gái độc thân khác, nhà Triệu kỳ không tính là lộn xộn, nhưng so với tiêu chuẩn sạch sẽ nhất định cách còn rất xa, dù sao cũng là phòng đi thuê, lại không phải phòng mình mua, khiến cho cô cảm thấy làm sạch không cần thiết..Cô để lồng đựng mèo trên mặt đất, cởi áo khoác, đổi thành dép lê.“Lan Lan, đây là nhà chúng ta, thích không?” Cô mở lồng mèo ra, nhẹ nhàng mà bế mèo Anh lông ngắn ôm vào trong ngực.Giống một nhúm lông nhỏ như thế, thật ấm áp..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook