Sủng Nhi Phúc Hắc Của Yêu Nghiệt
-
Chương 6: Khiêu chiến Vô Tình các
Hàn Vũ thay đổi nam trang cùng tiểu chính thái đi với biểu ca ra ngoài.
"Kỳ quái, biểu ca, ngươi là một hoàng tử, cũng không ở lại hoàng cung sao?"
"khi hoàng tử được 20 tuổi phải chuyển ra ngoài, sau đó hoàng thượng căn cứ vào công lao mà sẽ tấn phong danh hào"
"Như vậy phong hào của ngươi là gì?"
"Còn chưa có"
Còn chưa có tấn phong? Vậy là chưa có công lao? Hắc hắc, không biết thế lực của vị biểu ca này thế nào. Đứng về phía hắn có lợi hay không? Quên đi, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình, haizzz, vấn đề là trên người của nàng một văn tiền cũng không có, như thế nào tạo dựng sự nghiệp.
Đi vào Đông Phượng Lâu, Quân Phong Khải cùng tiểu chính thái lên lầu, đê Hàn VŨ một mình ở trong đại sảnh, trời, có phải bọn họ quá yên tâm đến Hàn Vũ đó chứ.
"Hàn Vũ, Hàn Vũ?"
"Hoảng, gọi ta sao?"
"Không gọi ngươi thì gọi ai? Đang suy nghĩ điều gì thế?"
Đúng vậy, bây giờ Vũ Quân đã không còn là Vũ Quân nữa, mà là Hàn Vũ, nhất định phải tập thói quen với tên mới này thôi.
"Chuyện gì" Hàn Vũ hỏi, phải quen với tên này mới tốt.
"Ở đây chờ chúng ta, đừng đi lung tung"
"Biết rồi, biết rồi"
Nhất định có chuyện gì mờ ám mới không cho nàng đi theo, quên đi, Hàn Vũ còn không muốn biết đâu.
Một mình Hàn Vũ đi ra trong Đông Phượng Lâu, hiện tại trên đường cũng không còn tấp nập, các tiểu thương cũng dã dọn hàn khá nhiều, các cửa hàng cũng đã đóng cửa.
Kỳ quái, đây là nơi nào?Lại không có ai có thể hỏi thăm.
Thời điểm nàng lo lắng lại thấy trước mặt vài nam tử đi đến
"Lão đại, đêm nay vẫn là đi đến Tình Nương lâu sao?"
"Đương nhiên, tiểu Phù Dung ở đó đang vẫn chờ ta, hắc hắc" Tiếng cười thật đáng khinh, nghe qua đều muốn giảm thọ.
Tình Nương lâu, tên này rất giống kỹ viện, Hàn Vũ quyết định đi xem.
Phía trước thật náo nhiệt, ha ha, cuối cùng nàng cũng đã tìm được rồi, nếu đã đến cổ đại mà không đi dạo kỹ viện thật sự là uổng phí mà.
Vô Tình các? Tên kỹ viện này thật dặc biệt, là muốn cho người khác không cần hữu tình lúc này, hay là trở nên vô tình sau khi bị thương? Tốt, liền chọn nơi này.
"Công tử, mời vào bên trong"
Có điểm không giống, không phải trong TV cùng sách báo nói đón tiếp ngoài cửa là ma ma sao? Như thế nào nơi đây là lại một nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp như vậy.
"Thoạt nhìn công tử là lần đầu tiên đến nơi này? Có cần ta giúp gì không?"
Hàn Vũ cao thấp đánh giá nàng, dáng vẻ thướt tha mềm mại đầy sức quyến rũ, không dung tục, ngũ quan thanh tú. lại thấy thế nào cũng không giống như là.....Bán.
"Ta tìm lão bản của ngươi, phiền toái ngươi giúp ta gọi hắn ra được không?"
"Công tử xin chờ một chút"
Một hồi đi ra một nữ tử, nhìn như thế nào cũng không giống Tú bà, chẳng lẻ lỹ viện nơi này khác biệt, hay là do kỹ viện nàng khác?
Người tới là một nữ tử không lớn tuổi lắm, thoạt nhìn cùng tuổi với Hàn phu nhân, trên mặt nàng cũng không lưu lại dấu vết gì của tuổi tác, ngược lại có thành thục, một thân quàn áo màu lam nhạt càng lộ vẻ thanh tú, thật sự là chỗ nào cũng có mỹ nữ.
"Công tử tìm ta có chuyện gì? Ma ma ta không có tiếp khách! Nhưng ở đây dạng gì chúng ta đều có" Ma ma phong tình vạn chủng hướng ta giới thiệu qua.
Hoảng, thế này mới giống một cái kỹ viện chứ!
"Ma ma, ta tìm ngươi là muốn kiếm chút bạc, có muốn thương lượng một chút hay không?"
"Kiếm bạc, công tử, Vô Tình các của ta đây thật kiếm được rất nhiều bạc, đến đây đều là vương tôn quý tộc, ngươi còn để cho ta kiếm bạc như thế nào?"
"Ta sẽ cho các ngươi thấy"
"Bản lĩnh cũng không phải chỉ dựa vào lời nói suông, tài nghệ các cô nương của chúng ta ở kinh thành này cũng không có ai có thể so sánh"
"Nhưng nếu ta muốn so tài thì sao?" Tú bà này còn rất khoe khoang, thật sự có thực lực như thế sao? Nàng rất chờ mong nha.
"Ngươi, tốt, theo ta"
Nàng cùng Tú bà đi vào một gian phòng, sau đó được nàng ấy cấp cho một bộ quần áo nữ tử màu đỏ thẫm
"Đem quần áo mặc vào, ta muốn nhìn xem ngươi như thế nào mà dám so tài cùng các cô nương ở đây". Thì ra tú bà này đã sớm biết Hàn Vũ là nữ tữ.
Thay đổi xong quần áo, xem xét, quần áo này mặc trên người nàng thật xinh đẹp.
Lúc này tiểu nha hoàn tiến vào giúp Hàn Vũ trang điểm, vừa xong, mở mắt ra, nàng cũng hoảng sợ, đây thật sự là nàng sao?
Chính mình vốn bình thường đến không thể bình thường hơn, nhưng lúc này lại có thể xinh đẹp đến thế, giống hồ ly tinh như mọi người thường nói, bất quá Hàn Vũ lại thích, trang điểm tuy đậm nhưng nhìn vào lại nhẹ nhàng khoan khoái. Rốc cuộc nàng muốn như thế nào đây? Nàng thích chính mình bình thường, nhưng nàng cũng thích mình xinh đẹp, thật ra nàng thích khoa trương nhưng lại không thích có quá nhiều ánh mắt nhìn, vẫn là im lặng thì tốt hơn. Nhìn chính mình trong gương, hoàn toàn lãng quên mọi thứ xung quanh.
Bên kia tú bà cũng đang tỉ mỉ đánh giá nàng, Hàn Vũ liền phóng cho nàng ấy một ánh mắt đưa tình, tú bà nhanh chóng thu hồi tâm tình.
"Đúng rồi có thể cho ta một khăn lụa che mặt không, ta không muốn người khác nhìn thấy khuôn mặt của ta" Nhất định phải làm ra vẻ thần bí.
Tú bà quăng cho Hàn Vũ một cái khăn lụa phấn hồng, Hàn Vũ cầm lấy đeo lên mặt mình.
"Tất cả các cô nương ở nơi này đều gọi ta là Tình ma ma, ngươi không phải ở đây, có thể gọi ta là Tình tỷ"
"Tình tỷ, tốt, Ta gọi là tiểu Lạc"
"Đi theo ta"
Theo chân Tình tỷ tiến vào đại đường, chính giữa đại đường có một vũ đài thật lớn, các nàng đang đứng ở tầng hai của vũ đài, tầm mắt nơi này thật tốt, hơn nữa còn có vẻ rõ ràng.
"Các vị khách quan, hôm nay các ngươi đến thật đúng lúc, hôm nay có một cô nương đến muốn so tài cùng các cô nương Vô Tình các của chúng ta, các ngươi cũng biết tài nghệ của chúng ta như thế nào, hôm nay ta cũng thật muốn nhìn bản lãnh của cô nương này đến tột cùng như thế nào mà cũng dám đến Vô Tình các của chúng ta mà kêu gào"
Hoảng, Tình tỷ tỷ này thật giỏi nắm bắt lòng người a.
"Tình tỷ, so tài cái gì?" Một công tử dưới lầu lên tiếng hỏi
"So tài cái gì sẽ do cô nương đó quyết định, thắng thua sẽ do các vị đến định đoạt như thế nào?"
"Hảo, hảo" mọi người dưới lầu rất là chờ mong.
Bên ngoài lầu hai cũng tụ tập rất nhiều người, lúc này có rất nhiều cửa sổ đã mở ra
Ừ, hiểu quả này rất tốt.
Ặc, cái kia không phải là Lạc Đà sao? ha ha, kinh thành này thật đúng là nhỏ nha.
"Cho mời Lạc cô nương"
Nàng tiêu sái tiến lên vũ đài
"Lạc cô nương, ngươi muốn so tài cái gì?
"Tình tỷ quyết định là tốt rồi" Hàn Vũ cảm thấy khiêm tốn một chút sẽ tốt hơn, như thế lợi thế càng nhiều hơn.
"Tốt, nếu để ta quyết định, vậy tất cả cầm kỳ thư họa đều so tài đi, Lạc cô nương thấy sao?"
Thật ác độc mà.
"Tốt, tất cả đều so đi. nhưng ta muốn hỏi Tình tỷ một chuyện, so tài này ngươi muốn một người cùng ta so hay là một người so một thứ?"
"Hừ, Hàn Vũ cũng không tin, Vô Tình các này có người toàn vẹn đến vậy.
"Này..." Nàng vốn là muốn cho một người có sở trường đó đến so tài, nhưng nếu bị hỏi như vậy mà vẫn làm như thế sẽ cho là Vô Tình các khi dễ cô nương này.
"Nếu cô nương chỉ có một người, như vậy đương nhiên Vô Tình các cũng sẽ cử ra một người, chúng ta sẽ cho hoa khôi đến tranh tài với ngươi"
"Tốt, tốt, lần này đến thật không uổng mà, Diễm nương mỗi tháng chỉ biểu diễn có một lần a" Người ngồi dưới hưng phấn không thôi.
Hoa khôi, hẳn là người giỏi nhất của Vô Tình các đi, nếu như nàng thắng hoa khôi này...ha ha.. không sai, rất có động lực!
"Đi mời Diễm nương đến đây." Tình tỷ phân phó nha hoàn phía sau.
Trong khi chờ đợi Diễm nương đến, Hàn Vũ đưa mắt đánh giá tình hình xung quanh, thoạt nhìn nơi này không giống một kỹ viện dơ bẩn, thật ra lại giống một trà lâu hơn, không có thanh âm đùa giỡn, không có kêu gào ầm ầm, là một nơi có cấp bậc cao, hẳn là có bối cảnh ở phía sau, nếu không xuất sắc như vậy lại không có một ai đến gây rối, hơn nữa Tình tỷ cũng đã nói đến đây đều là vương tôn quý tộc. Xem ra lai lịch của Vô Tình các này không nhỏ, Hàn Vũ nghĩ sau lưng nhất định có người chống lưng, hơn nữa người này có bối cảnh cũng không tầm thường, không biết lần này có phát sinh sự tình gì không , nàng thật sự rất là chờ mong.
Trên lầu hai trong một lô ghế
"Chủ tử, người thấy thế nào?"
"Rất thú vị, tiếp tục xem" Nói chuyện là Tà Yêu, đường chủ của một trong Tứ đường, chưởng quản thanh lâu.
Tại một ghế lô khác
"Công tử, nữ tử này rất là thú vị"
"Ừ, rất thú vị, một cô nương lại chạy đến nơi này so tài cùng người khác, ha ha, thú vị" Nói chuyện là đại hoàng tử của đương kim hoàng thượng Quân Hiếu Liêm
Aizzzz, hoàng tử ở quốc gia này thật đúng là nhàn nha.
Lại một ghế lô khác
"Thiếu gia, người xem, thật là một nữ tử xinh đẹp, ngươi cũng đừng tức giận, đợi lát nữa nhờ Tình tỷ mời cô nương kia đến đây ngồi một chút, người thấy sao?"
"Cũng được, hừ, sớm muôn gì ta cũng sẽ cho Hàn Thạc kia biết tay, mỗi ngày đi theo sau lưng nhị hoàng tử, để xem sau này bọn họ có kết cục tốt như thế nào?" Nói chuyện đúng là người bị Hàn Vũ giáo huấn Lạc Đà, khuôn mặt vốn đã khó coi, hiện tại lại càng khó coi hơn.
"Diễm nương đến" Thanh âm thông báo của nha hoàn truyền đến, nhất thời không khí liền yên tĩnh trở lại, xem ra Diễm nương này rất được hoan nghênh.
"Kỳ quái, biểu ca, ngươi là một hoàng tử, cũng không ở lại hoàng cung sao?"
"khi hoàng tử được 20 tuổi phải chuyển ra ngoài, sau đó hoàng thượng căn cứ vào công lao mà sẽ tấn phong danh hào"
"Như vậy phong hào của ngươi là gì?"
"Còn chưa có"
Còn chưa có tấn phong? Vậy là chưa có công lao? Hắc hắc, không biết thế lực của vị biểu ca này thế nào. Đứng về phía hắn có lợi hay không? Quên đi, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình, haizzz, vấn đề là trên người của nàng một văn tiền cũng không có, như thế nào tạo dựng sự nghiệp.
Đi vào Đông Phượng Lâu, Quân Phong Khải cùng tiểu chính thái lên lầu, đê Hàn VŨ một mình ở trong đại sảnh, trời, có phải bọn họ quá yên tâm đến Hàn Vũ đó chứ.
"Hàn Vũ, Hàn Vũ?"
"Hoảng, gọi ta sao?"
"Không gọi ngươi thì gọi ai? Đang suy nghĩ điều gì thế?"
Đúng vậy, bây giờ Vũ Quân đã không còn là Vũ Quân nữa, mà là Hàn Vũ, nhất định phải tập thói quen với tên mới này thôi.
"Chuyện gì" Hàn Vũ hỏi, phải quen với tên này mới tốt.
"Ở đây chờ chúng ta, đừng đi lung tung"
"Biết rồi, biết rồi"
Nhất định có chuyện gì mờ ám mới không cho nàng đi theo, quên đi, Hàn Vũ còn không muốn biết đâu.
Một mình Hàn Vũ đi ra trong Đông Phượng Lâu, hiện tại trên đường cũng không còn tấp nập, các tiểu thương cũng dã dọn hàn khá nhiều, các cửa hàng cũng đã đóng cửa.
Kỳ quái, đây là nơi nào?Lại không có ai có thể hỏi thăm.
Thời điểm nàng lo lắng lại thấy trước mặt vài nam tử đi đến
"Lão đại, đêm nay vẫn là đi đến Tình Nương lâu sao?"
"Đương nhiên, tiểu Phù Dung ở đó đang vẫn chờ ta, hắc hắc" Tiếng cười thật đáng khinh, nghe qua đều muốn giảm thọ.
Tình Nương lâu, tên này rất giống kỹ viện, Hàn Vũ quyết định đi xem.
Phía trước thật náo nhiệt, ha ha, cuối cùng nàng cũng đã tìm được rồi, nếu đã đến cổ đại mà không đi dạo kỹ viện thật sự là uổng phí mà.
Vô Tình các? Tên kỹ viện này thật dặc biệt, là muốn cho người khác không cần hữu tình lúc này, hay là trở nên vô tình sau khi bị thương? Tốt, liền chọn nơi này.
"Công tử, mời vào bên trong"
Có điểm không giống, không phải trong TV cùng sách báo nói đón tiếp ngoài cửa là ma ma sao? Như thế nào nơi đây là lại một nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp như vậy.
"Thoạt nhìn công tử là lần đầu tiên đến nơi này? Có cần ta giúp gì không?"
Hàn Vũ cao thấp đánh giá nàng, dáng vẻ thướt tha mềm mại đầy sức quyến rũ, không dung tục, ngũ quan thanh tú. lại thấy thế nào cũng không giống như là.....Bán.
"Ta tìm lão bản của ngươi, phiền toái ngươi giúp ta gọi hắn ra được không?"
"Công tử xin chờ một chút"
Một hồi đi ra một nữ tử, nhìn như thế nào cũng không giống Tú bà, chẳng lẻ lỹ viện nơi này khác biệt, hay là do kỹ viện nàng khác?
Người tới là một nữ tử không lớn tuổi lắm, thoạt nhìn cùng tuổi với Hàn phu nhân, trên mặt nàng cũng không lưu lại dấu vết gì của tuổi tác, ngược lại có thành thục, một thân quàn áo màu lam nhạt càng lộ vẻ thanh tú, thật sự là chỗ nào cũng có mỹ nữ.
"Công tử tìm ta có chuyện gì? Ma ma ta không có tiếp khách! Nhưng ở đây dạng gì chúng ta đều có" Ma ma phong tình vạn chủng hướng ta giới thiệu qua.
Hoảng, thế này mới giống một cái kỹ viện chứ!
"Ma ma, ta tìm ngươi là muốn kiếm chút bạc, có muốn thương lượng một chút hay không?"
"Kiếm bạc, công tử, Vô Tình các của ta đây thật kiếm được rất nhiều bạc, đến đây đều là vương tôn quý tộc, ngươi còn để cho ta kiếm bạc như thế nào?"
"Ta sẽ cho các ngươi thấy"
"Bản lĩnh cũng không phải chỉ dựa vào lời nói suông, tài nghệ các cô nương của chúng ta ở kinh thành này cũng không có ai có thể so sánh"
"Nhưng nếu ta muốn so tài thì sao?" Tú bà này còn rất khoe khoang, thật sự có thực lực như thế sao? Nàng rất chờ mong nha.
"Ngươi, tốt, theo ta"
Nàng cùng Tú bà đi vào một gian phòng, sau đó được nàng ấy cấp cho một bộ quần áo nữ tử màu đỏ thẫm
"Đem quần áo mặc vào, ta muốn nhìn xem ngươi như thế nào mà dám so tài cùng các cô nương ở đây". Thì ra tú bà này đã sớm biết Hàn Vũ là nữ tữ.
Thay đổi xong quần áo, xem xét, quần áo này mặc trên người nàng thật xinh đẹp.
Lúc này tiểu nha hoàn tiến vào giúp Hàn Vũ trang điểm, vừa xong, mở mắt ra, nàng cũng hoảng sợ, đây thật sự là nàng sao?
Chính mình vốn bình thường đến không thể bình thường hơn, nhưng lúc này lại có thể xinh đẹp đến thế, giống hồ ly tinh như mọi người thường nói, bất quá Hàn Vũ lại thích, trang điểm tuy đậm nhưng nhìn vào lại nhẹ nhàng khoan khoái. Rốc cuộc nàng muốn như thế nào đây? Nàng thích chính mình bình thường, nhưng nàng cũng thích mình xinh đẹp, thật ra nàng thích khoa trương nhưng lại không thích có quá nhiều ánh mắt nhìn, vẫn là im lặng thì tốt hơn. Nhìn chính mình trong gương, hoàn toàn lãng quên mọi thứ xung quanh.
Bên kia tú bà cũng đang tỉ mỉ đánh giá nàng, Hàn Vũ liền phóng cho nàng ấy một ánh mắt đưa tình, tú bà nhanh chóng thu hồi tâm tình.
"Đúng rồi có thể cho ta một khăn lụa che mặt không, ta không muốn người khác nhìn thấy khuôn mặt của ta" Nhất định phải làm ra vẻ thần bí.
Tú bà quăng cho Hàn Vũ một cái khăn lụa phấn hồng, Hàn Vũ cầm lấy đeo lên mặt mình.
"Tất cả các cô nương ở nơi này đều gọi ta là Tình ma ma, ngươi không phải ở đây, có thể gọi ta là Tình tỷ"
"Tình tỷ, tốt, Ta gọi là tiểu Lạc"
"Đi theo ta"
Theo chân Tình tỷ tiến vào đại đường, chính giữa đại đường có một vũ đài thật lớn, các nàng đang đứng ở tầng hai của vũ đài, tầm mắt nơi này thật tốt, hơn nữa còn có vẻ rõ ràng.
"Các vị khách quan, hôm nay các ngươi đến thật đúng lúc, hôm nay có một cô nương đến muốn so tài cùng các cô nương Vô Tình các của chúng ta, các ngươi cũng biết tài nghệ của chúng ta như thế nào, hôm nay ta cũng thật muốn nhìn bản lãnh của cô nương này đến tột cùng như thế nào mà cũng dám đến Vô Tình các của chúng ta mà kêu gào"
Hoảng, Tình tỷ tỷ này thật giỏi nắm bắt lòng người a.
"Tình tỷ, so tài cái gì?" Một công tử dưới lầu lên tiếng hỏi
"So tài cái gì sẽ do cô nương đó quyết định, thắng thua sẽ do các vị đến định đoạt như thế nào?"
"Hảo, hảo" mọi người dưới lầu rất là chờ mong.
Bên ngoài lầu hai cũng tụ tập rất nhiều người, lúc này có rất nhiều cửa sổ đã mở ra
Ừ, hiểu quả này rất tốt.
Ặc, cái kia không phải là Lạc Đà sao? ha ha, kinh thành này thật đúng là nhỏ nha.
"Cho mời Lạc cô nương"
Nàng tiêu sái tiến lên vũ đài
"Lạc cô nương, ngươi muốn so tài cái gì?
"Tình tỷ quyết định là tốt rồi" Hàn Vũ cảm thấy khiêm tốn một chút sẽ tốt hơn, như thế lợi thế càng nhiều hơn.
"Tốt, nếu để ta quyết định, vậy tất cả cầm kỳ thư họa đều so tài đi, Lạc cô nương thấy sao?"
Thật ác độc mà.
"Tốt, tất cả đều so đi. nhưng ta muốn hỏi Tình tỷ một chuyện, so tài này ngươi muốn một người cùng ta so hay là một người so một thứ?"
"Hừ, Hàn Vũ cũng không tin, Vô Tình các này có người toàn vẹn đến vậy.
"Này..." Nàng vốn là muốn cho một người có sở trường đó đến so tài, nhưng nếu bị hỏi như vậy mà vẫn làm như thế sẽ cho là Vô Tình các khi dễ cô nương này.
"Nếu cô nương chỉ có một người, như vậy đương nhiên Vô Tình các cũng sẽ cử ra một người, chúng ta sẽ cho hoa khôi đến tranh tài với ngươi"
"Tốt, tốt, lần này đến thật không uổng mà, Diễm nương mỗi tháng chỉ biểu diễn có một lần a" Người ngồi dưới hưng phấn không thôi.
Hoa khôi, hẳn là người giỏi nhất của Vô Tình các đi, nếu như nàng thắng hoa khôi này...ha ha.. không sai, rất có động lực!
"Đi mời Diễm nương đến đây." Tình tỷ phân phó nha hoàn phía sau.
Trong khi chờ đợi Diễm nương đến, Hàn Vũ đưa mắt đánh giá tình hình xung quanh, thoạt nhìn nơi này không giống một kỹ viện dơ bẩn, thật ra lại giống một trà lâu hơn, không có thanh âm đùa giỡn, không có kêu gào ầm ầm, là một nơi có cấp bậc cao, hẳn là có bối cảnh ở phía sau, nếu không xuất sắc như vậy lại không có một ai đến gây rối, hơn nữa Tình tỷ cũng đã nói đến đây đều là vương tôn quý tộc. Xem ra lai lịch của Vô Tình các này không nhỏ, Hàn Vũ nghĩ sau lưng nhất định có người chống lưng, hơn nữa người này có bối cảnh cũng không tầm thường, không biết lần này có phát sinh sự tình gì không , nàng thật sự rất là chờ mong.
Trên lầu hai trong một lô ghế
"Chủ tử, người thấy thế nào?"
"Rất thú vị, tiếp tục xem" Nói chuyện là Tà Yêu, đường chủ của một trong Tứ đường, chưởng quản thanh lâu.
Tại một ghế lô khác
"Công tử, nữ tử này rất là thú vị"
"Ừ, rất thú vị, một cô nương lại chạy đến nơi này so tài cùng người khác, ha ha, thú vị" Nói chuyện là đại hoàng tử của đương kim hoàng thượng Quân Hiếu Liêm
Aizzzz, hoàng tử ở quốc gia này thật đúng là nhàn nha.
Lại một ghế lô khác
"Thiếu gia, người xem, thật là một nữ tử xinh đẹp, ngươi cũng đừng tức giận, đợi lát nữa nhờ Tình tỷ mời cô nương kia đến đây ngồi một chút, người thấy sao?"
"Cũng được, hừ, sớm muôn gì ta cũng sẽ cho Hàn Thạc kia biết tay, mỗi ngày đi theo sau lưng nhị hoàng tử, để xem sau này bọn họ có kết cục tốt như thế nào?" Nói chuyện đúng là người bị Hàn Vũ giáo huấn Lạc Đà, khuôn mặt vốn đã khó coi, hiện tại lại càng khó coi hơn.
"Diễm nương đến" Thanh âm thông báo của nha hoàn truyền đến, nhất thời không khí liền yên tĩnh trở lại, xem ra Diễm nương này rất được hoan nghênh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook