Trên ngựa xoay, Bùi Noãn chơi đến điên lên, ngồi 1 vòng lại 1 vòng, không chịu xuống.
Bùi Dương lại không có hứng thú, vốn không muốn chơi. Nhưng chịu không nổi sự bám dính của Bùi Noãn, mới chơi cùng cô.
“Anh xem, em muốn bay lên!” Bùi Noãn vui vẻ cười khanh khách, cô hoạt bát chớp mắt, to gan thả 2 tay ra.
“Noãn Noãn, không được buông tay, rất nguy hiểm.” Bùi Dương thấy động tác của em, mặt đanh lại, trong mắt mang sự lo lắng rõ ràng.
“Anh thật ngốc, Noãn Noãn chọc anh thôi.”
Bùi Nhiễm Nhiễm thấy màn vui đùa của 2 con, mắt nhịn không được đỏ lên, nghĩ lại sự cực khổ cô chịu trước đây vì 2 con, bây giờ nghĩ lại, ngược lại thấy ngọt ngào may mắn.
Chơi ở khu vui chơi cả ngày, cho đến khi Lâm Tri Hiểu gọi đến, không khí ấm áp chấm dứt!
“Nhiễm Nhiễm, nhanh mang con về, Cảnh tổng giết đến khu vui chơi rồi.”
“Cái gì?” Bùi Nhiễm Nhiễm kinh ngạc, bước chân dừng lại, sắc mặt hoảng loạn.
“Sao anh ta biết tớ ở khu vui chơi?”
“Vâng, là tớ lỡ miệng.” Lâm Tri Hiểu nói: “Nhiễm Nhiễm, đừng trách tớ, cậu biết tớ sợ Cảnh tổng mà, lúc tớ nhận điện thoại sợ muốn chết, sau đó hỏi cậu ở đâu, anh ta đến nhanh quá, tớ không chịu nổi…”
Bùi Nhiễm Nhiễm hít 1 hơi, rất nhanh trấn tĩnh lại, “Không sao, Tri Hiểu bây giờ cậu đến khu vui chơi, tớ đợi trước cửa.”
Lúc này, kiêng kị nhất là chạy loạn.
- ----------- --------------
“Mami, dì Tri Hiểu sao vậy?” Bùi Noãn nghiêng đầu, như nghĩ gì đó, miệng nhỏ bĩu lên, “Dì Tri Hiểu có phải gặp người xấu không?”
“Dì Tri Hiểu không sao, Noãn Noãn đừng lo.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười an ủi con gái, nhịn không được đưa tay ấn lên mặt nhỏ của cô/
“Nhíu mày không đẹp, mami tại sao phải nhíu mày?”
Bùi Nhiễm Nhiễm không biết giải thích thế nào, nhất thời câm nín, thần sắc không tự nhiên.
Mắt Bùi Dương xoay chuyển, rất nhanh hiểu được.
Lần trước ở nhà hàng, dì Tri Hiểu và mami cũng bất thường như vậy, nguyên nhân chỉ có 1….
Anh kéo tay em, đanh mặt nhỏ, “Nhất định là chú nhà hàng đến rồi.”
“Chú ở nhà hàng?” Bùi Noãn nghiêng đầu nghĩ, sau đó mắt sáng lên, nhảy dựng, “Thật sao? Chú ở đâu?”
Bùi Nhiễm Nhiễm đau đầu nhìn con, không ngờ, con cô thích anh ta như vậy.
Mà lúc này, cửa khu vui chơi tụ tập đầy người, phần lớn là nữ, toàn là đưa cao máy ảnh chụp, ánh mắt mê ly không thể tả.
Người đàn ông kim cương có quyền thế ở hắc bạch 2 đạo, lại là hào môn danh giá, những người phụ nữ này tự nhiên sẽ chạy đến bên anh.
“Hì hì, thượng đế thật không công bằng, tôi cảm thấy chỉ cần anh ấy nhìn tôi 1 cái, tôi sẽ không thở được.”
1 giọng khác ngày càng kích động, “Trong đầu tôi chỉ có 1 suy nghĩ, ngủ với anh.”
“Phì, si tình ảo tưởng! Chẳng qua, cũng không biết cô gái nào có thể đánh bại anh.”
Cảnh Thần Hạo vừa từ Anh về, từ Lâm Tri Hiểu biết được tin tức của Bùi Nhiễm Nhiễm, anh vội vàng chạy qua.
Nhưng, ai có thể nói anh biết, tại sao những người phụ nữ này như không cần mạng vậy, anh đã bị kẹt ở đây nửa tiếng, nhẫn nại sớm đã tiêu hết!
Anh đưa tay kéo lỏng cà vạt, có chút buồn phiền, toàn thân tản ra hơi thở với nhiệt độ cực thấp.
Anh dựa vào xe Extra Lincoln, nhíu mày không kiên nhẫn, ra mệnh lệnh cuối, “Cho các người 1 phút, nếu tôi còn không thể vào, tự chịu trách nhiệm!”
Lâm Tri Hiểu đã đến khu vui chơi, thấy Cảnh Thần Hạo bị phụ nữ vây lấy, lòng cảm thấy may mắn, né 1 bên gọi cho Bùi Nhiễm Nhiễm, cùng lúc nhìn 4 phương 8 hướng.
“Nhiễm Nhiễm, tớ nói với cậu, Cảnh tổng bị mấy người phụ nữ si tình vây lấy ở cổng.” Nói xong, lại nhìn nhân viên khu vui chơi chạy đến, lập tức gấp gáp nhắc nhở: “Nhưng bây giờ đã bị nhân viên đuổi đi, chắc sắp vào được rồi, cậu… cần chuẩn bị tốt tâm lý.”
- ----------- --------------
Bùi Dương lại không có hứng thú, vốn không muốn chơi. Nhưng chịu không nổi sự bám dính của Bùi Noãn, mới chơi cùng cô.
“Anh xem, em muốn bay lên!” Bùi Noãn vui vẻ cười khanh khách, cô hoạt bát chớp mắt, to gan thả 2 tay ra.
“Noãn Noãn, không được buông tay, rất nguy hiểm.” Bùi Dương thấy động tác của em, mặt đanh lại, trong mắt mang sự lo lắng rõ ràng.
“Anh thật ngốc, Noãn Noãn chọc anh thôi.”
Bùi Nhiễm Nhiễm thấy màn vui đùa của 2 con, mắt nhịn không được đỏ lên, nghĩ lại sự cực khổ cô chịu trước đây vì 2 con, bây giờ nghĩ lại, ngược lại thấy ngọt ngào may mắn.
Chơi ở khu vui chơi cả ngày, cho đến khi Lâm Tri Hiểu gọi đến, không khí ấm áp chấm dứt!
“Nhiễm Nhiễm, nhanh mang con về, Cảnh tổng giết đến khu vui chơi rồi.”
“Cái gì?” Bùi Nhiễm Nhiễm kinh ngạc, bước chân dừng lại, sắc mặt hoảng loạn.
“Sao anh ta biết tớ ở khu vui chơi?”
“Vâng, là tớ lỡ miệng.” Lâm Tri Hiểu nói: “Nhiễm Nhiễm, đừng trách tớ, cậu biết tớ sợ Cảnh tổng mà, lúc tớ nhận điện thoại sợ muốn chết, sau đó hỏi cậu ở đâu, anh ta đến nhanh quá, tớ không chịu nổi…”
Bùi Nhiễm Nhiễm hít 1 hơi, rất nhanh trấn tĩnh lại, “Không sao, Tri Hiểu bây giờ cậu đến khu vui chơi, tớ đợi trước cửa.”
Lúc này, kiêng kị nhất là chạy loạn.
- ----------- --------------
“Mami, dì Tri Hiểu sao vậy?” Bùi Noãn nghiêng đầu, như nghĩ gì đó, miệng nhỏ bĩu lên, “Dì Tri Hiểu có phải gặp người xấu không?”
“Dì Tri Hiểu không sao, Noãn Noãn đừng lo.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười an ủi con gái, nhịn không được đưa tay ấn lên mặt nhỏ của cô/
“Nhíu mày không đẹp, mami tại sao phải nhíu mày?”
Bùi Nhiễm Nhiễm không biết giải thích thế nào, nhất thời câm nín, thần sắc không tự nhiên.
Mắt Bùi Dương xoay chuyển, rất nhanh hiểu được.
Lần trước ở nhà hàng, dì Tri Hiểu và mami cũng bất thường như vậy, nguyên nhân chỉ có 1….
Anh kéo tay em, đanh mặt nhỏ, “Nhất định là chú nhà hàng đến rồi.”
“Chú ở nhà hàng?” Bùi Noãn nghiêng đầu nghĩ, sau đó mắt sáng lên, nhảy dựng, “Thật sao? Chú ở đâu?”
Bùi Nhiễm Nhiễm đau đầu nhìn con, không ngờ, con cô thích anh ta như vậy.
Mà lúc này, cửa khu vui chơi tụ tập đầy người, phần lớn là nữ, toàn là đưa cao máy ảnh chụp, ánh mắt mê ly không thể tả.
Người đàn ông kim cương có quyền thế ở hắc bạch 2 đạo, lại là hào môn danh giá, những người phụ nữ này tự nhiên sẽ chạy đến bên anh.
“Hì hì, thượng đế thật không công bằng, tôi cảm thấy chỉ cần anh ấy nhìn tôi 1 cái, tôi sẽ không thở được.”
1 giọng khác ngày càng kích động, “Trong đầu tôi chỉ có 1 suy nghĩ, ngủ với anh.”
“Phì, si tình ảo tưởng! Chẳng qua, cũng không biết cô gái nào có thể đánh bại anh.”
Cảnh Thần Hạo vừa từ Anh về, từ Lâm Tri Hiểu biết được tin tức của Bùi Nhiễm Nhiễm, anh vội vàng chạy qua.
Nhưng, ai có thể nói anh biết, tại sao những người phụ nữ này như không cần mạng vậy, anh đã bị kẹt ở đây nửa tiếng, nhẫn nại sớm đã tiêu hết!
Anh đưa tay kéo lỏng cà vạt, có chút buồn phiền, toàn thân tản ra hơi thở với nhiệt độ cực thấp.
Anh dựa vào xe Extra Lincoln, nhíu mày không kiên nhẫn, ra mệnh lệnh cuối, “Cho các người 1 phút, nếu tôi còn không thể vào, tự chịu trách nhiệm!”
Lâm Tri Hiểu đã đến khu vui chơi, thấy Cảnh Thần Hạo bị phụ nữ vây lấy, lòng cảm thấy may mắn, né 1 bên gọi cho Bùi Nhiễm Nhiễm, cùng lúc nhìn 4 phương 8 hướng.
“Nhiễm Nhiễm, tớ nói với cậu, Cảnh tổng bị mấy người phụ nữ si tình vây lấy ở cổng.” Nói xong, lại nhìn nhân viên khu vui chơi chạy đến, lập tức gấp gáp nhắc nhở: “Nhưng bây giờ đã bị nhân viên đuổi đi, chắc sắp vào được rồi, cậu… cần chuẩn bị tốt tâm lý.”
- ----------- --------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook