Chương 28: Khải Huyền (1)

[Dịch giả – Vân]

[Hiệu đính – Kim Anh]

 

“Tiểu thư Chelsea!”

Ngay khi Damien Haksen bước ra, Rebecca liền lao tới và đỡ lấy Chelsea Goldpixie.

“Re… Rebecca… Ngươi có thấy không? Có thấy tên đó đã làm gì ta không?”

“Phải… Phải thưa tiểu thư, tôi… tôi đã thấy.”

“Ta… ta nhất định sẽ giết hắn ta và khiến cho hắn ta hối hận về những gì hắn ta đã làm với ta…”

Chelsea lẩm bẩm, cả người run rẩy trong cơn tức giận, sự khó chịu dâng lên trong ánh mắt.

“Mustang Fury!”

Chelsea đột ngột đứng phắt dậy và hét lên. Đáp lại, một người đàn ông trung niên vội vàng chạy qua cánh cửa dẫn sang phòng bên cạnh.

“Vâng, vâng! Mustang Fury nghe đây, tôi đến ngay đây ạ!”

Ông ta là một người đàn ông trung niên với cái bụng khá to.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao bùa chú không có tác dụng với hắn ta!”

“Tôi, tôi cũng không biết nữa. Thỉnh thoảng cũng có những người có khả năng miễn dịch mạnh mẽ với mana hắc ám. Có lẽ hắn ta là một trong số họ…”

“Tên khốn vô dụng!”

Chelsea ném tách trà trên bàn về phía Mustang Fury. Chiếc tách đập thẳng vào trán của ông ta.

“Tên đó… không thể để chi hắn ta sống được. Ta nhất định sẽ giết hắn ta. Hắn ta sẽ hối hận vì hôm nay đã dám thốt ra những lời đó với ta!”

Đôi mắt của Chelsea khẽ lấp lánh.

“Guillaume Blackwing đâu? Hắn đâu rồi?”

“Hắn… hắn đang ở quán rượu. Hắn nói là cần phải giảm bớt căng thẳng vì những gì đã xảy ra ngày hôm nay…”

“Hắn còn dám đến quán rượu ngay trước trận đấu à?”

Ánh mắt của Chelsea lập tức trở nên sắc bén.

Mustang Fury đổ mồ hôi đầm đìa, ông ta hồi hộp đọc tâm trạng của cô ta.

“Đưa hắn đến đây ngay cho ta! Ta sẽ không tha cho hắn đâu!”

“T…tiểu thư, xin hãy bình tĩnh lại đã! Ta… ta sẽ đưa hắn ta đến đây ngay và bắt hắn ta giải thích!”

Chelsea nghe được lời này liền cố gắng đè nén cơn tức giận của mình xuống.

“… Nói cho ta biết đi, liệu Guillaume Blackwing có thể đánh bại được Damien Haksen hay không?”

“C-có chứ ạ! Guillaume Blackwing là ai kia chứ? Hắn là kiệt tác của chúng ta! Tôi chưa bao giờ thấy một kị sĩ nào có khả năng sử dụng mana hắc ám tuyệt vời hơn hắn cả.”

“Vậy mà hắn ta lại phải chịu đựng sự sỉ nhục từ Damien Haksen hay sao?”

“Đó là một tình huống bất ngờ mà… Nếu như hắn sử dụng vũ khí thì kết quả sẽ hoàn toàn khác.”

Mustang Fury tự tin khẳng định.

“Tiểu thư, xin hãy chờ đợi thêm một chút nữa thôi! Chúng tôi, Yulan, sẽ giao chức vị Công tước đến tay cô!”

Và với sự khẳng định của Mustang Fury, Chelsea nói với vẻ mặt đầy ác ý.

“Nhớ giữ lời hứa đó. Nếu không thì có thể ngươi sẽ là người đầu tiên phải chết.”

Vẻ mặt Mustang Fury trở nên tái nhợt.

 

***

 

‘Quả thật có một pháp sư hắc ám đang ẩn náu ở gần đây.’

Trên mái của nhà hàng, Damien đang cúi xuống nghe lén cuộc trò chuyện giữa Chelsea và pháp sư hắc ám kia.

Sau khi rời khỏi nhà hàng, Damien đã lập tức nhảy lên mái nhà. Anh sử dụng mana của mình để tăng cường thính giác và chăm chú lắng nghe cuộc trò chuyện ở bên trong.

‘Đây không chỉ là một mối liên hệ đơn giản. Chelsea Goldpixie đang điều khiển pháp sư hắc ám đó như thể hắn ta là một con tốt.’

Đó chính là những gì mà cuộc trò chuyện này thể hiện. Tuy nhiên Damien vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn về chuyện này.

'Những tên khốn pháp sư hắc ám đó không phục tùng bất cứ ai như vậy cả...'

Các pháp sư hắc ám mà Damien biết đều là những sinh vật có độc, nọc độc đã chảy trong máu của bọn chúng. Bọn chúng sẽ không nhượng bộ bất kỳ ai một cách dễ dàng đến như vậy.

Hơn nữa vấn đề nằm ở tổ chức của tên pháp sư hắc ám đó.

'Mustang Fury, kẻ đó, hắn ta có nhắc đến Yulan.'

Yulan.

Đó là tổ chức của Akitora, pháp sư hắc ám đã nguyền rủa lãnh thổ Haksen sau khi nhận được nhiệm vụ từ băng Hắc Xa.

Yulan là một tổ chức pháp sư hắc ám nguy hiểm, đến mức Giáo hội phải tích cực theo dõi và truy đuổi bọn chúng.

Một pháp sư hắc ám từ như vậy lại có thể tuân theo một người như Chelsea Goldpixie sao?

‘Bọn chúng đang muốn nhắm tới cái quái gì chứ?’

Đột nhiên, một cuộc trò chuyện nào đó hiện lên trong trí nhớ của Damien.

“Ngươi có biết các pháp sư hắc ám khao khát điều gì nhất hay không? Đó là được định cư ở một nơi.”

Đó là điều mà Dorugo ở kiếp trước đã nói với Damien. Nói đúng ra thì đó không thể gọi là một cuộc trò chuyện, bởi vì lúc đó Damien không thể nói. Hơn nữa Dorugo cũng đang cho rằng Damien đã hoàn toàn mất đi lý trí.

Về bản chất thì đó chỉ là lời cảm thán của Dorugo.

“Cuộc đời của một pháp sư hắc ám giống như là một kẻ lang thang. Phải trốn tránh ánh mắt của mọi người và thoát khỏi sự truy đuổi của Giáo hội. Vậy nên tất cả pháp sư hắc ám đều tha thiết mong mỏi điều đó, đó là một nơi để định cư.”

Điều đó cũng giải thích lý do tại sao các pháp sư hắc ám lại tìm cách thâm nhập vào xã hội.

‘Bọn chúng đang muốn lợi dụng Chelsea Goldpixie để kiểm soát lãnh thổ của Công tước.’

Không có pháp sư hắc ám nào sống được lâu nếu như bị Giáo hội bắt giữ, chưa có trường hợp pháp sư hắc ám nào sống sót trở về sau khi bị Giáo hội bắt được cả.

Do đó Yulan sẽ phải tìm kiếm một lá chắn mạnh mẽ để bảo vệ mình.

Vì vậy có vẻ như Chelsea Goldpixie là người được chọn. Không còn nghi ngờ gì nữa, bọn chúng đã lên kế hoạch lợi dụng cô ta để giành quyền kiểm soát lãnh thổ của Công tước.

‘Bọn sâu bọ này vượt quá giới hạn rồi.’

Hành vi của Yulan nhằm mục đích thống trị lãnh thổ Công tước bằng cách lợi dụng Chelsea giống với hành động của Dorugo ở kiếp trước khi hắn ta đối xử với Damien như một nô lệ.

‘Mình sẽ phá hủy kế hoạch triệt để kế hoạch đó của bọn chúng.’

Đôi mắt của Damien sáng lên một tia quan ngại.

Rồi anh lặng lẽ quay trở lại phòng nghỉ dành cho khách.

Khi về đến phòng, điều đầu tiên Damien làm chính là truyền hắc ám mana mà anh đã tích trữ trong cơ thể vào trong chiếc vòng tay.

‘Càng nhìn mình càng thấy nó hữu ích.’

Chiếc vòng tay có được sau khi giết chết Akitora của Yulan có khả năng lưu trữ và che giấu mọi nguồn năng lượng.

Nhờ có nó mà Damien có thể che giấu ma thuật hắc ám mà anh hấp thụ một cách suôn sẻ.

‘Ước gì có thể loại bỏ ma thuật hắc ám ra khỏi cuộc sống của mình.’

Damien ghét cả pháp sư hắc ám lẫn ma thuật hắc ám. Anh muốn xóa bỏ chúng hoàn toàn khỏi thế giới này.

Tuy nhiên, lý do anh thu thập ma thuật hắc ám là để chuẩn bị cho tình huống bất ngờ.

‘Cuộc sống này không bao giờ biết trước điều gì có thể xảy ra cả.’

Kiếp trước Damien đang phát triển mạnh mẽ với vai trò lính đánh thuê thì lại phải chứng kiến ​​​​cuộc đời mình sụp đổ sau khi chạm trán với Archlich Dorugo.

Để ngăn chặn những tình huống không lường trước được như vậy, anh đã tích trữ mana hắc ám.

Sau khi tích trữ toàn bộ hắc mana vào chiếc vòng tay, Damien rút Thiên Lý Kiếm ra khỏi vỏ.

‘Thay vì đến gặp Công tước và giải thích thì tốt hơn là nên để cho ông ta trực tiếp chứng kiến.’

Kế hoạch của Damien vô cùng đơn giản.

Anh định tiêu diệt ma thuật hắc ám ẩn chứa trong cơ thể của Guillaume Blackwing.

Khi ma thuật hắc ám bị tiêu diệt thì mana hắc ám cũng sẽ được giải phóng và sẽ vạch trần việc Guillaume Blackwing sử dụng ma thuật hắc ám.

‘May mắn là Cộng Hưởng Kiếm rất phù hợp cho những việc như thế này.’

Damien dùng ngón tay búng nhẹ mép của Thiên Lý Kiếm.

Brừ.

Chỉ cần một cú va chạm nhẹ thôi cũng khiến cho thanh kiếm rung lên dữ dội.

Sau khi truyền ma thuật vào Thiên Lý Kiếm, Damien lại vung nó.

Brừ.

Sự rung chuyển càng trở nên mạnh mẽ hơn. Lúc này, một cánh cửa sổ gần đó đã vỡ tan.

‘Đúng là sẽ không dễ dàng gì.’

Damien cau mày tỏ vẻ không hài lòng.

Vốn dĩ Damien định đập vỡ một chiếc ghế chứ không phải là cửa sổ. Tuy nhiên do anh không kiểm soát được rung chấn được đúng cách cho nên cửa sổ mới bị vỡ.

‘Làm sao mà Kiếm Nhạc có thể kiểm soát được thứ này chứ?’

Kiếm Nhạc không chỉ có tài kiếm thuật mà còn có khiếu về âm nhạc. Ông ta bẩm sinh đã có năng khiếu âm nhạc mạnh mẽ và cảm âm hoàn hảo.

Tuy nhiên Damien không có khả năng cảm âm giống như Kiếm Nhạc. Do đó dù cho hiểu rõ các kỹ thuật và nguyên tắc nhưng mà anh không thể sử dụng chúng một cách thành thạo được.

‘Nếu như muốn sử dụng nó trong trận đấu ngày mai thì mình sẽ cần phải luyện tập.’

Damien đã dành cả đêm để luyện tập với Thiên Lý Kiếm.

Và cứ như thế, mặt trời mọc lên và ngày quyết đấu đã đến.

Tất cả mọi người trong dinh thự tập trung tại sân tập rất đúng giờ. Họ đến để chứng kiến trận đấu diễn ra ngày hôm nay.

Trong số đó có rất nhiều kị sĩ của Công tước, và cũng có những kị sĩ tham gia trận đấu với tư cách là đại diện để đối đầu với Hầu tước.

“Anh nghĩ ai sẽ thắng, anh Pavel?”

Một trong những kị sĩ hỏi Pavel, kị sĩ có thân hình rắn chắc và chiều cao thấp bé.

“Nếu như chỉ xét đến danh tiếng thì Guillaume Blackwing có khả năng sẽ thắng.”

Mặc dù là một kị sĩ đến từ một vùng xa xôi nhưng mà danh tiếng của Guillaume Blackwing lại đáng chú ý đến mức còn lan truyền đến cả vương quốc Apple.

“Vậy anh có nghĩ là chúng ta sẽ thoát khỏi nanh vuốt của con quỷ đó không?”

Kị sĩ đó run rẩy hỏi.

Trong những ngày gần đây, các kị sĩ đã phải chịu sự đánh đập dưới cái mác huấn luyện của Damien Haksen. Càng chống cự thì sẽ càng bị đánh đập tàn bạo nữa, dám trốn thoát thì sẽ bị truy đuổi.

Điều đặc biệt khiến cho các kị sĩ đau đớn là kỹ thuật tấn công kỳ lạ của Damien Haksen. Cho dù Damien Haksen có tấn công mạnh đến đâu thì họ cũng sẽ không bị bất kỳ vết thương rõ ràng nào.

Vì vậy họ thậm chí còn không thể phàn nàn với cấp trên của mình.

“Nếu như Guillaume Blackwing thắng thì có thể là như vậy.”

Khi đã có sự đụng độ đáng kể như vậy, bên thua cuộc rất có thể sẽ từ bỏ việc tham gia trận đấu cho Công tước.

Nếu như Damien Haksen thua, các kị sĩ sẽ có thể được giải thoát khỏi những ngày tháng kinh hoàng đó…

“Nhưng mà không hiểu sao tôi lại không nghĩ tên đó sẽ thua…”

Pavel Vermound nghĩ đến Damien Haksen.

Với kiếm thuật kỳ lạ - dường như không chứa đựng một chút cảm xúc nào - và chiến thuật tàn bạo, anh là một kẻ đáng sợ đến mức khiến cho người ta rùng mình khi tưởng tượng đến.

“Chà, cho dù là như vậy thì việc Guillaume Blackwing giành chiến thắng cũng là điều đương nhiên có phải không?”

Ngay lúc kị sĩ đó vừa cười khúc khích vừa nói, một người đàn ông bước vào sân tập và hét lên với một sức sống đáng kinh ngạc.

“Huuaaah!”

Ông ta cực kỳ cao lớn và có thân hình cơ bắp, đặc biệt là cánh tay dài và to như những khúc gỗ.

“Người đàn ông đó là Guillaume Blackwing…”

Pavel Vermound nhìn ông ta chằm chằm với vẻ mặt tò mò.

Đó là điều hiển nhiên. Mặc dù hai người cùng cấp độ nhưng mà Guillaume Blackwing vẫn mạnh hơn rất nhiều.

“Damien Haksen! Lên đây đi! Hôm nay là ngày ta sẽ nghiền nát ngươi!”

Guillaume Blackwing leo lên sân tập và hét lớn.

Pavel Vermound không khỏi cau mày trước hành vi của ông ta, trông ông ta giống như một đấu sĩ hơn là một kị sĩ.

Mặc dù có tài năng nhưng mà ông ta là một người không có chút tinh tế hay phẩm giá nào.

“Hắn tới rồi kìa.”

Đúng lúc đó, một kị sĩ lắc tay của Pavel Vermound và chỉ vào đâu đó.

Damien Haksen cũng vừa lộ diện trên sân tập.

“Vậy là ngươi không bỏ chạy à?”

Guillaume Blackwing vừa nhìn thấy Damien Haksen đã bật cười dữ dội.

Ngược lại, Damien Haksen ngáp dài, trông có vẻ khá thoải mái.

“Ồ, tối qua tôi không ngủ được mấy. Vai tôi cứng đơ cả rồi.”

Anh xoa bóp một bên vai và nghiêng đầu từ bên này sang bên kia.

Anh không có một chút sự quyết tâm hay căng thẳng. Guillaume Blackwing chế giễu thái độ của anh.

"Hắn ta đúng là muốn chết thật rồi."

Một nguồn năng lượng mãnh liệt bắt đầu tỏa ra từ Guillaume Blackwing. Đối mặt với nguồn năng lượng khủng khiếp ấy, Pavel Vermound lo lắng nuốt nước bọt.

Guillaume Blackwing dường như còn mạnh hơn anh ta nghĩ.

Guillaume Blackwing nhìn chằm chằm vào Damien Haksen như thể sắp lao vào anh bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, trận đấu vẫn còn chưa bắt đầu.

“Có vẻ như ta đến hơi muộn rồi.”

Lý do là phải chờ đến khi có sự xuất hiện của Công tước trên sân tập.

“Damien, tối qua cậu ngủ có ngon không?”

“Tôi đang luyện tập cho trận đấu nên tôi không thể ngủ ngon được.”

“Ồ, được rồi. Ta không biết cậu đang mải mê làm gì nhưng mà đừng quên ngủ nhé. Người ta nói giấc ngủ là liều thuốc tốt nhất đó.”

Sau khi nồng nhiệt chào hỏi Damien, Công tước tiến đến gần Guillaume Blackwing.

“Guillaume Blackwing.”

“… Vâng, thưa ngài.”

Guillaume Blackwing trả lời và liếc nhìn Karl Heimlich đang đứng bên cạnh Công tước.

“Ta hy vọng cậu sẽ chấp nhận kết quả này.”

Giọng điệu của Công tước cho thấy rằng kết quả đã được xác định, khiến cho vẻ mặt của Guillaume Blackwing trở nên dữ tợn.

“Vâng, nhất định rồi.”

Tuy nhiên, với sự có mặt của Karl Heimlich, ông ta không thể nổi nóng được.

“Vậy thì không cần phải kéo dài thêm nữa. Cho trận đấu bắt đầu đi.”

Lời tuyên bố của Công tước vang vọng khắp sân tập.

Ngay khi trận đấu bắt đầu, Guillaume Blackwing đã lao vào.

Mỗi tay ông ta cầm một chiếc rìu và những chiếc rìu đều được trang bị những lưỡi dao sắc bén.

“Damien Haksen!”

Không thể kiềm chế được sự hung hãn của mình, Guillaume Blackwing hét lớn lên. Đáp lại, Damien Haksen chỉ cau mày.

“Tên nhóc ồn ào.”

Cho dù rất khó chịu, anh vẫn phân tích Guillaume Blackwing theo bản năng.

‘Các cơ ở cả hai tay đều phát triển như nhau, điều đó có nghĩa là hắn thuận cả hai tay.’

Ngay cả khi sử dụng vũ khí đôi thì kỹ thuật vẫn có thể khác nhau tùy theo người thuận tay phải hay tay trái. Guillaume Blackwing thuận cả hai tay, cho thấy kỹ thuật của ông ta là vô cùng hoàn hảo.

‘Độ sâu thay đổi theo từng bước, điều đó có nghĩa là hắn không thành thạo trong việc điều khiển mana.’

Việc không thể kiểm soát ma thuật một cách nhất quán dẫn đến sự khác biệt về lực tác dụng lên mặt đất, tạo ra sự thay đổi về độ sâu theo từng bước chân.

‘Mình nên dừng phân tích ở đây thôi.’

Cùng lắm thì ông ta cũng chỉ là một kị sĩ giả nâng cao cấp độ của mình bằng ma thuật hắc ám. Damien không cảm thấy cần phải phân tích sâu hơn.

“Không né tránh sao? Ngươi định chặn đòn trực diện à?”

Guillaume Blackwing tiến đến gần và giơ rìu lên.

“Đã có không ít kẻ ngốc muốn chặn đòn trực diện của ta và cuối cùng đã chết!”

Sức mạnh truyền vào cẳng tay của Guillaume Blackwing và hai chiếc rìu giáng thẳng về phía Damien.

Damien chặn những chiếc rìu bằng Thiên Lý Kiếm của mình. Khi va chạm, Thiên Lý Kiếm rung chuyển một cách đáng quan ngại.

Một âm thanh trầm thấp vang vọng khi làn sóng xung kích phát ra từ Damien, làm rung chuyển mặt đất xung quanh anh.

Làn sóng xung kích chạm tới Guillaume Blackwing, khiến cho ông ta bay đi. Guillaume Blackwing lộn nhào trên không rồi đáp xuống mặt đất.

“Ngươi, ngươi vừa làm cái gì vậy…?”

Guillaume Blackwing ngơ ngác nhìn Damien, những người khác cũng kinh ngạc không kém.

“C…chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“T…tôi cũng không hiểu.”

“Có một âm thanh vang lên rồi đột nhiên Guillaume Blackwing bay đi?”

Chưa ai từng nhìn thấy một kỹ thuật phòng thủ như vậy trước đây cả, vậy nên tất cả đều đang bối rối.

"… Cái đó."

Chỉ có một người, Karl Heimlich, nhận ra kỹ thuật mà Damien đã sử dụng.

Công tước quay sang nhìn Karl Heimlich và hỏi ông ta,

“Cậu biết về kỹ thuật mà Damien Haksen đã sử dụng sao?”

“Vài năm trước, có một kị sĩ được Công tước thuê đã sử dụng một kỹ thuật tương tự.”

Karl Heimlich nhìn Damien với vẻ mặt kinh ngạc.

“Đó là một kỹ thuật cực kỳ khác thường và ký ức vẫn còn đọng lại trong tôi. Tôi chưa từng nghĩ là Damien Haksen có thể sử dụng được nó.”

Sau một lúc hồi tưởng, Karl Heimlich nói với Công tước.

“Nếu như trí nhớ của tôi là đúng thì… có thể ngài sẽ được chứng kiến ​​điều thú vị hơn nữa đó.”

“Ngươi học được kỹ thuật kỳ lạ như vậy ở đâu hả?”

Guillaume Blackwing đứng dậy và lao về phía Damien.

Damien lướt ngón tay dọc theo lưỡi Thiên Lý Kiếm.

Khi lưỡi kiếm dần dần rung chuyển, độ rung càng ngày càng tăng lên theo từng khoảnh khắc trôi qua.

Khi độ rung đạt đến đỉnh điểm, Damien dùng ngón tay búng nhẹ lưỡi kiếm.

Ngay lập tức, một làn sóng xung kích đánh vào bụng Guillaume Blackwing.

“Ô!”

Guillaume Blackwing dừng lại và hét lên. Một lần nữa, ông ta nhìn Damien với vẻ bối rối.

“Tên này… cứ làm những điều kỳ lạ…”

Damien vung lưỡi kiếm một lần nữa.

Lần này, vẻ mặt của Guillaume Blackwing nhăn nhó như thể bị một cây gậy vô hình đập vào.

“Ư!”

Damien vung lưỡi kiếm một lần nữa, lần này thì cú va chạm trúng vào mạn sườn của Guillaume Blackwing.

“Argh!”

Guillaume Blackwing vung rìu điên cuồng bằng cả hai tay, tuy nhiên chúng không trúng được gì cả.

“Cái, cái gì vậy? Lẽ nào Damien đang sử dụng ma thuật?

“Nhưng mà Damien là kị sĩ mà không phải sao?”

Các vị khách tỏ ra bối rối trước cảnh tượng kỳ lạ này.

“Tên này! Ngươi không thể chiến đấu đàng hoàng sao?”

Guillaume Blackwing tức giận vung rìu. Một luồng Linh khí màu đỏ phát ra, bay về phía Damien.

Vùuu.

Đúng lúc đó, Cộng hưởng Kiếm của Damien thay đổi. Thứ vốn vô cùng rắn chắc trước đó đã trở nên rất sắc bén.

Khi âm thanh sắc bén vang lên, nguồn Linh khí do Guillaume Blackwing phóng đến bị chia làm đôi, mất đi trung tâm và bị phân tán.

"… Cái gì?"

Trước một diễn biến không thể tưởng tượng được, Guillaume Blackwing đứng hình vì bối rối.

Nắm bắt duo cơ hội, Damien lại sử dụng Cộng hưởng Kiếm.

Lúc này, Guillaume Blackwing bật lên khỏi mặt đất và nhảy lên. Sân tập tập luyện dường như bị cắt ngang như thể có một lưỡi kiếm chém xuyên qua.

“Ngươi… đồ điên!”

Guillaume Blackwing hoang mang lao về phía Damien. Damien liếc nhìn ông ta đang tiến đến gần.

‘Mình nên ngừng chơi đùa thôi.’

Để kiểm tra khả năng kỹ thuật của Guillaume, Damien đã chơi giỡn với Guillaume Blackwing một lúc.

Bây giờ đã đến lúc tiết lộ sự thật cho mọi người.

‘Điểm đáng sợ của Cộng hưởng Kiếm không nằm ở khả năng xử lý các trận chiến quy mô lớn mà ở khả năng gây nội thương cho đối thủ.’

Cộng hưởng Kiếm sử dụng âm thanh của kiếm làm nguồn năng lượng chính.

Ban đầu kỹ thuật này không thể gây thương tích bên trong.

Tuy nhiên, khi đạt đến đỉnh cao của Cộng hưởng Kiếm, Kiếm Nhạc đã có thể tác động đến nội tạng của đối thủ.

‘Tuy nhiên nó không có tác dụng đối với các cao thủ.’

Các cao thủ có cơ thể được rèn luyện đến mức tối đa, cùng với khả năng điều khiển mana cực kỳ chính xác.

Vì thế nên việc gây nội thương cho họ thông qua Cộng hưởng Kiếm là gần như không thể.

‘Nhưng mà chắc chắn là nó vẫn hữu ích.’

Damien vung Thiên Lý Kiếm. Âm thanh của thanh kiếm bắt đầu vang lên nhẹ nhàng.

Anh cầm Thiên Lý Kiếm đang rung chuyển bằng cả hai tay. Sau khi giơ cao nó lên trời, anh vung mạnh nó xuống đất.

Một âm thanh khủng khiếp bao trùm cả sân tập, đến mức mọi người phải lắc đầu vì nó.

Cơ thể của Guillaume Blackwing rung chuyển dữ dội trước làn sóng lớn, khiến cho ông ta chết cứng tại chỗ.

“Ngươi… ngươi…”

Vẻ mặt của Guillaume Blackwing dần dần trở nên tái nhợt.

“Ugh…!”

Guillaume Blackwing phun ra thứ gì đó từ trong miệng mình.

Đó không phải là máu, nói đúng hơn đó là một chất đặc dính và sẫm màu hơn nhiều.

“Tại sao... tại sao Guillaume lại như vậy?”

“Hình như có gì đó không ổn.”

Chất mà Guillaume thải ra chạm vào mặt đất. Ngay lập tức nó biến thành khí và lan ra khắp mọi hướng.

Một màn sương mù đen kịt tràn ngập khắp nơi. Sắc mặt những người chứng kiến ​​đều cứng đờ.

“Cái này… không thể nào…”

“Trên thế giới này, chỉ có một loại mana có màu đen mà thôi.”

“Đó là… ma thuật hắc ám!”

Các khán giả đang quan sát hét lên trong kinh hãi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương