Chương 26: Kị Sĩ Giả (1)

[Dịch giả – Vân]

[Hiệu đính – Kim Anh]

 

Chuyện gì vừa mới xảy ra vậy?

Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn hai người họ với vẻ mặt ngơ ngác.

Trông họ như thể sắp bắt tay nhau, thế nhưng Guillaume Blackwing đột nhiên đập đầu xuống đất.

Mọi người chỉ nhìn thấy những gì đã xảy ra, không ai chứng kiến được ​​nó diễn ra như thế nào.

'… Ấn tượng lắm.'

Chỉ có một người, Karl Heimlich, là có thể nhìn thấy chuyện gì đã xảy ra. Ông ta đã quan sát kỹ lưỡng chiêu bài mà Damien đã sử dụng.

‘Sử dụng sức mạnh của đối thủ để khuất phục họ.’

Ngay khi Guillaume Blackwing nắm lấy tay Damien, ông ta đã định sẽ vặn và bẻ gãy nó.

Tuy nhiên Damien đã khéo léo sử dụng lực đó để vật Guillaume Blackwing xuống đất.

Về mặt kỹ thuật thì điều đó có nghĩa là kỹ năng của Damien vượt xa Guillaume Blackwing.

‘Không chỉ là kỹ năng, khả năng thể chất của cậu ta cũng tốt hơn rất nhiều.’

Nếu như chỉ là vấn đề sức mạnh thì Guillaume Blackwing mạnh hơn.

Tuy nhiên, xét về độ nhanh nhẹn và khéo léo thì Damien Haksen vượt trội hơn rất nhiều.

Vậy cho nên Guillaume Blackwing đã thua ngay khi Damien Haksen sử dụng kỹ thuật của mình.

‘Cậu ta đã đạt được sự phát triển thể chất to lớn chỉ trong vài ngày.’

Karl Heimlich nhớ lại ngày đầu tiên ông ta gặp Damien Haksen.

Anh có một thân hình gầy gò và yếu ớt, không hề giống vóc dáng của một kị sĩ.

Nhưng mà bây giờ thì khác, cơ bắp của anh cuồn cuộn, vóc dáng cũng tăng lên đáng kể.

‘Có vẻ như cậu ta đã hấp thụ hoàn toàn những viên Thuốc Cân bằng.’

Damien Haksen quả là một kị sĩ đặc biệt.

Kỹ năng của anh rất xuất sắc, nhưng mà thể lực và mana của anh lại quá thiếu sót.

Để bù đắp cho những điều đó, anh đã dựa vào kỹ thuật.

Nhưng mà bây giờ, mọi thứ đã thay đổi. Anh đã bù đắp được phần nào sự thiếu hụt thể lực của mình.

Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã thay đổi hoàn toàn nguồn linh khí tỏa ra từ Damien Haksen.

‘Nếu như cậu ta có thể giải quyết vấn đề thiếu mana thì thật không thể tưởng tượng được cậu ta sẽ trở nên mạnh mẽ đến mức nào nữa.’

Karl Heimlich nghĩ rằng ông ta sẽ không gặp được một quái vật nào như Michael Ryan Bloom trong đời nữa.

Tuy nhiên bây giờ ông ta thấy mình đang gặp phải một quái vật khác có thể sánh ngang với anh ta.

Ngay cả khi là một kị sĩ cấp cao, Karl Heimlich vẫn cảm thấy rùng mình.

“Tôi định xé xương bả vai của ông ra, nhưng mà hình như nó vẫn còn nguyên vẹn nhỉ? Ông cứng cáp hơn tôi nghĩ đó.”

Đột nhiên, Damien Haksen nhìn xuống Guillaume Blackwing và nói,

“Nhưng sao bây giờ ông lại im lặng thế? Lúc nãy ông còn bảo là sẽ chặt đứt cánh tay của tôi mà.”

Karl Heimlich không thể không nở nụ cười cay đắng trước lời chế nhạo của Damien Haksen.

‘Đúng là cậu ta có kỹ năng cao, nhưng mà cũng khá cay nghiệt khi đối đầu với kẻ thù của mình.’

Giống như lần chiến đấu với Ernest Horowitz, chàng trai Damien Haksen này dường như có ý thức mạnh mẽ về công lý và sẵn sàng trả thù khi bị đối xử bất công.

‘Nếu như cậu ta khiêm tốn một chút thì tốt hơn rồi.’

Trong khi Karl Heimlich đang cảm thấy tiếc nuối,

"Cái tên này…"

Guillaume Blackwing lẩm bẩm, một giọng nói đầy giận dữ và thù hằn.

“Sao ngươi dám… gây ra… sự nhục nhã như vậy cho ta?”

Thứ gì đó giống như hơi nước bắt đầu bốc lên từ toàn bộ cơ thể của Guillaume Blackwing.

Đó là một hiện tượng đặc biệt khi mana được khuấy động bên trong một người nào đó.

“Cái… tên nhóc này… ta sẽ bóp chết ngươi!”

Guillaume Blackwing hét lên. Cùng lúc đó, mana của ông ta bùng nổ. Làn sóng dữ dội lan ra khắp mọi hướng.

“Ta sẽ bẻ gãy xương sống của ngươi ngay lập tức!”

Guillaume Blackwing thô bạo rút chiếc rìu đeo sau lưng ra, vung nó xuống Damien Haksen.

Hay nói đúng hơn là ông ta đang định vung nó xuống.

Nhưng rồi đột nhiên, một làn sóng mana cực lớn lan ra từ một phía của phòng họp. Không khí trong phòng bị đẩy ra ngoài do làn sóng mana khổng lồ, tạo ra một cơn gió cực mạnh.

Dưới sức mạnh khủng khiếp đó, cơ thể Guillaume Blackwing đột nhiên cứng đờ.

“Sao ngươi dám sử dụng vũ khí trước mặt lãnh chúa!”

Đầu của Guillaume Blackwing từ từ quay lại, giống như một bản lề rỉ sét, hướng về nguồn phát ra giọng nói.

Ở phía bên phải của Công tước,

Một kị sĩ mặc áo giáp bạc lạnh lùng nhìn Guillaume Blackwing.

"Ngươi muốn chết sao?"

Hai con ngươi của Karl Heimlich sáng lên một cách đáng quan ngại.

‘Thật là ấn tượng.’

Damien thầm ngưỡng mộ nguồn năng lượng của Karl Heimlich.

‘Mình cứ tò mò không biết tại sao người ta lại có thể mang vũ khí đến trước mặt Công tước.’

‘Hoá ra là vì có ông ta ở đây.’

Chừng nào Karl Heimlich còn ở đó thì sẽ không ai dám tự tin làm hại Công tước.

“Ugh… kk… uuugh….”

Guillaume Blackwing làm ra vẻ mặt như thể sắp chết bất cứ lúc nào, mồ hôi lạnh không ngừng chảy dài trên mặt.

Dù cho nổi tiếng đến đâu thì ông ta cũng chỉ là một kị sĩ cấp thấp. Không đời nào ông ta có thể chịu được áp lực của một kị sĩ cấp cao.

“Nể mặt tiểu thư Chelsea, ta sẽ bỏ qua chuyện này một lần. Nhưng mà hãy nhớ, sẽ không có lần sau đâu.”

Karl Heimlich từ từ thu hồi mana của mình lại. Chỉ khi đó Guillaume Blackwing mới có cơ hội để thở.

“Hình như có hơi lộn xộn một chút nhỉ?”

Bộp! Bộp!

.

Công tước thu hút sự chú ý của mọi người bằng tiếng vỗ tay.

“Tốt nhất là cậu Damien Haksen hãy tiếp tục giữ vị trí người đại diện cho Công tước trong trận đấu đi. Cá nhân ta thấy cậu Damien đáng tin cậy hơn Guillaume.”

Công tước đứng dậy khỏi chỗ ngồi và bắt đầu rời khỏi phòng họp.

“Lãnh chúa! Trận đấu này không công bằng!”

Có người hét lớn về phía Công tước, không ai khác chính là Ernest Horowitz.

“Ông Guillaume Blackwing vẫn chưa hoàn toàn bình phục sau chuyến đi mệt mỏi. Trận đấu này thuận lợi cho Damien Haksen hơn nhiều mà!”

Ernest Horowitz bảo vệ Guillaume Blackwing. Tuy nhiên không một ai trong phòng họp chú ý đến lời nói của anh ta.

“Trận đấu này diễn ra với sự đồng ý của Guillaume Blackwing mà không phải sao?”

“Thua vì chuyến đi mệt mỏi đúng là một lời bào chữa quá yếu ớt.”

Giữa những giọng nói phát ra từ khắp nơi, vẻ mặt của Ernest Horowitz đỏ bừng lên vì xấu hổ.

“Hơn nữa ông Guillaume Blackwing là một kị sĩ sử dụng vũ khí mà! Ngài không thể đánh giá chính xác kỹ năng của ông ấy khi ông ấy chỉ chiến đấu bằng tay không được!”

Nhưng mà anh ta vẫn bướng bỉnh hét lên, không chịu khuất phục.

“Cậu Ernest nói đúng đấy.”

Sau đó, như thể đang chờ đợi, Chelsea Goldpixie lên tiếng.

“Đây không phải là một trò đùa, con nghĩ là việc so sánh kỹ năng của hai kị sĩ thông qua một trận đấu chính thức mới là đúng đắn.”

“Cho dù con có nói vậy thì kết quả cũng sẽ không thay đổi đâu.”

Phản ứng của Công tước có phần bác bỏ. Cô khẽ cắn môi.

“Lãnh chúa! Ngài quyết định quá vội vàng rồi! Ông Guillaume Blackwing đã là một kị sĩ nổi tiếng ở bên ngoài…”

“Chelsea, đừng cố chấp nữa.”

Công tước cắt ngang lời cô một cách gay gắt.

“Lãnh chúa!”

“Đừng có khoe khoang về sự kém cỏi của con với ta nữa.”

Với giọng điệu lạnh lùng đó, không chỉ Chelsea mà cả những người khác trong phòng họp cũng không khỏi ngạc nhiên.

“… Đúng là ông ta đã phạm lỗi nghiêm trọng rồi.”

Chelsea Goldpixie vội vàng xin lỗi và lùi về sau.

“Thưa ngài, tôi có thể nói một lời được không?”

Khi đó, có người giơ tay lên.

“Tôi sẽ chấp nhận yêu cầu của tiểu thư Chelsea.”

Nghe lời nói của Damien Haksen, mọi người đều mở to mắt ra.

Thật ra, có một lý do khác khiến Damien Haksen chấp nhận trận đấu.

‘Rõ ràng mình đã cảm nhận được mana hắc ám phát ra từ Guillaume Blackwing.’

Khi Guillaume Blackwing giải phóng sức mạnh ma thuật, Damien Haksen có thể cảm nhận rõ ràng điều đó.

Là ma thuật hắc ám hoạt động trong cơ thể ông ta.

Nó được che giấu kỹ lưỡng đến mức ngay cả Damien Haksen cũng phải xem xét thật tỉ mỉ.

‘Mình chưa bao giờ nghĩ là sẽ gặp một kị sĩ giả nhanh đến như vậy.’

Kị sĩ giả.

Biệt danh dành cho những kị sĩ đã trở nên mạnh mẽ hơn nhờ các nghi lễ được thực hiện bởi các pháp sư hắc ám.

Các kị sĩ giả có được khả năng thể chất cao và lượng mana dồi dào thông qua ma thuật hắc ám, khiến cho bọn họ mạnh đến mức được coi là người giỏi nhất trong cấp độ của mình.

Tuy nhiên nhược điểm của việc sử dụng ma thuật hắc ám là rất lớn.

Đầu tiên bọn họ phải trả giá cho ma thuật hắc ám bằng tuổi thọ của chính mình. Theo như những gì Damien biết thì không có một kị sĩ giả nào sống sót hơn 5 năm sau các nghi lễ.

Và đó không phải là vấn đề duy nhất. Các pháp sư hắc ám đã bí mật sử dụng ma thuật hắc ám có tác dụng lên các kị sĩ trong những nghi lễ.

Kết quả là các kị sĩ giả phải dành cả cuộc đời làm nô lệ cho các pháp sư hắc ám để đổi lấy một thứ sức mạnh tầm thường.

‘Các kị sĩ giả giống như bom hẹn giờ vậy. Chúng sắp nổ tung rồi.’

Các kị sĩ giả sẽ sớm đi đến cuối cùng sợi dây của bọn họ.

Giáo hội đang tiến hành các hoạt động tìm kiếm quy mô lớn để bắt giữ tất cả các kị sĩ giả và xử tử bọn họ.

Trong trường hợp của Công tước, ông ta sẽ không thể thoát khỏi sự truy lùng của Giáo hội bởi vì có sự liên can của tiểu thư Chelsea.

‘Các cuộc tìm kiếm của Giáo hội là không ngừng nghỉ và vô cùng tàn bạo. Chắc chắn chúng ta sẽ phải chịu tổn thất đáng kể.’

Theo như Damien thấy thì tình hình có vẻ không ổn, bởi vì anh muốn lợi dụng Công tước để kiềm chế Hầu tước Ryan Bloom.

'Không còn lựa chọn nào khác rồi. Mình phải sử dụng sức mạnh của mình một chút thôi.'

That ra, việc can thiệp vì những lý do như vậy không phải là động cơ chính của anh.

‘Mình không thể chỉ đứng nhìn lũ gián bẩn thỉu đó bò trước mặt mình được.’

Damien thù ghét các pháp sư hắc ám đến mức mong muốn chúng sẽ bị tiêu diệt nếu như có thể.

‘Mình có nên phơi bày sự thật ngay tại đây không? Không, như vậy quá mạo hiểm.’

Mục tiêu của Damien là duy trì hòa bình với Công tước.

Vì vậy anh cần phải tìm hiểu xem tiểu thư Chelsea có liên quan đến mức nào trong vụ việc này.

“Cậu chấp nhận đề nghị thách đấu sao?”

Công tước hỏi với vẻ mặt hoàn toàn bối rối.

‘Có vẻ như bọn họ cũng không hiểu rõ tình hình cho nên cũng sẽ không có hại gì nếu như mình chấp nhận điều đó.’

“Nếu như là cậu Damien thì chúng tôi không thể từ chối được rồi. Ta cho phép trận đấu đó diễn ra.”

Công tước sẵn sàng chấp nhận mong muốn của Damien.

“Tất cả các người, hãy nghe đâ6. Ngày mai chúng ta sẽ chọn kị sĩ chiến thắng trong trận đấu làm người đại diện.”

Trước lời nói đó, sự nhẹ nhõm hiện lên trên gương mặt của tiểu thư Chelsea.

“Nhưng mà nghĩ lại thì, ngay cả khi Damien Haksen thắng, cậu ta cũng sẽ không thu được nhiều. Xét cho cùng thì cậu ta cũng chỉ đang bảo vệ bản thân mình mà thôi.”

Công tước nghịch nghịch chiếc nhẫn trên ngón tay và mở ra một khe hở không gian, ông ta lấy ra một thứ gì đó từ trong đó.

Đó là một chai thủy tinh nhỏ chứa một thứ chất lỏng màu xanh nhạt.

"Có biết thứ này là cái gì không?"

Công tước vừa hỏi vừa lắc lắc cái chai. Damien Haksen và những người khác đều không biết gì.

“Là Tinh thể Mana.”

Nhưng mà khi Công tước nhắc đến cái tên này, tất cả mọi người đều không khỏi kinh ngạc.

Đó là một trong những loại thần dược huyền thoại được tạo ra bởi người đứng đầu Hội Giả kim thuật, Azort Archaeus.

Một loại thần dược được tạo ra bằng cách thanh lọc thêm mana được chiết xuất từ ​​các tinh linh ma thuật.

Thật ra, lượng mana mà một người có thể nhận được từ Tinh thể Mana không đáng kể cho lắm, cũng chỉ gần tương đương với giá trị của mười năm thu thập mà thôi.

Hiệu quả thật sự của nó nằm ở chỗ khác. Nó giúp tăng đáng kể độ nhạy mana.

Khi độ nhạy được nâng cao, không chỉ khả năng điều khiển mana tăng lên mà tốc độ hồi phục tự nhiên cũng tăng lên đáng kể.

Cũng vì hiệu quả chưa từng có này mà nó đã mạnh dạn chiếm được một vị trí trong Mười hai loại thần dược hàng đầu của Đế quốc mà ta nhất định phải dùng, như lời tuyên bố của Kiếm sư Đế quốc.

“Ta sẽ tặng lọ thần dược này cho người chiến thắng trong trận đấu ngày mai.”

Lời tuyên bố của Công tước đã gây ra sự xôn xao.

Nói xong, Công tước cho giải tán tất cả mọi người trong phòng họp.

Đầu tiên, Chelsea Goldpixie rời khỏi phòng họp cùng đoàn tùy tùng, trong đó có Ernest Horowitz.

Những thuộc hạ cũng bắt đầu rời khỏi phòng từng người một. Damien cũng định hòa vào đó và rời khỏi phòng họp.

“Cậu Damien, đợi một lát đã.”

Công tước tóm lấy Damien, anh liền quay người lại với vẻ mặt khó hiểu.

“Không phải thanh trường kiếm mà bạn sử dụng lần trước đã bị hư hỏng vì Ernest hay sao?”

"Phải, đúng vậy."

“Vậy là cậu không có vũ khí để sử dụng trong trận đấu ngày mai à?”

“Tôi dự định sẽ dùng thanh kiếm tập luyện.”

Damien trả lời một cách thờ ơ. Với kỹ năng của mình, anh có thể dễ dàng đánh bại Guillaume Blackwing bằng tay không.

“Không được đâu.”

Nhưng mà Công tước lắc đầu.

“Đối với một kị sĩ thì vũ khí cũng giống như bộ mặt vậy. Sử dụng vũ khí tập luyện trong một trận đấu chính thức cũng giống như bôi tro trát trấu lên mặt mình vậy.”

Lời nói của Công tước cũng có lý. Đó cũng  lý do tại sao các kị sĩ lại tự hào khi sử dụng những thanh kiếm cao quý.

“Hơn nữa, cậu không thể sử dụng vũ khí tập luyện khi đấu với Micheal Ryan Bloom được, có phải không? Có một xưởng chế tác do ta quản lý để sử dụng ở bên ngoài đấy. Cậu có thể lấy một thanh kiếm từ đó cũng được.”

Damien ngạc nhiên hỏi Công tước.

“Như vậy có được không?”

“Nếu không được thì ta đã không nói với cậu rồi. Hãy cứ thoải mái sử dụng nó bất cứ khi nào cậu muốn.”

Damien cảm thấy lồng ngực mình đập lên thình thịch.

Nếu như đó là xưởng do Công tước quản lý thì chất lượng của vũ khí chắc chắn sẽ cực kỳ cao.

Có thể đấu bằng vũ khí được chế tạo ở đó thì bất kỳ kị sĩ nào cũng sẽ rất vui mừng.

“Cảm ơn ngài.”

Damien bày tỏ lòng biết ơn của mình với Công tước, ông ta xua tay như thể nó chẳng là gì cả.

Sau đó ông ta triệu tập một người hầu để hướng dẫn Damien đến xưởng.

Theo chân người hầu một lúc, Damien đã đến nơi.

Anh không khỏi kinh ngạc trước cảnh tượng trước mắt.

‘Thật sự rất tuyệt vời.’

Những bức tường cao và dày. Làn khói bốc lên từ năm ống khói.

Trong đời anh chưa bao giờ nhìn thấy một xưởng lớn như vậy cả.

“Đây là một xưởng được Công tước cẩn thận thành lập ra đấy. Ngài ấy đã tuyển dụng một số thợ rèn nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới, tạo dựng một nền tảng vững chắc. Đây là nơi dành riêng cho các kị sĩ có mối liên hệ với Công tước.”

Người quản lý tự hào giới thiệu xưởng.

Không thể đợi lâu hơn, Damien mở cửa xưởng và bước vào.

Bên trong có nhiều thợ rèn đang vật lộn với những mảnh kim loại trước lò rèn.

“Hửm? Ai đến thăm thế?”

“Trông giống như ai đó được Công tước đưa đến vậy.”

Một vài thợ rèn liếc nhìn Damien và người hầu.

“Tôi đến theo mệnh lệnh của Công tước. Tôi đến đây để trang bị một thanh kiếm cho chàng kị sĩ trẻ bên cạnh tôi.”

Nghe lời giải thích của người hầu, các thợ rèn xôn xao phấn khích.

“Nếu như là khách của Công tước thì chúng ta không thể bất cẩn được.”

“Đội trưởng! Anh đâu rồi? Việc này phải để Đội trưởng xử lý mới được!”

Trong số những người thợ rèn, một người đàn ông có cơ thể thấp bé và săn chắc bước về phía trước.

“Tôi tên là Brody. Tôi là người phụ trách xưởng này.”

Brody vừa nói vừa tiến lại gần.

“Xin mời đi qua bên này. Tôi sẽ hướng dẫn cậu đến nơi lưu trữ vũ khí.”

Damien và người hầu đi theo Brody vào bên trong xưởng.

Khi vào trong nhà kho, Damien không khỏi ngạc nhiên một lần nữa.

‘Thật là ấn tượng.’

Vũ khí được chế tạo hoàn hảo treo khắp nơi. Không một cái nào thiếu chất lượng cả.

Quá phấn khích, Damien khám phá kho lưu trữ. Anh kiểm tra kỹ từng loại vũ khí.

“Hửm?”

Trong khi đang chiêm ngưỡng vũ khí, có điều gì đó kỳ lạ đã thu hút sự chú ý của Damien.

'Đẹp quá.'

Trong số các loại vũ khí, anh nhận thấy một vật phẩm khá đặc biệt.

Bên ngoài giống như một thanh trường kiếm.

Tuy nhiên lưỡi kiếm dài hơn một chút so với một thanh trường kiếm thông thường và phần giữa của lưỡi kiếm lại rỗng.

Hai cạnh của lưỡi kiếm kéo dài từ chuôi kiếm và tụ lại thành một ở mũi kiếm.

Đối với bất kỳ ai, thiết kế của nó có thể gây nghi ngờ về độ bền và hiệu suất.

‘Nhìn này.’

Nhưng mà phản ứng của Damien thì lại khác.

‘Tại sao vũ khí của Cuồng Kiếm lại có ở đây?’

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương