Sự Trở Lại Của Pháp Sư Vĩ Đại Sau 4000 Năm
Chapter 216 Kế Hoạch Cá Nhân (4)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 216: Kế hoạch cá nhân (4)

 

“…”. Barbatos không nói nên lời.

 

Hắn ta cứng đờ nhìn cảnh tượng bên dưới.

 

Không chỉ có hắn ta.

 

Trên gương mặt của bốn kẻ cai trị khác cũng có biểu cảm tương tự, bao gồm cả Beelzebub, kẻ đã có vài ý nghĩ về sức mạnh của Frey.

 

“… Chúng ta sẽ chỉ xem Asura…”

 

"Barbatos, ngươi đang cố gắng để xúc phạm cậu ta sao?"

 

"Không. Ta đã nói điều gì đó ngu ngốc.''

 

Barbatos hiếm khi thừa nhận lỗi của mình, nhưng tình huống này không thể tránh được. Hắn ta nhìn Frey với vẻ mặt phức tạp.

 

Lúc đầu, hắn ta nghĩ trò chơi đã kết thúc vào lúc Asura đập mặt Frey xuống đất. Nhưng không phải vậy.

 

Cậu ta thậm chí còn không bị xây xát, rồi sau đó có thể dễ dàng thoát khỏi sự kìm kẹp của Asura.

 

Sau đó, họ đi ra ngoài để chiến đấu một trận ngang tài ngang sức.

 

Quả là một cảnh tượng này khó tin và không thực.

 

Một con người chiến đấu ngang ngửa với kẻ cai trị Địa ngục?

 

Nếu ai đó nói với hắn ta điều này, hắn sẽ cười lớn vào mặt họ. Tuy nhiên, khi tận mắt chứng kiến ​​cảnh tượng này, hắn ta chỉ có thể tin vào điều đó.

 

‘Asura ... mạnh hơn ta.’ Barbatos đã thừa nhận sự thật này.

 

Tất nhiên, điều này không có nghĩa hắn ta sẽ không bao giờ thốt ra những lời đó. Nhưng hắn ta tự nói với chính mình.

 

Nếu lúc này đây hắn ta chiến đấu với Asura thì hắn ta sẽ bị đánh bại.

 

‘Mấy tên thống trị khác chắc cũng nghĩ vậy.’

 

Nhưng suy nghĩ của hắn ta đã hoàn toàn sai lầm.

 

Trái lại, Beelzebub chú ý đến bầu trời chứ không phải mặt đất.

 

Trên bầu trời cao ngàn thước của Địa Ngục, hiện đang có một kẻ nào đó bí mật theo dõi cuộc chiến tại nơi đây.

 

Có vẻ như Beelzebub là kẻ duy nhất nhận ra sự hiện diện của gã ta.

 

"Lucifer."

 

Không chỉ có gã. Ngoài ra còn có một người đàn ông tóc đen có ngoại hình giống với Lucifer nữa.

 

“…?”

 

Beelzebub nghiêng đầu sang một bên, cảm thấy có điều gì đó không ổn.

 

Người đàn ông có đôi cánh đen trên lưng tương tự như của Lucifer.

 

'Không.'

 

Không phải tương tự. Chúng giống hệt nhau.

 

Lúc này đây, Beelzebub mới nhận ra cảm giác kỳ lạ này đến từ đâu.

 

Người đàn ông chỉ có ba cánh trên lưng. Tất cả đều ở phía bên trái của hắn ta, còn bên phải thì không có gì.

 

Lucifer ban đầu có sáu đôi cánh.

 

Ba cánh còn lại ở trên lưng người đàn ông kia.

 

'Tên quái quỷ nào vậy?'

 

Lúc câu hỏi này nảy ra trong đầu Beelzebub thì…

 

Juk.

 

Lucifer quay lại nhìn hắn ta.

 

* * *

 

Bùm! Bùm!

 

Những vụ nổ cực lớn lần lượt xảy ra.

 

Không ai có thể tin điều đó nếu ai bảo họ rằng những thứ này thực chất được tạo ra từ sự va chạm của vũ khí với cơ thể. Hơn nữa, đó không phải là cơ thể của một Chiến binh Phép thuật mà là một của một Pháp sư.

 

Một ngọn núi đen đổ sụp gây ra một trận lở đất lớn.

 

Frey ra hiệu cho những tảng đá, đất và cây đổ về phía mình, ngọn núi sụp đổ ngay lập tức lấy lại hình dạng ban đầu.

 

Đó là sức mạnh của Đấng siêu việt, tương tự như việc quay ngược thời gian, nhưng lúc này đây không ai ngạc nhiên về khả năng này.

 

Khu vực xung quanh đã bị phá hủy đến mức không thể tìm thấy hình dạng ban đầu.

 

"Hừm."

 

Asura cười lớn bất chấp cơn đau ở cổ tay, để lộ hàm răng sắc nhọn.

 

Hắn ta không thích đau đớn, nhưng khi hắn ta bị nhốt trong một trận cận chiến không thể đoán được kết quả như trận đấu này thì lại khác.

 

Nỗi căng thẳng và niềm vui chiến đấu đã biến nỗi đau của hắn ta thành niềm vui.

 

Asura nhấc tay. Hắn ta có sáu cánh tay, mỗi tay là một loại vũ khí khác nhau.

 

Gương, rìu, giáo, búa, gậy và quyền trượng.

 

Chúng đều là báu vật của Quỷ giới tồn tại hàng nghìn năm, đồng thời cũng là chiến tích mà Asura đã liều mạng để có được.

 

Asura có thể điều khiển một cách hoàn hảo từng loại vũ khí trong số sáu loại vũ khí này. Đã hàng trăm năm kể từ khi hắn ta có được ‘thuộc hạ’, là thuộc hạ cuối cùng của nhóm. Và kể từ đó, hắn ta đã liên tục luyện tập với chúng.

 

Những vũ khí này đã có thể được coi là một phần cơ thể của hắn ta.

 

'…Quả nhiên.'

 

Có gì đó không ổn.

 

Asura hơi khụy gối. Sau đó, cơ thể hắn ta bắn về phía trước như một viên đạn đại bác.

 

Frey không chùn bước mà ngược lại cậu đứng nguyên đó.

 

Asura cười thầm.

 

‘Cậu ta đang bắt chước một tên chiến binh. Mọi động tác của cậu ta đều thật vụng về. Điều này cho thấy cơ thể của cậu ta không thể theo kịp các chuyển động mà cậu ta đã học chỉ qua việc quan sát… Tuy nhiên… ’

 

Có một loại sức mạnh kỳ lạ không phải thần lực hay ma lực đã che đi tất cả những khiếm khuyết trong ý thức chiến đấu tự nhiên của cậu ta.

 

Trong mắt Asura, điều này khiến Frey thích hợp trở thành một Hiệp sĩ hoặc một Chiến binh Phép thuật hơn là một Pháp sư.

 

Bùm!

 

Lưỡi kiếm của Asura vẽ theo đường chéo. Frey dừng lại, cố gắng chặn lại đòn tấn công. Sau đó, cậu cảm nhận được hiện diện của chiếc rìu đó đến từ bên phải của mình.

 

Nhưng không chỉ có vậy. 

 

Chiếc búa và cây gậy nhắm vào hộp sọ của cậu ta. Nếu cậu lùi lại, trái tim cậu sẽ bị ngọn giáo và quyền trượng xuyên thủng. 

 

Giữa các đợt tấn công không hề có khoảng trống nào.’

 

Đây là một cuộc tấn công gần như hoàn hảo.

 

Nó không chỉ đơn thuần là đâm hoặc chém qua. Hướng tấn công sẽ tùy theo chuyển động tiếp theo của Frey mà thay đổi để theo đó bám sát cậu.

 

Đó là một cuộc tấn công có hàng trăm thay đổi khác nhau.

 

Không chỉ có một mình nó mà còn có sáu cuộc tấn công như vậy.

 

Có thể nhìn ra được dấu vết của sự thực tập được đưa vào trong các sự đa dạng của cuộc tấn công. Cậu thậm chí còn nhìn thấy những năm kinh nghiệm đã tích lũy qua vô số trận chiến.

 

‘Cứ như một con Golem ấy.’

 

Frey cảm thấy như có một bộ máy tính toán trong đầu gã ta tính được hàng nghìn, hàng vạn kết quả có thể xảy ra và chọn ra kết luận có lợi nhất.

 

Nhưng những gì Asura có là thứ gần với bản năng hơn là tư duy logic.

 

Đôi mắt của Frey khẽ run lên.

 

Paht.

 

Asura tặc lưỡi.

 

Hắn ta lại đánh hụt rồi.

 

Hắn ta nghĩ cuối cùng cũng bẫy được cậu ta vào lưới, nhưng khi tỉnh táo lại, cậu ta đã trốn thoát mất tiêu.

 

‘Đó không phải là dịch chuyển tức thời.’

 

Đây là một trận chiến đòi hỏi họ phải có sự tập trung được mài giũa đến giới hạn. Ngay cả khi sử dụng một kỹ năng như dịch chuyển tức thời, cậu cũng chỉ có thể di chuyển ra xa một đoạn ngắn, và bản thân thì vẫn ở trong phạm vi của Asura.

 

Nhưng Asura có thể thấy rõ những chuyển động uyển chuyển của Frey. Hắn ta đang cố gắng dự đoán chuyển động của cậu và thay đổi hướng tấn công của mình, nhưng vẫn để hụt.

 

‘Điều này có nghĩa ta đã bại trong cuộc chiến này.’

 

Asura không hiểu.

 

Hắn ta đã có lợi thế áp đảo. Chẳng phải việc bên phòng thủ sẽ ở vị trí bất lợi nhất là chuyện thường tình sao?

 

Chín mươi chín con đường đã bị chặn rồi. Nếu cậu ta bước sai dù chỉ một bước, toàn bộ cơ thể của cậu ta sẽ bị phá hủy ngay lập tức. Vậy mà Frey vẫn tìm được cách trốn thoát.

 

Một lần có thể gọi là trùng hợp. Hai lần cũng có thể gọi là may mắn. Nhưng nếu nó xảy ra ba lần, bốn lần hoặc năm lần, thì đó chính là cố ý.

 

Điều này có nghĩa Frey có thể dễ dàng nhìn ra và lợi dụng những khuyết điểm của Asura.

 

“…” Đôi tay cầm vũ khí của hắn ta rũ xuống.

 

Đây là lần đầu tiên sau hàng nghìn năm, hắn ta cảm thấy vũ khí của mình là chướng ngại vật.

 

‘Việc đó không có nghĩa lý gì cả.’

 

Nghĩ vậy, Asura đã làm ra một việc hoàn toàn không tưởng.

 

Bùm!

 

Biểu cảm của Frey thay đổi.

 

Bởi lẽ cậu nhìn thấy Asura vứt bỏ vũ khí của mình. Chúng nặng đến nỗi dù hắn ta chỉ ném nhẹ thôi cũng đã làm nứt mặt đất khi tiếp đất.

 

Cùng lúc đó, khí tức vốn tựa như một ngọn núi trước đó của Asura đột nhiên giảm xuống một nửa so với sức mạnh trước đây.

 

Nhưng Frey không hề mất cảnh giác. Thay vào đó, cậu cảm thấy nỗi căng thẳng lạ thường khác hẳn với trước đây.

 

Asura dang rộng hai chân của mình. Đầu gối khuỵu xuống, và phần eo cũng hơi nghiêng. Sáu bàn tay nắm chặt của hắn ta chĩa vào Frey, còn đôi mắt thì rực cháy như thể chứa ngọn lửa địa ngục.

 

‘Hắn ta đã thay đổi thế đứng của mình.’

 

Hắn ta không hề yếu đi. Hắn ta đã thích nghi được rồi.

 

Frey ngay lập tức nhận ra sự thật này.

 

Nói chung, từ bỏ vũ khí đồng nghĩa với việc giảm sức mạnh tổng thể, nhưng điều này dường như không hề đúng với trường hợp của Asura.

 

Những chuyển động tiếp theo của Asura đã chứng minh cho trực giác của cậu.

 

Thân hình của Asura biến mất, chỉ để lại dư ảnh.

 

Hắn ta di chuyển quá nhanh, đến nỗi Frey thoáng chốc không thể nhìn thấy hắn ta. Ngay cả khả năng thấu thị của Milled cũng không thể theo kịp chuyển động.

 

Rắc.

 

“…!”

 

Sau đó cậu cảm thấy bên hông đau nhói.

 

Đây là lần đầu tiên cậu thực sự bị đánh kể từ khi trở thành một Đấng siêu việt. Cảm giác đau đớn xa lạ trên cơ thể khiến suy nghĩ của cậu tạm ngưng trong giây lát.

 

Nếu không phân tán cú sốc một cách hợp lý, thân hình của Frey đã bị đánh bay rồi. Cơ thể của cậu trượt khỏi mặt đất như một tảng đá trên mặt hồ.

 

Trong khi bầu trời và mặt đất quay cuồng dữ dội trước mặt, Frey tuyệt vọng cố gắng tập trung vào việc hồi phục sau cuộc tấn công bất ngờ.

 

‘Đây chưa phải là kết thúc.’ 

 

Cậu đã đúng.

 

Asura xuất hiện và tấn công Frey một lần nữa.

 

Bang, bang, bang!

 

Sáu cánh tay vùi dập cơ thể Frey như một cơn bão. Mặc dù cậu dùng ma thần lực bảo vệ bản thân nhưng cú sốc của mỗi cuộc tấn công khiến cậu quay cuồng.

 

Đó không chỉ là những cú đấm.

 

Hiện tại, Frey đã là một linh hồn. Điều này có nghĩa các đòn tấn công vật lý thông thường thậm chí sẽ không thể để lại vết xước cho cậu. Nhưng mỗi cú đấm bùng nổ xảy ra hơn chục lần trong nháy mắt mà Asura giáng vào cậu đều chứa năng lượng ma quỷ có thể chạm tới lõi của cậu.

 

‘Hắn ta đã mạnh bằng hoặc còn hơn cả Agni.’

 

Người ta có thể nghĩ Asura mạnh hơn, nhưng Frey lại nghĩ khác. Không giống kẻ người lớn lên với những trận đấu liên tục như Asura, cuộc sống của Agni hầu như rất yên bình.

 

Dù sao thì đám Bán Thần hiếm khi phải tham gia vào các trận chiến sinh tử. Chúng không biết việc hạ gục chỉ một đối thủ khó đến mức nào. Chúng cũng không thể hiểu được nỗi thống khổ của những người yếu thế.

 

Tuy nhiên, sự tương đồng về sức mạnh của chúng là một dấu hiệu rõ ràng cho thấy sức mạnh vốn có của các Bán Thần áp đảo đến thế nào.

 

'Tuy nhiên.'

 

Asura mạnh hơn Agni cũng chẳng sao.

 

'Đẩy nào.'

 

Paht!

 

Một vầng sáng chói lọi bộc phát từ cơ thể của Frey. Còn kẻ đang liên tục tấn công cậu là Asura bị văng ra xa, đâm sầm vào lâu đài của Beelzebub.

 

“…” Asura từ từ đứng dậy trong đám mây bụi, mắt hắn ta nheo lại nhìn Frey.

 

Ma thần lực bao quanh cơ thể Frey như một bộ giáp vô hình. Nó thậm chí còn khiến cậu ta trông giống như một vị cứu tinh được tắm trong ánh sáng thánh thiện.

 

Việc cậu ta đang đứng dưới Địa ngục hiện tại khiến cảnh tượng càng thêm kịch tính.

 

Dĩ nhiên thì Asura không để ý đến những thứ như vậy.

 

‘Một cơ thể được tạo ra để chiến đấu. Không. Nó còn nhiều hơn thế. Đó là một sức mạnh có năng lực thực chiến đến vô lý."

 

“Ngươi có vẻ ngạc nhiên. Ngươi chưa bao giờ nhìn thấy thứ như thế này trước đây sao? ”

 

"Phải đấy." Asura gật đầu.

 

Frey liếc nhìn vũ khí hắn ta ném sang một bên và nói.

 

“Tốc độ của ngươi đã tăng lên vài lần. Ta không nghĩ ngươi sẽ trở nên nhanh như vậy chỉ bằng cách ném vũ khí của mình sang một bên… ”

 

"Là thật đó.’’

 

"Gì cơ?" Asura mỉm cười và chỉ vào vũ khí của mình.

 

“Ngay cả vũ khí nhẹ nhất của ta cũng nặng hàng trăm tấn. Ta đã làm cho chúng nhỏ hơn, nhưng trọng lượng của chúng vẫn như cũ. "

 

“…” Frey nín lặng.

 

Khi ném vũ khí sang một bên và chúng nứt toác mặt đất, Frey không nghĩ chúng lại nặng đến vậy…

 

Điều đó không khác gì chiến đấu trong khi gánh cả một lâu đài trên vai. Không có gì lạ khi tốc độ di chuyển của hắn ta tăng chóng mặt.

 

“Rồi, chúng ta hãy bắt đầu lại nào.”

 

Asura bật cười.

 

Trái tim của Frey trở nên nặng trĩu khi nhìn thấy điều này.

 

‘Việc này có thể không diễn ra như mình mong đợi.’

 

Asura mạnh hơn nhiều so với những gì cậu tưởng. Hắn ta không phải là một đối thủ mà cậu có thể đối phó theo cách mình muốn.

 

Có khả năng Frey sẽ giết chết hắn ta.

 

Cậu nghĩ vậy cũng chỉ vì một lý do. Cậu có thể cảm thấy sự kiên nhẫn của chính mình đã đạt đến giới hạn.

 

Khi thấy Asura tiếp tục không nghe lời, sự bực tức của cậu bắt đầu tăng lên.

 

‘Tên ác quỷ thấp hèn này dám thách thức ta /ngươi.’

 

Những giọng nói vang lên trong đầu cậu.

 

Có vẻ như giọng của Lukas và Frey đã được trộn lẫn với nhau. Mặc dù chúng là giọng của chính cậu, nhưng nghe thấy chúng vẫn khiến cậu khó chịu.

 

‘Họ’ đang cười và chế nhạo Frey.

 

‘Cậu thật thảm hại. Cậu thực sự thảm hại. Cậu thực sự cần sự giúp đỡ của những kẻ yếu đuối này sao?'

 

‘Tại sao cậu lại đánh giá thấp bản thân mình vậy?’

 

‘Cậu có thể tự mình làm điều đó. Lord và Lucifer sợ cậu kia mà! '

 

‘Cứ giết quách hắn ta! Nuốt chửng sức mạnh của tên ác quỷ xấc xược này đi! '

 

“…”

 

Frey cố gắng kìm nén sự bực tức của mình.

 

Cậu cũng cố gắng phớt lờ những tiếng nói trong đầu. Cậu làm sạch tâm tưởng của mình.

 

Có lẽ kẻ thù lớn nhất của Frey vào lúc này không phải là kẻ cai trị địa ngục, Lord hay Lucifer.

 

'Chờ đã.'

 

Cậu phải kiểm soát nó.

 

Chưa phải lúc.

 

Vẫn chưa.




 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương