Sự Trở Lại Của Pháp Sư Vĩ Đại Sau 4000 Năm
-
Chapter 189 "Hỗn Loạn (3)"
“Anh làm…”
Frey không nhịn được mà bối rối nói nhỏ.
Dro nhìn Frey bằng đôi mắt vô cảm đặc biệt của mình và nói.
"Mối quan hệ của cậu không phải là thứ mà người khác muốn nhúng tay vào."
"Dường như anh đã biết điều gì đó về Iris."
Những lời đó dường như khiến Dro thở dài thườn thượt.
“Như tôi đã nói, tôi không có ý định xen vào. Quá tốn sức. Quên tất cả lời tôi nói đi. ”
“Vụ này anh không buông bỏ kiểu này được đâu. Đặc biệt là với tôi. Nói tôi biết đi, cô ấy đang có kế hoạch gì vậy? ”
“…”
Dro giữ im lặng như thể anh không định trả lời.
Frey siết chặt tay.
Người kia không phải là người sẽ có phản ứng trước các mối đe dọa. Cậu chẳng thể nghe ngóng được gì trừ khi anh ta muốn nói với cậu.
Cuối cùng, chính Frey là người buộc phải thỏa hiệp.
"…Làm ơn cho tôi biết đi. Anh có chắc Iris không phải là Tông đồ của hắn ta không? ”
"Đúng."
“…”
"Hầu hết các Bán Thần, bao gồm cả Lord đều đã đến Ma giới."
Anh ấy thay đổi chủ đề. Thẳng đuột thật sự.
Frey muốn ép buộc anh nói nhiều hơn, nhưng những lời mà Dro nói cũng quá quan trọng nên không thể bỏ qua.
"Có phải là để đoạt lại Lord Rồng?"
"Đúng."
“Mục tiêu của Lord là gì? Tôi không tài nào đoán được gã ta sẽ làm gì sau khi lấy được nó."
"Tôi không được nói về điều đó."
Tất cả các câu hỏi của cậu đều không thể trả lời được.
Đó là những gì Dro đã nói.
"Iris đang thao túng hiện trường ư?"
Lúc họ còn đồng đội của nhau, cậu sẽ cảm thấy yên tâm vì điều này, nhưng điều đó đã không còn xảy ra nữa.
Frey nheo mắt.
Dro nghĩ đến điều gì đó một lúc rồi nói.
"Iris nói rằng đây là một cơ hội."
"Cơ hội?"
"Đúng. Bất kể lý do là gì, sáu Ma Vương cũng không thua kém gì các Bán Thần. ”
Anh nhớ lại số phận của lũ Bán Thần bản thân đã tống đến Địa ngục để đối mặt với Asura.
“Đó chắc chắn là một cơ hội tốt.”
Từ góc độ này, đó là một cơ hội tốt để ngư ông đắc lợi. Bằng cách này, thế lực thứ ba là các Ác Quỷ sẽ tham gia cuộc chiến chống lại các Bán Thần.
Bất kể bên nào thắng, cậu sẽ không phải chịu bất kỳ tổn thất nào. Chúng Ác quỷ giành chiến thắng sẽ tốt hơn cơ mà dù họ có thua đi nữa thì đám Bán Thần chắc chắn sẽ bị thiệt hại đáng kể.
Frey nhận ra rằng sức mạnh hiện tại của cậu đang vượt qua hầu hết lũ Bán Thần. Mặc dù cậu đang suy yếu nhưng bản thân vẫn giết được Agni mà không gặp nhiều khó khăn.
Cậu không cho là bản thân sẽ thua bất kỳ kẻ nào khác ngoài Lord. Nozdog và Ananta cũng vậy.
Nhưng cậu vẫn không thể đảm bảo bản thân sẽ chiến thắng.
Sức mạnh bứt phá của cậu cũng là một phần của vấn đề.
Các Bán Thần đã ngự tại ngôi vị sức mạnh trong một thời gian rất dài. Bất kể đối thủ của chúng là ai, chúng vẫn thường có thể tấn công với sức lực áp đảo, sức mạnh đáng gờm cho phép chúng tiến công một cách liều lĩnh.
Đó là lý do tại sao chúng không có tiến bộ nào. Bởi bản thân chúng không học được bất kỳ kỹ năng nào mới nên mới không thể tiến xa hơn.
Nhưng bây giờ đã khác.
Cuộc khủng hoảng mà chúng đang phải đối mặt là thứ đầu tiên mà chúng gặp phải trong hàng nghìn năm tồn tại. Chúng cũng sẽ tìm hiểu về sức mạnh của Frey.
Miễn là chúng không dại dột thì điều này chắc chắn sẽ dấy lên một hồi chuông cảnh báo.
Các sinh vật đang sinh sống thường thăng tiến triệt để và kinh hãi nhất khi sự tồn tại của chúng bị đe dọa.
Đây là điều Frey lo lắng.
‘Cái đám Bán Thần cuối cùng cũng cảm thấy khủng hoảng ấy sẽ phản ứng thế nào nhỉ?’
Chỉ cần nghĩ đến Riki thôi là có thể dễ dàng thấy các Bán Thần có thể trở nên đáng sợ như thế nào nếu chúng nhận ra khuyết điểm của cậu và tiến công.
Tất nhiên, việc chúng trở nên mạnh mẽ như Riki trong thời gian ngắn là điều không thể, nhưng chỉ cần có thay đổi tư duy thôi cũng đủ ảnh hưởng đáng kể đến trận chiến.
Ví dụ, nếu hầu hết các Bán Thần còn lại quyết định tập hợp lại và tấn công Frey, thì dù anh ta có tài giỏi đến đâu, anh ta cũng nhất định phải chịu tổn thất dưới tay họ.
Quan trọng hơn, các Bán Thần vẫn còn có Lord. Trừ khi gã ta bị tiêu diệt, nếu không cuộc chiến kéo dài đầy mệt mỏi này sẽ không bao giờ kết thúc.
“Kể từ khi chúng đến Ma giới thì đây chính là cơ hội để chúng ta làm suy giảm sức mạnh của chúng.”
Frey lẩm bẩm lúc đang nghĩ về hai kẻ Khảo Huyền còn lại, Nozdog và Ananta.
Bây giờ chúng có thể được coi là cánh tay phải và trái của Lord rồi.
"Chúng ta phải loại bỏ các Tông đồ của lũ đó."
"Đúng. Nếu chúng ta có thể trừ khử đám tông đồ của cả Nozdog và Ananta thì sức mạnh mà Lord có thể sử dụng để chống lại Quỷ dữ sẽ giảm đi ít nhất phân nửa.”
Lúc này đây Frey mới nhận ra cơ hội có thể còn lớn hơn cả những gì cậu mong đợi.
Nếu sức mạnh của lũ Bán Thần suy giảm đáng kể, điều đó đương nhiên sẽ làm tăng cơ hội chiến thắng của Ác ma.
"Dù Lord có mạnh đến đâu thì gã ta cũng không thể đánh bại sáu vị Ma Vương mà không có Ananta và Nozdog được."
Có khi đám Bán Thần sẽ dễ dàng mất hút đến mức họ không thể chống lại được.
Sau khi nghĩ vậy, Frey quay sang Dro.
"Anh có biết ở Silkid còn lại bao nhiêu Bán Thần không?"
“Không còn tên nào. Tất cả đều tháo chạy rồi.”
Rút lui.
Đó là từ chưa bao giờ sử dụng trên người đám Bán Thần.
"Vậy thì không còn gì để làm ở đây nữa."
“Một số thành phố đã bị phá hủy. Phần còn lại hoặc đã lâm vào hỗn loạn và đổ nát hoặc đang đứng bên bờ hoại diệt. Silkid đã không còn đủ tư cách để được gọi là một quốc gia nữa rồi.”
“Đây là chuyện của của Silkid. Chỉ cần là những Chiến Binh thì họ sẽ không muốn người ngoài can thiệp quá sâu vào chuyện này đâu.”
“…”
Dro nghiêng đầu. Có vẻ như anh ấy không thể hiểu được cách suy nghĩ của đám người Chiến Binh.
Tất nhiên, Frey không định giải thích đàng hoàng.
"Chúng ta có bao nhiêu thời gian?"
“HIện tại cậu có thể thư giãn. Dù Lord và các Bán Thần mạnh đến đâu thì chúng sẽ không thể đánh bại Quỷ trong ngày một ngày hai được đâu.”
Frey đã hiểu. Có thể cuộc xâm chiếm sẽ diễn ra trong một thời gian dài.
Cậu không dám chắc chắn, nhưng cậu tin bản thân ít nhất sẽ có một tháng. Tất nhiên, điều đó không có nghĩa cậu có thể thư giãn.
* * *
Hầu hết các thế lực trừng phạt đã bị tiêu diệt. Những người ra đi đó bao gồm cả Beniang.
Nhưng Frey biết được không phải tất cả mọi người đều đã chết.
"Lưỡi Rồng."
Beniang đã sử dụng sức mạnh của mình để bảo vệ một số người trong số họ.
Cô ấy đã dịch chuyển họ đến đâu?
Các dấu vết rất mờ nhạt. Có vẻ như cô ấy đã sử dụng Lưỡi Rồng của mình một lần nữa để xóa chúng.
'Một nửa trái tim ấy đã làm được quá nhiều việc ...'
Frey lắc đầu rũ bỏ nỗi cay đắng đang trào dâng.
Sau đó, cậu tập trung vào những dấu vết do Lưỡi Rồng để lại.
Lưỡi Rồng chắc chắn cực kỳ mạnh bạo. Cậu mất nửa ngày trời chỉ để lần đúng dấu vết.
Sục.
“…”
Frey rất quen thuộc với nơi bản thân đặt chân đến này.
Đó là nơi ẩn náu của Trowman Rings.
Trước khi chết, Beniang đã gửi họ đến nơi an toàn nhất mà cô biết. Đó là một quyết định sáng suốt.
Tại đây dựng lên kết giới ma thuật. Ngay cả khi Frey không xuất hiện, Agni cũng không thể lần ra họ được.
Cậu nhìn xung quanh.
Cậu có thể nhìn ra những người sống sót mà Beniang đã gửi đi. Thậm chí không có 20 người trong số họ.
“… Frey?”
Ai đó đang đứt quãng gọi tên cậu.
Đó là Nora.
Vẻ mặt của Frey cứng lại lúc hướng về phía cô ấy. Bởi cậu nhìn ra cánh tay khuyết đi của cô.
“Cánh tay của cô…”
"Không quan trọng. Beniang… còn Beniang thì sao? ”
Cô ấy không còn chút sức lực nào nhưng vẫn nôn nóng hỏi.
Frey lắc đầu mà không nói lời nào.
"Tôi hiểu rồi."
Nora gục xuống ngay tại chỗ như thể chút năng lượng nhỏ bé đang duy trì sự sống của cô đã tiêu tan. Nỗi buồn dường như đổ ập xuống thân cô.
“… Cô ấy đã hy sinh bản thân vì tôi.”
“Cô không cần phải tự trách mình. Là tôi đã đến muộn ”.
Việc đó chẳng hề dễ chịu.
Nora cười khổ hỏi.
"Agni thì sao?"
"Tôi đã giết hắn ta."
“…”
Nora sững người một lúc, nhìn Frey chằm chằm.
Trước đó cô ấy quá buồn nên không nhận ra điều đó, nhưng cô nhận thấy Frey có gì đó khác lạ.
‘Tại sao mình không thể cảm nhận được mana của cậu ấy?’
Đây là điều không thể xảy ra ngay cả với một Pháp sư 9 sao.
Bên cạnh đó, cậu ấy nói bản thân đã giết Agni. Nhưng ngay cả khi hắn ta có yếu đi thì cũng không phải là một phi vụ dễ dàng.
Cuối cùng cô cũng nhận ra Dro, người đang đứng bên cạnh Frey.
"Ai vậy?"
“Đó là một câu chuyện khá dài. Tôi sẽ kể với cô sau."
Frey quay sang Tuarik và những Chiến binh Silkid còn sống sót. Tuarik cảm nhận được ánh nhìn của cậu và bước tới.
“Thủ lĩnh vĩ đại của Silkid, Tuarik.”
"Frey Blake."
“… Tôi không chắc bản thân có nghe nhầm không… cậu thật là đã nói bản thân đánh bại Agni rồi ư?”
Lúc Frey gật đầu, Tuarik không nói nên lời trong giây lát.
"Có khi nào cậu ta đang nói dối không?"
“Không… không phải đâu nhỉ. Nhưng bằng cách nào?"
"Hắn ta đã rất yếu."
“…”
Trước những lời đó, Tuarik cũng có suy nghĩ tương tự như Nora, nhưng Frey không cho hắn ta cơ hội để hỏi.
"Cậu định quay trở lại Silkid sao?"
"Đúng."
“Talhadun đã biến mất, vì vậy tôi sẽ đưa mọi người trở lại Al-Tarha. Như vậy có ổn không? ”
"Cảm ơn vì điều đó…"
Tuarik gật đầu.
Pạt.
Khoảnh khắc tiếp sau đó, hắn ta và các Chiến binh khác đã đứng ở Al-Tarha.
“C-, cái gì…”
"Đó có phải là Warp không?"
“Mm…!”
Các Chiến Binh phải mất một vài phút mới nhận ra rằng họ đã quay trở lại Silkid. Tuy nhiên, hầu hết họ đều nhìn Frey với vẻ mặt ngờ vực lúc nhận ra điều này.
Mặc dù họ là Chiến binh, họ vẫn biết một chút về phép thuật.
"Để tự thân sử dụng Warp dễ dàng mặc dù mang theo rất nhiều người ..."
"Cậu ấy thậm chí còn không niệm chú hay nói bất cứ điều gì."
"Điều đó thậm chí có thể ư?"
Frey phớt lờ ánh nhìn của họ và nói.
“Không còn tên Bán Thần nào ở Silkid nữa. Tuy nhiên, những thiệt hại mà chúng gây ra không thể được sửa chữa trong một sớm một chiều. Tất nhiên vẫn còn những vấn đề nghiêm trọng hơn nữa.”
“…”
"Anh sẽ không thể dễ dàng sửa chữa những tổn thương về mặt tình cảm đâu."
Cậu đang nói đến những người đã chọn đi theo Bán Thần. Có khi là có một cuộc nội chiến.
Nói trắng ra, thảm họa thực sự đối với Silkid chỉ mới bắt đầu.
Tuarik cũng biết điều này, vì vậy hắn ta gật đầu với vẻ mặt kiên quyết.
“… Giải quyết cũng là trách nhiệm của chúng tôi. Dù thế nào thì cũng cảm ơn cậu. Tất cả các cậu đều là ân nhân của Silkid. ”
Frey không trả lời.
Thiệt hại là quá lớn để anh ta có thể chấp nhận bất kỳ lời khen ngợi nào.
Cậu quay trở lại nơi ẩn náu của Trowman Rings.
Bây giờ tất cả các Chiến binh từ Silkid đã biến mất, bầu không khí dường như đặc hơn.
Nora, Isaka và Nix có thể được nhìn thấy trong một khoảng không, nét mặt của họ ảm đạm.
"Những người còn lại?"
"Snow bị nhốt trong phòng, Ivan thì đã đi vào rừng rồi."
Nora trả lời với vẻ đau xót.
“Tôi đã cho họ một bản tóm tắt sơ bộ về tình hình. Cậu có muốn gặp họ không? ”
Frey gật đầu rồi quay lại.
Cậu nhìn Nix.
"Tôi mừng là cô đã an toàn."
"…Vâng."
Trông cô ấy bồn chồn như một đứa trẻ bị bắt gặp làm sai điều gì đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook