Sự Trả Thù Của Tuyết
-
Chương 13
Tuệ quay về Noah giữa đêm khuya, cô một mình đi giữa sân sau học viện. Cái
bóng người nhỏ nhắn trong trang phục bộ thủy thủ, mái tóc nâu đỏ được
buộc hai bên trông cô rất đáng yêu, rất dễ gần nhưng ai biết được sau
lớp mặt lạ thiên thần này lại chính là một ác quỷ đáng sợ vô cùng. Cô
nhẹ nhàng bước đến dãy nhà của thầy cô và đi lên phòng cao nhất nơi có
đề bảng hiệu trưởng. Không gõ cửa mà Tuệ đi vào trong phòng, cô ngồi lên ghế sofa mà không thèm liếc nhìn người phụ nữ đang đứng ở cửa sổ kia.
Người phụ nữ đó không ai khác chính là hiệu trưởng của Noah, bà ta tiến
đến ngồi đối diện với Tuệ.
- Tiểu thư đây có chuyện gì mà đến gặp một hiệu trưởng quèn như tôi giữa đêm hôm khuya khoắt như vậy?
- Hơ hơ, cô hiệu trưởng đây thật là biết đùa. Đồng hồ đâu?
Đang cười thì nét mặt của cô hiệu trưởng thay đổi, cô nhìn cái nét mặt nguy hiểm của Tuệ rồi cũng lên tiếng.
- Đồng hồ nào vậy? Mất đồng hồ sao lại đến tìm tôi?
- Tôi nhắc lại, đồng hồ của Hàn Tuyết đang ở đâu?
- Ra là tìm đồng hồ màu của Hàn tiểu thư.
Bà ta mỉm cười đầy ẩn ý rồi tiến tới ngăn tủ và lấy một cái hộp sau đó đặt lên bàn đùn về phía Tuệ. Tuệ cầm lên và mở ra xem thì chiếc đồng hồ có dính một chút máu vẫn còn nguyên vẹn.
- Trước khi bọn người đó đến thì Hàn Tuyết có tỉnh lại, cô bé đó thật là giỏi ghê đến được lớp đặc biệt để dấu chiếc đồng hồ này.
- Bà biết cái kết của mình rồi chứ?
- Được thôi, đúng là ta làm việc cho Lại Vân nhưng ta cũng không hẳn nghe lời bà ta. Nhưng ta phải công nhận chị em cô đều rất thông minh đấy, mới vào trường đã phát hiện ngay ra là ta rồi. Tuy nhiên cô quên mất một điều rồi.
- Là gì?
Tuệ hỏi thì bà ta đưa cho cô một tấm ảnh. Tuệ nhìn vào tấm ảnh đó, một cơn mưa và đứa bé gái đang đứng đó đang hoảng hốt.
- Chị....
- Phải, người đứng sau toàn bộ chuyện này không phải Lại Vân hay người giúp sức liên quan chẳng phải nhà họ Lâm. Tất cả đều do ba của hai cô mà thôi. Ông ta đã đứng đằng sau làm ra tất cả những chuyện này.
- Không thể nào.
Tuệ dường như không thể tin được, người ba cô hết mực yêu quý lại làm ra chuyện này sao?Ông ấy lại đi giết hết vợ mìn, hủy hoại chính con gái ruột của mình? Tuệ như điên nên, cô nắm chặt tay lại và đứng dậy.
- Không tin nổi sao?
- Câm mồm....
- Ba cô không hề tốt đẹp, ông ta giết chính vợ mình và hủy hoại con gái mình.
- Tôi-nói-là.....CÂM MỒM.
Nhìn Tuệ lúc này thật đáng sợ, tuy nhiên cô hiệu trưởng dường như không xem lời cảnh cáo của cô ra gì mà vẫn tiếp tục cười nói.
- Gia đình cô thật......
Không để cô ta nói hết câu thì thanh Katana sắc bén đã đâm xuyên qua người bà ta. Thật đáng sợ và người ra tay không ai khác chính là......Min. Có lẽ cô biết nếu mình không làm thì Tuệ sẽ làm và để Tuệ mà làm thì không biết sẽ có kết cục ra sao nữa.
- Tiểu thư....nên rời khỏi đây thôi.
- Phải đợi chị ấy tỉnh lại, đến lúc đó chúng ta sẽ giết ba.
Tuệ lạnh lùng nói rồi quay lưng bỏ đi. Bin và Min cùng cô rời khỏi căn phòng này, họ rời khỏi học viện ngay trong đêm khuya lạnh lẽo này.
- Thú vị thật.
Từ đằng xa, một người con trai nở nụ cười khi đã chứng kiến toàn bộ mọi chuyện đêm nay.
--- ---------
1 tuần sau đó, họ không còn nhận được bất cứ tin tức nào về Tăng Nhật Tuệ. Cô gái mới xuất hiện này lại biến mất ngay lập tức. Đến thì như một cơn gió bất chợt không báo trước. Đi cũng như một cơn gió không chờ đợi ai.
Trong khi đó ở thế giới ngầm, hắn đã vắng mặt và để lại mọi chuyện cho Sun, Len và Lin sử lí hết. Death đã hoàn toàn thâu tóm được thế giới ngầm và trở thành bá chủ. Angel hiện tại cũng phải xát nhập vào Death (vì một số lí do) mà ngay cả Lại Vân cũng không thể nói gì hơn. Tuy nhiên khi Death vừa xưng vương thì Demon lại xuất hiện và tuyên chiến với Death. Một lần nữa cuộc chiến tranh lạnh xảy ra trong thế giới ngầm gây láo loạn tất cả.
--- ----
- Nào con sẽ làm gì đây Tiểu Tuệ.
Một người đàn ông trung niên ngồi trong căn phòng tối mỉm cười và thích thú với cái chuyện riêng của mình. Ông đang muốn xem hai đứa con gái cưng của ông sẽ ra sao.
--- ----
- Đến lúc phải tỉnh lại rồi đấy Tiểu Tuyết. Em không thể đánh bại ba nếu chỉ có một mình.
Tiếng gọi từ sâu thẳm trái tim, sự mong chờ đang ngày một kéo dài. Liệu có tia hy vọng nào cho sự chờ đợi này chăng?
Thấm thoát mà đến giáng sinh, học viện Noah vẫn như hàng năm tổ chức party cho học viên và còn cho họ nghỉ một tuần tự do trở về nhà đi đâu thì tùy. Vắng bóng học viên nên học viên yên lặng hẳn. Tại phòng Vip ở quán bar Death.
- Chán quá, chẳng có gì làm.
Lin thở dài, Len đáp thẳng gói bắp rang vào mặt cô nhưng với khả năng của mình Lin thừa sức bắt được. Cô bóc ra rồi ngồi ăn gặm nhấm sự chán ngán của mình. Lin nhìn hai người đang ngồi ôm cái laptop kia.
- Có gì chơi không Len, Sun?
- Thay vì ngồi đó than thì em nên tìm cách xử lí gọn lẹ cái bọn Demon tự dưng ở đâu lù lù xuất hiện ấy.
Len lên tiếng, Lin thở dài, cô ngồi bật dậy nhìn Sun.
- Ê Sun, anh Wind đâu mà dạo này chẳng thấy mặt mũi?
- Chịu.
Sun trả lời ngắn gọn thì vừa lúc này cánh cửa mở ra, hắn xuất hiện. (anh này thiêng thế) Lin như vớ được vàng nhìn hắn mắt sáng như sao.
- Anh Wind, lâu không gặp, có gì chơi dấu em sao?
- Chẳng gì cả. Mọi chuyện sao rồi?
Wind ngồi xuống ghế. Len không nói gì, Sun gập laptop vào và báo cáo.
- Demon đang cạnh tranh với ta cả về địa bàn lẫn danh tiếng. Mặc dù Angel đã ra mặt nhưng chúng vẫn cứ phách lối làm càn.
- Ai là người đứng đầu?
Wind hỏi thì Sun ra hiệu ý không biết. Len nhìn cậu cũng gập laptop lại.
- Không chính xác lắm nhưng người đứng đầu có một kí hiệu là bông tuyết đen nền trắng.
- Tuyết đen nền trắng?
Hắn khẽ nhíu mày, bình thường người ta bông tuyết trắng nền đen nghe nó còn thấy có lí, đây thì ngược lại. Lin nhìn họ.
- Em có nghe đồn là bang chủ của Demon là một ma nữ chính cống. Không làm thì thôi mà đã làm thì khỏi bàn cãi. Nhưng cô ta thường không xuất hiện chỉ có một người con trai luôn ra mặt.
- Con trai sao? Điều tra được người đó chứ?
- Cũng không luôn, tên đó luôn đeo mặt lạ nửa mặt nên chịu thôi. Có điều bữa nọ túm được mấy tên mới gia nhập chúng có khai là Demon hiện tại đang nhắm tới một tỉ phú.
- Tỉ phú?
Hắn ngạc nhiên thì Len nói tiếp.
- Ừ, là tỉ phú, và bọn này điều tra thì biết được đó là Tăng Nhật Minh, ba của Tăng Nhật Tuệ.
- What?
Hắn thực sự bây giờ không dấu được độ ngạc nhiên nữa rồi. Vậy là họ đều chung một kết luận có khi nào Tuệ dính dáng đến vụ này vì Demon xuất hiện cùng lúc với thời điểm cô biến mất.
Biệt thự nằm trên một ngọn đồi, bóng tối bao trùm nơi đây, trong căn phòng đó, một người con gái đang nằm trên giường bỗng tay động đậy và đôi mắt đã mở ra. Đôi mắt đó nhìn xung quanh căn phòng và dừng ngay bên cạnh giường.
- Tiểu Tuyết.
- Tiểu thư đây có chuyện gì mà đến gặp một hiệu trưởng quèn như tôi giữa đêm hôm khuya khoắt như vậy?
- Hơ hơ, cô hiệu trưởng đây thật là biết đùa. Đồng hồ đâu?
Đang cười thì nét mặt của cô hiệu trưởng thay đổi, cô nhìn cái nét mặt nguy hiểm của Tuệ rồi cũng lên tiếng.
- Đồng hồ nào vậy? Mất đồng hồ sao lại đến tìm tôi?
- Tôi nhắc lại, đồng hồ của Hàn Tuyết đang ở đâu?
- Ra là tìm đồng hồ màu của Hàn tiểu thư.
Bà ta mỉm cười đầy ẩn ý rồi tiến tới ngăn tủ và lấy một cái hộp sau đó đặt lên bàn đùn về phía Tuệ. Tuệ cầm lên và mở ra xem thì chiếc đồng hồ có dính một chút máu vẫn còn nguyên vẹn.
- Trước khi bọn người đó đến thì Hàn Tuyết có tỉnh lại, cô bé đó thật là giỏi ghê đến được lớp đặc biệt để dấu chiếc đồng hồ này.
- Bà biết cái kết của mình rồi chứ?
- Được thôi, đúng là ta làm việc cho Lại Vân nhưng ta cũng không hẳn nghe lời bà ta. Nhưng ta phải công nhận chị em cô đều rất thông minh đấy, mới vào trường đã phát hiện ngay ra là ta rồi. Tuy nhiên cô quên mất một điều rồi.
- Là gì?
Tuệ hỏi thì bà ta đưa cho cô một tấm ảnh. Tuệ nhìn vào tấm ảnh đó, một cơn mưa và đứa bé gái đang đứng đó đang hoảng hốt.
- Chị....
- Phải, người đứng sau toàn bộ chuyện này không phải Lại Vân hay người giúp sức liên quan chẳng phải nhà họ Lâm. Tất cả đều do ba của hai cô mà thôi. Ông ta đã đứng đằng sau làm ra tất cả những chuyện này.
- Không thể nào.
Tuệ dường như không thể tin được, người ba cô hết mực yêu quý lại làm ra chuyện này sao?Ông ấy lại đi giết hết vợ mìn, hủy hoại chính con gái ruột của mình? Tuệ như điên nên, cô nắm chặt tay lại và đứng dậy.
- Không tin nổi sao?
- Câm mồm....
- Ba cô không hề tốt đẹp, ông ta giết chính vợ mình và hủy hoại con gái mình.
- Tôi-nói-là.....CÂM MỒM.
Nhìn Tuệ lúc này thật đáng sợ, tuy nhiên cô hiệu trưởng dường như không xem lời cảnh cáo của cô ra gì mà vẫn tiếp tục cười nói.
- Gia đình cô thật......
Không để cô ta nói hết câu thì thanh Katana sắc bén đã đâm xuyên qua người bà ta. Thật đáng sợ và người ra tay không ai khác chính là......Min. Có lẽ cô biết nếu mình không làm thì Tuệ sẽ làm và để Tuệ mà làm thì không biết sẽ có kết cục ra sao nữa.
- Tiểu thư....nên rời khỏi đây thôi.
- Phải đợi chị ấy tỉnh lại, đến lúc đó chúng ta sẽ giết ba.
Tuệ lạnh lùng nói rồi quay lưng bỏ đi. Bin và Min cùng cô rời khỏi căn phòng này, họ rời khỏi học viện ngay trong đêm khuya lạnh lẽo này.
- Thú vị thật.
Từ đằng xa, một người con trai nở nụ cười khi đã chứng kiến toàn bộ mọi chuyện đêm nay.
--- ---------
1 tuần sau đó, họ không còn nhận được bất cứ tin tức nào về Tăng Nhật Tuệ. Cô gái mới xuất hiện này lại biến mất ngay lập tức. Đến thì như một cơn gió bất chợt không báo trước. Đi cũng như một cơn gió không chờ đợi ai.
Trong khi đó ở thế giới ngầm, hắn đã vắng mặt và để lại mọi chuyện cho Sun, Len và Lin sử lí hết. Death đã hoàn toàn thâu tóm được thế giới ngầm và trở thành bá chủ. Angel hiện tại cũng phải xát nhập vào Death (vì một số lí do) mà ngay cả Lại Vân cũng không thể nói gì hơn. Tuy nhiên khi Death vừa xưng vương thì Demon lại xuất hiện và tuyên chiến với Death. Một lần nữa cuộc chiến tranh lạnh xảy ra trong thế giới ngầm gây láo loạn tất cả.
--- ----
- Nào con sẽ làm gì đây Tiểu Tuệ.
Một người đàn ông trung niên ngồi trong căn phòng tối mỉm cười và thích thú với cái chuyện riêng của mình. Ông đang muốn xem hai đứa con gái cưng của ông sẽ ra sao.
--- ----
- Đến lúc phải tỉnh lại rồi đấy Tiểu Tuyết. Em không thể đánh bại ba nếu chỉ có một mình.
Tiếng gọi từ sâu thẳm trái tim, sự mong chờ đang ngày một kéo dài. Liệu có tia hy vọng nào cho sự chờ đợi này chăng?
Thấm thoát mà đến giáng sinh, học viện Noah vẫn như hàng năm tổ chức party cho học viên và còn cho họ nghỉ một tuần tự do trở về nhà đi đâu thì tùy. Vắng bóng học viên nên học viên yên lặng hẳn. Tại phòng Vip ở quán bar Death.
- Chán quá, chẳng có gì làm.
Lin thở dài, Len đáp thẳng gói bắp rang vào mặt cô nhưng với khả năng của mình Lin thừa sức bắt được. Cô bóc ra rồi ngồi ăn gặm nhấm sự chán ngán của mình. Lin nhìn hai người đang ngồi ôm cái laptop kia.
- Có gì chơi không Len, Sun?
- Thay vì ngồi đó than thì em nên tìm cách xử lí gọn lẹ cái bọn Demon tự dưng ở đâu lù lù xuất hiện ấy.
Len lên tiếng, Lin thở dài, cô ngồi bật dậy nhìn Sun.
- Ê Sun, anh Wind đâu mà dạo này chẳng thấy mặt mũi?
- Chịu.
Sun trả lời ngắn gọn thì vừa lúc này cánh cửa mở ra, hắn xuất hiện. (anh này thiêng thế) Lin như vớ được vàng nhìn hắn mắt sáng như sao.
- Anh Wind, lâu không gặp, có gì chơi dấu em sao?
- Chẳng gì cả. Mọi chuyện sao rồi?
Wind ngồi xuống ghế. Len không nói gì, Sun gập laptop vào và báo cáo.
- Demon đang cạnh tranh với ta cả về địa bàn lẫn danh tiếng. Mặc dù Angel đã ra mặt nhưng chúng vẫn cứ phách lối làm càn.
- Ai là người đứng đầu?
Wind hỏi thì Sun ra hiệu ý không biết. Len nhìn cậu cũng gập laptop lại.
- Không chính xác lắm nhưng người đứng đầu có một kí hiệu là bông tuyết đen nền trắng.
- Tuyết đen nền trắng?
Hắn khẽ nhíu mày, bình thường người ta bông tuyết trắng nền đen nghe nó còn thấy có lí, đây thì ngược lại. Lin nhìn họ.
- Em có nghe đồn là bang chủ của Demon là một ma nữ chính cống. Không làm thì thôi mà đã làm thì khỏi bàn cãi. Nhưng cô ta thường không xuất hiện chỉ có một người con trai luôn ra mặt.
- Con trai sao? Điều tra được người đó chứ?
- Cũng không luôn, tên đó luôn đeo mặt lạ nửa mặt nên chịu thôi. Có điều bữa nọ túm được mấy tên mới gia nhập chúng có khai là Demon hiện tại đang nhắm tới một tỉ phú.
- Tỉ phú?
Hắn ngạc nhiên thì Len nói tiếp.
- Ừ, là tỉ phú, và bọn này điều tra thì biết được đó là Tăng Nhật Minh, ba của Tăng Nhật Tuệ.
- What?
Hắn thực sự bây giờ không dấu được độ ngạc nhiên nữa rồi. Vậy là họ đều chung một kết luận có khi nào Tuệ dính dáng đến vụ này vì Demon xuất hiện cùng lúc với thời điểm cô biến mất.
Biệt thự nằm trên một ngọn đồi, bóng tối bao trùm nơi đây, trong căn phòng đó, một người con gái đang nằm trên giường bỗng tay động đậy và đôi mắt đã mở ra. Đôi mắt đó nhìn xung quanh căn phòng và dừng ngay bên cạnh giường.
- Tiểu Tuyết.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook