Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh
-
Quyển 1 - Chương 37: Băng long cốt hồn, thái âm chi nữ
A Hổ có chút nhức nhối nhìn mặt hồ băng:
- Nếu thật là Băng Long Cốt Hồn, không cách nào lấy, thực sự là quá đáng tiếc.
- Công tử, bằng không ta đi về gọi người? Tuy rằng phải chia một ít lợi đi ra ngoài, nhưng cũng khá hơn là nhập bảo sơn mà về tay không a.
Yến Triệu Ca cũng nhìn chằm chằm mặt hồ, chỉ thấy phía dưới hồ băng, mơ hồ có bóng đen to lớn đang lay động, khuấy đến long trời lở đất, làm toàn bộ thung lủng sông băng này phảng phất như bị chấn động.
Sau khi suy nghĩ một lát, khoé miệng của Yến Triệu Ca đột nhiên lộ ra nụ cười:
- Có lẽ, còn có một biện pháp, có thể thử xem.
Từ trong lòng ngực lấy ra một khối thiết bài nhỏ, nhìn đồ văn cổ đại không trọn vẹn trên mặt bài, Yến Triệu Ca đem Cương khí của mình rót vào trong đó.
Đồ văn trên cái thiết bài nhỏ, nhất thời sương trắng sáng lên rực rỡ.
Trong hoàn cảnh vô cùng lạnh lẽo ở thung lũng sông băng lúc này, bạch quang so với mọi khi càng sáng sủa chói mắt, dần lộ ra ánh sáng màu băng lam.
Yến Triệu Ca thầm vận công pháp, Cương khí của bản thân, cũng bắt đầu trở nên âm hàn.
Đi tới ven hồ băng, ngồi xổm xuống, đem thiết bài nhỏ tiếp xúc với mặt băng.
Sau một khắc, phía dưới mặt hồ rung động, rồi như đột ngột dừng lại trong chớp mắt.
Kế tiếp, rất nhanh trở nên cuồng bạo, lớp băng mặt ngoài hồ nước, bắt đầu vỡ vụn ra rất nhiều.
Trên thiết bài, đột nhiên bộc phát ra một lực lượng khổng lồ, suýt nữa chấn tuột tay Yến Triệu Ca.
Ngón tay của Yến Triệu Ca tăng lực, xiếc chặc lại thiết bài.
Sau đó liền cảm giác được dường như dưới nước có hấp lực, muốn hút thiết bài vào trong nước.
Tiếng long ngâm trong hồ nước càng phát ra to rõ chói tai.
Đứng dậy, vô hình khí lưu toàn thân bắt đầu khởi động, lóe ra ánh sáng nhàn nhạt như kim loại, Cương khí hộ thể, Yến Triệu Ca bước ra từng bước, bước vào hồ băng.
Có Cương khí hộ thể, dòng nước rét lạnh trong hồ tự động tách ra, thân hình của Yến Triệu Ca chìm vào trong hồ nước.
Phía sau, A Hổ phân phó những người khác ở lại đóng giữ, hắn cũng theo sát Yến Triệu Ca vào nước.
Vào tới nước, một đường đi xuống phía dưới, Yến Triệu Ca cùng A Hổ đặt chân lên sông băng, dòng nước lạnh lẽo xung quanh hướng về thiết bài trong tay của Yến Triệu Ca hội tụ lại.
Dưới ánh sáng màu băng lam bao phủ, thiết bài dần dần khỏi phục lại hoàn chỉnh.
Trên mặt của Yến Triệu Ca lộ ra mỉm cười, sau một lúc, liền thấy một cái bóng đen thật lớn trước mắt đang lay động, đến gần bên, là một cái long vĩ cốt (xương đuôi của rồng) thật lớn.
Cùng A Hổ rơi trên long vĩ cốt, dưới chân Yến Triệu Ca vững vàng ổn định lại, thân hình theo long cốt, di động trong hồ băng.
Yến Triệu Ca đem thiết bài cầm trong tay, cắm vào đúng cái khe liên tiếp giữa hai đoạn khớp xương.
Toàn thân long cốt liền run lên, từ chính giữa xương cột sống lưng, một tia bạch quang lờ mờ bỗng sáng lên, xuyên qua mỗi đoạn long cốt.
Yến Triệu Ca vươn tay còn lại, đặt trên bạch quang ở mặt ngoài long cốt vừa mới sáng lên đó, chạm vào rét lạnh, mặc dù có Cương khí hộ thể, cũng cảm thấy lạnh thấu xương.
"Chuyển!"
Yến Triệu Ca mặc niệm trong lòng một tiếng, thôi động bí pháp, bạch quang trên long cốt liền bắt đầu giãy dụa.
Giống như bị một lực lượng lớn rút ra, bạch quang bắt đầu thoát ly long cốt.
Một bên A Hổ đã sớm có chuẩn bị, lấy ra một khối tinh ngọc (ngọc tinh chất) màu băng lam to, đưa cho Yến Triệu Ca.
Một tay của Yến Triệu Ca đè xuống long cốt, một tay cầm tinh ngọc, rất nhanh, tinh ngọc lý dần dần có bạch quang sáng lên, có tiếng long ngâm trong đó truyền ra.
Băng Long Cốt Hồn, bị rút ra không ngừng từ trong long cốt, đi qua Yến Triệu Ca, lại bị phong ấn vào trong tinh ngọc màu băng lam.
Vẻ mặt của Yến Triệu Ca như thường, chỉ là trên khuôn mặt, dần dần bị một tầng màu xanh lam che phủ, rung động không ngừng.
A Hổ thấy thế, thở phào nhẹ nhõm, biết tất cả đều thuận lợi, kế tiếp công tử gia chỉ cần tiêu hao một ít thời gian, là có Băng Long Cốt Hồn quý giá.
Nhưng vẻ mặt của Yến Triệu Ca cũng không có thả lỏng:
"Còn một người khác, ở long thủ (đầu rồng) bên kia, rút ra Băng Long Cốt Hồn?"
"Làm kinh động Băng Long Cốt Hồn dẫn phát động đất, xem ra cũng là bọn hắn?"
Yến Triệu Ca định thần nhìn lại, liền thấy so với long vĩ mà hai người bọn họ đặt chân lên, long thân cũng rất dài, thâm nhập vào trong nham thạch dưới đáy hồ, long thủ bên kia cũng có nửa đoạn long cốt, chẳng biết kéo dài đến chỗ nào.
Nhắm hai mắt lại, tinh thần của Yến Triệu Ca chìm xuống cùng tương hợp với Băng Long Cốt Hồn, trong đầu, dần dần hiện ra một cảnh tượng khác.
Một hình ảnh, bay qua và hiên lên trong đầu của Yến Triệu Ca như đèn kéo quân.
Bên trong một sơn cốc to lớn, trong một động quật sâu, gió lạnh lượn quanh, đồng dạng là thế giới hàn băng.
Dưới đáy của động quật, là một toà hàn đàm sâu không thấy đáy.
Dưới đáy của hàn đàm, đã hóa thành xương trắng, long thủ to lớn của Hàn Băng Ly Long, thì bất động, phảng phất như trầm miên.
Nước trong hàn đàm đột nhiên chấn động, thiếu nữ xinh đep mặt quần áo màu trắng đột nhiên xuất hiện ở trong hàn đàm.
Dung mạo của cô gái này không thua kém Tư Không Tinh chỗ nào, ngũ quan hoàn mỹ không tỳ vết, một đôi mắt như nai con, linh động lại nhu nhược, làm người khác không khỏi sinh lòng yêu mến.
"Đây là ấn ký ký ức của Băng Long Cốt Hồn lưu lại lúc trước, tái hiện lại chuyện đã trải qua."
Bất quá làm Yến Triệu Ca để ý là, đối phương rõ ràng là người mà mình quen biết.
Tuy rằng không có tự mình gặp nhau, nhưng Yến Triệu Ca sẽ không nhận sai.
Cô gái này tên là Mạnh Uyển, đệ tử của Đại Nhật Thánh Tông.
"Có ý tứ a..."
Con ngươi của Yến Triệu Ca hơi co rút lại.
Cách đây không lâu, một kiện Thánh binh cực kỳ cường đại, đột nhiên xuất thế ở Bát Cực Đại thế giới.
Bảo này tên là Thái Âm Quan Miện, lai lịch không rõ, nhưng uy lực tuyệt thế, phẩm cấp ở Bát Cực Đại thế giới sau Đại Phá Diệt, có thể nói cấp bậc đứng đầu.
Nhưng này kiện Thánh binh có chút quỷ dị, người bình thường cho dù là Võ Thánh, cũng không cách nào khống chế thôi động, cho dù một phần uy lực cũng không phát ra được.
Chỉ có nữ tử có Thái Âm Chi Thể, đi vào cảnh giới Tông Sư, có thể thôi động lực lượng có hạn trong nó.
Nhưng cái Thái Âm Quan Miện này thực sự quá mạnh mẽ, cho dù Thái Âm Chi Nữ cảnh giới Tông Sư thôi động, cũng có thể phát ra uy lực gần với Thánh binh, cho dù chỉ trong một thời gian ngắn.
Sau khi phát hiện ra bí mật then chốt torng đó, Bát Cực Đại thế giới liền sôi trào, các đại Thánh Địa, cũng bắt đầu vơ vét những thiếu nữ có Thái Âm Chi Thể khắp nơi nhập môn bồi dưỡng.
Chỉ là Thái Âm Chi Nữ rất là thưa thớt, huống chi còn muốn chọn người có độ tưởi phù hợp tu luyện Võ đạo để bồi dưỡng?
Bất quá, Bát Cực Đại thế giới rộng lớn nhiều người, rốt cuộc cũng tìm ra mấy người, thuộc sở hữu của các Thánh địa khác nhau.
Thái Âm Quan Miện quá mức cường đại, nữ Võ giả cảnh giới Tông Sư liền có thể phát huy lực lượng cường đại, nếu Thái Âm Chi Nữ đột phá Đại Tông Sư, vậy càng không thể tưởng tượng được.
Một nhà độc chiếm Thái Âm Quan Miện, những Thánh địa khác đều khó tiếp thu.
Nhưng lực lượng của Thái Âm Quan Miện, đối với túc địch của Bát Cực Đại thế giới, Viêm Ma tộc, có tác dụng khắc chế rất mạnh, là lực lượng mà Bát Cực Đại thế giới cần thiết.
Vì vậy, các đại Thánh Địa trãi qua hội minh sau đó quyết định, cách một đoạn thời gian, sẽ cử hành một lần Thái Âm Chi Thí, cho các Thái Âm Chi Nữ tỷ thí với nhau, người thắng được thì nắm giữ Thái Âm Quan Miện một đoạn thời gian.
Hiện nay còn chưa có xuất hiện Thái Âm Chi Nữ cảnh giới Đại Tông Sư, cho nên các nhà mới tiếp nhận Thái Âm Chi Thí, có thể bình tĩnh tiến hành.
Các đại Thánh Địa cũng hạ rất nhiều khí lực để bồi dưỡng Thái Âm Chi Nữ của nhà mình.
Mạnh Uyển, đó là Thái Âm Chi Nữ của Đại Nhật Thánh Tông.
Hoàn cảnh ở hàn đàm này đối với Thái Âm Chi Thể mà nói, là bảo địa không tệ.
Bất quá, nhìn hình ảnh ấn ký ký ức của Băng Long Cốt Hồn, Mạnh Uyển cũng không phải là vào hàn đàm tu luyện, cũng không có phát hiện Băng Long Cốt Hồn trầm miên ở đây.
Tình huống của nàng, có chút cổ quái.
Không lâu sau đó, trong hàn đàm có long thủ, đột nhiên lại rơi xuống một người, Yến Triệu Ca bình tĩnh nhìn lại, không khỏi cảm thán thật khéo a, người mới tới vẫn là người quen biết.
Xích loã thân trên, tóc tai bù xù, trên người hiện lên hỏa diễm đồ văn, rõ ràng chính là Diệp Cảnh!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook