Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
-
C4047: Quy luật của lực địa tâm
Lực Địa Tâm, đây là lần đầu tiên hắn nghe tới cụm từ này, trước mắt không người nào ở đây biết gì về kết giới này, nhưng con chim tâm thần này lại nói ra được tên, dù chỉ là thuận miệng nhắc tới trong lúc cười chê mình, nhưng Dương Bách Xuyên lại biết rất rõ kiến thức của con chim tâm thần này rộng cỡ nào, bèn mở miệng hỏi thăm.
“Nếu ngươi mở miệng cầu xin ông đây, ông sẽ nói cho ngươi biết, ha ha” Lý do chim Thần Ma bị coi thường miết cũng là do tự tìm, còn thêm cái thói chẳng biết lúc nào nên nói lúc nào không.
"Chồn con, nhổ sạch lông chim của nó xuống, ném vào sông Dung Nham"
“Chít chít.”
Lúc này, chồn con đang ngồi bên cạnh tiểu Phượng Hoàng và nghé con, vừa nghe Dương Bách Xuyên nói, nó lập tức kêu lên như đáp lời, sau đó" vụt" một cái đã nhảy tới trước mặt Dương Bách Xuyên, vung trảo cào chim Thần Ma một phát.
“Chờ đã, chờ đã, ông đây biết sợ rồi, ông đây nói cho thẳng nhóc thối nhà ngươi nghe là được chứ gì.” Chim Thần Ma nhát cáy lúc nào cũng chịu thua trước móng vuốt sắc bén của chồn con.
“Nói nhanh, ta không có đủ kiên nhẫn đâu.” Dương Bách Xuyên trầm giọng.
Chim Thần Ma mở miệng: “Có thể nói, lực Địa Tâm chính là niền tảng để hình thành đại địa của một giới cũng như duy trì tính ổn định của nó, nếu có người lợi dụng lực Địa Tâm để lập kết giới, vậy một khi mấy người cưỡng chế phá vỡ kết giới thì chẳng khác nào đang đối đầu với đại địa của một giới, đương nhiên mấy lời này có chút khoa trương, nhưng cũng chẳng phóng đại bao nhiêu cả.."
Dương Bách Xuyên nhướng mày, cắt ngang lời chim Thần Ma: “Nói trọng tâm đi.”
“Có thể im lặng nghe ông đây giải thích xong được không, con gà bệnh chết tiệt này, đừng có cắt lời ông đây nữa.” Chim Thần Ma lại bắt đầu chửi rủa hắn.
“Chít chít!” Chồn con tiếp tục nhe răng trợn mắt, quơ quào móng vuốt nhỏ của mình với chim Thần Ma.
Mà chim Thần Ma lại sợ nhất cái loại cứng đầu cứng cổ như chồn con, thế là vội vàng ngậm miệng, nghiêm túc nói tiếp: “Tìm ra quy luật của Địa Tâm, lực Địa Tâm cũng quy luật vận hành riêng của nó, nhất định phải tìm bằng được quy luật đó, kế tiếp hãy canh đúng thời khắc lực Địa Tâm thay đổi mà tấn công, cứ lặp đi lặp lại nhiều lần là sẽ phá hủy được kết giới.”
“Tìm bằng cách nào?” Dương Bách Xuyên lại hỏi.
“Dùng sức mạnh thần hồn để cảm nhận chứ sao. nữa, bình thường, khoảnh khắc âm dương giao hoà chính là lúc lực Địa Tâm yếu nhất, nếu đồn lực tấn công ngay lúc đó thì sau mỗi lần, kết giới sẽ mỏng đi một chút, lặp lại vài lăn là kiểu gì cũng phá hủy được thôi.” Chim Thần Ma nói.
Dương Bách Xuyên hỏi: “Ước chừng bao lâu?”
“Không xác định, với sức mạnh hiện tại của mấy người, ít nhất cũng phải mấy chục, có khi hơn trăm năm, hoặc là lâu hơn nữa cũng chưa biết chừng, ha ha ha.” Chim Thần Ma bật cười khoái trá, trông đến là nham hiểm.
“Lâu quá, có cách nào khác không? Hay là chúng ta thử tìm cách vượt sông Dung Nham xem sao?” Dương Bách Xuyên hỏi.
Chim Thần Ma phá lên cười với giọng giễu cợt: “Một con gà bệnh như ngươi mà cũng biết ảo tưởng, ghê ha, nơi này cách mặt đất tận ba mươi nghìn dặm, tức đã chạm đến phần lõi rồi đấy, ngươi nghĩ dung nham oả đây chỉ là dung nham bình thường hay gì, nói thật tới cả Đại La Kim Tiên cũng chẳng dám nhảy vào dòng dung nham ở Địa Tâm đâu, mà nếu thích thì cứ thử đi?”
Dương Bách Xuyên lập tức cứng họng, nhưng hiện tại thật sự tìm không ra cách khác, chỉ đành làm theo những gì chim Thần Ma nói, tìm kiếm quy luật vận hành của lực Địa Tâm, sau đó chớp lấy khoảnh khắc âm dương giao hoà mà phát động tấn công, đánh vỡ kết giới.
Trong số những người có mặt ở đây, thần hồn của hắn là mạnh nhất, thế nên hắn xung phong bước tới rước kết giới, nhắm mắt, tập trung cảm nhận.
Sau vài ngày quan sát tỉ mỉ, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng phát hiện quả thật lực Địa Tâm có quy luật vận hành của riêng mình, cứ tầm mười ngày sẽ xuất hiện một lần dao động cực nhỏ, thời gian cũng rất ngắn, nhưng với hẳn mà nói, thế là đủ rồi.
Lần quan sát thứ hai cách lăn đầu khoảng hai mươi ngày.
Sau đó, chỉ trong một giây, Dương Bách Xuyên chợt mờ bừng mắt, trầm giọng hạ lệnh: “Tung chiêu.”
Ba nghìn thuộc hạ đồng thời tấn công.
"Rầm rầm rầm..”
Các site khác đang và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà.. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé
Sau một đợt tấn công mãnh liệt, Dương Bách Xuyên phát hiện đúng là kết giới có mỏng hơn đôi chút, dù không quá rõ ràng, nhưng chứng tỏ vẫn có hiệu quả.
Cứ theo đà này thì có lẽ lời chim Thần Ma nói sẽ trở thành sự thật, một ngày nào đó kết giới Địa Tâm sẽ không chịu nổi nữa mà sụp đổ dưới tay họ, vấn đề là cách này tốn quá nhiều thời gian.
Trước mắt cũng chẳng còn cách nào, nên dù có tốn thời gian cũng phải thử xem sao thôi.
“Tấn công!"
“Ầm..."
***
“Tấn công!"
“Ầm ầm ầm..."
Cứ thế, sáu mươi năm nữa lại trôi qua, cứ mỗi mười ngày Dương Bách Xuyên lại ra lệnh tấn công kết giới Địa Tám một lần, và họ đã kiên trì như vậy suốt sáu mươi năm ròng rã.
Bấy giờ, đám Dương Bách Xuyên và Tử Hoàng phát hiện kết giới yếu đi thấy rõ, không còn mạnh như trước nữa.
Tiếp tục...
Lại qua thêm ba mươi năm, cuối cùng...
“Tấn công!"
"Ầm..."
"Vỡ rồi."
"Cuối cùng cũng phá được.”
“Kết giới biến mất rồi!"
Tất cả mọi người đồng thanh hoan hô.
“Phù..."
Dương Bách Xuyên cũng thở phào một hơi, nhìn toà cung điện đen như tro tàn ở bên kia bờ sông Dung Nham, hẳn thoáng hạ giọng, nói: "Đi thôi”
Kế tiếp, hắn nhấc chân, làm người đầu tiên bước lên con đường đá nối với bờ bên kia. Tuy con đường đá này kéo dài sang tận bờ đối diện, nhưng khi đi bên trên lại chẳng hề thấy nóng, cứ thế họ thuận lợi vượt qua sông Dung Nham, tới trước tòa cung điện khổng lồ kia.
Chẳng biết đây là cung điện của ai, vì bên trên không có bất cứ ký hiệu hay chữ viết gì, nhưng lại khiến họ cảm thấy áp lực nặng tựa núi.
Hơn nữa còn toả ra mùi yêu khí và ma khí dày đặc, không gì sánh nổi.
“Nếu ngươi mở miệng cầu xin ông đây, ông sẽ nói cho ngươi biết, ha ha” Lý do chim Thần Ma bị coi thường miết cũng là do tự tìm, còn thêm cái thói chẳng biết lúc nào nên nói lúc nào không.
"Chồn con, nhổ sạch lông chim của nó xuống, ném vào sông Dung Nham"
“Chít chít.”
Lúc này, chồn con đang ngồi bên cạnh tiểu Phượng Hoàng và nghé con, vừa nghe Dương Bách Xuyên nói, nó lập tức kêu lên như đáp lời, sau đó" vụt" một cái đã nhảy tới trước mặt Dương Bách Xuyên, vung trảo cào chim Thần Ma một phát.
“Chờ đã, chờ đã, ông đây biết sợ rồi, ông đây nói cho thẳng nhóc thối nhà ngươi nghe là được chứ gì.” Chim Thần Ma nhát cáy lúc nào cũng chịu thua trước móng vuốt sắc bén của chồn con.
“Nói nhanh, ta không có đủ kiên nhẫn đâu.” Dương Bách Xuyên trầm giọng.
Chim Thần Ma mở miệng: “Có thể nói, lực Địa Tâm chính là niền tảng để hình thành đại địa của một giới cũng như duy trì tính ổn định của nó, nếu có người lợi dụng lực Địa Tâm để lập kết giới, vậy một khi mấy người cưỡng chế phá vỡ kết giới thì chẳng khác nào đang đối đầu với đại địa của một giới, đương nhiên mấy lời này có chút khoa trương, nhưng cũng chẳng phóng đại bao nhiêu cả.."
Dương Bách Xuyên nhướng mày, cắt ngang lời chim Thần Ma: “Nói trọng tâm đi.”
“Có thể im lặng nghe ông đây giải thích xong được không, con gà bệnh chết tiệt này, đừng có cắt lời ông đây nữa.” Chim Thần Ma lại bắt đầu chửi rủa hắn.
“Chít chít!” Chồn con tiếp tục nhe răng trợn mắt, quơ quào móng vuốt nhỏ của mình với chim Thần Ma.
Mà chim Thần Ma lại sợ nhất cái loại cứng đầu cứng cổ như chồn con, thế là vội vàng ngậm miệng, nghiêm túc nói tiếp: “Tìm ra quy luật của Địa Tâm, lực Địa Tâm cũng quy luật vận hành riêng của nó, nhất định phải tìm bằng được quy luật đó, kế tiếp hãy canh đúng thời khắc lực Địa Tâm thay đổi mà tấn công, cứ lặp đi lặp lại nhiều lần là sẽ phá hủy được kết giới.”
“Tìm bằng cách nào?” Dương Bách Xuyên lại hỏi.
“Dùng sức mạnh thần hồn để cảm nhận chứ sao. nữa, bình thường, khoảnh khắc âm dương giao hoà chính là lúc lực Địa Tâm yếu nhất, nếu đồn lực tấn công ngay lúc đó thì sau mỗi lần, kết giới sẽ mỏng đi một chút, lặp lại vài lăn là kiểu gì cũng phá hủy được thôi.” Chim Thần Ma nói.
Dương Bách Xuyên hỏi: “Ước chừng bao lâu?”
“Không xác định, với sức mạnh hiện tại của mấy người, ít nhất cũng phải mấy chục, có khi hơn trăm năm, hoặc là lâu hơn nữa cũng chưa biết chừng, ha ha ha.” Chim Thần Ma bật cười khoái trá, trông đến là nham hiểm.
“Lâu quá, có cách nào khác không? Hay là chúng ta thử tìm cách vượt sông Dung Nham xem sao?” Dương Bách Xuyên hỏi.
Chim Thần Ma phá lên cười với giọng giễu cợt: “Một con gà bệnh như ngươi mà cũng biết ảo tưởng, ghê ha, nơi này cách mặt đất tận ba mươi nghìn dặm, tức đã chạm đến phần lõi rồi đấy, ngươi nghĩ dung nham oả đây chỉ là dung nham bình thường hay gì, nói thật tới cả Đại La Kim Tiên cũng chẳng dám nhảy vào dòng dung nham ở Địa Tâm đâu, mà nếu thích thì cứ thử đi?”
Dương Bách Xuyên lập tức cứng họng, nhưng hiện tại thật sự tìm không ra cách khác, chỉ đành làm theo những gì chim Thần Ma nói, tìm kiếm quy luật vận hành của lực Địa Tâm, sau đó chớp lấy khoảnh khắc âm dương giao hoà mà phát động tấn công, đánh vỡ kết giới.
Trong số những người có mặt ở đây, thần hồn của hắn là mạnh nhất, thế nên hắn xung phong bước tới rước kết giới, nhắm mắt, tập trung cảm nhận.
Sau vài ngày quan sát tỉ mỉ, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng phát hiện quả thật lực Địa Tâm có quy luật vận hành của riêng mình, cứ tầm mười ngày sẽ xuất hiện một lần dao động cực nhỏ, thời gian cũng rất ngắn, nhưng với hẳn mà nói, thế là đủ rồi.
Lần quan sát thứ hai cách lăn đầu khoảng hai mươi ngày.
Sau đó, chỉ trong một giây, Dương Bách Xuyên chợt mờ bừng mắt, trầm giọng hạ lệnh: “Tung chiêu.”
Ba nghìn thuộc hạ đồng thời tấn công.
"Rầm rầm rầm..”
Các site khác đang và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà.. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé
Sau một đợt tấn công mãnh liệt, Dương Bách Xuyên phát hiện đúng là kết giới có mỏng hơn đôi chút, dù không quá rõ ràng, nhưng chứng tỏ vẫn có hiệu quả.
Cứ theo đà này thì có lẽ lời chim Thần Ma nói sẽ trở thành sự thật, một ngày nào đó kết giới Địa Tâm sẽ không chịu nổi nữa mà sụp đổ dưới tay họ, vấn đề là cách này tốn quá nhiều thời gian.
Trước mắt cũng chẳng còn cách nào, nên dù có tốn thời gian cũng phải thử xem sao thôi.
“Tấn công!"
“Ầm..."
***
“Tấn công!"
“Ầm ầm ầm..."
Cứ thế, sáu mươi năm nữa lại trôi qua, cứ mỗi mười ngày Dương Bách Xuyên lại ra lệnh tấn công kết giới Địa Tám một lần, và họ đã kiên trì như vậy suốt sáu mươi năm ròng rã.
Bấy giờ, đám Dương Bách Xuyên và Tử Hoàng phát hiện kết giới yếu đi thấy rõ, không còn mạnh như trước nữa.
Tiếp tục...
Lại qua thêm ba mươi năm, cuối cùng...
“Tấn công!"
"Ầm..."
"Vỡ rồi."
"Cuối cùng cũng phá được.”
“Kết giới biến mất rồi!"
Tất cả mọi người đồng thanh hoan hô.
“Phù..."
Dương Bách Xuyên cũng thở phào một hơi, nhìn toà cung điện đen như tro tàn ở bên kia bờ sông Dung Nham, hẳn thoáng hạ giọng, nói: "Đi thôi”
Kế tiếp, hắn nhấc chân, làm người đầu tiên bước lên con đường đá nối với bờ bên kia. Tuy con đường đá này kéo dài sang tận bờ đối diện, nhưng khi đi bên trên lại chẳng hề thấy nóng, cứ thế họ thuận lợi vượt qua sông Dung Nham, tới trước tòa cung điện khổng lồ kia.
Chẳng biết đây là cung điện của ai, vì bên trên không có bất cứ ký hiệu hay chữ viết gì, nhưng lại khiến họ cảm thấy áp lực nặng tựa núi.
Hơn nữa còn toả ra mùi yêu khí và ma khí dày đặc, không gì sánh nổi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook