Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!
-
Chương 49: Một trong những cô nương xinh đẹp nhất
Editor: Tiểu Ly Ly.
Thiên Âm vội vàng nói: "Sư phụ, chỉ là con cảm thấy cho dù sinh tồn ở Nhân giới hay Tiên giới, đều phải có bản lãnh bảo vệ, mới có thể không để cho người mình quan tâm lo lắng, người mình yêu mến bị thương. Trong lòng con không có chuyện gì không bỏ được, cũng không có chuyện không hiểu, sư phụ dạy, lúc nào đồ nhi cũng ghi nhớ, nhất định sẽ không để cho lòng bị u mê, quấy rối tu hành."
Trọng Hoa kinh ngạc nhìn nàng, vui vẻ cười: "Ngươi nghĩ như vậy, vi sư an tâm."
"Huyền Tề tìm ngươi mấy lần, nếu như ngươi muốn gặp hắn, thì đi đi. Hôm nay ngươi không cần tiếp tục đi theo bên cạnh ta, ngươi đã trưởng thành, cũng nên có nhiều đồng bạn." dienDanLeQuyDon.com
"Sư phụ thì sao, người có đồng bạn sao?"
"...... Đi đi." Trọng Hoa thu mắt, giấu hết mọi chuyện. Xoay người đi đến điện Tử Thần. Thân hình cô đơn, mặc dù có ánh sáng rực rỡ, nhưng lại lộ ra dáng vẻ mãi mãi cô độc.
Thiên Âm không khỏi muốn khóc.
****
"Hình dáng vài phần lịch lãm ngươi cũng không muốn? Xem xem ngươi mặc quần áo này, có chỗ nào giống với tiên nhân?"
Thiên Âm dừng ở bên ngoài điện Chấp Pháp, xa xa liền nghe Huyền Lam trưởng lão dùng giọng điệu "sư tử rống” trăm năm không đổi, dạy dỗ giáo huấn đồ nhi không nên thân Huyền Tề.
Tại sao mỗi lần thấy Huyền Tề, hắn đều như vậy, bị gia gia của chính mình hắng giọng giáo huấn?
Thiên Âm cười thầm một tiếng, rón rén đến gần.
"Ta nói gia gia, có phải là tiên nhân hay không, không phải chỉ nhìn dáng vẻ bên ngoài, dienDanLeQuyDon.com, ngươi xem Nhân giới có bao nhiêu nam nữ trang điểm xinh đẹp thanh tú, người có thể dựa vào hình dáng liền nhìn ra thân phận của họ sao?"
Trong điện truyền đến âm thanh lười biếng của Huyền Tề: "Ngài sống mấy ngàn năm rồi, làm sao lại nhìn không hiểu những việc vô căn cứ này? Bản chất, mới là quan trọng nhất!"
Cùng lúc này, Thiên Âm bước vào cửa điện, bên kia Huyền Lam tức giận đến mặt đỏ bừng muốn động thủ.
Thiên Âm vội xông tới, bàn tay vuốt lưng Huyền Lam giúp hắn thông khí, nhưng sức lực kia, thiếu chút đã làm xương cốt già của Huyền Lam đập vỡ: "Trưởng lão gia gia, xin người bớt giận, Huyền Tề ca ca hắn chính là một kẻ bất tài thối nát, người đừng vì một người như vậy mà chọc tức thân thể? dienDanLeQuyDon.com. Con sẽ kéo hắn đi ra ngoài, hung hăng giúp người dạy dỗ một trận!"
"......" Huyền Lam vẫn sợ sức lực trên tay nàng, tinh thần vừa hồi phục, trong điện chỉ còn mình hắn, tang thương vô hạn!
Một hơi chạy thật xa, Thiên Âm lôi kéo Huyền Tề dừng lại.
Huyền Tề hứng thú nhìn nàng hồi lâu, đột nhiên ôm bụng cười lăn lộn đứng lên: "Thiên Thiên a Thiên Thiên, cả tiên môn không người nào có sức lực bằng muội. Muội xem, lúc nhỏ chỉ một cái tát đã đánh bay gia gia ta, mới vừa rồi nếu không phải tay của muội khống chế sức lực thì cục xương già kia cũng phải nát rồi."
Thiên Âm liếc hắn một cái: "Còn không phải tại huynh, muội đây là tốt bụng cứu huynh, sợ huynh bị trưởng lão gia gia ném xuống núi lần nữa! Lại nói trưởng lão gia gia thân thể cường tráng, sức lực muội yếu ớt, sức của mấy bàn tay làm sao so với Ngài ấy được."
Trong đáy lòng thầm nghĩ, ngày trước đó là Thiên Tuyết vỗ, nàng cũng chỉ coi là đồng phạm mà thôi.....
Huyền Tề sờ lên cái cằm đầy râu, nhìn nàng chằm chằm, cho đến khi thấy nàng hoảng hốt.
"Huynh...Huynh nhìn muội như vậy làm gì?"
"Ừ, sáu năm không thấy, Thiên Thiên cũng trở thành đại cô nương xinh đẹp."
Trong giây lát, Thiên Âm đến gần: "Ah, thật sao? Huynh cảm thấy dáng vẻ của muội đẹp mắt?" dienDanLeQuyDon.com
Huyền Tề sững sờ, nhìn đôi mắt trong suốt của nàng, trong lòng không hiểu run sợ một hồi, ngay cả nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp: "Là…là…đương nhiên….muội xinh đẹp nhất trong những cô nương ta đã gặp."
Thiên Âm ngạc nhiên nói: "Muội xinh đẹp, mặt của huynh đỏ cái gì? Đúng rồi, muội nghe sư phụ nói huynh tìm muội mấy lần, có phải là có chuyện gì không?"
Thiên Âm vội vàng nói: "Sư phụ, chỉ là con cảm thấy cho dù sinh tồn ở Nhân giới hay Tiên giới, đều phải có bản lãnh bảo vệ, mới có thể không để cho người mình quan tâm lo lắng, người mình yêu mến bị thương. Trong lòng con không có chuyện gì không bỏ được, cũng không có chuyện không hiểu, sư phụ dạy, lúc nào đồ nhi cũng ghi nhớ, nhất định sẽ không để cho lòng bị u mê, quấy rối tu hành."
Trọng Hoa kinh ngạc nhìn nàng, vui vẻ cười: "Ngươi nghĩ như vậy, vi sư an tâm."
"Huyền Tề tìm ngươi mấy lần, nếu như ngươi muốn gặp hắn, thì đi đi. Hôm nay ngươi không cần tiếp tục đi theo bên cạnh ta, ngươi đã trưởng thành, cũng nên có nhiều đồng bạn." dienDanLeQuyDon.com
"Sư phụ thì sao, người có đồng bạn sao?"
"...... Đi đi." Trọng Hoa thu mắt, giấu hết mọi chuyện. Xoay người đi đến điện Tử Thần. Thân hình cô đơn, mặc dù có ánh sáng rực rỡ, nhưng lại lộ ra dáng vẻ mãi mãi cô độc.
Thiên Âm không khỏi muốn khóc.
****
"Hình dáng vài phần lịch lãm ngươi cũng không muốn? Xem xem ngươi mặc quần áo này, có chỗ nào giống với tiên nhân?"
Thiên Âm dừng ở bên ngoài điện Chấp Pháp, xa xa liền nghe Huyền Lam trưởng lão dùng giọng điệu "sư tử rống” trăm năm không đổi, dạy dỗ giáo huấn đồ nhi không nên thân Huyền Tề.
Tại sao mỗi lần thấy Huyền Tề, hắn đều như vậy, bị gia gia của chính mình hắng giọng giáo huấn?
Thiên Âm cười thầm một tiếng, rón rén đến gần.
"Ta nói gia gia, có phải là tiên nhân hay không, không phải chỉ nhìn dáng vẻ bên ngoài, dienDanLeQuyDon.com, ngươi xem Nhân giới có bao nhiêu nam nữ trang điểm xinh đẹp thanh tú, người có thể dựa vào hình dáng liền nhìn ra thân phận của họ sao?"
Trong điện truyền đến âm thanh lười biếng của Huyền Tề: "Ngài sống mấy ngàn năm rồi, làm sao lại nhìn không hiểu những việc vô căn cứ này? Bản chất, mới là quan trọng nhất!"
Cùng lúc này, Thiên Âm bước vào cửa điện, bên kia Huyền Lam tức giận đến mặt đỏ bừng muốn động thủ.
Thiên Âm vội xông tới, bàn tay vuốt lưng Huyền Lam giúp hắn thông khí, nhưng sức lực kia, thiếu chút đã làm xương cốt già của Huyền Lam đập vỡ: "Trưởng lão gia gia, xin người bớt giận, Huyền Tề ca ca hắn chính là một kẻ bất tài thối nát, người đừng vì một người như vậy mà chọc tức thân thể? dienDanLeQuyDon.com. Con sẽ kéo hắn đi ra ngoài, hung hăng giúp người dạy dỗ một trận!"
"......" Huyền Lam vẫn sợ sức lực trên tay nàng, tinh thần vừa hồi phục, trong điện chỉ còn mình hắn, tang thương vô hạn!
Một hơi chạy thật xa, Thiên Âm lôi kéo Huyền Tề dừng lại.
Huyền Tề hứng thú nhìn nàng hồi lâu, đột nhiên ôm bụng cười lăn lộn đứng lên: "Thiên Thiên a Thiên Thiên, cả tiên môn không người nào có sức lực bằng muội. Muội xem, lúc nhỏ chỉ một cái tát đã đánh bay gia gia ta, mới vừa rồi nếu không phải tay của muội khống chế sức lực thì cục xương già kia cũng phải nát rồi."
Thiên Âm liếc hắn một cái: "Còn không phải tại huynh, muội đây là tốt bụng cứu huynh, sợ huynh bị trưởng lão gia gia ném xuống núi lần nữa! Lại nói trưởng lão gia gia thân thể cường tráng, sức lực muội yếu ớt, sức của mấy bàn tay làm sao so với Ngài ấy được."
Trong đáy lòng thầm nghĩ, ngày trước đó là Thiên Tuyết vỗ, nàng cũng chỉ coi là đồng phạm mà thôi.....
Huyền Tề sờ lên cái cằm đầy râu, nhìn nàng chằm chằm, cho đến khi thấy nàng hoảng hốt.
"Huynh...Huynh nhìn muội như vậy làm gì?"
"Ừ, sáu năm không thấy, Thiên Thiên cũng trở thành đại cô nương xinh đẹp."
Trong giây lát, Thiên Âm đến gần: "Ah, thật sao? Huynh cảm thấy dáng vẻ của muội đẹp mắt?" dienDanLeQuyDon.com
Huyền Tề sững sờ, nhìn đôi mắt trong suốt của nàng, trong lòng không hiểu run sợ một hồi, ngay cả nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp: "Là…là…đương nhiên….muội xinh đẹp nhất trong những cô nương ta đã gặp."
Thiên Âm ngạc nhiên nói: "Muội xinh đẹp, mặt của huynh đỏ cái gì? Đúng rồi, muội nghe sư phụ nói huynh tìm muội mấy lần, có phải là có chuyện gì không?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook