Sứ Mệnh Phù Thủy
-
7: Trút Giận
Melanie nhìn người đàn ông trước mặt, gương mặt tuyệt đẹp mái tóc nâu với đôi mắt đen.
Anh ta là gã đàn ông lâu nhất của Melanie, tên là Rine.
Mà cái tên này đúng kiểu biết bóp chặt lấy trái tim của đàn bà.
Melanie lúc trước rất thích hẹn hò, không có đàn ông thì không chịu được, nhưng lại chịu vì người này mà mỗi tháng gặp một lần, có khi hơn nữa.
Đúng là vì tình yêu mà có thể thay đổi.
- Lần này đi bao lâu?
Melanie lắc lắc ly rượu nói.
Rine nhún vai, anh vuốt má cô.
- Tạm thời ở bên em!
Melanie cười nhạo một tiếng rồi uống ngụm rượu.
Nói thì vậy chứ hai người vẫn chưa chính thức hẹn hò, chỉ có mối quan hệ mập mờ.
Bỗng nhiên Rine cảm nhận được gì đó, anh quay sang cười với cô.
- Anh đi mua thứ này cho em! Đợi anh nhé, về ngay.
Vừa quay lưng, Rine nhảy cửa sổ rời đi.
Melanie nhếch mép, tên này cửa chính không thèm đi à? Cứ thích trèo cửa sổ.
Vừa rủa xong thì đột nhiên cửa quán mở cái rầm làm Melanie và David hết cả hồn.
Felix bế Ciana chạy vào bên trong với vẻ mặt hoảng hốt.
- Hết giờ chữa rồi!
Melanie khó chịu nói sau đó cô mở to mắt nhìn kỹ vào người con gái.
- Ciana cháu làm sao vậy?
Felix đặt cô ngồi xuống ghế, ngạc nhiên hỏi.
- Chị biết cô ấy à?
Melanie giương đôi mắt lạnh lẽo nhìn vào Felix, nếu ánh mắt có thể giết được thì Felix sẽ không toàn thây rồi.
Thuộc hạ bên cạnh rút kiếm chỉa vào, nhưng Melanie nhếch mép.
- Dính vào các người chả có gì tốt đẹp! David!
David vội vã đi tới muốn bế nhưng Felix lại ngăn cản, anh bế thốc cô lên rồi nhìn Melanie.
- Tôi làm được!
Melanie không dám chậm trễ lập tức dẫn đường đi vào bên trong.
Cô đưa hai tay ra khiến cánh cửa mở rầm rồi đóng lại.
Bên trong là một gian phòng rộng có giường và các dược liệu dụng cụ cấp thiết.
Ciana được đặt lên giường, Melanie nhanh chóng đưa hai tay rà khắp người.
- Cái quái gì vậy?
Cô nhíu mày suy nghĩ, chưa bao giờ gặp loại độc này bao giờ?Felix hiểu ý liền nói.
- Nhìn giống như dơi nhưng hai tay là móng vuốt cứng, điểm yếu là cuống họng.
Melanie suy nghĩ một hồi rồi đưa tay, một cuốn sách cổ bay đến, không ngừng lật lật, sau đó dừng lại một trang.
Quyển sách đưa tới trước mặt anh, anh nhìn vào rồi nói tiếp.
- Không có tai nhọn như thế.
- Thế thì là loại dơi đột biến rồi, hèn gì độc tố cũng lên tầm mới.
- Có nguy hiểm không?
Felix lo lắng hỏii.
Melanie không trả lời, dụng cụ đằng sau nhanh chóng làm việc, lò được đốt lên nấu nước thuốc tự động được xắt gọn.
Melanie nhắm mắt lại đưa hai tay đặt trên bụng một lần nữa, kiểm định rõ ràng rồi mới thu lại.
Cô nhanh chóng lấy khăn ấm lau sạch vết máu lộ ra một khoảng chém khá lớn.
Cô cầm máu rồi bắt đầu rửa độc từ bên trong.
Felix nhìn toàn bộ quá trình, anh chớp mắt như không tin.
Y thuật của Melanie khá cao, nhưng bây giờ anh mới thấy, cô ấy chỉ đưa đưa bên ngòai nhưng vết thương đang được khâu từ bên trong.
- Này cho khỏi để lại sẹo! Ciana là tộc trưởng tương lai, cũng là cháu gái xinh đẹp nhất của tôi! Nếu nó có mệnh hệ gì, dù là quốc vương tôi cũng không tha!
Felix hơi tức giận nhưng anh cũng không muốn nói gì.
- Đáng lý tôi không nền đồng ý cho nó đến đây!
Vừa nói xong vết thương cũng đã được khâu.
Melanie đưa tay một bát thuốc đưa đến trên tay cô, cô thổi nhẹ rồi đổ từ từ lên miệng vết thương, miệng không ngừng niệm chú, vết thương cứ thế thu nhỏ thu nhỏ.
Sau 30 phút đồng hồ rốt cuộc cũng xong.
Melanie mặc cho các dụng cụ tự thu dọn ngăn nắp, cô quay sang nhìn Felix, lúc này cô thấy hơi giống một người.
Nhưng điều đó bị cô vứt ngay sau đầu, cô đưa tay chỉ ra phía cửa ý kêu mời anh ra ngoài.
Felix cũng đi ra ngoài, anh cảm thán tay nghề của Melanie.
- Tay nghề của cô tốt như thế, sao không vào hoàng cung làm việc, tiền lương sẽ nhiều hơn số tiền lời bán rượu!
Melanie chống một tay ngay hông.
- Thay vì vào làm thì tôi thích bòn tiền của đám quý tộc các người hơn thôi! Tôi không hợp khuôn khổ!
Felix nhếch mép sau đó rời đi, đám thuộc hạ cũng rời đi ngay sau đó.
Rine nhìn đoàn người rời đi, lúc này anh cũng đi vào.
Gương mặt anh nở nụ cười như thường ngày.
- Anh mua đồ ăn cho em!
Melanie hơi nheo mắt, cô đùa.
- Thưa quý ông, tôi nghĩ ngài sẽ mua cho tôi bó hơn lớn lớn đó?
Rine nhún vai rồi đặt đồ ăn lên bàn.
- Cháu em bị thương sao?
- Đúng rồi! Mới tới một tháng đã bị thương đầy mình, haizzz...
Melanie thở dài nói.
Rine gật gật đầu.
- Giống em mà! Nổi loạn!
- Nhưng em không muốn! Em có thể nổi loạn hay quậy phá tùy thích, nguy hiểm cũng chả sao! Nhưng Ciana tương lai kế nghiệp cha nó! Không thể để con bé có chuyện gì!
Rine nhìn thấy gương mặt nghiêm túc đấy của Melanie thì rất ngạc nhiên.
- Ciana là giới hạn của em!
Melanie nói thêm, con bé là tất cả của anh chị cô, cũng là đứa cháu mà cô hết mực yêu thương, cô không muốn Ciana xảy ra một việc gì cả, cả tộc phù thủy cũng thế.
- Vậy anh thì sao?
Rine nắm lấy tay cô siết chặt, cô nhìn vào mắt anh.
- Anh không phải là giới hạn của em sao?
- Rine...
- Sao không đồng ý chính thức với anh?
Rine nghiêm túc nói.
Melanie cười nhẹ.
- Chúng ta như vầy sẽ tốt hơn anh à....
Rine cũng cười, đúng là buồn thật theo đuổi cô từ khi cô 17 tuổi đặt chân đến thành phố học hành.
Nhìn thấy cô nông nỗi đến trưởng thành, cũng chứng kiến cô yêu đương điên cuồng với người khác.
Nhưng với anh thì cô chọn khoảng cách, tuy cả hai vẫn đang mập mờ, lên giường với nhau.
Nhưng Melanie vẫn không muốn chính thức với anh.
Cô có lý tưởng của mình, có nỗi niềm của mình.
Sau sự việc đó, Felix được thêm một chiến tích mới, cả Ciana cũng thế, nhưng nọc độc của con dơi đột biến này quá mạnh, phải mất 3 tuần ở nhà Melanie dưỡng thương.
Mãi đến hôm nay Ciana mới có thể đi học bình thường.
Cô chán ngấy khi ở nhà nghe Melanie càm ràm haizzz dì cô mới có 30 mấy tuổi đã như bà già rồi, thật tội nghiệp.
Cô vẫn đến trường như thường lệ, đột nhiên một gương mặt đập vào mắt cô.
Là anh chàng phát tờ rơi cho cô.
Cô nhìn lên bảng hiệu là tiệm cà phê Zane.
Anh chàng ấy đúng là đẹp thật, dịu dàng nữa, lúc nào cũng nở nụ cười trên môi rất dễ làm trái tim thiếu nữ rung động.
Felix đưa tay cho xe ngựa dừng lại, anh bước xuống đi đến gần Ciana, nhưng cô vẫn không phát hiện ra anh, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào anh chàng quán cà phê bên kia đường.
Felix tằng hắng giọng khiến Ciana giật mình.
Cô quay sang nhìn anh.
- Hoàng tử?
- Em không lên lớp à?
Ciana hơi ngại sau đó gật đầu, thế là cô cùng anh đi bộ đến trường.
- Vết thương em ổn chưa?
- Dạ rồi! Nọc độc này mạnh quá làm em mất biết bao nhiêu bài.
Bỏ lỡ cả kì thi vừa rồi!
Felix bảo không sao, có thể được thi lại với lại bỏ kì thi vì thành tích ở ngòai vẫn được, với năng lực của cô thì mấy chốc sẽ qua thôi.
Nếu cô chọn thi lại thì...!chắc thi với em gái của anh đấy.
Nó vẫn chưa qua được môn của cô Aquaria.
Nghĩ đến đấy anh có chút rầu, bữa trước Vera có nhờ anh dạy hộ, anh cứ nghĩ bản thân sống 21 năm nay chưa bao giờ gắt gỏng với em gái, nhưng sai lầm rồi...!anh không có kiên nhẫn.
Ciana chọn thi nên hôm nay được tổ chức thi cùng với những người chưa qua môn.
Aquaria nghiêm túc nên gương mặt cô ấy lạnh lẽo đáng sợ.
Ciana cũng có chút hoảng sợ, nhưng người bên cạnh cô thì căng thẳng đến mức sắp khóc_công chúa Vera.
- Vera Ciana! Lên đi!
Mọi người đều nhìn cả hai bước lên, ai cũng cười cười, một đứa bất tài với một đứa đáng ghét.
- Công chúa ơi...!cố lên, cậu làm được mà~ Sau 3 lần thi không lẽ không được!
Một giọng vang lên đầy châm chọc, sau đó là những tiếng cười.
- Im lặng đi!
Aquaria nhìn thành tích rồi nhấp một ngụm trà.
Cô có chút mong chờ vào Ciana.
Phần thi đầu là tạo khiên, lần lượt dị vật sẽ bay đến, học viên phải nhanh chóng tạo khiên để chóng đỡ, 4/5 sẽ qua môn.
Tiếp theo là việc dịch chuyển, trong thời gian 1 phút phải dịch chuyển đến 3 địa điểm đã đánh dấu, khoảng cách khá xa.
- Sẵn sàng chưa! Riêng Vera...!em phải làm cho tốt đó!
Vera cúi đầu, cô xoắn tay lại tự niệm chú rằng bản thân làm tốt.
Hai chữ bắt đầu vang lên sau đó là một quả cầu nước bay đến.
Ciana nhẹ nhàng đưa tay phải ra tạo một giáp màu tím, Vera cũng chậc vậc tạo ra lớp khiên trắng trắng yếu ớt.
Tiếp đến là liên tiếp 2 thứ, Ciana đưa hai tay ra chặn, Vera không kịp liền bị ướt một bên.
Tiếp đến là liên tiếp 3 quả cầu nước to bay tới tốc độ khá nhanh, Ciana tập trung toàn lực tạo liên tiếp ba giáp thành công vượt qua.
Nhưng lúc này...!Vera đã bị ước sũng run cầm cầm, ánh mắt cô hoảng sợ và xấu hổ khiến vai cô ấy run lên cầm cập.
Ciana quay sang nhìn cô ấy, mọi ánh mắt đều nhìn đa phần là giễu cợt, đám người chết tiệt này, sao có thể sống hai mặt như thế chứ? Ngoài mặt nịnh hót đằng sau thì châm chọt.
Ciana nắm chặt tay lại sau đó tập trung toàn lực thực hiện tiếp bài thi.
- Nhìn như con chuột lột ấy, chuột lột màu hồng haha...
- Ôi trời ơi...!nhìn sắp khóc rồi kìa!
- Cậu muốn bị chém đầu hả? Người ta là công chúa đó!
- Haha...!ba tớ nói cậu ta chả được hoàng hậu coi trọng đâu, chắc cũng chỉ là thứ thịt thừa thãi haha..
Vera vì rớt môn đấy cũng không tư cách thi tiếp đành đứng qua một bên.
Ciana nắm chặt hai tay sau đó dịch chuyển tới địa điểm như đã định với tốc độ khá nhanh, tới bước thứ ba đáng lý phải quay về đích đến là Aquaria nhưng không,cô nắm chặt tay dùng hết lực dịch đến tận đám người đang cười nhạo, từ trên đáp thẳng lên người con nhỏ đầu đàn, cô ta bị hất ngã khỏi ghế đầy ngỡ ngàng.
Vera mở to mắt nhìn Ciana.
Con nhỏ đầu đàn tức điên đứng dậy nhưng đầu gối bị thương khiến ả khá chật vật.
- Mày cố ý?
- Xin lỗi...!là em không kiểm soát được! Em rớt rồi...
Ciana nhìn ả ta sau đó kiêu ngạo bước xuống ghế.
Aquaria lén mỉm cười nhưng rất nhanh lại bình thường.
- Cả hai em đều rớt! Về học tập lại cho tôi! Còn nữa...!thi thố mà nói chuyện ồn ào! Các cô cậu làm như đã giỏi lắm sao? Mỗi người cũng ít nhất 2 lần thi lại, đáng để cười nói à?
Đám người đó cúi đầu không dám hó hé.
Vera nhìn Ciana đầy cảm kích lẫn ngưỡng mộ, lúc rời đi cô lon ton chạy theo Ciana.
- Này cậu có khả năng qua mà...!sao lại làm như vậy!
- Lỡ tay!
- Cậu giúp tôi đúng chứ? Cậu giúp tôi xả giận mà!
Ciana nhún vai, sao cũng được cô không quan tâm lắm, cô chỉ làm theo những gì trái tim nói.
Cô không thích bọn chúng vậy thôi.
Vera níu tay Ciana lại, ánh mắt cô ươn ướt đầy cảm kích.
- Ngoài anh trai ra thì cậu chính là người đầu tiên giúp tớ,....!tớ tớ cảm ơn cậu!
Ciana nhìn bàn tay run rẩy đấy, lúc này cô mới nhớ là Vera đang bị ướt.
Ciana đưa tay quẹt đi giọt nước đang nhễu trên trán cô ấy.
- Tôi sẽ chấp nhận lời đề nghị...!về thay đồ đi!
Vera vui mừng tột độ, cô nhìn theo bóng lưng của Ciana, sau đó nhảy cẫng lên đầy vui mừng.
Cuối cùng cũng có người chịu dạy cô,cô vui sướng chạy đi..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook