Sự Hối Hận Của Đế Vương
-
Chương 6
Chớp mắt vậy mà đã 3 tháng trôi qua! Hằng ngày nàng vẫn cùng Kỳ Hoa luyện đàn và nghe lão sư giảng bài. Hôm nay, lão sư bị phong hàn nên được nghỉ một ngày. Kỳ Hoa cứ lôi lôi kéo kéo nàng đến Ngự hoa viên.
“Lăng nhi! Đi đi mà, ta nói cho tỉ nghe Ngự hoa viên là nơi đẹp nhất trong hoàng cung này a!”_Kỳ Hoa vui vẻ cầm tay nàng vừa đi vừa líu ríu.
“Được rồi! Ta đi mà, muội đừng kéo ta nữa! Tay ta sắp dứt rồi đây nè!”_nàng nói.
“Hì hì! Ta xin lỗi! Mà cũng tới nơi rồi!
Trước mặt nàng là những khóm hoa mẫu đơn mà đỏ sẫm đang khoe sắc, hoa cúc vàng hoe, hoa hồng, thược dược,... Cả trăm loài hoa đều được cắt tỉa cẩn thận, có một cái đình nhỏ, Kỳ Hoa bèn dẫn nàng vào trong tránh nắng...
“Đây là lần đầu tiên tỉ đến Ngự hoa viên đúng không?”_Kỳ Hoa hỏi.
“Đúng vậy! Rất đẹp, tỉ rất thích!” _nàng cảm thán.
“Thái tử phi tỉ tỉ! Chúng ta qua lương đình nghỉ chân một chút đi!”_bỗng có giọng nói the thé của một nữ nhân và hàng loạt tiếng bước chân đi tới.
“Thái tử phi tỉ tỉ! Hình như trong lương đình là Kỳ Hoa công chúa!”_một nữ nhân mặc xiêm y màu vàng nói.
“Hửm! Là Kỳ Hoa công chúa sao? Nghe nói tiểu thư nhà Đoan Mộc thừa tướng gần đây được triệu vào cung làm bạn với nó?”_một nữ nhân mặc y phục màu hồng phấn, đầu cài trâm khổng tước nói_”Mau theo ta đến đó!”_nữ nhân vừa nói vừa bước vào lương đình.
“Lăng nhi! Tỉ nhìn bông hoa này xem...”
“Thái tử phi nương nương giá đáo!”_tiếng nói lanh lảnh của một tiểu thái giám cắt đứt lời nói của Kỳ Hoa.
Mọi người trong lương đình đồng liạt hành lễ.
“Tham kiến thái tử phi nương nương!”
“Bình thân!”_thái tử phi -Tư Đồ Thụy Nhiên nói.
“Tạ nương nương”_mọi người đồng thanh nói.
Thật ra xưa nay Ngũ công chúa và thái tử phi cũng không thân nhau là mấy, nhưng tình huynh muội giữa Thái tử và Ngũ công chúa coi như tốt hơn huynh đệ khác. Nên vì phần giao tình này mà Thái tử phi luôn cố gắng tạo quan hệ tốt với Ngũ công chúa để lấy lòng Thái tử. Mà theo như mọi người thấy thì thường chỉ có mình Thái tử phi độc diễm, tỏ ra thân thiết, còn Ngũ công chúa cứ làm như không thấy, thái độ phi thường lạnh nhạt.
“Kỳ Hoa muội muội đi dạo sao? Không phải giờ này muội nên ở chỗ lão sư à?”_Tư Đồ Thụy Nhiên nói, ánh mắt dán lên người Kỳ Hoa và nàng_”Không phải là muội trốn học chứ?”
“Thái tử phi nương nương nói đùa! Ta...”
“Im miệng! Ta đang nói chuyện với công chúa ai cho ngươi xen vào! Đoan Mộc tiểu thư, ngươi nên biết thân phận của mình! Đừng tưởng dựa vào Kỳ Hoa công chúa thì vô phép tắc như thế! Người đâu vả miệng cho ta!”_ả nói.
“Tư Đồ Thụy Nhiên! Ngươi dám đám người trước mặt bổn công chúa sao? Ta đi nói cho mẫu phi biết, xem ngươi ăn nói thế nào?”_Kỳ Hoa đứng chắn trước mặt nàng, bộ dạng giống như gà mẹ che chắn cho con làm nàng rất cảm kích.
“Đi mách Hoàng quý phi sao? Được! Ngũ công chúa cứ thử xem! Đừng quên Hoàng quý phi là mẹ chồng ta, còn công chúa...chỉ là một đứa con hoang mà thôi!”_ả đi sát lại Kỳ Hoa nói những lời này, chỉ vừa đủ cho ba người nghe.
“Ngươi...”_Kỳ Hoa manh động muốn giơ ta tát lên mặt Tư Đồ Thụy Nhiên, nhưng lại bị nàng cản lại.
“Kỳ Hoa đừng! Món nợ này muội đòi sau cũng không muộn!”_nàng cảm thấy Thái tử phi này đang muốm tìm nàng gây chuyện, thật không biết nàng đã đắc tội gì với người ta nữa.
“Được rồi! Nghe theo tỉ hết!”_Kỳ Hoa bỏ tay xuống rồi thong thả nói tiếp_”Nghe nói dạo này Tam ca ca bỏ bê Thái tử phi! Ta còn tưởng là tin đồn, ai dè...nhìn thấy Thái tử phi tỉ tỉ bộ dạng không thõa mãn đi cắn người, ta mới tin đó là thật!”_Kỳ Hoa vừa nói vừa nhìn khuôn mặt xanh mét của Tư Đồ Thụy Nhiêb trong lòng hả hê vô cùng. Mà xung quanh mọi người đang nhịn cười muốn đau cả bụng.
“Ha ha...!”_đột nhiên có tiếng cười như một nguồn động lực khiến mọi người trong lương đình đều cười ầm lên, vẻ mặ của ả vô cùng phong phú: từ xanh biến thành trắng bệch.
“Các ngươi...các ngươi...!”
“Sao vậy không phải ngươi...nói lắp luôn rồi chứ?”_Kỳ Hoa nheo mắt nhìn ả, giọng nói đầy ẩn ý.
“Kỳ Hoa...ngươi...!”_Tư Đồ Thụy Nhiên cứng họng.
“Tham kiến Thái tử phi nương nương, Công chúa điện hạ và các vị chủ tử!”_bỗng Dương công công bên người Hoàng quý phi đi đến phá vỡ bầu không khí kì quái, Tư Đồ Thụy Nhiên lấy lại được phong thái của Thái tử phi. Tất cả mọi người trong lương đình đều tò mò, không biết Dương công công này đến là có việc gì? Chẳng lẽ là tại chuyện cãi cọ lúc nãy sao?
---------------
P/s: ta mới viết cung đấu nên còn non tay, mong các bác châm chế. Về vấn đề truyện lâu ra là do ta mất đt, nhờ vào con bạn mới có truyện cho mấy chế. Rất mong các nàng thông cảm. Thân!!!
“Lăng nhi! Đi đi mà, ta nói cho tỉ nghe Ngự hoa viên là nơi đẹp nhất trong hoàng cung này a!”_Kỳ Hoa vui vẻ cầm tay nàng vừa đi vừa líu ríu.
“Được rồi! Ta đi mà, muội đừng kéo ta nữa! Tay ta sắp dứt rồi đây nè!”_nàng nói.
“Hì hì! Ta xin lỗi! Mà cũng tới nơi rồi!
Trước mặt nàng là những khóm hoa mẫu đơn mà đỏ sẫm đang khoe sắc, hoa cúc vàng hoe, hoa hồng, thược dược,... Cả trăm loài hoa đều được cắt tỉa cẩn thận, có một cái đình nhỏ, Kỳ Hoa bèn dẫn nàng vào trong tránh nắng...
“Đây là lần đầu tiên tỉ đến Ngự hoa viên đúng không?”_Kỳ Hoa hỏi.
“Đúng vậy! Rất đẹp, tỉ rất thích!” _nàng cảm thán.
“Thái tử phi tỉ tỉ! Chúng ta qua lương đình nghỉ chân một chút đi!”_bỗng có giọng nói the thé của một nữ nhân và hàng loạt tiếng bước chân đi tới.
“Thái tử phi tỉ tỉ! Hình như trong lương đình là Kỳ Hoa công chúa!”_một nữ nhân mặc xiêm y màu vàng nói.
“Hửm! Là Kỳ Hoa công chúa sao? Nghe nói tiểu thư nhà Đoan Mộc thừa tướng gần đây được triệu vào cung làm bạn với nó?”_một nữ nhân mặc y phục màu hồng phấn, đầu cài trâm khổng tước nói_”Mau theo ta đến đó!”_nữ nhân vừa nói vừa bước vào lương đình.
“Lăng nhi! Tỉ nhìn bông hoa này xem...”
“Thái tử phi nương nương giá đáo!”_tiếng nói lanh lảnh của một tiểu thái giám cắt đứt lời nói của Kỳ Hoa.
Mọi người trong lương đình đồng liạt hành lễ.
“Tham kiến thái tử phi nương nương!”
“Bình thân!”_thái tử phi -Tư Đồ Thụy Nhiên nói.
“Tạ nương nương”_mọi người đồng thanh nói.
Thật ra xưa nay Ngũ công chúa và thái tử phi cũng không thân nhau là mấy, nhưng tình huynh muội giữa Thái tử và Ngũ công chúa coi như tốt hơn huynh đệ khác. Nên vì phần giao tình này mà Thái tử phi luôn cố gắng tạo quan hệ tốt với Ngũ công chúa để lấy lòng Thái tử. Mà theo như mọi người thấy thì thường chỉ có mình Thái tử phi độc diễm, tỏ ra thân thiết, còn Ngũ công chúa cứ làm như không thấy, thái độ phi thường lạnh nhạt.
“Kỳ Hoa muội muội đi dạo sao? Không phải giờ này muội nên ở chỗ lão sư à?”_Tư Đồ Thụy Nhiên nói, ánh mắt dán lên người Kỳ Hoa và nàng_”Không phải là muội trốn học chứ?”
“Thái tử phi nương nương nói đùa! Ta...”
“Im miệng! Ta đang nói chuyện với công chúa ai cho ngươi xen vào! Đoan Mộc tiểu thư, ngươi nên biết thân phận của mình! Đừng tưởng dựa vào Kỳ Hoa công chúa thì vô phép tắc như thế! Người đâu vả miệng cho ta!”_ả nói.
“Tư Đồ Thụy Nhiên! Ngươi dám đám người trước mặt bổn công chúa sao? Ta đi nói cho mẫu phi biết, xem ngươi ăn nói thế nào?”_Kỳ Hoa đứng chắn trước mặt nàng, bộ dạng giống như gà mẹ che chắn cho con làm nàng rất cảm kích.
“Đi mách Hoàng quý phi sao? Được! Ngũ công chúa cứ thử xem! Đừng quên Hoàng quý phi là mẹ chồng ta, còn công chúa...chỉ là một đứa con hoang mà thôi!”_ả đi sát lại Kỳ Hoa nói những lời này, chỉ vừa đủ cho ba người nghe.
“Ngươi...”_Kỳ Hoa manh động muốn giơ ta tát lên mặt Tư Đồ Thụy Nhiên, nhưng lại bị nàng cản lại.
“Kỳ Hoa đừng! Món nợ này muội đòi sau cũng không muộn!”_nàng cảm thấy Thái tử phi này đang muốm tìm nàng gây chuyện, thật không biết nàng đã đắc tội gì với người ta nữa.
“Được rồi! Nghe theo tỉ hết!”_Kỳ Hoa bỏ tay xuống rồi thong thả nói tiếp_”Nghe nói dạo này Tam ca ca bỏ bê Thái tử phi! Ta còn tưởng là tin đồn, ai dè...nhìn thấy Thái tử phi tỉ tỉ bộ dạng không thõa mãn đi cắn người, ta mới tin đó là thật!”_Kỳ Hoa vừa nói vừa nhìn khuôn mặt xanh mét của Tư Đồ Thụy Nhiêb trong lòng hả hê vô cùng. Mà xung quanh mọi người đang nhịn cười muốn đau cả bụng.
“Ha ha...!”_đột nhiên có tiếng cười như một nguồn động lực khiến mọi người trong lương đình đều cười ầm lên, vẻ mặ của ả vô cùng phong phú: từ xanh biến thành trắng bệch.
“Các ngươi...các ngươi...!”
“Sao vậy không phải ngươi...nói lắp luôn rồi chứ?”_Kỳ Hoa nheo mắt nhìn ả, giọng nói đầy ẩn ý.
“Kỳ Hoa...ngươi...!”_Tư Đồ Thụy Nhiên cứng họng.
“Tham kiến Thái tử phi nương nương, Công chúa điện hạ và các vị chủ tử!”_bỗng Dương công công bên người Hoàng quý phi đi đến phá vỡ bầu không khí kì quái, Tư Đồ Thụy Nhiên lấy lại được phong thái của Thái tử phi. Tất cả mọi người trong lương đình đều tò mò, không biết Dương công công này đến là có việc gì? Chẳng lẽ là tại chuyện cãi cọ lúc nãy sao?
---------------
P/s: ta mới viết cung đấu nên còn non tay, mong các bác châm chế. Về vấn đề truyện lâu ra là do ta mất đt, nhờ vào con bạn mới có truyện cho mấy chế. Rất mong các nàng thông cảm. Thân!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook