“A Thần, em phải bảo vệ anh đó, vạn nhất anh tẩu hỏa nhập ma thì làm sao được? Em nhất định mỗi thời mỗi khắc đều phải nhìn chằm chằm anh giám sát anh nha!”

“Tôi thấy anh hiện tại đã tẩu hỏa nhập ma rồi!”

Mộ Lê Thần cùng An Dương vào trong không gian, Mộ Lê Thần cầm khỏa châu tử màu trắng sữa, kéo An Dương đến bên con suối sắp khô cằn.

Hắn đem khỏa châu tử một lần nữa đặt trở lại trong con suối.

Sau đó con suối vốn dĩ chỉ có một dòng nước nhỏ chảy ra tức liền phun trào một dòng nước lớn trong veo sạch sẽ.

An Dương lẳng lặng đứng một bên nhìn động tác Mộ Lê Thần, khi hắn nhìn thấy con suối khôi phục, lại cảm nhận được linh khí từ trong dòng nước tuôn ra ào ạt, trong lòng thập phần sửng sốt.

Khỏa châu tử mà A Thần bỏ vào là cái gì?

Không đợi An Dương hỏi, Mộ Lê Thần đã chủ động nói: “Khỏa châu tử này ngay từ đầu đã có trong không gian, anh còn nhớ lần đầu tiên chúng ta tiến vào không? Lúc đó tôi lấy được khỏa châu tử này từ trong con suối.”

Mộ Lê Thần nói đến đây, hắn thấy thật chột dạ, rất giống như mình là một tên trộm…… Rõ ràng không gian này vốn là của mình, chỉ là lấy một viên châu tử trong không gian mà thôi, vì sao bản thân lại thấy tội lỗi như vậy chứ?

An Dương ngược lại cảm thấy chuyện Mộ Lê Thần lấy đi khỏa châu tuy không tầm thường này nhưng cũng không có cái gì không đúng, nhưng hắn phát hiện Mộ Lê Thần đang xấu hổ, vì thế lập tức dời đề tài: “Thứ này có công hiệu gì sao?”

Mộ Lê Thần nói: “Cụ thể có công hiệu gì tôi cũng không rõ, chỉ biết có thể khắc chế tâm ma, còn có thể tinh lọc virus tang thi.”

Nói là tinh lọc virus tang thi thì có chút không đúng lắm. Chung quy, khi móng vuốt Mộ Lê Thần bị khỏa châu tử này tinh lọc, virus tang thi không biến mất, chỉ là giúp hắn dễ dàng điều khiển mà thôi.

An Dương ngược lại hưng phấn: “Nếu viên châu tử này có thể tinh lọc virus tang thi, vậy A Thần em có phải sẽ trở về thành nhân loại không?”

Mộ Lê Thần trong lòng run rẩy…… trở về thành nhân loại…… Ý nghĩ này, hắn của kiếp trước vẫn luôn khát vọng, nhưng kiếp này hắn lại không muốn.

Trở về thành nhân loại hắn còn báo thù làm gì? Chỉ có trở thành tang thi hoàng, khống chế vô số tang thi, hắn mới có tư cách cùng tốc độ nhanh nhất giết chết kẻ thù.

Tâm tình Mộ Lê Thần không tốt lắm, biểu tình cũng lãnh đạm đi: “Thứ này không thể biến tôi trở thành nhân loại.” Nhìn An Dương có chút thất vọng, hắn dừng một chút “Nhưng lại có thể giúp tôi dễ dàng khống chế virus tang thi, chỉ cần bỏ vào trong suối, sau đó tắm rửa……”

Tuy rằng không phải tinh lọc virus tang thi, nhưng có thể giúp Mộ Lê Thần dễ dàng khống chế virus tang thi, này cũng là một công hiệu tốt, nếu có thể đem Mộ Lê Thần trở về thành nhân loại cũng càng tốt.

An Dương nhẹ nhàng thở ra.

“Nếu không có nguy hiểm, vậy em cứ thử đi.”

Mộ Lê Thần nhìn dòng suối khôi phục như khi lần đầu tiên vào không gian mà hắn nhìn thấy, liền cởi hết quần áo đi vào trong nước.

Thân thể Mộ Lê Thần được dòng nước mang theo màu trắng sữa của viên châu tử thần bí tinh lọc, từng chút từng chút vật chất đen ngòm từ trong cơ thể Mộ Lê Thần chảy ra, sau đó dần dần biến mất trong dòng nước.

Biểu tình Mộ Lê Thần cực kỳ thống khổ, thân thể thậm chí nhịn không được run rẩy.

Đau! Đau quá! Đau đớn kịch liệt khắp toàn thân tràn vào thần kinh đại não.

Loại cảm giác đau đớn kịch liệt này, Mộ Lê Thần đã thật lâu không cảm nhận được.

Tang thi thông thường trừ phi bị chém rớt đầu, bằng không trên người dù có bị thương nghiêm trọng cũng sẽ đuổi theo nhân loại cắn xé, bởi vì chúng nó căn bản không cảm nhận được đau đớn.

Nhưng sau khi tiến hóa thành tang thi cao cấp, không riêng gì tiến hóa về trí tuệ, mà còn bắt đầu phát sinh cảm giác, biết đau.

Tang thi từng bước trở nên giống với nhân loại, mang theo trí tuệ.

Mộ Lê Thần là tang thi hoàng, hắn đương nhiên có thể cảm nhận được cơn đau, nhưng chung quy hắn vẫn chỉ là một tang thi, cảm giác đau đớn không cường liệt bằng nhân loại.

Chỉ là, hiện tại thân thể hắn bị nước suối cọ rửa, cảm giác đau đớn kịch liệt thậm chí so với nhân loại khi bị giải phẫu sống còn thống khổ hơn.

Nếu không phải hắn đã sớm là một hoạt tử nhân, hắn nhất định đã bị đau chết rồi.

Vốn dĩ bởi vì Mộ Lê Thần ở trước mặt An Dương cởi sạch quần áo khiến hai mắt hắn phát ra ánh sáng lập lòe, nhưng khi nhìn thấy biểu tình thống khổ vặn vẹo kia của Mộ Lê Thần, An Dương liền hoảng hốt, vội vàng nhảy vào trong nước kéo Mộ Lê Thần lên.

An Dương vừa tiến vào trong nước, liền cảm giác một trận thoải mái khi được tinh lọc, cọ rửa thân thể.

Hắn hơi chốc ngây người, sau đó lập tức đem Mộ Lê Thần mang ra khỏi nước.

Đợi sau khi An Dương lau sạch sẽ đám nước trên người Mộ Lê Thần, biểu tình Mộ Lê Thần mới buông lỏng đôi chút, mi tâm không còn nhíu chặt.

Sau khi An Dương giúp hắn mặc quần áo vào, hắn liền thanh tỉnh lại.

Mộ Lê Thần từ trên cỏ ngồi dậy, hai mắt vẫn nhắm, tay di di mi tâm.

Một lúc lâu mới buông ra, mở mắt liền thấy An Dương, hắn vội cảm thụ một chút cách vận chuyển virus tang thi trong cơ thể, liền mang theo đầy mặt vui vẻ nhìn An Dương cười: “Thành công rồi!”

An Dương rất vui, hắn đã lo lắng sau khi tinh lọc trong nước suối có thể không xảy ra chuyện gì mà còn bị phản tác dụng, hại Mộ Lê Thần thì làm sao!

Hơn nữa hắn cũng lo chỉ tẩy rửa một lần sẽ không có hiệu quả, hắn không nỡ để A Thần lại tiến vào trong nước mà chịu khổ sở.

Có thể khiến A Thần thống khổ cơ hồ muốn hôn mê, chứng tỏ thứ này đối với A Thần có bao nhiêu kịch liệt.

An Dương nói: “Lúc anh tiến vào trong nước kéo em ra ngoài, không cảm thấy đau hay khó chịu gì cả, ngược lại còn rất thoải mái, thậm chí có thể cảm giác được mình sắp đột phá đến kỳ Dẫn Khí tầng thứ chín.”

Mộ Lê Thần trầm ngâm trong chốc lát, nói: “Đại khái là vì cơ thể chúng ta bất đồng đi.”

An Dương là nhân loại, mà hắn là tang thi, thậm chí có thể vì An Dương là tu tiên giả, mà hắn là tu ma giả.

Khỏa châu tử màu trắng sữa thần bí này tựa hồ đối với các loại tu sĩ đều rất có ích, nhưng rõ ràng là tu tiên giả càng dễ dàng nhận được nhiều lợi ích hơn.

Có lẽ bởi vì trong cơ thể tang thi là virus, hoặc trong cơ thể tu ma giả là sát khí…… Cho nên mới dẫn đến cảm giác phi thường thống khổ khi được nước suối tẩy rửa.

Bất quá, cho dù như thế nào, có thể thành công thì tốt rồi.

An Dương hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, hắn không rối rắm quá lâu ở vấn đề này.

Khi xác định Mộ Lê Thần hiện tại đã có thể ung dung khống chế virus trong cơ thể, hai mắt An Dương sáng ngời lấp lánh nhìn Mộ Lê Thần, cả người tràn ngập cầu vồng — đến làm một phát đi!

Mộ Lê Thần vốn muốn thử hôn lưỡi kịch liệt một phen xem sao, xem có thật sự hữu hiệu hay không, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng đạp đổ tiết tháo của An Dương, cảm xúc gì đó đều tuột dốc hết rồi. =.,=

Hắn yên lặng đứng dậy, đối diện với An Dương đang làm bộ dáng như mời người tới ăn, nói: “Nếu anh cảm thấy mình sắp đột phá, vậy ở trong suối tu luyện cho tốt đi.”

Cầu hoan bị cự tuyệt, An Dương cũng không thất vọng, hắn sớm biết người yêu của mình da mặt mỏng, nên đã có chuẩn bị tâm lý thất bại.

Hắn nghe Mộ Lê Thần nói như vậy, động tác cực kỳ nhanh chóng đem quần áo lột ra, sau đó nhảy vào dòng nước trong veo thấy đáy, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Mộ Lê Thần: “A Thần, em phải bảo vệ anh đó, vạn nhất anh tẩu hỏa nhập ma thì làm sao được? Em nhất định mỗi thời mỗi khắc đều phải nhìn chằm chằm anh giám sát anh nha!”

Vẻ mặt của hắn rất nghiêm trọng, phảng phất như đang thật sự nhờ Mộ Lê Thần giám sát mình, nhưng nếu không phải lục quang trong mắt hắn quá chói như vậy, hoặc là thứ kia kia dưới thân hắn không quá đứng thẳng như vậy, thì có khả năng Mộ Lê Thần còn tin hắn nói nghiêm túc.

Mộ Lê Thần đã đối với cái tên đánh rơi tiết tháo trong nước kia không thèm ôm bất cứ hi vọng nào nữa, chỉ hừ lạnh một tiếng: “Tôi thấy anh hiện tại đã tẩu hỏa nhập ma rồi!”

An Dương vội vàng gật đầu, bò tới sát bờ, mặt hí hửng nhìn Mộ Lê Thần: “A Thần em phải tin tưởng anh, anh chỉ có thể vì em mà tẩu hỏa nhập ma.”

Bị An Dương lải nhải mấy lời thâm tình khiến Mộ Lê Thần cực kỳ câm nín mà yên lặng xoay mặt đi, hắn thật muốn nói với bản thân rằng mình không quen người này.

Người anh họ đáng yêu thuần khiết hay xấu hổ đến mức ngay cả thổ lộ cũng không dám của hắn đâu rồi?

— Được rồi, gã anh họ này thật ra cũng từ thuần khiết mà phát triển thành cái dạng này đấy.

~ ○ ~ ○ ~ ○ ~

Trong không gian giằng co nửa ngày, hai người rốt cuộc đi ra.

Lúc này sắc trời không còn sớm, thật sự nếu không trở về căn cứ, rất có khả năng sẽ không vào được, căn cứ có quy định mà.

Mộ Lê Thần chỉ cho Mục Nhiên cùng Ân Phùng không ít tuyệt chiêu cùng đòn sát thủ, chỉ chờ ngày mai tiểu đội dị năng của Tần gia đi đến ngọn núi này làm thức ăn là xong.

Hắn cùng An Dương chạy về căn cứ.

Trở lại chung cư, đang chuẩn bị tắm rửa đi ngủ để dưỡng tinh thần cho một hồi bát nháo sáng mai, Lý Văn Dương lại mang theo thông tin gọi điện đến.

Lần này, Lý Văn Dương không phải mang thông tin cho An Dương, mà là cho Mộ Lê Thần.

Có lẽ lần trước tại nhà hàng Lam Hải, Mộ Lê Thần đã để lại cho hắn một ấn tượng quá sâu, hắn cảm thấy trong hai người này, thực lực Mộ Lê Thần còn cường đại hơn, càng có thể là người chỉ đạo trong chuyện này.

Mộ Lê Thần tiếp nhận điện thoạt: “Chuyện gì?” Ngữ khí trước sau như một ngắn gọn.

Lý Văn Dương ở bên kia nói: “Tôi thu được tin tức, ngày mai hai người đáp ứng đi cùng tiểu đội dị năng của Tần gia đi núi Vưu Bạc, đúng không?”

Mộ Lê Thần: “Ừ.”

Lý Văn Dương cũng không để ý thái độ lãnh đạm của hắn, tiếp tục nói: “Lần này Tần gia đi núi Vưu Bạc là vì tìm kiếm một loại linh dược, gọi là Thủy tinh chi luyến, nghe nói một gốc linh dược có thể giúp một người đột phá một cấp mà không gặp nguy hiểm nào. Hai người nhất định không thể để bọn họ đắc thủ.”

Biến dị thực vật không chỉ có những loại ghê sợ, mà cũng có các loại có công dụng hữu hiệu.

Biến dị thực vật tuy rằng mang lực công kích cường đại, săn giết nhân loại làm thức ăn.

Nhưng cũng có loại biến dị theo một hướng thần kỳ, tỷ như Thủy tinh chi luyến.

Thủy tinh chi luyến là một loại cỏ nhỏ lóng lánh trong suốt, giống như dùng thủy tinh khắc ra, hiệu quả chính là có thể giúp dị năng giả cùng biến dị thú đột phá một cấp mà không gặp nguy hiểm.

Đột phá là một việc có độ mạo hiểm rất lớn, bởi vậy hiệu quả của Thủy tinh chi luyến dùng ngón chân cũng nghĩ được nó mê người như thế nào.

Nhất là dị năng giả cấp cao đột phá càng khó, tác dụng nghịch thiên của Thủy tinh chi luyến chính là, mặc kệ ngươi cấp mấy đều có thể đột phá lên một cấp kế tiếp, còn có thể cam đoan ngươi thuận lợi đột phá. Từ cấp một lên cấp hai, từ cấp chín lên cấp mười, đều có thể dùng Thủy tinh chi luyến mà đạt được thành công.

Đáng tiếc, Thủy tinh chi luyến chỉ hữu dụng với dị năng giả cùng biến dị thú, đối với tang thi cùng biến dị thực vật là vô dụng.

Bất quá, điều khiến Mộ Lê Thần kỳ quái là, chuyện núi Vưu Bạc có Thủy tinh chi luyến là ai truyền ra?

Từ khi hắn đem núi Vưu Bạc làm cứ điểm lâm thời, đương nhiên đã đem cả tòa núi kiểm tra, xem xét kỹ càng hết thảy, hắn cũng biết đến loại cỏ Thủy tinh chi luyến này.

Hắn gọi không ít tang thi động vật canh giữ ở đó, là vì đợi nó trưởng thành một ít rồi cho Tiểu Hắc dùng.

Tần gia nay muốn đi địa bàn của hắn, lấy bảo bối của hắn, hắn làm sao có thể cho phép?

Bởi vậy đối với yêu cầu của Lý Văn Dương, Mộ Lê Thần không chút do dự đáp: “Đó là tất nhiên!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương