Streamer cung thủ thiên tài
Chapter 36: Đổi game (1)

Đôi mắt Emilia sáng lên như mặt hồ mùa hè. Một bông tuyết trắng bay ngang qua báo hiệu mùa đông đã bắt đầu.

 

Almond đứng trước cơn gió xuyên qua và mặc một bộ áo giáp hoàn chỉnh trước mặt Emilia.

 

Cạch.

 

Anh quỳ xuống trước mặt cô và chuẩn bị được phong tước. Ánh mắt họ gặp nhau khi anh đặt thanh kiếm vào tay.

 

Emilia mỉm cười và đưa tay ra khi họ chạm mắt.

 

“Tôi chỉ định anh àm hiệp sĩ của tôi.”

 

***

 

Những cơn gió êm dịu kèm theo ánh nắng ấm áp và cây xanh bao quanh những bông hoa đầy màu sắc. Mùa xuân hẳn đã đến và một thời gian đã trôi qua kể từ khi anh trở thành hiệp sĩ vào mùa đông.

 

“Đột nhiên là mùa xuân?”

 

Almond cuối cùng cũng có thể di chuyển theo ý muốn của mình và tương tác với người xem.

 

- Chắc cậu đã bỏ qua thời gian.

 

– Ồ.

 

- Đây có phải là kết thúc không?

 

— Nụ cười của Emilia thật đẹp...

 

— Emilia...

 

— Nhưng giờ cậu phải làm gì đây?

 

'Phải làm gì...'?

 

Đầu tiên, anh cần phải đánh giá tình hình. Almond kiểm tra xem anh đang mặc gì.

 

“Quần áo của tôi đã thay đổi. Nó có vẻ sang trọng hơn…”

 

Anh ta mặc bộ quần áo khác với thời còn là lính đánh thuê. Kết cấu cũng có cảm giác khác biệt.

 

Du Dun.

 

Một tiếng trống quen thuộc vang lên và anh nhận được một nhiệm vụ.

 

[Hoàn thành thử thách cuối cùng để trở thành hiệp sĩ!]

 

Anh ta vẫn chưa trở thành hiệp sĩ sao?

 

Almond bối rối nhìn chằm chằm vào dòng chữ đang trôi nổi. Anh ấy không thể nắm bắt được tình hình do thời gian trôi qua.

 

“Ngài Almond!” Có ai đó đã gọi anh từ xa. “Ngài sẽ bị trễ cuộc đấu của mình mất!”

 

Đó là một cậu bé. Tất cả các hiệp sĩ đều có một người đi cùng.

 

Nhưng Almond vẫn chưa phải là hiệp sĩ chính thức? Thế thì chẳng có ý nghĩa gì khi có một người đi cùng anh ta.

 

“Cuộc đấu nào?”

 

"Dạ? Tối qua ngài có hút cần không?”

 

"KHÔNG."

 

“Vậy thì ngài đã chìm đắm trong rượu phải không? Mối thù liên quan đến danh hiệu hiệp sĩ của bạn đáng lẽ phải được giải quyết ngay hôm nay!”

 

"Phải."

 

“Không đúng,? Tiểu thư Emilia sẽ rất tức giận nếu biết được! Hãy nhanh lên…”

 

“Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi biết?”

 

Có thể nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ. Đó là Emilia.

 

“Chào! Thưa…”

 

“Ngài Almond.”

 

Emilia lướt qua cậu bé và đến gần Almond.

 

Cô ấy nhìn chằm chằm vào Almond một cách khá kỳ lạ. Nó có vẻ khác so với trước đây.

 

Hôn.

 

- Ồ.

 

- Đánh phủ đầu luôn!

 

— Tôi đã dùng hết ước muốn của mình rồi...

 

— Bây giờ bạn có thể ngừng chơi Kingdom Age rồi...

 

Emilia hôn anh.

 

Điều đó làm Sang-Hyeon ngạc nhiên, nhưng Almond thì không. Một thời gian trôi qua và mối quan hệ của họ ngày càng phát triển.

 

'Có lẽ mọi chuyện đã như vậy kể từ bảy ngày họ ở cùng nhau trong lâu đài.'

 

Tình huống này sẽ là tự nhiên theo quan điểm của Almond.

 

“Anh biết tương lai của chúng ta cũng sẽ trở nên ảm đạm nếu anh không thể hiện tốt trong cuộc đấu này, phải không?”

 

"Tất nhiên rồi."

 

“Em tin anh sẽ làm tốt.”

 

"Cảm ơn."

 

Cuộc đấu trở thành hiệp sĩ này là gì?

 

Sang-Hyeon, người không có kinh nghiệm chơi trò chơi điện tử, có thể cảm nhận được rằng cái kết đã gần kề. Quá trình này cuối cùng cũng đã gắn kết mối quan hệ với Emilia. Anh ấy hướng tới thử thách cuối cùng.

 

"Đi nào."

 

Emilia nắm lấy tay Almond và đưa anh đi đâu đó.

 

***

 

Họ đến một đấu trường đã chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến.

 

'Họ định bắt một hiệp sĩ chiến đấu à?'

 

Một cuộc đấu rất có thể có nghĩa là chiến đấu và anh ấy cũng nghĩ như vậy, xét từ môi trường xung quanh.

 

“Hừm.”

 

Một hoàng gia trông lười biếng khịt mũi và hỏi trong khi nhìn xuống: “Bạn ở đó à? Tôi không biết tại sao nhà Jeannerets lại muốn bạn trở thành hiệp sĩ. Danh hiệu hiệp sĩ không hề nhẹ chút nào.”

 

Anh ta nghịch bộ ria mép và mắng Almond như thể việc thăng chức là một sai lầm.

 

“Anh ấy phải chứng tỏ bản thân trừ khi danh hiệu đó được truyền lại.”

 

“Almond đã chứng tỏ bản thân vô số lần. Anh ấy đã một mình đánh bại lâu đài Talorant và tự mình đánh bại một con quái vật lớn.” Emilia phản bác lại.

 

“Hừm, những tin đồn đó không đủ bằng chứng!”

 

“Vậy còn ngài thì sao? Thứ duy nhất ngài có là lời nói của mình. Ngàicó bất cứ điều gì để hiển thị cho nó không?”

 

"Cái gì?! Này, Emilia!”

 

Khi ông già trở nên khó chịu, các hoàng gia xung quanh đã giữ ông lại. Mỗi cá nhân trông giống như một hoàng gia quan trọng. Người xem nhận ra khuôn mặt của họ từ các diễn biến khác nhau trong trò chơi.

 

— Alberto, anh chàng đó...

 

— Forbes đã chọn Alberto là NPC tệ nhất số 1!

 

- Tôi ghét cái gã có ria mép đó.

 

- Phải đánh bay bộ ria mép của anh ta.

 

Almond nhếch mép cười và đi về phía sân vận động.

 

“Đừng lo lắng, Emilia. Tôi là người đề xuất cuộc đấu này.”

 

Emilia đặt tay lên Almond.

 

“Em không lo lắng. Em chỉ ghét việc anh bị coi thường.”

 

“Tôi sẽ không bị coi thường kể từ hôm nay.”

 

Almond nhún vai trước lời bình luận của hoàng gia và đứng trong sân vận động.

 

“Ồ!!!”

 

“Almond! Almond! Almond!”

 

Khán giả reo hò. Họ là những người nông dân tập hợp lại để ủng hộ ông. Chỉ riêng điều này đã là bằng chứng cho thấy ảnh hưởng của Almond đối với người dân.

 

Almond thể hiện sự cảm kích trước sự cổ vũ của họ và đối mặt với các hoàng gia đang ngồi làm giám khảo.

 

“Vậy ngài đã chuẩn bị gì rồi?”

 

Hoàng gia có ria mép, Alberto, trả lời như thể đang đợi anh hỏi. “Có một câu nói từ lâu rằng những hiệp sĩ chân chính có thể một mình đối mặt với lũ troll.”

 

'Troll?'

 

Khi Almond nghĩ về ý nghĩa của một con troll trong đầu mình...

 

Kraaaank!

 

Một cánh cổng thép mở ra và theo sau là một tiếng ầm ầm nặng nề.

 

Thịch...

 

"Một con troll thực sự à?"

 

"Không đời nào."

 

“Không phải điều đó quá nguy hiểm sao?”

 

“Tôi nghe nói ngài Almond chỉ sử dụng cung thôi.”

 

“Bạn không thể đánh bại một con troll bằng mũi tên!”

 

Những lời nhận xét của đám đông có thể được nghe thấy trên khắp sân vận động. Tuy nhiên, một tiếng gầm thậm chí còn lớn hơn lan rộng khắp đấu trường.

 

“Rooooooaar!!!”

 

Thịch...

 

Mặt đất rung chuyển một lần nữa khi một người khổng lồ xuất hiện trong khi kéo theo một cây chùy gỗ lớn.

 

Đó thực sự là một trò troll thực sự.

 

"Được rồi! Hãy đối mặt với điều đó nếu ngươi thực sự là một hiệp sĩ!” Hoàng gia có ria mép Alberto hét lên và bỏ chạy trốn ở phía sau.

 

“Ông chắc chắn không phải là một hiệp sĩ thực thụ,” Sang-Hyeon lẩm bẩm.

 

— Thật đấy LOL

 

— LOL

 

— Ông ta thực sự đã bỏ chạy à?

 

- Ông ta cách tôi khoảng 400 mét. Thậm chí điều đó còn quá gần với ổng ấy.

 

— Chạy nước rút haha

 

Tất cả hoàng gia lùi lại khi con troll gầm lên dữ dội.

 

Nuốt chửng.

 

Ngay cả tiếng nuốt nước bọt của ai đó cũng có vẻ lớn trong sự im lặng chết chóc này.

 

— Đệch, anh ta thực sự có thể giết được một con troll bằng cung sao?

 

— Nó tiếp tục tái sinh... Rõ ràng là bạn phải cắt nó ra bằng thứ gì đó.

 

— Bạn phải gây ra nhiều sát thương cùng một lúc và băm nát nó.?

 

— Khả năng phục hồi của nó sẽ yếu đi nếu các bộ phận cơ thể bị cắt bỏ!

 

Điểm yếu của con quái vật là bị chặt đầu.

 

Almond liếc nhìn cuộc trò chuyện của anh ấy và bắt đầu dò xét xung quanh.

 

“Grrrr…”

 

Con troll không có ý định tấn công ngay lập tức. Nó chỉ nhìn chằm chằm vào Almond và nhìn xung quanh.

 

- Khi nào anh ta sẽ bắn?

 

- Ai biết?

 

- Anh ta định bắn à?

 

- Hôm nay chúng ta hãy dùng dao cắt lát nhé!

 

- Anh ta phải cắt cổ.

 

Đột nhiên...

 

Twang—

 

Việc rút thăm và phát hành diễn ra một cách suôn sẻ.

 

Thud!!!

 

Mũi tên xé toạc sự im lặng và bay đi.

 

Đù!

 

Nó xuyên qua giữa cổ con troll.

 

Almond giơ tay lên trời như thể anh đã thắng.

 

- ???

 

- Cái gì.

 

— Con troll không chết vì điều đó đâu... hả?

 

Bụp!

 

Con troll ngã xuống với một tiếng động lớn và làm nứt mặt đất đá.

 

“!”

 

Điều gây sốc nhất là anh ấy đã đánh bại con troll chỉ trong một phát bắn.

 

– À, đúng rồi!

 

- Cú bắn hoàn hảo!

 

- Cơ chế bắn hoàn hảo.

 

- Troll hay gì đi nữa...?

 

- Tại sao phải tái sinh? Chỉ cần một tên bình thiên hạ!

 

Đó là điểm đặc biệt của Almond, cú bắn hoàn hảo. Tất cả kẻ thù đều gục ngã trong một đòn miễn là anh ta đánh vào trung tâm điểm yếu của chúng trong lần thử đầu tiên. Tất cả kẻ thù bao gồm cả troll.

 

“Woaaaaa!!!”

 

Đám đông la hét và tiếng khen ngợi tràn ngập sân vận động.

 

“Almond! Almond! Almond!”

 

“Một hiệp sĩ cung thủ!”

 

“Tiến lên, Emilia! Đi thôi, Almond!”

 

Alberto đã nhếch mép cười khi tên troll xuất hiện với tiếng gầm gừ, nhưng giờ anh ta trông có vẻ ngơ ngác.

 

“Cái... cái gì thế này? Làm sao chuyện này có thể? Chắc chắn có ai đó đã đầu độc nó!”

 

Cú sốc từ thất bại của con troll khiến hắn bị ảo tưởng. Anh ta cứ hét lên rằng chắc chắn có chuyện gì đó không ổn với con troll.

 

“Lập tức đi kiểm tra thi thể!” ông hét lên với người hầu của mình, nhưng không ai cử động.

 

Bất cứ ai cũng có thể nói rằng con troll đã chết. Nếu ai đó đến kiểm tra... họ có thể sẽ giống như một kẻ khờ.

 

“Hắn là cái gì…”

 

"Kết thúc rồi."

 

Emilia bước tới để ngăn anh ta lại.

 

"Ngươi có muốn hy sinh một cái mạng khác không?"

 

“…”

 

Almond quay lại chỗ Emilia.

 

“Tôi sẽ coi như tôi vẫn giữ được danh hiệu hiệp sĩ của mình.” Almond đe dọa nói với anh ta.

 

Anh nắm lấy tay Emilia và quay lại.

 

Những người nông dân nhìn thấy họ và tiếp tục cổ vũ.

 

Alberto và các giám khảo khác ngơ ngác nhìn khi họ bước đi.

 

Emilia và Almond bất ngờ thay váy cưới và tuxedo. Những người nông dân cổ vũ biến thành khách dự đám cưới và những viên đá trong sân vận động biến thành những bông hoa đầy màu sắc.

 

Và ca đoàn của nhà nguyện đã hát cho họ nghe.

 

[THE END.]

 

Sáu chữ cái đó bay lơ lửng trên bầu trời, theo sau là phần kết thúc và bài hát chủ đề.

 

Almond cuối cùng đã hoàn thành phần chơi đầu tiên của Kingdom Age.

 

– Ồ.

 

- Chết tiệt, họ kết hôn rồi à??

 

— Wow...

 

— Đây là kết thúc rồi.

 

— Mọi cặp đôi đều có thể mục nát trong địa ngục!

 

Sang-Hyeon ngây người nhìn chằm chằm vào đoạn ghi công trong giây lát.

 

'Nó... kết thúc rồi...'

 

Anh ấy đã tìm ra con đường nhanh nhất để đến cái kết, nhưng trò chơi không hề ngắn đối với Sang-Hyeon. Anh ấy phải mất hơn một tuần để hoàn thành trải nghiệm thực tế ảo đầu tiên của mình. Trò chơi này đã thay đổi cuộc đời anh ấy.

 

'Tạm biệt.'

 

Anh vẫy tay chào tạm biệt nhân vật ảo của mình, Almond.

 

Almond vẫn có mối liên kết mờ nhạt với Sang-Hyeon và lúng túng bắt chước động tác của anh ấy để vẫy tay chào tạm biệt. Có cảm giác như họ đang vẫy tay với nhau.

 

Sang-Hyeon không thể giải thích được cảm xúc của mình và tiếp tục nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đó.

 

Một lúc sau, anh ấy quay sang người xem và nói: “Được rồi, mọi người. Kingdom Age đã kết thúc rồi.”

 

Anh ấy mỉm cười và nói những gì mình đã chuẩn bị, “Chúng ta hãy chuyển sang trò chơi tiếp theo.”

 

– Ồ!

 

- Thật sự!

 

- Một trò chơi mới!

 

- Ồ.

 

- Đúng vậy.

 

- LIL! Chơi LIL!

 

— Bạn phải chơi trò mô phỏng hẹn hò nếu bạn là đàn ông thực sự.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương