Song Trọng Sinh Chi Đào Ly
-
Chương 52
*******
Lúc tiến vào Phương Hoa, trợ lý của Tôn Tuấn đã sớm đứng chờ ở phòng khách lầu một, vừa thấy Vân Hề lập tức dẫn cậu đến phòng làm việc của Tôn Tuấn. Xảy ra việc lớn, tuy rằng ngoài mặt thái độ làm việc của nhân viên vẫn hết sức trấn tĩnh nhưng Vân Hề vẫn nhìn ra được sự kinh hoàng trong đôi mắt họ.
« Người của chi cục thuế vẫn ở đây sao? »
Sắc mặt trợ lý cứng đờ, cô ta cuống quýt tránh né ánh mắt nhìn thẳng của Vân Hề: “Mới vừa đi.”
Vân Hề nhìn chằm chằm vào trợ lý, ánh mắt vô cùng sắc bén: “Lỗ thủng lần trước tôi vạch ra cô đã chỉnh sửa chưa?”
“Đã sửa rồi! ” ngữ khí của trợ lý rất có khí phách: “Arvin ngài yên tâm, lần trước ngài tìm ra lỗ thủng kia tôi đã báo nhân viên kế toán cao cấp chỉnh sửa suốt đêm rồi.”
Vân Hề suy nghĩ gi đó rồi gật đầu, không nói cái gì nữa.
Thang máy rất nhanh đã đến tầng làm việc của Tôn Tuấn, còn chưa đi ra thang máy, Vân Hề đã nghe được tiếng Tôn Tuấn gầm gừ.
“Không phải tôi đã nói đem hết nội thất bên trong cùng biển số nhà thay đổi hết rồi sao? Vì sao vẫn bị tìm được rồi? Trong óc các người toàn chứa bê tông cả sao! Một đám phế vật!”
Thân thể trợ lý không khỏi run rẩy, cô ta nhanh chóng liếc nhìn Vân Hề, gót giày nhọn bước đi cộp cộp trên san: “Ngài Arvin, phòng làm việc của Tôn tổng ở bên này, mời ngài.”
Giọng nói của trợ lý tận lực vang cao, cô ta cũng chẳng quan tâm đến sắc mặt Vân Hề nữa mà chỉ căm cúi bước về phía trước, giày cao gót dưới chân bước càng vang dội.
Vân Hề híp híp mắt, đáy mắt hiện lên một tia ánh sáng lạnh, xem ra chuyện này quả nhiên không chỉ đơn giản như vậy được!
Lúc tiến vào Phương Hoa, trợ lý của Tôn Tuấn đã sớm đứng chờ ở phòng khách lầu một, vừa thấy Vân Hề lập tức dẫn cậu đến phòng làm việc của Tôn Tuấn. Xảy ra việc lớn, tuy rằng ngoài mặt thái độ làm việc của nhân viên vẫn hết sức trấn tĩnh nhưng Vân Hề vẫn nhìn ra được sự kinh hoàng trong đôi mắt họ.
« Người của chi cục thuế vẫn ở đây sao? »
Sắc mặt trợ lý cứng đờ, cô ta cuống quýt tránh né ánh mắt nhìn thẳng của Vân Hề: “Mới vừa đi.”
Vân Hề nhìn chằm chằm vào trợ lý, ánh mắt vô cùng sắc bén: “Lỗ thủng lần trước tôi vạch ra cô đã chỉnh sửa chưa?”
“Đã sửa rồi! ” ngữ khí của trợ lý rất có khí phách: “Arvin ngài yên tâm, lần trước ngài tìm ra lỗ thủng kia tôi đã báo nhân viên kế toán cao cấp chỉnh sửa suốt đêm rồi.”
Vân Hề suy nghĩ gi đó rồi gật đầu, không nói cái gì nữa.
Thang máy rất nhanh đã đến tầng làm việc của Tôn Tuấn, còn chưa đi ra thang máy, Vân Hề đã nghe được tiếng Tôn Tuấn gầm gừ.
“Không phải tôi đã nói đem hết nội thất bên trong cùng biển số nhà thay đổi hết rồi sao? Vì sao vẫn bị tìm được rồi? Trong óc các người toàn chứa bê tông cả sao! Một đám phế vật!”
Thân thể trợ lý không khỏi run rẩy, cô ta nhanh chóng liếc nhìn Vân Hề, gót giày nhọn bước đi cộp cộp trên san: “Ngài Arvin, phòng làm việc của Tôn tổng ở bên này, mời ngài.”
Giọng nói của trợ lý tận lực vang cao, cô ta cũng chẳng quan tâm đến sắc mặt Vân Hề nữa mà chỉ căm cúi bước về phía trước, giày cao gót dưới chân bước càng vang dội.
Vân Hề híp híp mắt, đáy mắt hiện lên một tia ánh sáng lạnh, xem ra chuyện này quả nhiên không chỉ đơn giản như vậy được!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook