***

Căn phòng chướng khí mù mịt u ám lần đầu tiên được bật đèn, đem cả ba gian phòng chiếu đến sáng bừng như ban ngày. Người đàn ông mặc áo choàng tắm màu đen đang đứng bên cửa sổ, đầu ngón tay mang theo một điếu thuốc đã được châm, khói trắng lượn lờ từ điếu thuốc.

A Tam theo thường lệ gõ cửa phòng vài tiếng rồi mới đẩy cửa bước vào, hắn đứng cách người đàn ông mấy mét rồi dừng lại, nét mặt cung kính trước sau không đổi.

“Thiếu gia, Arvin đã đến Phương Hoa, là hàn diệp tu đưa đi.”

Động tác hút thuốc của người đàn ông dừng lại nhưng hắn vẫn không xoay người lại, chỉ hỏi: “Quan hệ như thế nào?”

A Tam suy nghĩ một chút, sau đó nói đúng trọng tâm: “So với trước thì hòa hoãn hơn một chút.”

Khóe miệng người đàn ông câu lên: “Tốt, cuối cùng cũng không làm tôi thất vọng.”

A Tam cúi thấp đầu, không nói lời nào cũng không có ý muốn rời đi.

Người đàn ông chậm rì rì đem thuốc hút hết, sau đó dí tàn thuốc lên cửa sổ, chỉ là lực mạnh đến mức khiến người ta nghĩ xem có phải hắn đang muốn đâm thủng khung cửa sổ bằng nhôm kia không.

Người đàn ông vỗ vỗ làn khói nhẹ: “Có thể bắt đầu rồi.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương