Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, lúc này dáng dấp nàng ấy cực kỳ giống tiểu thư khuê các lần đầu luyến ái, có như vậy chút ngượng ngùng, có như vậy chút chần chờ, thế nhưng lúc hôn môi nàng độ mạnh yếu lại một chút cũng không hàm hồ.

Dung Tiểu Kỳ nghĩ đến dáng dấp Trạm Hải Lam vừa hôn nàng, bỗng nhiên trong lòng một trận dao động.

Trạm Hải Lam nắm cả thắt lưng Dung Tiểu Kỳ hướng trên người bản thân khảm, Dung Tiểu Kỳ ôm nàng, nhìn nàng nói: "Chị muốn thế nào?"
Trạm Hải Lam mỉm cười, cũng không nói gì, chỉ ôm chặt Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ hơi ngẩng đầu lên, nàng liền tiến vào giữa cổ Dung Tiểu Kỳ rong chơi.

Dung Tiểu Kỳ chợt thấy môi Trạm Hải Lam tựa hồ sắp dung hóa, mà tất cả nơi nàng tiếp xúc hết thảy đều nhanh bị hòa tan, nơi nào đó sâu trong đáy lòng xuẩn xuẩn dục động như là sắp cháy.

Dung Tiểu Kỳ đưa tay phủ phủ thắt lưng Trạm Hải Lam, thân hình mảnh khảnh duyên dáng yêu kiều của nàng như một hồ xuân thủy.

Trạm Hải Lam cảm giác được Dung Tiểu Kỳ cử động, chậm rãi đưa tay xoa vai cùng thắt lưng thon của nàng.

Da thịt Dung Tiểu Kỳ không biết là do bị lạnh hay khẩn trương, lúc này đang nhẹ nhàng run rẩy, Trạm Hải Lam chậm rãi vuốt ve da thịt tuyết trắng của nàng, đến lúc cảm giác nàng dần dần thả lỏng, lúc này mới tiếp tục chiến đấu ở các chiến trường dưới bụng nhỏ của nàng, như có như không phủ vuốt ve bên trong cùng bên ngoài đùi nàng.

Dung Tiểu Kỳ rên khẽ một tiếng, cả người đều dựa vào trên tường cũng không nhúc nhích, Trạm Hải Lam nhân cơ hội liền dùng răng kéo khóa dây đi xuống, ngực tuyết trắng của Dung Tiểu Kỳ cứ như vậy hiện ra trước mắt.


Trạm Hải Lam đưa tay bao trùm lên khỏa mềm mại nhưng có vải vóc bao vây, chậm rãi ma sát, Dung Tiểu Kỳ hơi động thân thể như muốn tách ra kích thích này.

Trạm Hải Lam mỉm cười, chỉ thoáng nhìn liền biết áo ngực của nàng chính là cài phía trước, Trạm Hải Lam khuynh thân tới, đưa ngón tay nhẹ nhàng cởi, áo ngực Dung Tiểu Kỳ lập tức buông lỏng xuống, lại hướng phía sau nhẹ kéo, nửa người trên thon gầy đơn bạc của Dung Tiểu Kỳ cứ như vậy lộ ra.

Trạm Hải Lam cúi người ngậm lấy nụ hoa, chậm rãi thưởng thức, Dung Tiểu Kỳ trở tay bấu trên tường, nội tâm dần dần bốc lên sóng triều để nàng vô pháp hoàn toàn phóng thích, chỉ có thể thủ sẵn ngoại vật mới hơi chút giảm bớt, nhưng mà Trạm Hải Lam cũng không dự định cho nàng có cơ hội thở dốc.

Trạm Hải Lam nhẹ hàm nơi mềm mại vào trong miệng, Dung Tiểu Kỳ đang nỗ lực bình ổn hô hấp lại hít một hơi, thở dốc cũng không cách nào dừng được, trong xoang mũi tràn ra thanh ngâm nhợt nhạt trầm thấp.

Trạm Hải Lam hình như trên người nàng thả kiến, tại trên da thịt quang lõa của nàng không ngừng liếm hôn tới lui, hết lần này tới lần khác Trạm Hải Lam cái gì cũng không làm, dáng vẻ như đang thưởng thức nàng sốt ruột, động tác rất không có trọng điểm.

Dung Tiểu Kỳ than nhẹ một tiếng, đưa tay nắm vai Trạm Hải Lam, còn chưa kịp làm ra hành vi tương thích, Trạm Hải Lam đã hai tay nắm lấy thắt lưng nàng, cắn lên nơi mềm mại kia của nàng.

"Ân...!Ân..." Dung Tiểu Kỳ không tự chủ được, bị Trạm Hải Lam mang ra thanh âm.

Trạm Hải Lam thật là xấu thấu, thẳng chọn đùa chỗ mẫn cảm nhất, chẳng lẽ không biết như vậy sẽ làm nàng chịu không nổi sao? Nhưng mà Dung Tiểu Kỳ hiện tại cái gì cũng nói không nên lời, bởi vì tiếng nói của nàng cũng mềm nhũn, hoàn toàn không thể nói ra câu hoàn chỉnh.


Trạm Hải Lam liền có thể muốn làm gì thì làm, nàng đưa tay xoa lưng cùng bờ eo Dung Tiểu Kỳ, chỉ để ý tại nơi mềm mại tận tình nhào nặn cắn mút.

Dung Tiểu Kỳ nhịn không được nhẹ nhàng rên rỉ lên, Trạm Hải Lam tay nắm ở thắt lưng Dung Tiểu Kỳ, từ từ đi xuống, tại lúc Dung Tiểu Kỳ không hề phòng bị cởi ra nút trên váy nàng.

Dung Tiểu Kỳ ngày hôm nay mặc váy bồng bềnh nửa người, là thiết kế như tạp dề, Trạm Hải Lam chỉ cởi ra chỗ nút áo kia, chiếc váy cứ như vậy phác rơi trên mặt đất.

Trạm Hải Lam đưa tay khẽ vuốt chỗ tư mật kia, cách vải vóc nhận ra ôn độ cùng nhiệt độ ở giữa không đồng nhất, nàng tiện tay nâng mép quần lót, quả nhiên chạm được ôn độ noãn nhiệt.

Dung Tiểu Kỳ đưa tay kiềm chế cổ tay Trạm Hải Lam, tựa hồ là muốn ngăn cản nàng tiến thêm một bước hành động.

Trạm Hải Lam hoàn toàn bất vi sở động, lấy ngón tay thâm nhập chỗ tư mật của Dung Tiểu Kỳ, chậm rãi dọc theo sát bên ngoài nhẹ nhàng vờn quanh.

Dung Tiểu Kỳ hít sâu một hơi, nhìn Trạm Hải Lam liếc mắt, nhưng chỉ có thể nhìn thấy tóc nàng tán lạc trên vai.

Trạm Hải Lam từ trước đến nay cao quý động nhân, thế nhưng hiện tại dáng dấp động tình dĩ nhiên càng phá lệ câu hồn người.


Trạm Hải Lam để sát vào Dung Tiểu Kỳ nói: "Tiểu Kỳ, em muốn chị dừng lại sao?"
Dung Tiểu Kỳ hô hấp vừa thư hoãn xuống, lúc này nhìn Trạm Hải Lam nhưng nói không nên lời, Trạm Hải Lam thật là xấu đến không có giới hạn, Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam một chút, cắn cắn môi quay mặt qua chỗ khác.

Trạm Hải Lam chậm rãi lấy tay tham nhập trong quần lót của nàng, song song thân thể hơi khuynh về phía trước, mở ra hai chân nàng.

"A..." Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên hít sâu một hơi, Trạm Hải Lam đã cúi đầu xuống, dùng phương thức của nàng ấy khắc nhập vào thân thể nàng.

Dung Tiểu Kỳ hoảng hốt nắm chặt vai Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam nhưng không có dừng lại, chỉ chăm chú ngậm lấy nàng.

Dung Tiểu Kỳ cảm giác cả người đều bắt đầu phiêu hốt, nàng thật giống như một đầm nước bềnh bồng, mà Trạm Hải Lam là một đội thuyền đang mạnh mẽ xông tới, mặc cho sóng triều dữ dội vẫn dũng mãnh chinh phục, không ngừng đưa lên đẩy xuống tiến thẳng về đích.

Nàng đang muốn tránh thoát đi, nhưng chỗ tư mật kia truyền đến xúc cảm mềm mại tê dại, để nàng cả người đều thoát lực.

Dung Tiểu Kỳ chỉ cảm thấy trong lòng như có một đoàn hỏa diễm, không ngừng bốc lên muốn tràn ra bên ngoài, nóng đến yết hầu của nàng đều kêu không ra tiếng nữa, hết thảy hóa thành âm thanh rên khẽ, nàng nghe qua cũng muốn xấu hổ đến mặt đỏ tim đập.

"Ân...!Ân...!A..." Dung Tiểu Kỳ không ngừng ngưỡng thân thể ra sau để hóa giải trùng kích Trạm Hải Lam mang đến, thế nhưng thân thể càng phòng ngự thì càng bị tiến công lớn hơn nữa, Dung Tiểu Kỳ vì vậy càng muốn tránh thoát thì càng bị cuốn lấy mê say.

Đợi đến lúc Trạm Hải Lam đưa nàng đi tới một khắc mê muội nhất, Dung Tiểu Kỳ nghĩ khí lực toàn thân đều phải bị rút cạn

Nàng nửa ghé vào trên người Trạm Hải Lam, ngay cả thở dốc đều cảm giác phi thường tốn sức.

"Em ổn không?" Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, săn sóc nói, chưa quên đem y phục Dung Tiểu Kỳ nhặt lên một lần nữa thay nàng mặc vào.

Dung Tiểu Kỳ bị động tùy ý Trạm Hải Lam loay hoay, thẳng đến Trạm Hải Lam chỉnh lý tốt rồi, đang lo có muốn hay không cùng Trạm Hải Lam nói cái gì, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

"Dung tiểu thư, dựng cảnh đã chuẩn bị tốt, hoá trang sư đã tại đó chờ cô."
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Tìm em rồi."
Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh, đang muốn nói, Trạm Hải Lam nhẹ che lại môi nàng: "Em muốn người khác biết chúng ta ở chỗ này làm cái gì sao?"
"Chị...!sợ bị người phát hiện tiềm quy tắc à?" Dung Tiểu Kỳ liếc nhìn Trạm Hải Lam, oán hận, Trạm Hải Lam đây là đem nàng ăn kiền mạt tịnh, tiện thể hủy thi diệt tích sao?
Trạm Hải Lam chỉnh lý tốt y phục, hôn hôn vành tai nàng, đi tới cạnh cửa nói: "Em diễn xong chị sẽ tới đón em."
Dung Tiểu Kỳ còn không có phản ứng, Trạm Hải Lam đã mở cửa, nhẹ nhàng đối trợ lý nói vài câu, lập tức đóng cửa lại.

Dung Tiểu Kỳ ngồi ở trên ghế, nhìn bản thân trong gương tuy rằng quần áo còn tốt, thế nhưng cổ cùng vai đã có vết tích tình yêu.

Dung Tiểu Kỳ lấy qua phấn phác, chậm rãi xoa dấu này phấn hồng, trong lòng bỗng nhiên phiền não lên, nhưng mà so với chuyện này, càng vướng tay chân chính là nàng không biết phải làm sao, nghĩ thầm chút nữa gặp lại Trạm Hải Lam, hẳn là nên dùng biểu tình gì?
Là nên tiêu sái như không có việc gì, hay là nên biết thời biết thế cùng Trạm Hải Lam ân ân ái ái?
- -------------------.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương