Sống Lại Bảo Vệ Hạnh Phúc
-
Chương 38: Hôn lễ hai nơi
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: demcodon
Hôn lễ ngày hôm đó mặc dù có Hạ Đồng khích lệ nhưng mà Tiểu Hoa vẫn là lo lắng đến Cao Giang Cảnh, hai người cuối cùng lại chọn một bộ áo cưới đuôi cá dài coi như kín. Hạ Đồng nhìn dáng vẻ của Tiểu Hoa hạnh phúc bĩu môi nói mình cũng muốn làm cô dâu. Tiểu Hoa chỉ vào Lý Hạo Nam ở bên ngoài đang bàn bạc với tiểu Hổ làm thế nào để làm khó chú rể ngăn không cho vào cửa, để cho Hạ Đồng mang những lời này nói cho hắn biết.
Hạ Đồng liếc Tiểu Hoa một cái không để ý đến Tiểu Hoa trêu chọc. Bất quá lúc nhìn về phía Lý Hạo Nam cũng là vẻ mặt ngọt ngào, sau đó lặng lẽ ghé vào bên tai Tiểu Hoa nói: "Ít nhất lúc tớ kết hôn thì sẽ xem ngày lành, sẽ không để cho chú rể không có cách nào động phòng..."
Lỗ tai của Tiểu Hoa đỏ lên, ngày kết hôn cũng không phải mình xem, chờ người lớn hai nhà chọn ngày tốt xong cô mới đột nhiên nghĩ đến phỏng đoán hai ngày kết hôn này thân thể mình lại không khoẻ, xoay người nhăn nhó sau khi nói cho Cao Giang Cảnh biết có khả năng này thì anh lại nói không sao. Tiểu Hoa cũng biết Cao Giang Cảnh bởi vì nếu không chọn ngày này thì phải buổi tối hai tuần nữa. Kết quả quả nhiên trước khi ngày đám cưới một ngày thì kinh nguyệt đến tìm.
Toàn bộ hôn lễ rất náo nhiệt nhưng mà bởi vì thân thể Tiểu Hoa hơi khó chịu nên gạt bỏ phân chút lực chú ý, cũng không lo lắng khẩn trương.
"Ông xã, người dẫn chương trình này thật dài dòng đó! Sao lại còn chưa chấm dứt?" Người dẫn chương trình ở trước mặt miệng lưỡi lưu loát chủ trì, Tiểu Hoa nhỏ giọng nói ở bên tai Cao Giang Cảnh.
Cao Giang Cảnh vội hỏi: "Rất không thoải mái hả?"
Tiểu Hoa duy trì mỉm cười trên mặt thản nhiên gật đầu một cái: "Có chút, bất quá còn có thể chịu đựng được!"
Cách Tiểu Hoa gần nhất chính là phụ dâu Hạ Đồng đều sắp muốn cười phun ra! May mà phụ rể một bên cũng không hiểu rõ lắm chuyện gì, nếu không Tiểu Hoa muốn tìm cái lỗ trên mặt đất chui vào.
"Xem em vì xinh đẹp mà chọn áo cưới mỏng như vậy, chịu khổ rồi phải không? Về sau phải chú ý nhiệt độ!" Cao Giang Cảnh nhân cơ hội dạy dỗ Tiểu Hoa, ngay từ đầu nhìn thấy áo cưới trên người Tiểu Hoa, lại nhìn thấy nhiều người như vậy nhìn cô thì trong lòng Cao Giang Cảnh còn có chút bất mãn, vợ của mình không có việc gì các người nhìn cái gì vậy?
"Cả đời chỉ có một lần như vậy, anh cũng không để cho em đẹp một chút sao, cũng không thể nào nói như thế chứ? Cẩn thận em hối hận!" Tiểu Hoa cảnh cáo anh nói.
"Em dám! Giấy kết hôn cũng đã nhận, những lời này thu lại đi!" Cao Giang Cảnh ở một bên nhỏ giọng trò chuyện với Tiểu Hoa ý đồ phân tán một chút lực chú ý của cô, chẳng qua là những lời từ miệng Tiểu Hoa làm cho anh có chút không thoải mái.
"Tuân mệnh, tuân mệnh, thu lại!" Tiểu Hoa nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của anh vội vàng nói.
Thật vất vả cử hành xong nghi thức Tiểu Hoa lại vội vàng thay quần áo đi ra bàn mời rượu. Chờ đến lúc rốt cục có thể nghỉ ngơi thì dường như nằm xụi lơ trên sô pha trong phòng nghỉ. Người khác kết hôn nhìn rất hạnh phúc, sao mình kết hôn lại khó chịu như vậy chứ?
Tiểu Hoa đang cầm ly nước nóng Hạ Đồng vừa mang đến cho cô vừa thổi vừa uống, lại vừa hỏi Cao Giang Cảnh: "Làm bên quân đội có phải sẽ đơn giản một chút hay không vậy anh?"
"Hẳn là như vậy!" Cao Giang Cảnh nhớ lại một chút hôn lễ mình đã từng tham gia gật đầu một cái.
Vậy là tốt rồi, gương mặt của Tiểu Hoa chậm rãi giãn ra.
Bởi vì không có mua nhà riêng mà ở chung nhà với ông nội bà nội, cho nên hai người lớn tuổi tri kỷ để lại nhà này cho hai đứa cháu rồi chuyển đến nhà con trai ở để cho bọn họ có một không gian yên tĩnh.
Cao Giang Cảnh rửa mặt xong nhìn vợ yêu trên giường thở dài một hơi thật mạnh, thật vất vả anh em của mình cũng không đến náo động phòng mà cô dâu lại... Nhưng không có biện pháp, cách chăn ôm Tiểu Hoa hỏi: "Còn đau không?"
"Không đau, ngày hôm qua có đau một chút, không có việc gì, em đã quen rồi!" Tiểu Hoa miễn cưỡng nói.
Cao Giang Cảnh nâng mặt của Tiểu Hoa lên hôn thật mạnh lên môi của cô, thật lâu mới mơ hồ không rõ nói: "Nhớ kỹ, em nợ anh một đêm động phòng, hai ngày sau cần phải bổ sung lại thật tốt cho anh đó!"
Tiểu Hoa cười cười, buổi sáng rất sớm đã thức dậy trang điểm, mệt mỏi một ngày không có trả lời của anh, ngáp một cái nhắm mắt lại nặng nề ngủ say sưa.
Cao Giang Cảnh nhìn gương mặt vợ yêu ngủ đáng yêu lại hôn xuống hai cái rồi cũng kéo một cái chăn qua ôm lấy Tiểu Hoa nhắm mắt lại, trước khi ngủ còn tự an ủi mình: ‘còn nhiều thời gian.’
* * *
Cứ như vậy chuyện động phòng Cao Giang Cảnh nhớ mong cho đến buổi tối Tiểu Hoa lại mặt mới có thể tiến hành.
Xác định Tiểu Hoa đã không có vấn đề gì ngày lại mặt hôm nay Cao Giang Cảnh vẫn tinh lực dư thừa, tính tình thật vất vả nhẫn nại đến khi Tiểu Hoa và ba Giang còn có tiểu Hổ tạm biệt, vừa ra khỏi cửa thì Tiểu Hoa còn chưa có phản ứng lại thì anh đã đón xe taxi trở về nhà.
Về nhà đến cửa nhà thì anh nôn nóng ôm lấy Tiểu Hoa đi vào phòng tân hôn của bọn họ. Tiểu Hoa bị ánh mắt của anh nhìn làm cho có chút sợ hãi dọa một chút, chân vừa chạm xuống đất thì đầu tiên là muốn tắm rửa, tắm xong sau đó lại là thúc giục anh đi tắm. Chờ anh sau khi chiến đấu tắm chưa đến 1 phút đi ra thì Tiểu Hoa còn đang cầm máy sấy chậm chạp sấy tóc.
Cao Giang Cảnh nhìn bộ dáng của cô quá chậm nên lấy máy sấy đi, một tay ôm lấy cô đặt lên trên giường đè lên.
Tiểu Hoa vội vàng vươn tay chống trong ngực của anh, ấp a ấp úng nói: "Chuyện đó... chuyện đó... ông xã, tóc còn chưa có sấy khô nữa? Em..."
Lời nói còn lại đã nói không nên lời, bởi vì bị anh chặn miệng lại...
Khi anh hôn xuống nóng bỏng thì Tiểu Hoa cuối cùng buông không chống cự, quân lính tan rã, không tự chủ phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, vươn tay ôm lấy anh...
Hôm nay Cao Giang Cảnh rốt cục hoàn thành chuyện mình đã nhớ mong lâu nay, Tiểu Hoa hoàn toàn thuộc về anh.
Ngày hôm sau Tiểu Hoa từ trong đau thắt lưng tỉnh lại thì cực kỳ khó chịu, bụng đau âm ỉ, trên người giống như bị vật nặng đè cảm thấy nặng trịch, vừa mở mắt thì nhìn thấy trước ngực mình có một cánh tay màu đồng để ngang qua, hai chân cũng bị một cái đùi giam lại, dưới cổ giống như cũng có một cánh tay.
Tiểu Hoa nhìn tư thế thoải mái của người đàn ông này bên cạnh chỉ có thể cảm thán: ‘mình sao lại rơi vào tình huống như vậy, cũng may còn sống, thật không dễ dàng mà!’ Tinh tế nhìn gương mặt đang ngủ của Cao Giang Cảnh, Tiểu Hoa cẩn thận lấy cánh tay của anh ra, tiếp đến rút chân của mình ra. Lúc nhịn đau chuẩn bị cầm lấy quần áo để một bên thì sau lưng vươn ra hai cánh tay kéo cô lại trên giường!
"A ——" Tiểu Hoa kinh ngạc kêu lên, Tiểu Hoa nhìn đôi mắt đen láy của Cao Giang Cảnh bĩu môi không tiếng tức giận hỏi: "Có thể đứng dậy được chưa?"
"Bà xã!" Cao Giang Cảnh gọi rồi hôn lên miệng của cô, vùi đầu vào trong cổ của cô thì thầm: "Em là của anh!"
Tiểu Hoa ôm anh, vỗ vỗ lưng của anh nói: "Em là của anh, là của anh, bây giờ để cho em đứng lên được chứ?"
Hai người đều không biết mình không có mặc quần áo nên vừa cử động như vậy dấu hôn rậm rạp chằng chịt của Cao Giang Cảnh đập vào mặt…. Thật vất vả chờ khi Cao Giang Cảnh thỏa mãn bò khỏi giường thì Tiểu Hoa đã không còn một chút sức lực, tức hận nhìn tinh thần sáng láng của Cao Giang Cảnh rồi chỉ huy anh chuẩn bị nước tắm cho mình, chuẩn bị một chút thức ăn đã đến giờ cơm trưa.
Cao Giang Cảnh nhìn Tiểu Hoa khó khăn cầm lấy đôi đũa chuẩn bị ăn cơm thì ở bên cạnh muốn giúp đỡ. Kết quả Tiểu Hoa không cần, Cao Giang Cảnh sờ sờ mũi ngượng ngùng nói: "Chuyện đó... anh có chút thô lỗ rồi, em còn đau không?"
"Anh cứ nói đi?" Tiểu Hoa liếc mắt nhìn hắn một cái, buông tha cho đôi đũa mà nâng chén cháo có chút mùi khét lên uống.
Tiểu Hoa uống xong hai chén cháo thì lại ngã đầu lên trên giường ngủ.
May mà Cao Giang Cảnh còn biết tiết chế, bởi vì sáng sớm hôm sau bọn họ còn phải chạy đến doanh trại quân đội của Cao Giang Cảnh mời mọi người ăn cơm.
* * *
Tiểu Hoa dậy thật sớm, nhìn dấu vết trên cổ qua một ngày còn chưa tan hết cầm lấy hộp phấn trên bàn hung hăng đánh lên, ý đồ che giấu một chút.
Tiểu Hoa mặc sườn xám màu đỏ thẫm, mang theo quần áo đơn giản để tắm thay và đồ dùng rửa mặt. Sau khi chuẩn bị xong thì đi cùng Cao Giang Cảnh đến doanh trại quân đội của anh.
Trong lúc các chiến hữu hát quân ca không có gì lãng mạn thì Tiểu Hoa kéo Cao Giang Cảnh đi về phía căn tin dùng để làm nơi "lễ đường" kia. Lần hôn lễ này người dẫn chương trình hiển nhiên nói ngắn gọn hơn, nói hai câu thì tuyên bố tiệc cưới bắt đầu. Trong hôn lễ ầm ĩ nhất chính là uống rượu, đây cũng không giống như buổi hôn lễ trước trước, có thể dùng ly rượu bắt đầu mời rượu, mọi người đều là uống thật sự.
Cao Giang Cảnh lấy ly rượu của Tiểu Hoa từ Từ Thịnh Duệ đưa cho nói: "Vợ tôi không uống được rượu, cậu đừng có dọa cô ấy."
"Được được được, chị dâu không thể uống anh uống thay cũng được, chúng tôi sẽ không để ý, các anh em, lên!" Từ Thịnh Duệ cũng không thèm để ý cười híp mắt nói.
Ngay sau đó một đám người tới ào ạt mời rượu làm cho Tiểu Hoa thầm nghĩ: ‘chẳng lẽ mình gả cho một người nghiện rượu?’ Bất quá Tiểu Hoa nhìn thấy mọi người đều khí thế ngẩng cao cũng không dám khuyên mà trốn ở một bên nhìn bọn họ cùng uống rượu.
"Hiểu Hoa, bị dọa hả?" Lâm Hạo Hiên đi đến trước mặt Tiểu Hoa nhỏ giọng hỏi.
Tiểu Hoa cười gật đầu một cái nói: "Anh Hạo Hiên, chiến sĩ nơi này của các anh rất nhiệt tình!"
Lâm Hạo Hiên cười cao giọng nói: "Các anh em, chuốc say cậu ta, cho tên nhóc này đẹp mặt, chuốc say cậu ta để cho cậu ta không có sức lực động phòng."
"Đừng đừng đừng! Tốt xấu gì cũng chừa cho tôi chút khí lực chứ, tôi muốn đi vào động phòng chứ không thể bị mang vào được, như vậy rất mất mặt..." Cao Giang Cảnh vừa nghe thế vội vàng hô.
Mọi người cũng không nghe anh mà hét to đều cầm lấy ly rượu xông về phía anh... Bất quá dường như tửu lượng của Cao Giang Cảnh cũng không tệ, cho nên lúc kết thúc tuy lảo đảo nhưng vẫn còn có thể tự mình đi.
Đến dưới lầu ký túc xá thì có mấy chiến hữu quen thuộc lại kêu lên: "Doanh trưởng Cao, anh có phải ôm cô dâu vào động phòng hay không? Có thể ôm hay không? Nếu không thể thì anh em sẽ làm thay anh."
Cao Giang Cảnh đẩy hắn ra một cái rồi ôm ngang lấy Tiểu Hoa nói: "Sức lực ôm vợ vẫn phải có, mấy người các cậu đừng nói nữa thì ngày mai sẽ thêm cơm cho các cậu!"
"Chuyện ngày mai thì ngày mai nói sau, bây giờ nên nói thì phải nói, nên nháo thì phải nháo... Các cậu nói có đúng không?" Từ Thịnh Duệ ở một bên cười nói.
Mọi người ồn ào cùng nhau đi theo Cao Giang Cảnh lên trên, bậc thang 3 tầng lầu Cao Giang Cảnh đi cũng không ổn, dọa cho Tiểu Hoa sợ tới mức vội ôm lấy cổ của anh, sợ rớt xuống chọc cho mọi người cười nhạo một trận.
Nháo động phòng rất kịch liệt, dù là Tiểu Hoa cũng bị buộc hôn Cao Giang Cảnh lại vài cái, càng đừng nói đến bọn họ ùn ùn đòi ăn cái gì kẹo cưới, chuyện đi cầu độc mộc...
Thật vất vả Chính ủy nhìn thấy thời gian không còn sớm mới giúp đuổi bọn họ đi.
Chờ bọn họ đi rồi Tiểu Hoa vội vàng đi tắm, Cao Giang Cảnh qua loa dọn dẹp phòng một chút.
Cao Giang Cảnh đi tắm xong đi ra nhìn thấy Tiểu Hoa cũng lau tóc xong thì kéo cô qua đặt trên đùi của mình, hôn hai gò má của cô nói: "Lúc này anh có thể động phòng rồi phải không?"
"Cũng không phải là chưa làm qua, còn nhớ mong gì chứ?" Tiểu Hoa đỏ mặt nhẹ giọng trách mắng.
Cao Giang Cảnh ôm lấy cô vừa đi vừa nói chuyện: "Động phòng là 1 trong 4 niềm vui của cuộc sống, sao lại không thể nhớ được?"
Tiểu Hoa đấm nhẹ anh cười nói: "Cả đầu đều là những thứ này, anh cũng không biếc mắc cỡ à!"
Vừa mới nói xong đã bị Cao Giang Cảnh ném lên trên giường, Cao Giang Cảnh tháo khăn tắm quấn trên người một cái rồi nhào tới, vừa cắn vừa nói: "Vợ của mình còn mắc cỡ làm gì?"
Tiểu Hoa kéo chăn một bên qua thương lượng với anh: "Ông xã, em lần đầu tiên tới nơi này anh chừa cho em chút mặt mũi được không? Em cũng không muốn sáng mai không rời giường được!"
"Không có việc gì! Không ai dám nói em đâu, yên tâm đi!" Cao Giang Cảnh hơi khàn khàn nhỏ giọng nói ở bên tai cô.
Khi quần áo trên người đều bị cởi hết thì Tiểu Hoa biết đã không thể ngăn cản nên thẹn thùng nói: "Tắt đèn đi!"
"Tuân lệnh!" Cao Giang Cảnh cầm lấy một cây bút bi trên tủ đầu giường ném về cái nút đèn huỳnh quang, trong nháy mắt phòng tối đen. Cao Giang Cảnh lại mang lực chú ý đến trên người Tiểu Hoa...
Editor: demcodon
Hôn lễ ngày hôm đó mặc dù có Hạ Đồng khích lệ nhưng mà Tiểu Hoa vẫn là lo lắng đến Cao Giang Cảnh, hai người cuối cùng lại chọn một bộ áo cưới đuôi cá dài coi như kín. Hạ Đồng nhìn dáng vẻ của Tiểu Hoa hạnh phúc bĩu môi nói mình cũng muốn làm cô dâu. Tiểu Hoa chỉ vào Lý Hạo Nam ở bên ngoài đang bàn bạc với tiểu Hổ làm thế nào để làm khó chú rể ngăn không cho vào cửa, để cho Hạ Đồng mang những lời này nói cho hắn biết.
Hạ Đồng liếc Tiểu Hoa một cái không để ý đến Tiểu Hoa trêu chọc. Bất quá lúc nhìn về phía Lý Hạo Nam cũng là vẻ mặt ngọt ngào, sau đó lặng lẽ ghé vào bên tai Tiểu Hoa nói: "Ít nhất lúc tớ kết hôn thì sẽ xem ngày lành, sẽ không để cho chú rể không có cách nào động phòng..."
Lỗ tai của Tiểu Hoa đỏ lên, ngày kết hôn cũng không phải mình xem, chờ người lớn hai nhà chọn ngày tốt xong cô mới đột nhiên nghĩ đến phỏng đoán hai ngày kết hôn này thân thể mình lại không khoẻ, xoay người nhăn nhó sau khi nói cho Cao Giang Cảnh biết có khả năng này thì anh lại nói không sao. Tiểu Hoa cũng biết Cao Giang Cảnh bởi vì nếu không chọn ngày này thì phải buổi tối hai tuần nữa. Kết quả quả nhiên trước khi ngày đám cưới một ngày thì kinh nguyệt đến tìm.
Toàn bộ hôn lễ rất náo nhiệt nhưng mà bởi vì thân thể Tiểu Hoa hơi khó chịu nên gạt bỏ phân chút lực chú ý, cũng không lo lắng khẩn trương.
"Ông xã, người dẫn chương trình này thật dài dòng đó! Sao lại còn chưa chấm dứt?" Người dẫn chương trình ở trước mặt miệng lưỡi lưu loát chủ trì, Tiểu Hoa nhỏ giọng nói ở bên tai Cao Giang Cảnh.
Cao Giang Cảnh vội hỏi: "Rất không thoải mái hả?"
Tiểu Hoa duy trì mỉm cười trên mặt thản nhiên gật đầu một cái: "Có chút, bất quá còn có thể chịu đựng được!"
Cách Tiểu Hoa gần nhất chính là phụ dâu Hạ Đồng đều sắp muốn cười phun ra! May mà phụ rể một bên cũng không hiểu rõ lắm chuyện gì, nếu không Tiểu Hoa muốn tìm cái lỗ trên mặt đất chui vào.
"Xem em vì xinh đẹp mà chọn áo cưới mỏng như vậy, chịu khổ rồi phải không? Về sau phải chú ý nhiệt độ!" Cao Giang Cảnh nhân cơ hội dạy dỗ Tiểu Hoa, ngay từ đầu nhìn thấy áo cưới trên người Tiểu Hoa, lại nhìn thấy nhiều người như vậy nhìn cô thì trong lòng Cao Giang Cảnh còn có chút bất mãn, vợ của mình không có việc gì các người nhìn cái gì vậy?
"Cả đời chỉ có một lần như vậy, anh cũng không để cho em đẹp một chút sao, cũng không thể nào nói như thế chứ? Cẩn thận em hối hận!" Tiểu Hoa cảnh cáo anh nói.
"Em dám! Giấy kết hôn cũng đã nhận, những lời này thu lại đi!" Cao Giang Cảnh ở một bên nhỏ giọng trò chuyện với Tiểu Hoa ý đồ phân tán một chút lực chú ý của cô, chẳng qua là những lời từ miệng Tiểu Hoa làm cho anh có chút không thoải mái.
"Tuân mệnh, tuân mệnh, thu lại!" Tiểu Hoa nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của anh vội vàng nói.
Thật vất vả cử hành xong nghi thức Tiểu Hoa lại vội vàng thay quần áo đi ra bàn mời rượu. Chờ đến lúc rốt cục có thể nghỉ ngơi thì dường như nằm xụi lơ trên sô pha trong phòng nghỉ. Người khác kết hôn nhìn rất hạnh phúc, sao mình kết hôn lại khó chịu như vậy chứ?
Tiểu Hoa đang cầm ly nước nóng Hạ Đồng vừa mang đến cho cô vừa thổi vừa uống, lại vừa hỏi Cao Giang Cảnh: "Làm bên quân đội có phải sẽ đơn giản một chút hay không vậy anh?"
"Hẳn là như vậy!" Cao Giang Cảnh nhớ lại một chút hôn lễ mình đã từng tham gia gật đầu một cái.
Vậy là tốt rồi, gương mặt của Tiểu Hoa chậm rãi giãn ra.
Bởi vì không có mua nhà riêng mà ở chung nhà với ông nội bà nội, cho nên hai người lớn tuổi tri kỷ để lại nhà này cho hai đứa cháu rồi chuyển đến nhà con trai ở để cho bọn họ có một không gian yên tĩnh.
Cao Giang Cảnh rửa mặt xong nhìn vợ yêu trên giường thở dài một hơi thật mạnh, thật vất vả anh em của mình cũng không đến náo động phòng mà cô dâu lại... Nhưng không có biện pháp, cách chăn ôm Tiểu Hoa hỏi: "Còn đau không?"
"Không đau, ngày hôm qua có đau một chút, không có việc gì, em đã quen rồi!" Tiểu Hoa miễn cưỡng nói.
Cao Giang Cảnh nâng mặt của Tiểu Hoa lên hôn thật mạnh lên môi của cô, thật lâu mới mơ hồ không rõ nói: "Nhớ kỹ, em nợ anh một đêm động phòng, hai ngày sau cần phải bổ sung lại thật tốt cho anh đó!"
Tiểu Hoa cười cười, buổi sáng rất sớm đã thức dậy trang điểm, mệt mỏi một ngày không có trả lời của anh, ngáp một cái nhắm mắt lại nặng nề ngủ say sưa.
Cao Giang Cảnh nhìn gương mặt vợ yêu ngủ đáng yêu lại hôn xuống hai cái rồi cũng kéo một cái chăn qua ôm lấy Tiểu Hoa nhắm mắt lại, trước khi ngủ còn tự an ủi mình: ‘còn nhiều thời gian.’
* * *
Cứ như vậy chuyện động phòng Cao Giang Cảnh nhớ mong cho đến buổi tối Tiểu Hoa lại mặt mới có thể tiến hành.
Xác định Tiểu Hoa đã không có vấn đề gì ngày lại mặt hôm nay Cao Giang Cảnh vẫn tinh lực dư thừa, tính tình thật vất vả nhẫn nại đến khi Tiểu Hoa và ba Giang còn có tiểu Hổ tạm biệt, vừa ra khỏi cửa thì Tiểu Hoa còn chưa có phản ứng lại thì anh đã đón xe taxi trở về nhà.
Về nhà đến cửa nhà thì anh nôn nóng ôm lấy Tiểu Hoa đi vào phòng tân hôn của bọn họ. Tiểu Hoa bị ánh mắt của anh nhìn làm cho có chút sợ hãi dọa một chút, chân vừa chạm xuống đất thì đầu tiên là muốn tắm rửa, tắm xong sau đó lại là thúc giục anh đi tắm. Chờ anh sau khi chiến đấu tắm chưa đến 1 phút đi ra thì Tiểu Hoa còn đang cầm máy sấy chậm chạp sấy tóc.
Cao Giang Cảnh nhìn bộ dáng của cô quá chậm nên lấy máy sấy đi, một tay ôm lấy cô đặt lên trên giường đè lên.
Tiểu Hoa vội vàng vươn tay chống trong ngực của anh, ấp a ấp úng nói: "Chuyện đó... chuyện đó... ông xã, tóc còn chưa có sấy khô nữa? Em..."
Lời nói còn lại đã nói không nên lời, bởi vì bị anh chặn miệng lại...
Khi anh hôn xuống nóng bỏng thì Tiểu Hoa cuối cùng buông không chống cự, quân lính tan rã, không tự chủ phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, vươn tay ôm lấy anh...
Hôm nay Cao Giang Cảnh rốt cục hoàn thành chuyện mình đã nhớ mong lâu nay, Tiểu Hoa hoàn toàn thuộc về anh.
Ngày hôm sau Tiểu Hoa từ trong đau thắt lưng tỉnh lại thì cực kỳ khó chịu, bụng đau âm ỉ, trên người giống như bị vật nặng đè cảm thấy nặng trịch, vừa mở mắt thì nhìn thấy trước ngực mình có một cánh tay màu đồng để ngang qua, hai chân cũng bị một cái đùi giam lại, dưới cổ giống như cũng có một cánh tay.
Tiểu Hoa nhìn tư thế thoải mái của người đàn ông này bên cạnh chỉ có thể cảm thán: ‘mình sao lại rơi vào tình huống như vậy, cũng may còn sống, thật không dễ dàng mà!’ Tinh tế nhìn gương mặt đang ngủ của Cao Giang Cảnh, Tiểu Hoa cẩn thận lấy cánh tay của anh ra, tiếp đến rút chân của mình ra. Lúc nhịn đau chuẩn bị cầm lấy quần áo để một bên thì sau lưng vươn ra hai cánh tay kéo cô lại trên giường!
"A ——" Tiểu Hoa kinh ngạc kêu lên, Tiểu Hoa nhìn đôi mắt đen láy của Cao Giang Cảnh bĩu môi không tiếng tức giận hỏi: "Có thể đứng dậy được chưa?"
"Bà xã!" Cao Giang Cảnh gọi rồi hôn lên miệng của cô, vùi đầu vào trong cổ của cô thì thầm: "Em là của anh!"
Tiểu Hoa ôm anh, vỗ vỗ lưng của anh nói: "Em là của anh, là của anh, bây giờ để cho em đứng lên được chứ?"
Hai người đều không biết mình không có mặc quần áo nên vừa cử động như vậy dấu hôn rậm rạp chằng chịt của Cao Giang Cảnh đập vào mặt…. Thật vất vả chờ khi Cao Giang Cảnh thỏa mãn bò khỏi giường thì Tiểu Hoa đã không còn một chút sức lực, tức hận nhìn tinh thần sáng láng của Cao Giang Cảnh rồi chỉ huy anh chuẩn bị nước tắm cho mình, chuẩn bị một chút thức ăn đã đến giờ cơm trưa.
Cao Giang Cảnh nhìn Tiểu Hoa khó khăn cầm lấy đôi đũa chuẩn bị ăn cơm thì ở bên cạnh muốn giúp đỡ. Kết quả Tiểu Hoa không cần, Cao Giang Cảnh sờ sờ mũi ngượng ngùng nói: "Chuyện đó... anh có chút thô lỗ rồi, em còn đau không?"
"Anh cứ nói đi?" Tiểu Hoa liếc mắt nhìn hắn một cái, buông tha cho đôi đũa mà nâng chén cháo có chút mùi khét lên uống.
Tiểu Hoa uống xong hai chén cháo thì lại ngã đầu lên trên giường ngủ.
May mà Cao Giang Cảnh còn biết tiết chế, bởi vì sáng sớm hôm sau bọn họ còn phải chạy đến doanh trại quân đội của Cao Giang Cảnh mời mọi người ăn cơm.
* * *
Tiểu Hoa dậy thật sớm, nhìn dấu vết trên cổ qua một ngày còn chưa tan hết cầm lấy hộp phấn trên bàn hung hăng đánh lên, ý đồ che giấu một chút.
Tiểu Hoa mặc sườn xám màu đỏ thẫm, mang theo quần áo đơn giản để tắm thay và đồ dùng rửa mặt. Sau khi chuẩn bị xong thì đi cùng Cao Giang Cảnh đến doanh trại quân đội của anh.
Trong lúc các chiến hữu hát quân ca không có gì lãng mạn thì Tiểu Hoa kéo Cao Giang Cảnh đi về phía căn tin dùng để làm nơi "lễ đường" kia. Lần hôn lễ này người dẫn chương trình hiển nhiên nói ngắn gọn hơn, nói hai câu thì tuyên bố tiệc cưới bắt đầu. Trong hôn lễ ầm ĩ nhất chính là uống rượu, đây cũng không giống như buổi hôn lễ trước trước, có thể dùng ly rượu bắt đầu mời rượu, mọi người đều là uống thật sự.
Cao Giang Cảnh lấy ly rượu của Tiểu Hoa từ Từ Thịnh Duệ đưa cho nói: "Vợ tôi không uống được rượu, cậu đừng có dọa cô ấy."
"Được được được, chị dâu không thể uống anh uống thay cũng được, chúng tôi sẽ không để ý, các anh em, lên!" Từ Thịnh Duệ cũng không thèm để ý cười híp mắt nói.
Ngay sau đó một đám người tới ào ạt mời rượu làm cho Tiểu Hoa thầm nghĩ: ‘chẳng lẽ mình gả cho một người nghiện rượu?’ Bất quá Tiểu Hoa nhìn thấy mọi người đều khí thế ngẩng cao cũng không dám khuyên mà trốn ở một bên nhìn bọn họ cùng uống rượu.
"Hiểu Hoa, bị dọa hả?" Lâm Hạo Hiên đi đến trước mặt Tiểu Hoa nhỏ giọng hỏi.
Tiểu Hoa cười gật đầu một cái nói: "Anh Hạo Hiên, chiến sĩ nơi này của các anh rất nhiệt tình!"
Lâm Hạo Hiên cười cao giọng nói: "Các anh em, chuốc say cậu ta, cho tên nhóc này đẹp mặt, chuốc say cậu ta để cho cậu ta không có sức lực động phòng."
"Đừng đừng đừng! Tốt xấu gì cũng chừa cho tôi chút khí lực chứ, tôi muốn đi vào động phòng chứ không thể bị mang vào được, như vậy rất mất mặt..." Cao Giang Cảnh vừa nghe thế vội vàng hô.
Mọi người cũng không nghe anh mà hét to đều cầm lấy ly rượu xông về phía anh... Bất quá dường như tửu lượng của Cao Giang Cảnh cũng không tệ, cho nên lúc kết thúc tuy lảo đảo nhưng vẫn còn có thể tự mình đi.
Đến dưới lầu ký túc xá thì có mấy chiến hữu quen thuộc lại kêu lên: "Doanh trưởng Cao, anh có phải ôm cô dâu vào động phòng hay không? Có thể ôm hay không? Nếu không thể thì anh em sẽ làm thay anh."
Cao Giang Cảnh đẩy hắn ra một cái rồi ôm ngang lấy Tiểu Hoa nói: "Sức lực ôm vợ vẫn phải có, mấy người các cậu đừng nói nữa thì ngày mai sẽ thêm cơm cho các cậu!"
"Chuyện ngày mai thì ngày mai nói sau, bây giờ nên nói thì phải nói, nên nháo thì phải nháo... Các cậu nói có đúng không?" Từ Thịnh Duệ ở một bên cười nói.
Mọi người ồn ào cùng nhau đi theo Cao Giang Cảnh lên trên, bậc thang 3 tầng lầu Cao Giang Cảnh đi cũng không ổn, dọa cho Tiểu Hoa sợ tới mức vội ôm lấy cổ của anh, sợ rớt xuống chọc cho mọi người cười nhạo một trận.
Nháo động phòng rất kịch liệt, dù là Tiểu Hoa cũng bị buộc hôn Cao Giang Cảnh lại vài cái, càng đừng nói đến bọn họ ùn ùn đòi ăn cái gì kẹo cưới, chuyện đi cầu độc mộc...
Thật vất vả Chính ủy nhìn thấy thời gian không còn sớm mới giúp đuổi bọn họ đi.
Chờ bọn họ đi rồi Tiểu Hoa vội vàng đi tắm, Cao Giang Cảnh qua loa dọn dẹp phòng một chút.
Cao Giang Cảnh đi tắm xong đi ra nhìn thấy Tiểu Hoa cũng lau tóc xong thì kéo cô qua đặt trên đùi của mình, hôn hai gò má của cô nói: "Lúc này anh có thể động phòng rồi phải không?"
"Cũng không phải là chưa làm qua, còn nhớ mong gì chứ?" Tiểu Hoa đỏ mặt nhẹ giọng trách mắng.
Cao Giang Cảnh ôm lấy cô vừa đi vừa nói chuyện: "Động phòng là 1 trong 4 niềm vui của cuộc sống, sao lại không thể nhớ được?"
Tiểu Hoa đấm nhẹ anh cười nói: "Cả đầu đều là những thứ này, anh cũng không biếc mắc cỡ à!"
Vừa mới nói xong đã bị Cao Giang Cảnh ném lên trên giường, Cao Giang Cảnh tháo khăn tắm quấn trên người một cái rồi nhào tới, vừa cắn vừa nói: "Vợ của mình còn mắc cỡ làm gì?"
Tiểu Hoa kéo chăn một bên qua thương lượng với anh: "Ông xã, em lần đầu tiên tới nơi này anh chừa cho em chút mặt mũi được không? Em cũng không muốn sáng mai không rời giường được!"
"Không có việc gì! Không ai dám nói em đâu, yên tâm đi!" Cao Giang Cảnh hơi khàn khàn nhỏ giọng nói ở bên tai cô.
Khi quần áo trên người đều bị cởi hết thì Tiểu Hoa biết đã không thể ngăn cản nên thẹn thùng nói: "Tắt đèn đi!"
"Tuân lệnh!" Cao Giang Cảnh cầm lấy một cây bút bi trên tủ đầu giường ném về cái nút đèn huỳnh quang, trong nháy mắt phòng tối đen. Cao Giang Cảnh lại mang lực chú ý đến trên người Tiểu Hoa...
Tập tin gởi kèm: sườn xám đỏ.jpg [ 60.74 KiB | Đã xem 1939 lần ] |
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook