Lại thêm 2 tháng nữa qua đi, vậy là đã tròn 1 năm đại học cũng như 1 năm tôi đến với cái mảnh đất “Thánh” này.

Hôm nay ngồi đây, cùng gia đình của My và Ly trong 1 nhà hàng ấm cúng mà tôi thấy lòng mình thật hoan hỉ.– Ly này 2 gia đình cô chú mời riêng Tuấn.

Nhờ cháu rất nhiều mà 2 em nó mới thành tựu được như ngày hôm nay.

Thực sự là các cô chú đều rất ghi nhận.Bữa tiệc ngày hôm nay là để mừng cho 2 học trò, 2 người em của tôi.

Không phụ công của người thày, thằng anh này đều đã đạt được mục tiêu của mình – đỗ vào trường đại học xyz nơi tôi đang theo học.

Không khí ấm cúng và tươi cười diễn ra trong suốt bữa tiệc, My và Ly thì vẫn xinh tươi và troll tôi như mọi ngày.


Tôi tự thấy toại nguyện vì những công sức đóng góp của mình đã ít nhiều giúp ích được cho 2 con bé.

Đây là 1 niềm vui thực sự, niềm vui của 1 người trong cuộc, 1 người quan sát.

Chứng kiến từng bước đi từ những ngày đầu của học trò cho tới khi đến đích là 1 trải nghiệm chân thực về trách nhiệm, cống hiến và chứng kiến thành quả.– “Tít… Tít…” – là tn My gửi cho tôi, con bé vừa rời bàn tiệc được vài phút.– “Anh ra ngoài đi, em nhờ cái này chút!!!”Hajzzz… đang bóc dở con tôm béo thì chớ… Lò dò đi ra ngoài hành lang thì chẳng thấy bóng dáng My đâu, bố khỉ… troll cả năm chưa đủ à.

Tôi vừa rút đt định gọi thì…– ÒA… Hihihi – 1 tiếng “Òa” khá to khiến tôi giật mình, tiếp theo là 1 cái ôm chầm nữa sau lưng.

Đây vốn là trò quen thuộc My thường troll tôi vào những lúc tôi bước ra từ WC hoặc lang thang ở ngoài cầu thang hút thuốc cho 2 đứa nó làm bài.– … Ầy dà… Lên đại học rồi mà còn nghịch mấy trò này nữa thì chóa nó yêu đới em!!!– Thế anh làm chóa nhá, hihihi…– Chít giờ… Thế sao, gọi anh ra đây có chuyện gì không? Hay là chỉ troll thôi.– Anh này…– Sao thế… Ơ kìa… My…– Mình yêu nhau đi… – My bất ngờ ôm chầm tôi lần nữa, lần này là ở trong lòng.– … Nào… em làm gì vậy… Đùa gì kỳ thế… Người ta nhìn thấy bây giờ…– Em không đùa đâu… Mình yêu nhau đi anh!!! – Vòng tay My ngày 1 siết chặt hơn, giọng nói thủ thỉ, thầm thì.

Dường như có 1 sự khác biệt thực sự so với những lần trêu đùa trước đây.– … Nào… không bỏ ra là anh giận đấy…– …– Có bỏ ra không…– Trả lời em đi rồi em bỏ!!!– Không!!!– … Tại sao??? – My rời khỏi lòng tôi, cất tiếng hỏi với vẻ mặt oán trách.– Tại không thể yêu nhau, vậy thôi.

Làm bạn, làm em gái của anh như cũ thì anh em mình mới bền được.– Em không muốn… em không biết là anh có hiểu hay không nhưng em đã đợi để nói điều này từ lâu lắm rồi.

Em cố gắng theo anh học, nỗ lực ngày đêm để đỗ vào trường cũng là vì muốn được gần anh, được xứng vs anh đấy.

Anh có hiểu không!!! – My nhìn sâu vào mắt tôi nói từng lời rắn rỏi, con bé này cá tính quả là mạnh mẽ.

Nhưng ẩn sâu trong nó hình như lại là 1 thứ khối nước mềm yếu, đang theo những mạch ngầm cảm xúc chảy dần ra nơi khóe mi.– … Hajzzz… Đừng có khóc nữa… để anh lau nào… Rồi, nghe này… anh… cũng hiểu 1 phần… anh hiểu tình cảm của em… Vì anh đã từng như vậy rồi… ừm… Thế này nhé, giờ chuyện này cứ coi như chưa từng xảy ra đi.

Nhưng mà anh vẫn nhớ, em cũng vậy, chỉ nhớ chứ đừng nghĩ về nó quá nhiều.


Cứ để anh em mình thoải mái, bình thường như trước đây.

Em cứ học đại học đi, sau 1 thời gian biết nhiều cái mới, thêm nhiều mqh mới thì lúc đó hẵng đánh giá lại chuyện này.

Được không???– … Là đợi bao lâu… Lâu quá em không chịu được đâu!!!– Trọn 1 năm đầu nhé!!!– Không!!!– … Hajzzz… thế thì… nửa năm… nhá!!!– Đúng hết kỳ 1 sẽ xem xét lại chuyện này 1 lần nữa.

Em không thích thất hứa đâu, anh biết rồi đấy!!!– Rồi… Ơ… Ụp… – Chưa kịp nói dứt câu thì My đã ghì chặt cổ tôi xuống để “cướp lời”.

Đời tôi hình như toàn bị “cưỡng hôn” thì phải…– … Ào… êm ư uá ồi ấy… – tôi lúng búng từng lời trong miệng của My vì tay cô nàng siết tôi khá chặt.– … Chụt… hà… môi anh mặn thế… Eo ơi, giờ mới nhớ, ăn xong chưa súc miệng à!!!– Thì đang ăn dở mà, đã xong đâu.

Hehehe, thấy mùi trứng tôm béo không.– Em chưa kịp thấy gì, làm lại đi, hì hì.– Em lắm trò quá… Thôi, anh đi WC đây, em cứ vào trước đi nhé, mọi người đang nhắc đấy.Hajzzz, cái điều tôi không muốn cuối cùng cũng đã xảy ra.

Gần 1 năm trời tiếp xúc với My, qua từng cử chỉ và lời nói tôi cũng phần nào đoán ra được cái tình ẩn sau thái độ của cô nàng.

Bản thân tôi thực sự cũng có cảm tình với My, mặc dù hiện tại nó chỉ dừng ở tình cảm bạn bè, anh em suồng sã, vô tư với nhau.


Nếu ở vào 1 thời điểm thuận lợi, đủ thời gian và độ “thấm” thì tôi nghĩ cái tình ấy nó đủ khả năng để nảy sinh thành 1 tình cảm vy diệu và try kỷ hơn.

Nhưng đó lại là chuyện của tương lai, còn ngày hôm nay vẫn chỉ là ngày hôm nay với những dòng sự việc chảy từ quá khứ cho tới hiện tại.

Kinh nghiệm bản thân rút ra từ chuyện với Trà khiến tôi không còn dễ mở lòng đón nhận bất cứ thứ tình cảm nhạy cảm nào nữa.

Hậu quả mà nó để lại thường không dễ chịu gì, khi mà tôi và Trà rõ ràng không còn thực sự thân thiết được vs nhau như xưa.

Mqh bạn bè dù vẫn duy trì nhưng có lẽ còn cần 1 khoảng thời gian nữa đủ để 2 đứa thoát ra khỏi cái sự “trẻ con” trong suy nghĩ và cảm xúc hiện tại.

Do vậy tôi không hề mong muốn những điều tương tự xảy ra với My, tôi vẫn thường lạnh lùng chủ động cắt ngang và chặn đứng những cuộc nói chuyện, tâm sự mỗi khi My “manh nha” muốn nói về chuyện này..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương