Quãng thời gian kể từ ngày trong lòng tôi xuất hiện cái tình cảm “thầm kín” ấy.

Tôi quan tâm đến Trà nhiều hơn, tất nhiên phần lớn chỉ là trong suy nghĩ và tư tưởng, ngày nào cũng mong đến lớp để được gặp gỡ khuôn mặt ấy, được trò chuyện, đùa cợt với con người ấy.

Là những phút giây trộm nhìn, thầm để ý, tạc dần những đường nét mang hồn của 1 người con gái vào trong tim.

Cảm xúc đến rất nhanh và mỗi ngày qua đi đều được sống trong cái cảm xúc ấy mới thấy thời gian như cũng bồng bềnh, lơ đãng trôi theo những xúc cảm của bản thân.Hơn 1 tuần phôi thai cái định nghĩa tình cảm khác giới, rốt cuộc cũng chỉ xoay quanh những tn, cuộc gọi lúc ở nhà, hay vài ba câu chuyện linh tinh khi trên lớp.

Tôi quyết định phải làm 1 điều gì đó để tạo nên điểm nhấn… 31/10 sắp đến rồi, cái ngày dọa ma trên toàn thế giới là 1 dịp khá hay để giới trẻ tổ chức party, hội họp, vui chơi với nhau.

Mấy đứa bạn tôi cũng không ngoại lệ, sau vài ngày tìm hiểu và lựa chọn, cả nhóm quyết định “phượt” Đồng Mô 1 chuyến vì tối 30/10 sẽ tổ chức dạ hội hóa trang ở đó.

Tụ tập cả nhóm cũng được 11 đứa trong đó gồm mấy thằng bọn tôi, Hằng, Hoa, con bé Xuân chóa đang tán và tất nhiên là không thể thiếu Trà.


Cả bọn đặt vé theo tour nhưng là dạng ghép đoàn khi tới Đồng Mô vì chúng tôi quyết định tự di chuyển bằng xe máy riêng để chủ động thăm thú thêm những địa danh lân cận gần đó.Tôi đèo Trà cùng cả nhóm vi vu hàng chục cây số trên con đường quốc lộ vào 1 sáng chớm đông khá đẹp trời.

Khám phá từng địa danh trên lịch trình như chùa Mía với những chứng tích hoang sơ, cổ kính.

Làng cổ Đường Lâm bình yên với những con đường xương cá bé nhỏ và vô số giếng đá cổ quần tụ.

Hay quần thể thành cổ Sơn Tây mang đậm phong khí địa linh nhân kiệt của 1 mảnh đất truyền thống lâu đời.3h chiều – sau khi đã lang thang chán chê cuối cùng chúng tôi cũng đến Đồng Mô để họp đoàn với đơn vị tour.

Đây có thể coi là 1 khu sinh thái lý tưởng cận kề Hà Nội mà mỗi gia đình có thể tranh thủ đến nghỉ ngơi vào mỗi dịp cuối tuần.

Điểm nhấn phải kể đến lòng hồ nước ngọt trải rộng với bờ bãi cảnh quan rất đẹp bao quanh.

Gió thổi lồng lộng theo những rặng rừng thông ở phía xa xa cộng hưởng nên những âm thanh xào xạc, du dương.

Cả nhóm theo đoàn lên thuyền đến với đảo Vua – hòn đảo được coi là trái tim của khu du lịch.

Nước hồ trong veo gợn sóng dập dìu xô theo nhịp rẽ nước của con thuyền.

Ra đến giữa hồ ngắm quang cảnh xanh tươi của những thảm cỏ và rừng cây cao tít tắp mới thấy cảm giác thật lãng đãng và nên thơ.

1 mùi hương man mác hòa quyện với hương gió trời đâu đây, hay chính là mùi hương tóc đang theo gió tung bay khi Trà dang tay đón lấy từng cuộn không khí trong lành thổi xuyên qua lan can con thuyền.

Tôi ngây ngốc ngắm nhìn hình ảnh tinh khôi ấy, lòng lại dấy lên những ước vọng và ham muốn đã chất chứa trong suốt những ngày vừa qua……Thuyền lênh đênh không lâu thì cập bến làng văn hóa, đây chính là địa điểm tham quan chính của khu du lịch.

Cả nhóm hồ hởi khám phá và “tự sướng” bên những kiến trúc, đặc sẵn, mô hình mang đậm bản sắc riêng của từng dân tộc như quần thể nhà sàn của các dân tộc miền núi hay nhà Rông của các dân tộc Tây nguyên.

Nơi đây như 1 “bảo tàng sống” trình bày những gì đặc sắc nhất của “ngôi nhà chung các dân tộc”.5h chiều cả đoàn lại lên thuyền trở về khu resort để ăn uống, nghỉ ngơi và hóa trang trước khi tham gia dạ tiệc sôi động vào cuối ngày.


Cả nhóm tranh thủ nghịch ngợm trò “tăng động” trượt cỏ.

Hết trượt bằng xe lại đến trượt bằng ván, trời đông nên cỏ có vẻ khô, trơn hơn thường lệ, khiến tôi và Xuân chóa 2 lần chủ quan phi nhanh đến nỗi ngã lăn bò càng ra với nhau.

Chơi chán xong thì đi hóa trang, “tô mặt”, thời đó vẫn còn thịnh hành những “phụ kiện” như mũi quỷ, mũi heo, mũi voi, mắt rớt tròng, lưỡi thò lò, tai xẻ đôi… các kiểu.

Thi nhau bôi sơn, chát phẩm đến mức mấy hotgirl sau 1 hồi nghịch màu cũng biến ra thành những Zombie “siêu cấp” đích thực.7h tối – Tiếng động và nhạc nhẽo từ hệ thống âm thanh cỡ lớn phát ra chính thức bắt đầu cho đêm dạ hội hóa trang.

Ánh sáng vàng rọi, mờ ảo tỏa ra từ những đầu bí ngô nhe răng cười nham nhở.

Những thây người nộm xám xịt, thô ráp treo lủng lẳng quanh không gian nơi diễn ra dạ tiệc.

Các nhóm thanh niên, bạn trẻ hóa thân thành đủ những hình dạng kỳ lạ, hài hước có, ma quái có, thậm chí “bẩn thỉu” cũng có.

Cốt làm sao tạo ra những hình hài thật độc đáo cho cái dịp “hóa trang” vui nhất trong năm này.Hệ thống ánh sáng nhập nhoạng phát ra những gam màu tối sẫm, huyền bí, tôi thừa cơ nắm lấy tay Trà với lý do… sợ “lạc”.

1 chút kỳ lạ ẩn hiện lên đôi mắt trong veo của Trà nhưng bàn tay mềm mại thì vẫn ngoan ngoãn nằm yên vị trong bàn tay tôi… Giây phút ấy… lòng tôi lại dâng lên những dư vị cảm xúc bồi hồi khó tả……Khởi đầu cho màn tiệc là 1 tiết mục kịch được dàn dựng khá công phu, tiếp sau đó là những ca khúc rock được 1 số band quen thuộc với rockstorm của giới sinh viên thể hiện.


Các tiết mục hiphop cũng nằm trong chương trình, diễn ra dưới những bản mix độc đáo của DJ.

Âm nhạc, ánh sáng và không gian kỳ quái, sự hòa mình vui nhộn của đám đông tạo nên 1 không khí đặc biệt, thú vị và đáng nhớ kéo dài xuyên suốt cho đến tận 10h tối mới tàn tiệc… Đây cũng có thể coi là quãng thời gian vui vẻ triệt để nhất trước khi những con sóng đầu tiên của năm tháng trưởng thành tạt qua cuộc đời tôi……Kết thúc 1 cuộc vui đáng nhớ, tất cả lại trở về với cuộc sống thường nhật hàng ngày.

Tôi có thêm thói quen mới là nhận những cuộc gọi báo thức vào buổi sáng từ Trà và chúc cô nàng ngủ ngon bằng mỗi tin nhắn vào buổi tối.

Nói chung vẫn chưa có gì thực sự là rõ ràng giữa 2 đứa, nhưng bản thân tôi nhận thấy Trà cũng khá thoải mái với cách cư xử ngày 1 khác lạ của tôi.

Theo như lời Xuân chóa “quân sư” về những gì đã diễn ra giữa nó và con bé đang tán thì bước đầu của tôi như vậy là tương đối thuận lợi.

Còn tất nhiên để thành công hay không còn là cả 1 chặng đường phía trước, nhưng với chuyện tình cảm có khi chỉ cần 1 khoảnh khắc được “ban phát” cơ hội thôi thì trong mỗi con người sẽ lập tức nảy sinh những động lực và niềm tin vô cùng to lớn.Đó là 1 trạng thái hưng phấn tích cực… hay cũng có thể chỉ là 1 dạng kích thích ảo giác khiến cho con người ta rơi vào tâm lý ngộ nhận??? Tôi chưa thể nhận ra chứ đừng nói là tôi đã hiểu điều đó… Trong 1 khoảng thời gian dễ dãi với những trải nghiệm mới mẻ, thú vị của bản thân mà tôi đã tự tháo bỏ then cài, mở tung cửa sổ tâm hồn để đón lấy những tia nắng và khí trời ngào ngạt đầy hương sắc… Có thấy bụi không? Có thấy vẩn vơ là những con côn trùng, vi khuẩn đang lượn lờ ngoài đó không??..

Tôi không thấy vì tôi còn đang mải ngắm trời, ngắm hoa, thư thái hít thở và uống trọn từng ngụm nắng gió thơm mùi cám dỗ…….

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương