“……!”

Hạ Tiểu Nịnh sợ tới mức buồn ngủ đều không có, hoàn toàn không dự đoán được ba mẹ mình sẽ vội vàng như thế.

Cúp điện thoại cô cũng bất chấp nhiều như vậy, đứng dậy ba bước cũng làm hai bước, liền chạy đến Phong Thanh Ngạn phía bên kia, trong lòng hạ quyết tâm bất luận anh có đồng ý hay không nhất định cũng phải đem anh trói đi!

Kết quả lúc cách anh ba bước, bởi vì chạy quá nhanh, mắt cá chân bước trật, bộp một tiếng hai đầu gối chạm đất, thẳng tắp mà quỳ gối trước mặt anh.

“……” Phong Thanh Ngạn kinh ngạc một chút, từ trên ghế đứng dậy, đôi tay trịnh trọng mà đem cô kéo lên, “Không cần ra sức như vậy, tôi đồng ý với em là được!”

Hoàn toàn không biết chính mình đến tột cùng vì cái gì lại xui xẻo như vậy, Hạ Tiểu Nịnh: “……”

Ở đây mấy người trong hội đồng quản trị vừa mới bắt đầu còn không rõ nguyên do, sau lại vừa thấy Phong Thanh Ngạn bộ dạng khẩn trương kia, đỡ giai nhân từ trên mặt đất lên bảo hộ ở trong ngực, trong đó một người trong đám nhân viên lớn tuổi đó lập tức hiểu rõ, “Phong tổng, chúc mừng chúc mừng a!”

Đều đã quỳ xuống, này không phải cầu hôn là cái gì?

Tuy rằng nữ cầu nam không nhiều lắm, nhưng trọng điểm là Phong tổng đồng ý rồi a! Giờ phút này không nịnh nọt, còn đợi đến khi nào?

Vài người khác cũng nhanh chóng kịp phản ứng lại đây, “Chúc mừng chúc mừng ——”

“Đây chính là đại hỉ sự a!”

“Đúng vậy đúng vậy……”

Trong lúc nhất thời trong văn phòng tất cả đều là lời khen ngợi, Hạ Tiểu Nịnh nghe được sửng sốt sửng sốt mà ngay cả mình bị Phong Thanh Ngạn kéo đến ngầm gara khi nào, cô đều không nhớ rõ.

“Lại làm danh dự tôi tạo thành tổn thất, hơn nữa món nợ tối hôm qua, em ý định tính với tôi như thế nào?”

Ngồi vào trong xe, Phong Thanh Ngạn trực tiếp quăng những lời này tới đây.

Hạ Tiểu Nịnh thật muốn khóc cho anh xem, nhưng bây giờ quan trọng nhất không phải cái này, mà là bảo vệ tính mạng.

Côthật sâu mà hít một hơi, giống như đập nồi dìm thuyền mà nói, “Đi nhà hàng Ức Tinh trước đi, về phần những thứ khác đều thương lượng tốt, thương lượng tốt……”

……

Nhà hàng Ức Tinh.

Nhà hàng ăn này ở đế đô là cửa hiệu lâu đời, thắng tại món ăn mà nói cùng với môi trường tĩnh mịch, thâm thụ, nhóm người già ưu ái, là nơi lý tưởng bọn họ gặp mặt con rể con dâu, nói chuyện phiếm bát quái, gặp mặt bạn già.

Cố Lâm Anh cùng Hạ Chí Dũng đã cố định vị trí từ sớm, hai vợ chồng già vẫn luôn chờ ở cửa, không chút nào thèm để ý đêm hè oi bức.

“Chử lão nói Mộ Đình Tiêu khi nào đến?”

“Ông ấy nói Mộ Đình Tiêu chính là hôm nay từ máy bay về nước, tính toán thời gian, cũng không lâu lắm nhanh tới đây thôi.”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.”

Tiếng nói vừa dứt, một chiếc màu đen SUV liền ngừng ở ven đường trước mặt bọn họ.

Cửa xe mở ra, Hạ Tiểu Nịnh dẫn đầu xuống dưới, ngay sau đó Phong Thanh Ngạn cũng xuống xe đi tới chỗ cô phía bên này, hai người tay dắt tay cùng nhau đi qua.

Sau đó, hai vị lão nhân bên này nhìn thấy đầu tiên là khiếp sợ, sau đó không thể tin được, cuối cùng, hóa đá……

“Bác trai bác gái, xin chào. Con chính là bạn trai Tiểu Nịnh.” Phong Thanh Ngạn vô cùng có phong độ có lễ phép mà nói, “Rất vui lại lần nữa gặp hai người.”

“……” Cố Lâm Anh trợn mắt há hốc miệng, liều mạng mà nhìn chằm chằm tay Hạ Tiểu Nịnh kéo ở cánh tay Phong Thanh Ngạn, thiếu chút nữa giơ tay véo trong người mình, “Bạn già à, ông mau nói cho tôi biết, cái này, cái này tuyệt đối không phải sự thật……”

“Nơi này nóng quá, bác trai bác gái có thể là không thoải mái? Không bằng chúng ta đi vào vừa ăn vừa nói chuyện?”

Phong Thanh Ngạn tựa hồ giống như không nghe được lời bà nói, chủ động nói.

“À, được……”

Hạ Chí Dũng theo bản năng mà thuận miệng đáp, chờ tới chỗ ghế rồi mới hậu tri hậu giác mà phản ứng lại đây, hiện tại là bọn họ đối với con rể, chính mình dựa vào cái gì phải nghe cậu ta chứ?

- ----

Mặt mũi cũng không đến nỗi... ôi số anh t... -))

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương