Sói Săn Mồi
-
49: Hấp Tinh Đại Pháp
“Phù……….
phù……………” Từng hơi thở nặng nhọc của Long như đang cố gắng hút lấy chút dưỡng khí bên trong căn phòng luyện công của hắn, hắn vừa uống xong bát nước sâm nghìn năm kiếm được từ chỗ lão Kim, một lát sau hắn cảm giác được một ngọn lửa nóng từ bụng đang lan ra toàn thân khiến hắn biết ‘nó’ sắp đến.
“Pặc………………pặc……………Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa” Đau đớn ! Đau đớn đến tột đỉnh khiến Long không thể không hét lên, dược lực mạnh mẽ trùng kích da thịt làm làn da hắn không chịu nổi mà nứt ra, máu tươi cứ thế mà rỉ ra bên ngoài khiến hắn trông không khác gì như một huyết nhân (người máu).
“Kiên trì………….
kiên trì…………Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa” Long thì thầm tự cổ vũ bản thân mình, cơn đau ‘nhỏ nhoi’ này mà hắn không chịu nổi thì làm sao tiến tới những bước sau này là gân, xương rồi đến huyết, phải chịu đựng để mạnh lên, để đạt được mục tiêu của bản thân.
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa”
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa”
…….
Cứ thế trong vòng vài giờ, tiếng Long hét điên cuồng vang lên quanh quẩn mọi người bên trong căn biệt thự, ngồi dưới đại sảnh, thằng mập giờ đây cũng không thèm nhìn đến cái bàn đầy đồ ăn vặt trước mặt mà cố gắng vểnh cái tai to của mình lên nghe rõ từng tiếng hét của Long vì sợ hắn có chuyện gì xảy ra.
“Anh mập……………đại ca sẽ không có chuyện gì xảy ra chứ?…….
.
” Cặp anh em lên tiếng hỏi thằng mập, chúng cũng sợ lão đại của mình xảy ra chuyện gì thì chúng sẽ phải trở về cái buồng giam lạnh lẽo kia.
“Câm mồm…………….
không bao giờ có chuyện đó………” Thằng mập nổi điên lên hét toáng về phía hai thằng nhóc con như để tự trấn an bản thân mình, Long mà xảy ra chuyện thì hắn cũng không biết mình làm sao nữa, nhất định lão đại sẽ vượt qua.
………….
“Hít………….
.
hít…………….
” Long tham lam hít từng đợt không khí như kẻ sắp chết ngạt, đã qua rồi, cuối cùng đau đớn tưởng chừng như vô tận khi da thịt hắn cứ nứt ra từ từ khắp người đã dừng lại, nhìn dưới thân mình máu tươi đã ứa ra thành vũng lớn, hắn vội hét lên.
“Mập………………bác sĩ……………….
”
Thằng mập đang căng thẳng vội quay sang mấy tên bác sĩ, y tá bên cạnh hét lên hết cỡ:
“Nhanh………………….
ĐCM…………….
Nhanh lên……….
.
”
Cứ thế hơn chục con người lao hết tốc lực vào phòng Long, trên trán mấy tên bác sĩ dù chưa thấy bệnh nhân cũng đã túa ra mồ hôi lấm tấm rồi, chúng biết nếu có gì sai sót xảy ra thì tính mạng chúng sẽ kết thúc tại chỗ ngay lập tức, bọn này không phải là những người lương thiện hàng ngày phải cầu xin, nịnh nọt chúng bằng những phong bì to mà sẵn sàng kề dao vào cổ chúng bất cứ lúc nào.
“Rầm……….
” Thằng mập đẩy mạnh cánh cửa, kéo đoàn người bước vào căn phòng, ở chính giữa căn phòng là cảnh tượng như trong phim kinh dị làm hắn thoáng có chút sững sờ khi Long đang ngồi trên một tấm thảm đầy máu, bên ngoài cơ thể hắn là từng vết rạn nứt ở da thịt khắp nơi.
“Nhanh………….
đợi gì nữa……….
.
” Nhanh chóng lấy lại tinh thần, thằng mập hét lên với đám bác sĩ cũng đang sững sốt vì cảnh tượng kinh dị bên cạnh.
….
.
“Tiếp máu……….
.
” Long chỉ nói được hai từ rồi cứ thế ngất xỉu vì kiệt sức trong tư thế ngồi thiền, hắn biết bây giờ tính mạng hắn đã không còn nguy hiểm rồi, quan trọng là phải chịu đựng nổi cơn đau kinh khủng kia để tránh tâm thần không chịu nổi mà phát điên hay ngất đi, nếu thế thì hắn sẽ biến thành người điên hoặc là một cái xác rồi.
Ngay tức thì vài bình máu được treo lên tiếp máu cho Long, vài tên bác sĩ lấy hộp dụng cụ ra bắt đầu khâu lại các vết rách trên da thịt một cách cẩn thận tỉ mĩ vô cùng.
….
3 ngày sau, Long mở mắt.
“Hú…………đại ca tỉnh rồi…………hắc hắc………….
.
” Thằng mập đang ngấu nghiến cái bánh hambuger trên miệng thấy Long mở mắt vội hú lên.
“Đưa…………đưa đây…………” Long thều thào làm thằng mập trợn mắt, đưa gì cơ.
Chưa kịp hiểu thì ngay lập tức, cái bánh hambuger đang ăn dở của hắn đã biến mất, với tốc độ ánh sáng, Long chộp lấy nó đút vào miệng mình nhai nuốt làm thằng mập choáng váng mặt mày.
“Chết cha……….
không được…….
.
” Thằng mập chưa kịp hoàn hồn thì bỗng nhiên hét lên, hộp bánh hambuger trên bàn, nhưng mà hắn há hốc mồm kinh hãi khi trong giây phút hắn sứng sờ, Long đã nuốt sạch số bánh trong hộp rồi.
“Anh………………….
đại ca…………………….
.
huhu……………” Thằng mập khóc, bữa trưa của hắn đấy, dành cái gì chứ dành thức ắn của hắn thì hắn sẽ…………sẽ khóc đấy nhé.
….
.
Trở lại căn phòng luyện công, Long lại ngồi trên tấm thảm lúc này đây đã được thay bằng tấm thảm khác sạch sẽ.
“Tại sao như vậy?……….
” Long thì thầm nghi hoặc, hắn có thể cảm nhận qua lần khai mở cơ thể vừa rồi, năng lượng trong cơ thể hắn có thể cất chứa là thật sự khồng lồ, nhưng mà để lấp đầy là không thể, hắn đã cố gắng ăn thật nhiều, uống thật nhiều chât bổ dưỡng nhưng kết quả là nguồn năng lượng chuyển hóa từ thức ăn không thể biến thành năng lượng cất chứa trong cơ thể như mong muốn, khi vượt qua ngưỡng năng lượng như trước khi cải tạo, những năng lượng đó sẽ biến thành các mô mỡ.
Long đã quên đặc tính sinh học của cơ thể con người, hắn đã cải tạo thành công da thịt mình nhưng các cơ quan bộ phận cơ thể hắn vẫn như trước, như một thói quen, khi đạt tới mức năng lượng cần thiết, chúng sẽ tự động ngừng lại mà chuyển thành năng lượng dự trữ – thứ mà không thể sử dụng ngay được.
“Làm sao………….
làm sao bây giờ……….
” Long buồn phiền, chán nản vô cùng, cứ tưởng qua đợt cải tạo hắn sẽ biến mạnh nhưng không ngờ hắn lại lâm vào tình cảnh như vậy, năng lượng hắn có thể sử dụng chỉ bằng 1/50 năng lượng mà hắn có thể cất chứa.
“Ăn không được…….
.
”
“Uống không được……….
.
”
“Hít không được……….
”
“Tiêm không được………….
.
”
“Hút………….
.
hấp………………….
.
hấp sao?……….
.
” Long căng não nghĩ về các phương pháp, bỗng nhiên đến ‘hấp’ hắn nghĩ đến môn võ Hấp Tinh Đại Pháp của Nhậm Ngã Hành trong Tiếu Ngạo Giang Hồ – có thể hút nội lực của đối phương.
Long phiền muộn, hắn biết không thể hút được nội lực đối phương như truyện được, cái khác chưa nói tới cái khác, mỗi chuyện làm sao để hút nội lực qua việc tiếp xúc da thịt là chuyện không tưởng rồi.
“Làm sao để hấp khí nhỉ?…………………….
.
Phải rồi………….
.
khí……………….
” Bỗng nhiên hai mắt Long sáng lên, là khí, hắn tin tưởng ngoài bản thân thì trên giang hồ cực kì it hay thậm chí là không có người nào luyện được khí công đến trình độ như hắn, mà ‘khí’ thì có thể di chuyển, có thể truyền từ người này sang người khác.
“Nhưng mà đối phương không có khí thì làm sao mà hấp?” Một lần nữa Long lại tự đặt câu hỏi cho bản thân.
“Nếu không có thì tự tạo……………….
phải rồi…………….
là tự tạo……….
” Long đứng bật dậy, hắn vừa nghĩ ra một phương pháp cực kì sáng tạo, đó là hắn sẽ đưa khí vào người đối phương, khí của hắn sẽ hút nội lực của đối phương và hắn lại hút khí về bản thân, cứ như thể hắn đã cướp đoạt được nội lực đối phương rồi.
Nghĩ làm làm, Long bước nhanh ra ngoài tìm con mồi.
….
“Rầm……………….
.
” Thằng mập ném mạnh một gã đàn ông xuống sàn nhà.
“Hàng này đại ca………………cũng là cao thủ có tiếng trong giang hồ………….
.
nhưng lại là một gã biếи ŧɦái……………thích rình mò mấy đứa con nít tiểu học…………….
có vài vụ nhưng không đủ chứng cứ nên nó được thả ra…………….
.
” Thằng mập chỉ vào gã đàn ông dưới sàn nói.
Nghe thằng mập giới thiệu, Long lạnh lùng nhìn con mồi của mình.
“Đừng………………tôi không phải……………….
đừng gϊếŧ tôi……………….
.
” Nhận thấy cái không khí lạnh lẽo đáng sợ, gã đàn ông biết chuyện không ổn vội quay người cầu xin, nhưng mà………….
không có một sự tha thứ nào dành cho gã.
“Bộp……….
” Long áp sát nhanh chóng, tay chưởng ấn thằng vào bụng gã, hắn truyền một quả cầu khí dạng lốc xoáy vào trong bụng đối phương rồi đứng dậy, đây là lần đầu tiên hắn thử nghiệm.
“Làm gì……………các người làm gì tôi………….
.
” Gã đàn ông cảm thấy trong bụng có cái gì đó vừa tiến vào, bỗng nhiên toàn bộ sức lực trong cơ thể hắn cứ trôi đi, trôi đi một cách nhanh chóng, chúng cứ tập trung tới cái thứ khác lạ vừa vào trong bụng gã.
Thằng mập cũng tò mò nhìn cảnh tượng phía trước, hắn không biết Long muốn làm gì.
Chỉ một phút sau, gã đàn ông không còn sức để kêu gào, cả người hắn gầy gò, héo rũ chẳng khác nào da bọc xương ngoài cái bụng đang phình to như mang bầu.
“Thành công sao?…….
.
” Long thì thầm đang định bước tới thu lại khí của mình thì bỗng nhiên một tiếng nổ vang lên:
“Bùm………….
.
” Gã đàn ông phát nổ như một quả boom nhỏ, máu thịt cứ thể bắn tứ tung khắp căn phòng.
“Đệch……………….
.
đại ca…………….
.
chuyện gì thế………….
” Thằng mập hoảng sợ nhìn Long như quái vật, đại ca từ lúc nào có sở thích biếи ŧɦái như vậy, hắn phải tránh xa con người nguy hiểm này thôi.
“Ây da……………………khống chế lực đạo chưa tốt………….
.
mập……………….
dọn dẹp rồi tìm một kẻ khác đến…………” Long tiếc nuối rồi rời đi để lại thằng mập há hốc mồm, từ khi nào đại ca trở nên biếи ŧɦái như thế, nghĩ đến đứa tiếp theo mà hắn thầm cầu nguyện cho nó.
…
“Bùm………….
.
tiếp………….
”
“Bùm…………….
mẹ nó………….
.
tiếp…………”
“Bùm………….
”
“Bùm……………….
.
”
….
“Hử…………” Thất bại đến 7 lần, Long thất vọng tràn trề, nhìn con mồi thứ 8 phias trước, hắn nghĩ nghĩ lần này không thành công thì hắn đành bỏ ý định này thôi.
Bên cạnh, thằng mập với cái áo mưa trên người nhìn gã bên dưới với ánh mắt thương hại, ai biểu chú làm việc ác để anh có cớ bắt được.
Chưa nổ, qua 5 phút gã đàn ông vẫn chưa nổ tung như 7 tên trước đó khiến hai mắt Long sáng lên, thành công sao?
Không chờ đợi nữa, Long áp sát con mồi, hắn cẩn thận đưa tay chạm vào cái bụng đang phình to vận lực hút lại khí công của mình.
“Hấp……………….
” Long mừng rỡ, từng tia từng tia khí trở về bản thân hắn, nó còn kéo theo những tia khí ‘lạ lẫm’ khác, chính là nội lực của con mồi, bước đầu hắn đã thành công.
“Haha……………………….
haha………………….
” Thu công, Long cười to hưng phấn, sau bao nhiêu kiên trì, cố gắng thì rốt cuộc hắn đã thành công, bài toán đã có lời giải, hắn đã có phương pháp tăng lên sức mạnh rồi.
“Đại ca………………….
anh vừa làm gì vậy…………….
.
” Để Long cười xong, thằng mập tiến tới hỏi.
“Hắc hắc…………………….
là Hấp Tinh Đại Pháp thời hiện đại…………….
.
haha……………….
” Long hưng phần cười thêm một tràng dài, cái tên này khá oách nên hắn cũng không cần đổi tên làm gì, dù sao cũng là lấy ý tưởng từ nó, thật xin lỗi Ngã Hành huynh cùng Kim Dung lão tử rồi, hắc hắc.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook