Soán Đường
-
Quyển 10 - Chương 27: Lý Uyên tỉnh lại
Bùi Tịch nhìn Lý Thần Thông thở dài nói:
- Vương gia Trịnh vương đã ra chiêu rồi... xem ra bàn cờ này không kéo dài lâu, lúc này còn phải mời vương gia ra mặt đảm bảo cho Trường An tất cả bình thường.
Ta muốn bất kể Trịnh vương hay Triệu vương cần phải làm cho Trường An nguyên vẹn không bị phá hư.
Lý Thần Thông trầm ngâm một lát đáp ứng sau đó đứng lên cáo từ.
Lý Huyền Phách đúng là có phản ứng vô cùng nhanh chóng nhưng khi biết được Lý Ngôn Khánh ở Lạc Dương giả
mạo chỉ dụ của hoàng đế, sau khi Đồng Quan bị công phá hắn lấp tức hạ lệnh cho Hầu Quân Tập tiếp viện Phùng Dực đồng thời lệnh coh tả Giam Môn đại tướng quân tdi Nhân Coa lĩnh năm nghìn tinh binh đi suốt đêm tới Phù Nam.
Lý Huyền Phách cũng tinh tường Lý Ngôn Khánh mặc dù công phá Đồng Quan nhưng trong tay cũng không có nhiều binh mã.
Dù sao tất cả cũng phát sinh vô cùng vội vàng, dù Lý Ngôn Khánh an bài nhiều năm về trước cũng không có khả năng một đêm đem binh mã sông Lạc khống chế trong tay... Lý Huyền Phách biết rõ Thịnh Sư Ngạn là người của Lý Thế Dân, mình giết Lý Thế Dân Thịnh Sư Ngạn vì bảo vệ mình cũng sẽ quy phụ Lý Ngôn Khánh, mà trên thực tế Lý Ngôn Khánh trong tay binh mã không quá mười vạn, trong đó binh mã Lạc Dương chưa thể nhanh chóng khống chế, cho nên chính thức trung thành với Lý Ngôn Khánh chỉ có bộ phận binh mã của Diêu Ý, chiếm lĩnh Đồng Quan cướp lấy Hoa Âm...
Nói thẳng ra Lý Ngôn Khánh dùng phương thức như vậy để ổn định quân tâm, Lý Ngôn Khánh muốn ổn định binh mã thì cần phải mất bốn năm ngày, Lý Huyền Phách mệnh cho Hầu Quân Tập thủ chắc Phùng Dực, mà Tiết Nhân Cao thì đánh về phía Đồng Quan.
Mấy ngày nữa mười vạn quân Linh Vũ sẽ tới Trường An, đến lúc đó cho dù Lý Ngôn Khánh chỉnh hợp binh mã cũng không thể nào là đối thủ của Lý Huyền Phách, bởi vì Lý Huyền Phách rất rõ ràng, phụ thân không thể đem giang sơn giao cho Lý Ngôn Khánh.
Chỉ cần Lý Uyên đứng ra nói chuyện thì Lý Ngôn Khánh chính là loạn thần tặc tử, Lý Huyền Phách có thể triệu tập binh mã trong thiên hạ giết hắn đi, mấu chốt chính là Lý Uyên khi nào thì có thể đứng ra.
Thời gian đối với Lý Huyền Phách không quá nhiều đáng ngại nhưng với Lý Ngôn Khánh mà nói đã trở nên cực kỳ gấp gáp.
Thân thể mất đi tri giác khiến cho cả người Lý Uyên giống như bay ở trên không trung, biến ở Chu Tước môn vượt quá dự liệu của Lý Uyên, trong một đêm hắn đã mất đi hai nhi tử ưu tú nhất, mất đi cả người thừa kế đại Đường đế quốc.
Đây là kết quả cho tới bây giờ hắn cũng không nghĩ tới.
Cho tới khi hắn từ trong miệng Lý Huyền Phách biết được cả người giống như hôi bại, ngất đi ngay tại chỗ.
Mở to mắt nhìn màn che trước mắt, đầu óc Lý Uyên trở nên trống rỗng.
- Hoàng thượng hoàng thượng.
Thanh âm quen thuộc vang lên bên tai của Lý Uyên, Lý Uyên quay đầu nhìn lại thì thấy khuôn mặt quen thuộc của Điền Phong.
Tuy nhiên gương mặt này không còn hồng nhuận như ngày xưa mà là tái nhợt giống như tờ giấy trắng.
- Điền Phong, ngươi...
- Bệ hạ người cuối cùng cũng đã tỉnh lại.
- Cô ngủ bao lâu rồi?
- Bẩm bệ hạ bệ hạ đã ngủ suốt hai ngày.
Đối với một lão nhân suy yếu mà nói, đả kích mất đi ái tử khiến cho Lý Uyên không cách nào thừa nhận, kỳ thực trong hai ngày qua Lý Uyên đã có mấy lần thức tỉnh nhưng vì tinh thần hoảng hốt rơi vào suy yếu cực độ cho nên thái y lại phải dùng ược cho Lý Uyên tiếp tục ngủ ít nhất như vậy mới có thể trợ giúp tinh khí của Lý Uyên.
Hai ngày?
Lý Uyên giãy dụa muốn ngồi xuống thì Điền Phong đã tới nâng lên.
- Lão Điền hiện tại là giờ nào riồ?
- Khởi bẩm bệ hạ hiện tại là giờ Dần, đúng rồi Triệu vương và Vũ Văn đại nhân đã tới nhiều lần nhưng sợ quấy rầy bệ hạ cho nên chỉ đứng chốc lát là rời đi.
Bệ hạ có muốn lão nô đi thông tri cho Triệu vương?
Vương gia đã có thông báo nếu như bệ hạ tỉnh lại thì phải nhanh chóng đi thông báo, vương gia có chuyện cấp tốc.
Có lẽ vì ngủ hai ngày cho nên lúc này Lý Uyên đặc biệt thanh tỉnh.
Hắn khoát tay nhìn về bốn phía:
- Đây là đâu?
- Bẩm bệ hạ đây là Cam Lộ điện.
Cam Lộ điện chính là trung tây của Trường An, bố cục cung thành theo Thừa Thiên Môn đến Gia Đức Môn, Thái Cực Môn, Thái Cực điện, sau đó là Lưỡng Nghi Môn, Cam Lộ Môn, Cam Lộ điện, kéo dài tới Diên Gia điện, Trọng Huyền môn cùng Huyền Vũ môn, tạo thành một đường thẳng, trong đó Thái Cục điện là chủ thể kiến trúc ở cung thành, mà Cam Lộ điện thì không trọng yếu như vậy.
Từ Cam Lộ đinệ ra phía bắc là Diên Gia điện và Trọng Huyền môn.
Ra khỏi Trọng Huyền môn thì chính là Huyền Vũ môn, từ con đường này cũng có thể đi tới Tây uyển.
Theo đạo lý Lý Uyên cho dù nghỉ ngơi cũng phải ở trong Thái Cực điện, hôm nay được sắp xếp ở Cam Lộ điện.
Lý Uyên không phải người ngu làm sao không biết sự ảo diệu bên trong.
Hắn nhắm mắt lại không ngừng hiện ra ánh lửa trùng thiên ở trong Thái Cực điện.
- Bẩm phụ hoàng, nhị ca đột nhiên tao phản ở ngoài Chu Tước môn đem thái tử và Tam Hồ giết chết.
- Cái gì?
- Phụ hoàng nhị ca vốn đang tấn công vào Thừa Thiên môn, lại bị nhi thần ngăn lại, chỉ là ở trong loạn đấu vô ý thất thủ nhị ca huynh ấy...
Lý Huyền Phách nói những lời kia trong ký ức Lý Uyên còn cảm thấy mới mẻ.
Nếu như lúc ấy hắn vô cùng giận dữ không biết được sự quỷ dị thì hiện tại khi tỉnh táo đã biết rất nhiều vấn đề.
Đối với Lý Thế Dân Lý Uyên tự nhận mình hiểu rõ.
Lý Thế Dân tính tình cương liệt, quả quyết không dễ thừa nhận thất bại.
Cho nên Lý Thế Dân đột nhiên phát động tuy vượt qua dự liệu nhưng cũng hợp tình hợp lý.
Nhưng Lý Uyên nghĩ mãi mà không rõ Lý Huyền Phách tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở Thừa Thiên môn, theo đạo lý mà nói, Lý Huyền Phách cùng với Lý Thế Dân là nhất thể, với thực lực của nhị lang hiện tại muốn phát động chính biến cũng không phải là một chuyện dễ dàng, dù sao cấm quân hoàng thành cũng nắm ở trong tay của Lý Huyền Phách, nếu như Lý Thế Dân không nói cho Lý Huyền Phách biết thì hắn quả quyết không dám đánh lén Lý Kiến Thành.
Chỉ cần nghĩ thông suốt điều này là mọi nỗi băn khoăn đã sáng lên.
Thái Mục hoàng hậu để lại năm đứa con trai cho hắn.
Ngoại trừ tiểu nhi thứ năm là Lý Trí Vân năm Nghĩ Ninh thứ năm bị giết chết thì Lý Uyên vẫn cho rằng Lý Huyền Phách là một người chỉ biết việc binh, Nguyên Cát quần áo là lượt, chân chính có dã tâm chỉ có Lý Kiến Thành và Lý Thế Dân, cho tới nay tất cả lực chú ý của Lý Uyên cũng chỉ tập trung lên hai người con trai này mà thôi. Nhưng hiện tại xem ra hắn đã nghĩ lầm rồi, Lý Huyền Phách cũng không phải là người bộc trực, nếu luận về tâm kế thâm trầm thì chỉ sợ hắn còn cao minh hơn Lý Kiến Thành và Lý Thế Dân vài phần.
- Vương gia Trịnh vương đã ra chiêu rồi... xem ra bàn cờ này không kéo dài lâu, lúc này còn phải mời vương gia ra mặt đảm bảo cho Trường An tất cả bình thường.
Ta muốn bất kể Trịnh vương hay Triệu vương cần phải làm cho Trường An nguyên vẹn không bị phá hư.
Lý Thần Thông trầm ngâm một lát đáp ứng sau đó đứng lên cáo từ.
Lý Huyền Phách đúng là có phản ứng vô cùng nhanh chóng nhưng khi biết được Lý Ngôn Khánh ở Lạc Dương giả
mạo chỉ dụ của hoàng đế, sau khi Đồng Quan bị công phá hắn lấp tức hạ lệnh cho Hầu Quân Tập tiếp viện Phùng Dực đồng thời lệnh coh tả Giam Môn đại tướng quân tdi Nhân Coa lĩnh năm nghìn tinh binh đi suốt đêm tới Phù Nam.
Lý Huyền Phách cũng tinh tường Lý Ngôn Khánh mặc dù công phá Đồng Quan nhưng trong tay cũng không có nhiều binh mã.
Dù sao tất cả cũng phát sinh vô cùng vội vàng, dù Lý Ngôn Khánh an bài nhiều năm về trước cũng không có khả năng một đêm đem binh mã sông Lạc khống chế trong tay... Lý Huyền Phách biết rõ Thịnh Sư Ngạn là người của Lý Thế Dân, mình giết Lý Thế Dân Thịnh Sư Ngạn vì bảo vệ mình cũng sẽ quy phụ Lý Ngôn Khánh, mà trên thực tế Lý Ngôn Khánh trong tay binh mã không quá mười vạn, trong đó binh mã Lạc Dương chưa thể nhanh chóng khống chế, cho nên chính thức trung thành với Lý Ngôn Khánh chỉ có bộ phận binh mã của Diêu Ý, chiếm lĩnh Đồng Quan cướp lấy Hoa Âm...
Nói thẳng ra Lý Ngôn Khánh dùng phương thức như vậy để ổn định quân tâm, Lý Ngôn Khánh muốn ổn định binh mã thì cần phải mất bốn năm ngày, Lý Huyền Phách mệnh cho Hầu Quân Tập thủ chắc Phùng Dực, mà Tiết Nhân Cao thì đánh về phía Đồng Quan.
Mấy ngày nữa mười vạn quân Linh Vũ sẽ tới Trường An, đến lúc đó cho dù Lý Ngôn Khánh chỉnh hợp binh mã cũng không thể nào là đối thủ của Lý Huyền Phách, bởi vì Lý Huyền Phách rất rõ ràng, phụ thân không thể đem giang sơn giao cho Lý Ngôn Khánh.
Chỉ cần Lý Uyên đứng ra nói chuyện thì Lý Ngôn Khánh chính là loạn thần tặc tử, Lý Huyền Phách có thể triệu tập binh mã trong thiên hạ giết hắn đi, mấu chốt chính là Lý Uyên khi nào thì có thể đứng ra.
Thời gian đối với Lý Huyền Phách không quá nhiều đáng ngại nhưng với Lý Ngôn Khánh mà nói đã trở nên cực kỳ gấp gáp.
Thân thể mất đi tri giác khiến cho cả người Lý Uyên giống như bay ở trên không trung, biến ở Chu Tước môn vượt quá dự liệu của Lý Uyên, trong một đêm hắn đã mất đi hai nhi tử ưu tú nhất, mất đi cả người thừa kế đại Đường đế quốc.
Đây là kết quả cho tới bây giờ hắn cũng không nghĩ tới.
Cho tới khi hắn từ trong miệng Lý Huyền Phách biết được cả người giống như hôi bại, ngất đi ngay tại chỗ.
Mở to mắt nhìn màn che trước mắt, đầu óc Lý Uyên trở nên trống rỗng.
- Hoàng thượng hoàng thượng.
Thanh âm quen thuộc vang lên bên tai của Lý Uyên, Lý Uyên quay đầu nhìn lại thì thấy khuôn mặt quen thuộc của Điền Phong.
Tuy nhiên gương mặt này không còn hồng nhuận như ngày xưa mà là tái nhợt giống như tờ giấy trắng.
- Điền Phong, ngươi...
- Bệ hạ người cuối cùng cũng đã tỉnh lại.
- Cô ngủ bao lâu rồi?
- Bẩm bệ hạ bệ hạ đã ngủ suốt hai ngày.
Đối với một lão nhân suy yếu mà nói, đả kích mất đi ái tử khiến cho Lý Uyên không cách nào thừa nhận, kỳ thực trong hai ngày qua Lý Uyên đã có mấy lần thức tỉnh nhưng vì tinh thần hoảng hốt rơi vào suy yếu cực độ cho nên thái y lại phải dùng ược cho Lý Uyên tiếp tục ngủ ít nhất như vậy mới có thể trợ giúp tinh khí của Lý Uyên.
Hai ngày?
Lý Uyên giãy dụa muốn ngồi xuống thì Điền Phong đã tới nâng lên.
- Lão Điền hiện tại là giờ nào riồ?
- Khởi bẩm bệ hạ hiện tại là giờ Dần, đúng rồi Triệu vương và Vũ Văn đại nhân đã tới nhiều lần nhưng sợ quấy rầy bệ hạ cho nên chỉ đứng chốc lát là rời đi.
Bệ hạ có muốn lão nô đi thông tri cho Triệu vương?
Vương gia đã có thông báo nếu như bệ hạ tỉnh lại thì phải nhanh chóng đi thông báo, vương gia có chuyện cấp tốc.
Có lẽ vì ngủ hai ngày cho nên lúc này Lý Uyên đặc biệt thanh tỉnh.
Hắn khoát tay nhìn về bốn phía:
- Đây là đâu?
- Bẩm bệ hạ đây là Cam Lộ điện.
Cam Lộ điện chính là trung tây của Trường An, bố cục cung thành theo Thừa Thiên Môn đến Gia Đức Môn, Thái Cực Môn, Thái Cực điện, sau đó là Lưỡng Nghi Môn, Cam Lộ Môn, Cam Lộ điện, kéo dài tới Diên Gia điện, Trọng Huyền môn cùng Huyền Vũ môn, tạo thành một đường thẳng, trong đó Thái Cục điện là chủ thể kiến trúc ở cung thành, mà Cam Lộ điện thì không trọng yếu như vậy.
Từ Cam Lộ đinệ ra phía bắc là Diên Gia điện và Trọng Huyền môn.
Ra khỏi Trọng Huyền môn thì chính là Huyền Vũ môn, từ con đường này cũng có thể đi tới Tây uyển.
Theo đạo lý Lý Uyên cho dù nghỉ ngơi cũng phải ở trong Thái Cực điện, hôm nay được sắp xếp ở Cam Lộ điện.
Lý Uyên không phải người ngu làm sao không biết sự ảo diệu bên trong.
Hắn nhắm mắt lại không ngừng hiện ra ánh lửa trùng thiên ở trong Thái Cực điện.
- Bẩm phụ hoàng, nhị ca đột nhiên tao phản ở ngoài Chu Tước môn đem thái tử và Tam Hồ giết chết.
- Cái gì?
- Phụ hoàng nhị ca vốn đang tấn công vào Thừa Thiên môn, lại bị nhi thần ngăn lại, chỉ là ở trong loạn đấu vô ý thất thủ nhị ca huynh ấy...
Lý Huyền Phách nói những lời kia trong ký ức Lý Uyên còn cảm thấy mới mẻ.
Nếu như lúc ấy hắn vô cùng giận dữ không biết được sự quỷ dị thì hiện tại khi tỉnh táo đã biết rất nhiều vấn đề.
Đối với Lý Thế Dân Lý Uyên tự nhận mình hiểu rõ.
Lý Thế Dân tính tình cương liệt, quả quyết không dễ thừa nhận thất bại.
Cho nên Lý Thế Dân đột nhiên phát động tuy vượt qua dự liệu nhưng cũng hợp tình hợp lý.
Nhưng Lý Uyên nghĩ mãi mà không rõ Lý Huyền Phách tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở Thừa Thiên môn, theo đạo lý mà nói, Lý Huyền Phách cùng với Lý Thế Dân là nhất thể, với thực lực của nhị lang hiện tại muốn phát động chính biến cũng không phải là một chuyện dễ dàng, dù sao cấm quân hoàng thành cũng nắm ở trong tay của Lý Huyền Phách, nếu như Lý Thế Dân không nói cho Lý Huyền Phách biết thì hắn quả quyết không dám đánh lén Lý Kiến Thành.
Chỉ cần nghĩ thông suốt điều này là mọi nỗi băn khoăn đã sáng lên.
Thái Mục hoàng hậu để lại năm đứa con trai cho hắn.
Ngoại trừ tiểu nhi thứ năm là Lý Trí Vân năm Nghĩ Ninh thứ năm bị giết chết thì Lý Uyên vẫn cho rằng Lý Huyền Phách là một người chỉ biết việc binh, Nguyên Cát quần áo là lượt, chân chính có dã tâm chỉ có Lý Kiến Thành và Lý Thế Dân, cho tới nay tất cả lực chú ý của Lý Uyên cũng chỉ tập trung lên hai người con trai này mà thôi. Nhưng hiện tại xem ra hắn đã nghĩ lầm rồi, Lý Huyền Phách cũng không phải là người bộc trực, nếu luận về tâm kế thâm trầm thì chỉ sợ hắn còn cao minh hơn Lý Kiến Thành và Lý Thế Dân vài phần.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook