Soái Ca, Đừng Đi Mà
-
Chương 11: Quá đáng sợ!
"Còn đứng ở ngoài làm gì? Vào đi chứ."
Sở Minh và Sói người trước kẻ sau bước vào căn hộ nhưng không quên trừng nhau.
Sói ngồi xuống ghế, ý tứ liếc Sở Minh một cái. Mục An Nhiên ngay lập tức hiểu ra "Người mình cả, nói đi"
"À, vâng. Mục gia nắm quyền ở thành phố A này đã lâu, có người ngứa mắt muốn tranh giành địa bàn mà nơi đầu tiên họ muốn cướp là khu MAN club. Thông tin em nghe từ nhà, rất đáng tin. Hàn Thiên, con cả Hàn gia sắp chuyển về trường cũng muốn nắm trùm trường."
MAN club là ba Mục tặng cô năm 16 tuổi, chủ ở đấy vẫn đứng tên cô. Có thể nói đấy là bar lớn nhất cái thành phố này. Tuy giá thì có hơi "rẻ" một chút nhưng người đến thì khỏi phải nói. An ninh ổn định, là nơi hay trao đổi, giao dịch. Nhưng muốn nắm cái khu này cũng đâu có dễ.
Nhìn cô có vẻ không quan tâm sự đời chứ thật ra, cô vẫn luôn âm thầm quan sát, những gì Sói nói trước đây cô đã nghe được chút mùi rồi.
"Tìm chút tư liệu về Hàn Thiên đi" Cô quay sang phân phó Sở Minh. Muốn cướp chỗ cô à?
Sở Minh dùng mạng lưới tìm kiếm thông tin của Mục gia, chưa đầy 5 phút đã có thông tin. "Hàn Thiên, 18 tuổi, bề ngoài có vẻ thông minh nhưng thật ra chỉ là con rối của người khác. Thành tích không gọi là giỏi, được gia đình nuông chiều nên rất phách lối." Sở Minh nói một lèo về thông tin của Hàn Thiên
"Ừm" Mục An Nhiên nhìn ra ngoài ban công. Xe cộ vẫn đi lại tấp nập, thành phố về đêm lúc nào cũng thật đẹp. "Nên ghé thăm rồi" Cô bỗng thốt lên một câu rồi quay sang nhìn Sói "Đi không?"
"Vinh hạnh" Sói nở nụ cười tiêu chuẩn quý ông, nhẹ nhàng gật đầu.
Sở Minh bĩu môi lẩm bẩm "Làm bộ làm tịch." Rồi ra ngoài chuẩn bị.
Mục An Nhiên về phòng mình, cô nên chọn bộ đồ thế nào đây nhỉ? Liệu hôm nay có biến không? Cứ mặc thể thao cho chắc, dù sao lâu rồi chưa đánh ai. Vì thế mà cô chọn cho mình một bộ thể thao màu đen, đội thêm cái nón. Lúc đầu cô định mang súng nhưng suy nghĩ lại quyết định mang con dao nhỏ.
Sở Minh muốn lái xe nhưng Mục An Nhiên lại dành. Cô nổi hứng rồi!
"Em chắc chứ?" Sở Minh mặt tái mét nhìn cô. "Thôi, em lái đi anh đi xe khác" Hắn xin lui!
"Lên cả đi, ngại ngùng gì?"
"Khỏi đi, haha, em chứ đi với mĩ nhân của em đi. Anh lấy chiếc mới đi khoe là được rồi" Nói rồi không đợi cô từ chối đã chạy mất dép.
Mục An Nhiên "..." Khả năng phản xạ tốt, đáng khen.
Cô làm tư thế mời Sói lên con Ferrari 458 đỏ chóe của mình. Lâu rồi ta chưa lên bé yêu nha, nhớ quá!
Xe: "Tui không cần bà nhớ đâu!!!"
Sở Minh và Sói người trước kẻ sau bước vào căn hộ nhưng không quên trừng nhau.
Sói ngồi xuống ghế, ý tứ liếc Sở Minh một cái. Mục An Nhiên ngay lập tức hiểu ra "Người mình cả, nói đi"
"À, vâng. Mục gia nắm quyền ở thành phố A này đã lâu, có người ngứa mắt muốn tranh giành địa bàn mà nơi đầu tiên họ muốn cướp là khu MAN club. Thông tin em nghe từ nhà, rất đáng tin. Hàn Thiên, con cả Hàn gia sắp chuyển về trường cũng muốn nắm trùm trường."
MAN club là ba Mục tặng cô năm 16 tuổi, chủ ở đấy vẫn đứng tên cô. Có thể nói đấy là bar lớn nhất cái thành phố này. Tuy giá thì có hơi "rẻ" một chút nhưng người đến thì khỏi phải nói. An ninh ổn định, là nơi hay trao đổi, giao dịch. Nhưng muốn nắm cái khu này cũng đâu có dễ.
Nhìn cô có vẻ không quan tâm sự đời chứ thật ra, cô vẫn luôn âm thầm quan sát, những gì Sói nói trước đây cô đã nghe được chút mùi rồi.
"Tìm chút tư liệu về Hàn Thiên đi" Cô quay sang phân phó Sở Minh. Muốn cướp chỗ cô à?
Sở Minh dùng mạng lưới tìm kiếm thông tin của Mục gia, chưa đầy 5 phút đã có thông tin. "Hàn Thiên, 18 tuổi, bề ngoài có vẻ thông minh nhưng thật ra chỉ là con rối của người khác. Thành tích không gọi là giỏi, được gia đình nuông chiều nên rất phách lối." Sở Minh nói một lèo về thông tin của Hàn Thiên
"Ừm" Mục An Nhiên nhìn ra ngoài ban công. Xe cộ vẫn đi lại tấp nập, thành phố về đêm lúc nào cũng thật đẹp. "Nên ghé thăm rồi" Cô bỗng thốt lên một câu rồi quay sang nhìn Sói "Đi không?"
"Vinh hạnh" Sói nở nụ cười tiêu chuẩn quý ông, nhẹ nhàng gật đầu.
Sở Minh bĩu môi lẩm bẩm "Làm bộ làm tịch." Rồi ra ngoài chuẩn bị.
Mục An Nhiên về phòng mình, cô nên chọn bộ đồ thế nào đây nhỉ? Liệu hôm nay có biến không? Cứ mặc thể thao cho chắc, dù sao lâu rồi chưa đánh ai. Vì thế mà cô chọn cho mình một bộ thể thao màu đen, đội thêm cái nón. Lúc đầu cô định mang súng nhưng suy nghĩ lại quyết định mang con dao nhỏ.
Sở Minh muốn lái xe nhưng Mục An Nhiên lại dành. Cô nổi hứng rồi!
"Em chắc chứ?" Sở Minh mặt tái mét nhìn cô. "Thôi, em lái đi anh đi xe khác" Hắn xin lui!
"Lên cả đi, ngại ngùng gì?"
"Khỏi đi, haha, em chứ đi với mĩ nhân của em đi. Anh lấy chiếc mới đi khoe là được rồi" Nói rồi không đợi cô từ chối đã chạy mất dép.
Mục An Nhiên "..." Khả năng phản xạ tốt, đáng khen.
Cô làm tư thế mời Sói lên con Ferrari 458 đỏ chóe của mình. Lâu rồi ta chưa lên bé yêu nha, nhớ quá!
Xe: "Tui không cần bà nhớ đâu!!!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook