Sơ Tình Lưu Niên
-
16: Hành Vi Của Kẻ Biến Thái
Khương Du không bất ngờ mấy,bạn Diệp có đầu óc tư duy chiến lược, kiến thức chuyên môn sâu, hiển nhiên năng lực không cần phải nghi ngờ, top 1 không thành vấn đề.
Trước giờ cậu chẳng để ý thứ hạng gì cả,kỳ thực hôm nay mới xem qua, cậu không chỉ không ghen tức mà còn vui vẻ.
Con mắt nhìn người của cậu thật tốt,bạn cùng phòng chính là thiên tài học tập, ở cùng một chỗ với thiên tài lợi ích thấy rõ.
Vừa nằm lướt điện thoại trên giường, giờ này kí túc xá chưa tắt đèn,bạn Diệp tắm trước ra ngoài còn chưa về.
Khương Du ngồi dậy muốn đi tắm , liền nhanh chóng cởi quần áo trên người,quăng gọn gàng chúng lên bồn rửa mặt.
Phòng tắm ở tòa A kí túc xá Đại học Phúc Châu khác hẳn với kí túc xá toà B và toà O.
Bên trong chỉ có một cái gương treo tường kiểu nửa thân trên chứ không phải kiểu gương soi toàn bộ góc cạnh cơ thể.
Cơ thể cậu phản chiếu trong gương quá đỗi xinh đẹp yêu kiều.
Làn da trắng sáng không chút tì vết như bông tuyết trong sạch thánh khiết lưu tản ngày đông giá lạnh.
Đường cong từ phần cổ đến cánh tay mỹ thần lạc thiên lấp ló sau lớp hơi sương mịt mờ từ khoang nước ấm và bọt nước chảy dọc từ ngực xuống eo vô mùi vô vị.
Một mùi hương nồng nàn tản ra xung quanh căn phòng tắm chật hẹp.
Khí vị hoa hồng đoạt hồn u mê mà chỉ cần người khác nhìn thấy sẽ có ý đồ xấu xa, muốn bắt nạt, muốn độc chiếm cho riêng mình .
Khương Du chạm tay lên phần xương mũi, cảm nhận được hương vị Cabernet Sauvignon quen thuộc.
Cậu nhìn chiếc áo sơ mi Diệp Ngạn vừa mặc ban sáng đặt trên nóc máy giặt thản nhiên mất trí bị hành vi cảm xúc thao túng, cầm chiếc áo vùi vào mặt hít lấy hít để như kẻ nghiện ma túy lên cơn đói khát.
Nhưng tuyến thể cậu quá yếu ớt không thể ngửi ra mùi này là loại rượu gì.
Khương Du đưa ra một quyết định táo bạo, dứt khoát cầm chiếc áo đem giấu dưới gối đầu chùm chăn kín đáo.
Trước khi ra ngoài cẩn thận xịt nước khử quanh phòng tắm tránh để lộ tin tức tố.
Ngồi trên bàn học sấy tóc, cậu đần người hồi tưởng hành động ban nãy.
Mái tóc thuần đen mềm mại, mượt mà trôi lững lờ trên bàn tay , lướt nhẹ trên từng đầu ngón tay.
Diệp Ngạn trở về, tiếng bước chân mỗi lúc một gần, cậu hoàn hồn ngồi ngoan ngoãn lại.
Làm cũng làm rồi, bây giờ có hối hận thì cũng muộn màng.
Có điều khi bốn mắt chạm nhau,bé bánh hoa hồng rời đi thật nhanh,chốc chốc lại ngẩng đầu nhìn trộm bạn Diệp một cách len lén,thậm thò như đứa trẻ hư làm chuyện sai trái sợ người lớn phát giác ra điều gì.
Bạn Diệp bắt được ánh mắt nhìn mình đăm đăm ban đầu chỉ nghĩ bản thân quá đa nghi.
Nhưng ánh mắt kia cứ rời chuyển liên tục khiến hắn chắc chắn đối phương đang nhìn mình.
Vô tình một,hai lần không nói.
Đến lần thứ ba vô tình chính là cố ý.
Nụ cười nhoẻn cong trên môi không thèm giấu giếm gai người.
Khương Du cảm thấy hành vi của mình không khác gì hành vi của kẻ biến thái , biết đã bị tóm đuôi cáo liền ho khan:
"Cậu về sớm ghê ha."
Diệp Ngạn nhìn đồng hồ điểm 22h23' khàn khàn:
"Sớm hả,7' nữa kí túc xá tắt điện rồi."
"Thế,thế tôi đi ngủ đây."
Từ cuối cùng cậu nói rất nhỏ, đôi chân lanh lẹ chạy đi mất.
Đằng nào cũng to gan, cậu lúi húi tìm chiếc áo sơ mi ,tay vò nhăn nhúm ôm trọn vào lòng ngủ say sưa không khác gì bé con say sữa..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook