Sổ Tay Sử Dụng Đàn Ông
-
Chương 73
Hành trình trăng mật lẽ ra phải được gọi là hành trình uất ức của Lộ tiên sinh...
Lộ Tấn gần như uất ức từ Nice đến tận Venice. Ngay cả thành phố khát vọng Amsterdam lừng lẫy đại danh cũng không thể làm anh ta hào hứng.
Chuỗi ngày ngủ sớm dậy muộn lại khiến bà Lộ dưỡng đủ tinh thần, vừa đến Amsterdam, cả người cô đã tràn đầy sức sống, vừa ra khỏi khách sạn đã bắt đầu sắp xếp lịch trình buổi tối, còn hưng phấn hơn cả ông Lộ.
"Từ Chiêu Đệ nói quán bar này có một vũ nữ rất nổi tiếng, thứ Sáu nào cũng biểu diễn tiết mục đặc biệt, hôm nay vừa đúng là thứ Sáu, buổi tối chúng ta đi xem nhé!"
Cố Thắng Nam vừa nói vừa quay đầu, giơ điện thoại lên trước mặt Lộ Tấn, gợi ý anh ta đọc tin nhắn Từ Chiêu Đệ gửi tới đề cử quán bar này.
Nghe cô nói vậy, Lộ Tấn đi đằng sau đang hết sức ủ rũ lập tức hai mắt sáng ngời, sải bước lên trước mặt cô: "Hoom nay em không còn mệt nữa à?"
Cố Thắng Nam không nhận ra câu hỏi này của anh ta có thâm ý gì, chỉ buột miệng đáp: "Em cũng không biết thế nào, vừa đến Amsterdam em đã thấy tinh thần phấn chấn, còn mấy hôm vừa rồi thì hôm nào cũng mệt mỏi."
Lộ Tấn hơi nhíu mày suy ngẫm về hiện tượng sinh lý lạ lùng này của cô, anh ta nhanh chóng tìm được lời giải thích hợp lý: "Đứa con trong bụng vợ mình nhất định là là một thằng con trai háo sắc, đến đâu cũng không thấy hứng thú, nhưng vừa đến "kinh đô tình dục" đã lập tức phấn chấn, nhờ thế tinh thần mẹ nó cũng sáng láng lên theo.
Lần đầu tiên trong đời, Lộ Tấn thật lòng biết ơn thằng con háo sắc của mình...
Nhờ có nó, cuối cùng Lộ tiên sinh cũng nhìn thấy hy vọng được ăn mặn.
"Được, buổi tối mình cùng đi." Lộ Tấn đồng ý rất quyêt đoán.
Cho dù Lộ tiên sinh đã lập tức nhận lời, buổi tối cũng giữ đúng lời hứa đi cùng cô đến con phố đèn đỏ nổi tiếng nhất Amsterdam, nhưng khi chương trình biểu diễn của vũ nữ nổi tiếng mà Cố Thắng Nam chờ mong vừa mở màn, Cố Thắng Nam lập tức trợn mắt nhìn suýt rơi con ngươi ra ngoài. Lộ Tấn ngồi ở vị trí quan sát tốt nhất lại tỏ ra không hề hứng thú, Cố Thắng Nam thỉnh thoảng liếc nhìn, lại thấy Lộ Tấn sốt ruột nhìn đồng hồ.
Cố Thắng Nam đưa tay qua, nâng cằm anh ta lên: "Sao anh không xem? Chúng ta mua vé ở vị trí tốt nhất cơ mà."
Lộ Tấn đang định trả lời: "Chúng ta không xem nữa, về khách sạn đi." , nhưng cau mày suy nghĩ một lát lại không nói như vậy mà đột nhiên cau mày, đưa tay day thái dương, ra vẻ cắn răng chịu đau: "Anh đau đầu..."
Anh ta diễn giống như thật, Cố Thắng Nam hoàn toàn không nhìn ra sơ hở, vội áp đến gần nhìn mặt anh ta. Ánh đèn neon chiếu lên mặt khiến sắc mặt anh ta có vẻ hơi trắng bệch, dù vậy Cố Thắng Nam vẫn vô cùng khó hiểu: "Sao tự nhiên anh lại đau đầu? Rõ ràng vừa nãy còn bình thường mà."
"Màn nhảy múa này quá kích thích tuyến yên của đàn ông, kích thishc quá mức, anh không chịu nổi nên đau đầu là đúng thôi."
Lời giải thích của anh ta nghe có vẻ rất khoa học, Cố Thắng Nam phân vân lựa chọn giữa màn biểu diễn càng lúc càng hấp dẫn và an nguy của chồng, cuối cùng vẫn lựa chọn điều thứ hai, vừa lưu luyến ngoái lại vừa đi theo Lộ Tấn ra về. Cô lưu luyến đến mức nào? Cứ xem điệu bộ đi ba bước ngoái lại một lần là đủ biết, mà đến lần thứ tư, Lộ Tấn đã quyết đoán đưa tay nắm cổ áo, kéo cô đi.
Anh ta là đàn ông còn không thấy hứng thú với màn này, cô là phụ nữ lại thích xem làm gì?
Đương nhiên Lộ tiên sinh sẽ không nói ra điều này, bởi vì...
Tối nay anh ta còn có chuyện cần nhờ.
Đã có kinh nghiệm bị từ chối vô số lần, lần này Lộ Tấn đã ngoan hơn, giữ nguyên tư thế ôm đầu về đến khách sạn, diễn rất đạt, ngay cả lúc Cố Thắng Nam hỏi anh ta còn đau đầu không để vặn nước tắm, Lộ Tấn vẫn yên lặng ngồi trên sofa, mệt mỏi nhắm mắt lại, gật đầu một cái rồi lén liếc nhìn cô đi vào phòng tắm, cố nén kích động, ném cô lên giường.
Thấy cô vào phòng tắm, rốt cuộc Lộ Tấn cũng có thể hành động, treo biển đề nghị không quấy rầy ở ngoài cửa, dùng tốc độ nhanh nhất trong lịch sử cởi sạch đồ trên người, đá đôi giày ra khỏi chân, đi chân trần trên tấm thảm mềm mại vào phòng tắm.
Lúc này trong phòng tắm đã mờ mịt hơi nước, trong tiếng róc rách, Cố Thắng Nam đang đứng nhìn mực nước bên cạnh bồn.
Lộ Tấn lẳng lặng khóa trái cửa phòng tắm, rồi bước đến gầm. Đến lúc Cố Thắng Nam phát hiện có người vào thì Lộ Tấn đã ôm chặt lấy cô. Cố Thắng Nam giật nảy, vô thức cúi đầu nhìn bàn tay đang ôm người mình, nhận ra chiếc nhẫn cưới trên ngón tay, cô mới không còn hoảng sợ mà chỉ nghi hoặc quay lại nhìn lộ taanss.
Cố Thắng Nam quay lại vừa đúng tâm nguyện của anh ta, Lộ Tấn cúi đầu nhìn môi cô. Anh ta không nói gì, một giây sau đã dịu dàng hôn lên môi cô.
Đến lúc Lộ Tấn dùng răng mở hết cúc áo cô ra, môi anh ta cũng bắt đầu lướt trên làn da mịn màng của cô, Cố Thắng Nam mới đột nhiên nhớ ra một chuyện, lập tức nhíu mày: "Anh đau đầu cơ mà?"
"Đúng vậy, thế neen mới phải tắm uyên ương."
Đau đầu và tắm uyên ương có quan hệ nhân quả gì à? Cố Thắng Nam nhớ lại cảnh anh ta giả vờ đau đầu giống y như đúc, sau đó mới hiểu ra mình đã lấy phải một ông chồng có trình độ diễn xuất ngang tầm Holywood.
Nhưng tất cả đã quá muộn, cô đã bị anh ta lột sạch, trong nháy mắt bị bế bổng lên, đặt vào bồn tắm, sau đó anh ta cũng bước vào theo.
"Dùng nước để giảm xóc, ý tưởng được chứ?" Hiển nhiên Lộ Tấn rất đắc ý với sáng kiến của mình, không quên nhướng mày khoe khoang với cô.
Thấy anh ta chống một tay lên thành bồn tắm để khỏi đè lên người cô, lại nhìn mặt nước dập dờn gợn sóng, thầm nghĩ anh ta suy nghĩ quá chu đáo, lại phải nhận nhịn khổ cực như vậy, cô lập tức vòng tay ôm cổ anh ta, hào phóng cho anh ta hưởng phúc lợi lần đầu tiên kể từ khi bắt đầu chuyến trăng mật tới nay.
Nhưng cô đã chịu chủ động mà Lộ Tấn vẫn không dám buông lỏng cảnh giác, dù sao thì đứa bé rắc rối trong bụng cô mới là mầm họa lớn nhất của anh ta.
Mấy lần trước bị từ chối đều là vì anh ta chọc giận mầm hòa trong bụng cô, chỉ cần nó làm Cố Thắng Nam cảm thấy sợi dây thần kinh nào đó trở nên khác thường là cô sẽ không chịu để anh ta tiếp tục...
Lần này, có thể nói Lộ Tấn đã có kinh nghiệm, anh ta luồn tay xuống dưới nách, nhẹ nhàng nâng cô lên, nhờ vậy mực nước trong bồn tắm chỉ còn ngập đến nửa người. Anh ta cúi xuống hôn lên ngực cô, hình như ngực cô đã... đầy đằn hơn một chút, Lộ Tấn có thể cảm nhận được điều này.
Tiếp theo...
Hôn xuống đến bụng, Lộ Tấn tạm thời dừng lại, khẽ chạm vào bụng cô, thì thầm: "Nhóc con, phải ngoan ngoãn, không được quấy mẹ, biết không? Nếu con ngoan ngoãn thì sau này bố sẽ dẫn con đến Amsterdam xem vũ nữ múa cột."
Bị anh ta làm tinh thần lâng lâng, Cố Thắng Nam không nhịn được cúi đầu nhìn anh ta: "Anh thầm thì gì đấy?"
Lộ Tấn lại dịch người lene, vuốt mái tóc ướt của cô, nhìn đôi mắt long lanh vì ham muốn của cô. "Không có gì..."
Anh ta tuyệt đối sẽ không nói vợ mình là mình và đữa con háo sắc vừa đạt được thỏa thuận gì.
Vì chuyến lữ hành Amsterdam ướt át mà Lộ Tấn cha đã hứa hẹn, rốt cuộc Lộ Tấn con cũng không còn quấy rối ông bố tội nghiệp nữa, để Lộ Tấn cha được ăn bữa mặn đầu tiên trong chuyến trăng mật này...
Lộ Tấn gần như uất ức từ Nice đến tận Venice. Ngay cả thành phố khát vọng Amsterdam lừng lẫy đại danh cũng không thể làm anh ta hào hứng.
Chuỗi ngày ngủ sớm dậy muộn lại khiến bà Lộ dưỡng đủ tinh thần, vừa đến Amsterdam, cả người cô đã tràn đầy sức sống, vừa ra khỏi khách sạn đã bắt đầu sắp xếp lịch trình buổi tối, còn hưng phấn hơn cả ông Lộ.
"Từ Chiêu Đệ nói quán bar này có một vũ nữ rất nổi tiếng, thứ Sáu nào cũng biểu diễn tiết mục đặc biệt, hôm nay vừa đúng là thứ Sáu, buổi tối chúng ta đi xem nhé!"
Cố Thắng Nam vừa nói vừa quay đầu, giơ điện thoại lên trước mặt Lộ Tấn, gợi ý anh ta đọc tin nhắn Từ Chiêu Đệ gửi tới đề cử quán bar này.
Nghe cô nói vậy, Lộ Tấn đi đằng sau đang hết sức ủ rũ lập tức hai mắt sáng ngời, sải bước lên trước mặt cô: "Hoom nay em không còn mệt nữa à?"
Cố Thắng Nam không nhận ra câu hỏi này của anh ta có thâm ý gì, chỉ buột miệng đáp: "Em cũng không biết thế nào, vừa đến Amsterdam em đã thấy tinh thần phấn chấn, còn mấy hôm vừa rồi thì hôm nào cũng mệt mỏi."
Lộ Tấn hơi nhíu mày suy ngẫm về hiện tượng sinh lý lạ lùng này của cô, anh ta nhanh chóng tìm được lời giải thích hợp lý: "Đứa con trong bụng vợ mình nhất định là là một thằng con trai háo sắc, đến đâu cũng không thấy hứng thú, nhưng vừa đến "kinh đô tình dục" đã lập tức phấn chấn, nhờ thế tinh thần mẹ nó cũng sáng láng lên theo.
Lần đầu tiên trong đời, Lộ Tấn thật lòng biết ơn thằng con háo sắc của mình...
Nhờ có nó, cuối cùng Lộ tiên sinh cũng nhìn thấy hy vọng được ăn mặn.
"Được, buổi tối mình cùng đi." Lộ Tấn đồng ý rất quyêt đoán.
Cho dù Lộ tiên sinh đã lập tức nhận lời, buổi tối cũng giữ đúng lời hứa đi cùng cô đến con phố đèn đỏ nổi tiếng nhất Amsterdam, nhưng khi chương trình biểu diễn của vũ nữ nổi tiếng mà Cố Thắng Nam chờ mong vừa mở màn, Cố Thắng Nam lập tức trợn mắt nhìn suýt rơi con ngươi ra ngoài. Lộ Tấn ngồi ở vị trí quan sát tốt nhất lại tỏ ra không hề hứng thú, Cố Thắng Nam thỉnh thoảng liếc nhìn, lại thấy Lộ Tấn sốt ruột nhìn đồng hồ.
Cố Thắng Nam đưa tay qua, nâng cằm anh ta lên: "Sao anh không xem? Chúng ta mua vé ở vị trí tốt nhất cơ mà."
Lộ Tấn đang định trả lời: "Chúng ta không xem nữa, về khách sạn đi." , nhưng cau mày suy nghĩ một lát lại không nói như vậy mà đột nhiên cau mày, đưa tay day thái dương, ra vẻ cắn răng chịu đau: "Anh đau đầu..."
Anh ta diễn giống như thật, Cố Thắng Nam hoàn toàn không nhìn ra sơ hở, vội áp đến gần nhìn mặt anh ta. Ánh đèn neon chiếu lên mặt khiến sắc mặt anh ta có vẻ hơi trắng bệch, dù vậy Cố Thắng Nam vẫn vô cùng khó hiểu: "Sao tự nhiên anh lại đau đầu? Rõ ràng vừa nãy còn bình thường mà."
"Màn nhảy múa này quá kích thích tuyến yên của đàn ông, kích thishc quá mức, anh không chịu nổi nên đau đầu là đúng thôi."
Lời giải thích của anh ta nghe có vẻ rất khoa học, Cố Thắng Nam phân vân lựa chọn giữa màn biểu diễn càng lúc càng hấp dẫn và an nguy của chồng, cuối cùng vẫn lựa chọn điều thứ hai, vừa lưu luyến ngoái lại vừa đi theo Lộ Tấn ra về. Cô lưu luyến đến mức nào? Cứ xem điệu bộ đi ba bước ngoái lại một lần là đủ biết, mà đến lần thứ tư, Lộ Tấn đã quyết đoán đưa tay nắm cổ áo, kéo cô đi.
Anh ta là đàn ông còn không thấy hứng thú với màn này, cô là phụ nữ lại thích xem làm gì?
Đương nhiên Lộ tiên sinh sẽ không nói ra điều này, bởi vì...
Tối nay anh ta còn có chuyện cần nhờ.
Đã có kinh nghiệm bị từ chối vô số lần, lần này Lộ Tấn đã ngoan hơn, giữ nguyên tư thế ôm đầu về đến khách sạn, diễn rất đạt, ngay cả lúc Cố Thắng Nam hỏi anh ta còn đau đầu không để vặn nước tắm, Lộ Tấn vẫn yên lặng ngồi trên sofa, mệt mỏi nhắm mắt lại, gật đầu một cái rồi lén liếc nhìn cô đi vào phòng tắm, cố nén kích động, ném cô lên giường.
Thấy cô vào phòng tắm, rốt cuộc Lộ Tấn cũng có thể hành động, treo biển đề nghị không quấy rầy ở ngoài cửa, dùng tốc độ nhanh nhất trong lịch sử cởi sạch đồ trên người, đá đôi giày ra khỏi chân, đi chân trần trên tấm thảm mềm mại vào phòng tắm.
Lúc này trong phòng tắm đã mờ mịt hơi nước, trong tiếng róc rách, Cố Thắng Nam đang đứng nhìn mực nước bên cạnh bồn.
Lộ Tấn lẳng lặng khóa trái cửa phòng tắm, rồi bước đến gầm. Đến lúc Cố Thắng Nam phát hiện có người vào thì Lộ Tấn đã ôm chặt lấy cô. Cố Thắng Nam giật nảy, vô thức cúi đầu nhìn bàn tay đang ôm người mình, nhận ra chiếc nhẫn cưới trên ngón tay, cô mới không còn hoảng sợ mà chỉ nghi hoặc quay lại nhìn lộ taanss.
Cố Thắng Nam quay lại vừa đúng tâm nguyện của anh ta, Lộ Tấn cúi đầu nhìn môi cô. Anh ta không nói gì, một giây sau đã dịu dàng hôn lên môi cô.
Đến lúc Lộ Tấn dùng răng mở hết cúc áo cô ra, môi anh ta cũng bắt đầu lướt trên làn da mịn màng của cô, Cố Thắng Nam mới đột nhiên nhớ ra một chuyện, lập tức nhíu mày: "Anh đau đầu cơ mà?"
"Đúng vậy, thế neen mới phải tắm uyên ương."
Đau đầu và tắm uyên ương có quan hệ nhân quả gì à? Cố Thắng Nam nhớ lại cảnh anh ta giả vờ đau đầu giống y như đúc, sau đó mới hiểu ra mình đã lấy phải một ông chồng có trình độ diễn xuất ngang tầm Holywood.
Nhưng tất cả đã quá muộn, cô đã bị anh ta lột sạch, trong nháy mắt bị bế bổng lên, đặt vào bồn tắm, sau đó anh ta cũng bước vào theo.
"Dùng nước để giảm xóc, ý tưởng được chứ?" Hiển nhiên Lộ Tấn rất đắc ý với sáng kiến của mình, không quên nhướng mày khoe khoang với cô.
Thấy anh ta chống một tay lên thành bồn tắm để khỏi đè lên người cô, lại nhìn mặt nước dập dờn gợn sóng, thầm nghĩ anh ta suy nghĩ quá chu đáo, lại phải nhận nhịn khổ cực như vậy, cô lập tức vòng tay ôm cổ anh ta, hào phóng cho anh ta hưởng phúc lợi lần đầu tiên kể từ khi bắt đầu chuyến trăng mật tới nay.
Nhưng cô đã chịu chủ động mà Lộ Tấn vẫn không dám buông lỏng cảnh giác, dù sao thì đứa bé rắc rối trong bụng cô mới là mầm họa lớn nhất của anh ta.
Mấy lần trước bị từ chối đều là vì anh ta chọc giận mầm hòa trong bụng cô, chỉ cần nó làm Cố Thắng Nam cảm thấy sợi dây thần kinh nào đó trở nên khác thường là cô sẽ không chịu để anh ta tiếp tục...
Lần này, có thể nói Lộ Tấn đã có kinh nghiệm, anh ta luồn tay xuống dưới nách, nhẹ nhàng nâng cô lên, nhờ vậy mực nước trong bồn tắm chỉ còn ngập đến nửa người. Anh ta cúi xuống hôn lên ngực cô, hình như ngực cô đã... đầy đằn hơn một chút, Lộ Tấn có thể cảm nhận được điều này.
Tiếp theo...
Hôn xuống đến bụng, Lộ Tấn tạm thời dừng lại, khẽ chạm vào bụng cô, thì thầm: "Nhóc con, phải ngoan ngoãn, không được quấy mẹ, biết không? Nếu con ngoan ngoãn thì sau này bố sẽ dẫn con đến Amsterdam xem vũ nữ múa cột."
Bị anh ta làm tinh thần lâng lâng, Cố Thắng Nam không nhịn được cúi đầu nhìn anh ta: "Anh thầm thì gì đấy?"
Lộ Tấn lại dịch người lene, vuốt mái tóc ướt của cô, nhìn đôi mắt long lanh vì ham muốn của cô. "Không có gì..."
Anh ta tuyệt đối sẽ không nói vợ mình là mình và đữa con háo sắc vừa đạt được thỏa thuận gì.
Vì chuyến lữ hành Amsterdam ướt át mà Lộ Tấn cha đã hứa hẹn, rốt cuộc Lộ Tấn con cũng không còn quấy rối ông bố tội nghiệp nữa, để Lộ Tấn cha được ăn bữa mặn đầu tiên trong chuyến trăng mật này...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook