Sổ Tay Sinh Tồn Khi Bị Chồng Ruồng Bỏ
-
Chương 15: Đứa trẻ không có nương
Một bóng dáng nho nhỏ lưỡng lự bồi hồi ở trên hành lang ngoài thư phòng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc mài mang theo chút hơi thở lạnh lùng, nhưng mà trong ánh mắt lại che kín giãy dụa và bàng hoàng.
Khi bóng dáng nho nhỏ bồi hồi ở bên ngoài khoảng chừng nửa chén trà nhỏ, nhưng cuối cùng nó vẫn xoay người chuẩn bị rời đi. Chỉ là trước một khắc nó xoay người rời đi, một giọng nói trầm thấp từ trong phòng truyền đến:“Mặc nhi... Ngươi còn không định tiến vào sao?”
Nghe tiếng nói vang lên, bóng dáng nho nhỏ đứng ở cửa hơi ngừng một lát, thần sắc khẩn trương đi vào trong thư phòng.
Sau khi vào nhà thấy nam tử áo trắng cúi đầu cầm bút viết nhanh ở trước cái bàn gần cửa sổ, đứa trẻ non nớt vân vê bên trong ống tay áo, giọng nói thanh thúy trẻ con mang theo một chút bàng hoàng mở miệng: “Phụ thân... nàng, nàng thật sự đã chết sao?” Là "nàng" mà không phải "nương".
Nam tử áo trắng đang cúi đầu viết gì đó, sau khi nghe được trong giọng nói trẻ con mang theo một chút bàng hoàng và run rẩy thì dừng bút, ngẩng đầu, con ngươi màu đen trong trẻo nhưng lạnh lùng thâm thúy thêm vài phần: “Ngươi để ý sao?”
”Con...” Trên gương mặt trẻ con non nớt tái nhợt một mảnh, môi run run, không thể nói được một lời nào.
Cậu để ý sao?
Nữ nhân mang theo mục đích mà sinh ra cậu, nữ nhân mà từ sau khi sinh cậu ra cũng chưa từng cho cậu ấm áp, nữ nhân đối với cậu cho tới bây giờ cũng chỉ có chán ghét và lạnh lùng, nếu thật sự nàng đã chết rồi, cậu để ý sao?
Thân hình nho nhỏ run nhè nhẹ, trên mặt non nớt đáng yêu che kín mê mang và bàng hoàng khó hiểu, cậu để ý chết sống của nữ nhân kia sao?
Cuối cùng bóng dáng nho nhỏ kia, khuôn mặt tái nhợt thấp giọng nói: “Con, con không biết...”
Nam tử áo trắng chậm rãi đi tới, nhìn thân thể đứa nhỏ run run, con ngươi như ngọc lưu ly u ám vài phần, đưa tay kéo bóng dáng nho nhỏ qua, ôm cậu vào trong lòng nhẹ giọng nói: “Nàng không chết, nhưng ta sẽ không để cho nàng lại thương tổn đến ngươi.”
Nam hài đột nhiên ngẩng đầu nhìn phụ thân của mình, đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng lại còn khổ sở.
Như vậy, có phải về sau cậu thật sự là đứa nhỏ không nương hay không? Tuy rằng cậu cũng chưa từng cảm nhận được ấm áp của nương.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook