Sổ Tay Sắc Đẹp Của Thiếu Niên Hồng Hoang
-
4: Sư Tỷ Xinh Đẹp
Ngay lúc hai người đang đùa giỡn, từ xa một thiếu nữ mặc áo trắng khoảng mười tám tuổi chạy nhanh tới, thiếu nữ áo trắng này sống mũi cao, mái tóc dài đen nhánh sáng bóng, cằm nhọn, không hề kém cạnh Đường Hân Nhi, khuôn mặt đẹp như tiên nữ, trên khuôn mặt xinh đẹp vì chạy vội trước đó, trên trán trắng nõn hơi toát ra một tia mồ hôi thơm, trên trán tròn có vài nếp nhăn nông, hàng mi dài đen hơi run rẩy, đôi mắt sương mù quyến rũ, sống mũi thẳng tắp trong suốt như ngọc bích, đôi môi đỏ hồng vì hơi thở ra vào, toàn bộ khuôn mặt ngọc xinh đẹp nhìn chằm chằm vào thiếu niên và Đường Hân Nhi.
Thiếu niên và Đường Hân Nhi đi lên, hỏi thiếu nữ chạy vội tới: "Sư tỷ, có chuyện gì không?"
Thiếu nữ nhìn Đường Hân Nhi có chút ghen tị, nói: "Sư đệ, không có chuyện gì thì không thể đến tìm đệ sao?" Thiếu nữ này chính là đại sư tỷ của phái Thiên Nữ Tần Tuyết, bình thường cũng rất thân với thiếu niên.
Thiếu niên nghe xong câu này, trán hơi toát mồ hôi, hắn biết tính của vị đại sư tỷ này, trước mặt người khác thì tỏ ra như một cô gái ngoan ngoãn nhưng đối với hắn thì giống như một con quỷ, thỉnh thoảng lại đến hành hạ hắn một chút, mỹ danh là giao lưu tình cảm, khiến hắn không có lý do gì để phản kháng nhưng Tần Tuyết đối với hắn vẫn rất tốt, khi hắn làm sai bị sư phụ phạt thì nàng luôn đi cầu xin sư phụ, có vài lần thiếu niên làm sai, nàng còn giúp hắn che giấu sư phụ, không để thiếu niên bị phạt, vì vậy thiếu niên cũng không để ý đến những trò đùa dai của nàng.
Phái Thiên Nữ này có vài vạn đệ tử, mà đệ tử cốt cán chỉ có sáu mươi bảy mươi người, trong phái thiếu niên sư phụ đời này có bốn người, mà tiền bối của phái Thiên Nữ cũng không biết vì sao, hai mươi mấy năm trước đã mất tích tập thể, khiến cho phái Thiên Nữ từ một môn phái trở thành ba môn phái, lúc đầu vì uy danh của phái Thiên Nữ còn đó, những môn phái nhỏ không dám có động thái gì lớn nhưng theo thời gian, mọi người dần không còn sợ môn phái này nữa, mà những người đó cũng không muốn cả ngày để một đám nữ nhân cưỡi trên đầu mình nhưng vì sợ uy danh của môn phái này nên không dám quá mức nhưng trong bóng tối lại làm không ít chuyện nhỏ, đặc biệt là những năm gần đây, đã không còn làm những chuyện nhỏ trong bóng tối nữa, có kẻ to gan đã trở nên trắng trợn chiếm đoạt một số sản nghiệp của phái Thiên Nữ nhưng vì những tiền bối hai mươi mấy năm trước mất tích, khiến cho bọn họ có tâm mà không có sức, vì vậy đối với hành động của những người này đều là nhắm một mắt mở một mắt cho qua.
Tần Tuyết nhìn bộ dạng của thiếu niên, mỉm cười nhẹ, dáng vẻ đó như tiên nữ hạ phàm, khiến thiếu niên nhìn đến ngây người, mà Tần Tuyết dưới ánh mắt chăm chú của thiếu niên cũng cảm thấy rất ngượng ngùng, cả khuôn mặt đều đỏ bừng, cúi đầu thật sâu, Đường Hân Nhi đứng bên cạnh nhìn bộ dạng của hai người, trong lòng cảm thấy chua xót, khẽ hừ một tiếng, thiếu niên kia mới phản ứng lại, mà lúc này Tần Tuyết cũng không cảm thấy ánh mắt chăm chú kia nữa, mới ngẩng đầu lên, chỉ là lúc này khuôn mặt vẫn đỏ ửng như vậy, khiến người ta nhìn thấy liền muốn hôn một cái nhưng lúc này thiếu niên lại không dám nhìn nàng chăm chú như vừa rồi nữa.
Thiếu niên nhìn tình hình lúc này chủ động đổi chủ đề, hỏi Tần Tuyết: "Sư tỷ, tỷ là người bận rộn, sao lại có thời gian đến thăm sư đệ ta vậy? Nhất định là có chuyện muốn nói với ta đúng không!" Lúc này Tần Tuyết vỗ đầu một cái, nói: "Ngươi xem ta này, chuyện chính mà cũng quên mất, sư đệ, sư phụ có chuyện tìm các ngươi đến đại sảnh, mau đi thôi!"
Thiếu niên kia cũng cảm thấy hơi ngẩn người, sau đó nói với các nàng: "Vậy thì mau đi thôi, đừng để sư phụ đợi lâu.
" Nói xong, hắn đã đi trước, mà hai cô gái cũng đi theo sau.
Cảnh tuyết trắng xóa này cũng không vì ba người này mà có chút thay đổi nào.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook