Không đến mười lăm phút, chiếc kiệu liền dừng lại trước cửa Đông của Ngự Hoa Viên, bên trong đường khá hẹp, còn mấy chục bước nữa yêu cầu các nàng phải đi bộ.

Lần này tiểu thái giám cơ linh tiến lên dẫn đường, vừa mới tới gần nơi tổ chức tiệc đã nghe được tiếng mọi người nói cười.

Mùi hoa thơm từng trận đánh úp xung quanh, nhưng hiện nay là tuần cuối tháng 5, đúng giữa mùa hè, các loại hoa cỏ đều không bắt mắt bằng hoa sen nổi lên mặt nước.

Khang Ngọc Nghi không có tâm trạng ngắm hoa, trong lòng căng thẳng đến gắt gao, mỗi đi một bước đều thấp thỏm không thôi.

Tuy nói nàng là người hầu của vương phủ, cũng không phải chưa thấy qua vương công hậu duệ quý tộc, thậm chí còn ở phủ thế tử Tần Vương.

Nhưng khung cảnh lớn như vậy nàng chưa từng thấy qua, hơn nữa nàng không phải là Quý phi nương nương thật sự, vạn nhất bị lộ thì phải làm sao bây giờ?Sẽ bị chém đầu sao? Hoặc là…… Lăng trì xử tử?Khang Ngọc Nghi càng nghĩ càng kinh hãi, sắc mặt tái nhợt mấy phân, bên ngoài mặt trời chói chang, từng trận gió nóng cũng làm nàng ra một thân mồ hôi mỏng.


Ngồi ở vị trí chủ vị phía trên có một vị phụ nhân lớn tuổi mặc một thân cung trang màu tím đậm đẹp đẽ quý giá.

Mặc dù trên người bà ấy mang châu thoa ngọc thúy đầy đầu cùng trên mặt thoa phấn dày nặng cũng không che giấu được dấu vết năm tháng lưu lại ở trên mặt bà.

Đây chắc hẳn là Thái Hoàng Thái Hậu trong truyền thuyết.

Thấy Khang quý phi tới, nhóm mệnh phụ còn đang nói cười vui vẻ đứng dậy, đồng loạt dứng dậy hành lễ về phía nàng.

“Thần phụ thỉnh an Quý phi nương nương.

”Bên cạnh Thái Hoàng Thái Hậu một trái một phải phân biệt ngồi hai bên, ngũ quan có vài phần tương tự với bà.


Bên trái là một phụ nhân thành thục, búi tóc cao cao, thấy mọi người đang hành lễ cung kính với Khang quý phi, ánh mắt bà ta nhiều thêm một chút sắc bén, khóe miệng mang theo châm chọc.

Phía bên phải còn lại là một cô nương trẻ tuổi đã qua cập kê, trên búi tóc lưu vân cắm một trâm cài phù dung trắng nhạt, có vẻ rất là thanh nhã.

Nàng mới vừa đứng dậy, muốn cùng những mệnh phụ khác hành lễ với Quý phi duy nhất ở hậu cung này, liền bị mẫu thân của nàng - đại trưởng công chúa ngăn cản.

“Ngọc Tuyên, thân phận của con bất đồng, không cần hành lễ với nàng ta.

” Đại trưởng công chúa cười khẩy nói, ngữ khí cao ngạo.

Đại trưởng công chúa đương nhiên không muốn nữ nhi được mình nuông chiều lớn lên, hành lễ với vị Quý phi xuất thân nô tịch tiện tì này!Huống chi, bà đem hôn sự của nữ nhi kéo dài tới hiện giờ đã hai mươi tuổi chưa gả, chính là hướng về phía phượng vị - vị trí tôn quý nhất hậu cung.

Hiện giờ nếu hành lễ với nàng ta, ngày sau chẳng phải là vĩnh viễn thấp hơn nàng một bậc?.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương