Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
“Cố Cẩm Chi, dậy ăn cơm đi.” Ngoài cửa vang lên một tràng tiếng gõ, kèm theo giọng nói của Cố Khởi.
“Dạ, em biết rồi.” Tiếng Cố Cẩm Chi như truyền ra từ trong chăn, song lại có vẻ hoàn toàn tỉnh táo.
Cố Khởi nhướn mày đi xuống lầu.
Lúc này, Cố Cẩm Chi đang vã đầy mồ hôi, tự bôi thuốc trong một tư thế vô cùng xấu hổ.
Tính hắn bộp chộp, chậm chạp mãi không xong nên chỉ muốn ném thuốc đi. Dù sao cũng chẳng thương tổn gì, chỉ hơi đỏ lên một chút.
Ngày hôm qua A Hử đã cẩn thận bôi thuốc cho hắn một lần, lúc ấy cũng chỉ sưng đỏ một xíu, còn chẳng đau bằng việc hắn trượt chân té ngã đâu. Hơn nữa, A Hử cũng đã giúp hắn dọn dẹp phòng ốc cũng như vệ sinh thân thể tỉ mỉ rồi mới rời đi.
Nhưng nghĩ đến việc người nọ nghiêm túc dặn đi dặn lại, Cố Cẩm Chi lại thấy vui trong lòng, đỏ mặt tiếp tục cố gắng bôi thuốc rồi mới lười biếng vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Ngoài một ít dấu hôn và dấu tay lờ mờ ở eo ra thì cơ thể hắn không còn vết tích khả nghi gì khác. A Hử rất trân trọng hắn, hôn cắn gặm mút cũng kiềm chế không để lại dấu răng. Cách đối đãi đầy tinh tế này khiến Cố Cẩm Chi lúc nào cũng vấn vương tơ tưởng.
Hắn thì hoàn toàn ngược lại… Chẳng những cắn rách vai bạn trai, mà còn để lại trên lưng đối phương rất nhiều vết cào đỏ chói…
Cố Cẩm Chi vừa xấu hổ vừa áy náy, nhưng gương mặt lại đỏ đến bất thường, cuối cùng thì trên đời cũng có một người hết lòng thương yêu và bao dung hắn.
Lúc xuống cầu thang, tư thế của Cố Cẩm Chi hơi lạ vì cảm giác căng đầy vẫn còn, song hắn có thể tùy chỉnh thời gian đi làm, nhất định phải giữ thể diện, không được để cho cấp dưới nhận ra.
Cố Khởi nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của em trai, lại thêm cái tư thế đi lại quái dị kia, không khỏi thất thần buông đũa, trầm tư trong giây lát.
“Sáng ra đã ăn dầu mỡ thế…” Cố Cẩm Chi chống má oán giận, uể oải cầm đũa chọc chọc cái bát.
Cố Khởi thật sự không chịu nổi thằng em trai xui xẻo này, trước kia mỗi sáng nó có thể nuốt hết cả một con gà quay, giờ làm bộ làm tịch cho ai xem hả?
Nhưng nghĩ đến chuyện Cố Cẩm Chi thế mà lại… Cố Khởi tuy hơi không cam lòng, song vẫn trầm giọng gọi dì giúp việc.
“Dì ơi, nấu bát cháo đi.”
“Vâng.”
Thôi được rồi, xem như huề nhau đi. Thằng bé nhà họ Lâm còn quá nhỏ, nếu thật thì anh thực sự sẽ có mặc cảm tội lỗi đấy.
Được hầu hạ chu đáo, Cố Cẩm Chi yên tâm duỗi tay gắp thức ăn, lại bị anh trai đập tay ngăn cản.
“Anh làm gì thế? Sao lại đánh em?” Cố Cẩm Chi xoa tay, trợn mắt nhìn Cố Khởi, bắt đầu oán giận trong lòng.
“Không ăn dầu mỡ cơ mà, ăn vào có chịu được không?” Cố Khởi thản nhiên đánh thêm phát nữa.
“Trước giờ bạn trai chưa từng đối xử với em như thế, không để em chịu một chút thiệt thòi nào, sao anh lại dám đánh em chứ…” Cố Cẩm Chi hừ lạnh rồi bắt đầu than thở. Hắn biết bản thân đuối lý, đành phải rút tay về, không dám tham ăn nữa.
Dù sao thì trước lúc rời đi, A Hử cũng dặn hắn ăn uống nhẹ nhàng trong mấy ngày sắp tới, hắn phải ngoan ngoãn nghe lời thôi.
Nhưng cứ nhìn thái độ lạnh nhạt của Cố Khởi, Cố Cẩm Chi lại thấy bất bình. Hắn chính là bảo bối A Hử nâng trong tay đặt trong lòng đấy nhé, nếu A Hử biết hắn bị anh trai bắt nạt thế này, chắc chắn sẽ rất đau lòng.
“Được rồi Cố Cẩm Chi, mày da dày thịt béo đã đành, giờ anh thấy mặt mày cũng dày lắm đấy. Bạn trai mày cưng mày chiều mày, nhưng anh đây thì không nhé.” Thấy em trai vẫn còn ra vẻ ấm ức, Cố Khởi thật sự không chịu nổi nữa, có phải thằng ranh này đắc ý đến mụ mị rồi không?
Hơn hai chục tuổi đầu, vừa ngủ với người yêu một lần đã không phân được Đông Tây Nam Bắc, hoàn toàn quên mất bản thân vốn thô lỗ thế nào.
“À…” Cố Cẩm Chi bị phê bình thì ngẩn ra, nhưng cũng không vội cãi lại anh trai. Hắn gãi đầu, vệt hồng trên mu bàn tay đã nhanh chóng biến mất, cảm giác đau đớn cũng không hề có.
Hắn chợt nhe răng cười. A Hử không biết hắn da dày thịt béo, lúc nào cũng yêu thương trân trọng hắn, làm hắn tưởng bản thân mong manh thật. Những lúc vắng mặt bạn trai, hắn cứ nên bình thường một chút thì hơn…
“Ngày mai xin nghỉ đi.” Cố Khởi vẫn rất quan tâm đến em trai. Anh không tưởng tượng được việc đàn ông bị đè sẽ khổ sở thế nào, nên nếu Cố Cẩm Chi muốn nghỉ vài hôm cũng không sao cả.
“Không cần đâu anh, ngày mai A Hử phải đi học rồi, nghỉ làm nằm chơi một mình chán lắm.” Cố Cẩm Chi dứt khoát từ chối, công việc tồn đọng, cuối cùng cũng lại đến tay hắn cả thôi.
Cố Khởi nghẹn cứng họng. Không ngờ thằng ôn này xin nghỉ phép còn muốn ra ngoài chơi. Có vẻ đúng là không cần thật, thể trạng em trai rất tốt, nằm dưới đối với hai bên đều có lợi.
*
Sau khi hoàn thành công việc của hôm nay, Cố Cẩm Chi nằm ườn ra ghế salon chơi điện thoại. Hắn chủ yếu muốn lên diễn đàn hỏi han vài chuyện, còn cố ý đổi nick clone để tránh xấu mặt nữa.
Vì vừa nếm trái cấm nên còn có rất nhiều điểm hắn chưa hiểu rõ. Hơn nữa, đời sống tình dục của hắn và A Hử cũng còn tồn tại một vài nghi hoặc, hắn lại không biết hỏi ai nên đành lên diễn đàn xem thử có tìm được đáp án hay không.
Sau một hồi lâu, cuối cùng hắn cũng thấy một topic có từ khóa “xử nam” hắn cần, hình như sẽ có ích phần nào đấy.
Cố Cẩm Chi kích động ấn vào.
Chủ topic đang hỏi có phải xử nam đều tương đối “nhanh” không? Người yêu của cậu ta hình như bị xuất sớm.
Tham gia bình luận đều là những đồng chí đã có trải nghiệm tình dục, bọn họ sôi nổi kể về kinh nghiệm của mình.
“Đúng vậy! Hơn nữa kỹ thuật cũng không tốt lắm, quan hệ với xử nam rất khó chịu, ngoài sạch sẽ ra thì chẳng có gì hay.”
“Tôi thích người có kinh nghiệm hơn, nặng nhẹ đều được, rất sung sướng.”
“Tôi là mối tình đầu của người yêu đây, lần đầu anh ấy vừa vào đã bắn… Không hề mang lại cảm giác sung sướng gì, còn không có kỹ thuật nữa chứ, rất đau.”
Nhìn mấy bình luận này, mắt Cố Cẩm Chi lập tức sáng lên. Hắn cũng đang có thắc mắc tương tự đây, thì ra không phải chỉ mình hắn vậy. Thế nhưng quan điểm của hắn thì hoàn toàn khác, hắn thích sạch sẽ như A Hử, đều là mối tình đầu của nhau là tuyệt nhất rồi.
“Lần đầu của tôi cũng hơi nhanh, tôi tưởng chỉ mình mình bị chứ, thấy ai cũng vậy thì tôi yên tâm rồi. Xin hỏi như vậy có ổn không, phải cải thiện thế nào? Nên uống thuốc gì thì được nhỉ?” Hiếm khi hắn mềm giọng hỏi han kinh nghiệm của người khác.
Đúng là hắn hơi nhanh quá, hoàn toàn mất khống chế, thoải mái đến mức mụ cả đầu. Hình như A Hử mới ra một lần mà hắn đã bắn đến lần thứ ba, thứ tư rồi… thật sự hơi xấu hổ. Thể hiện như vậy là chưa tốt nhỉ? Có phải hắn kém lắm không? Cố Cẩm Chi cực kỳ hoảng hốt. Lúc ấy hắn đã thấy không ổn lắm, không thể khiến A Hử tận hứng được, nên vẫn luôn canh cánh trong lòng.
“Đương nhiên là không tốt rồi, top mà nhanh quá sẽ khiến người ta thất vọng, bot nhà cậu không ý kiến gì sao?”
“Hả?” Cố Cẩm Chi gãi đầu, cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Bọn họ đang nói chuyện của top à, nhưng hắn lại không phải…
“Tôi, tôi… Tôi là bot… Tôi và bạn trai đều là mối tình đầu của nhau.” Cố Cẩm Chi lúng ta lúng túng, sai sai ở đâu ấy nhỉ?
“???”
“Đều là mối tình đầu mà còn thấy thoải mái hả? Không đau sao? Kỹ thuật của bạn trai cậu ngon thế á?”
Cố Cẩm Chi không rõ lắm: “Làm bừa thôi cũng rất thoải mái ấy…” Dường như lần nào cũng chạm tới điểm G, cho nên hắn mới… hơi nhanh một chút. Nói chung là sướng đến mụ mị, tuyến lệ cũng mất khống chế, khóc đến phát sợ. Thế nên hắn mới có ảo giác mình rất kém, rất thất bại.
“Chịu rồi… Cố ý lên đây khoe đấy à? Chỉ có thể nói bạn trai cậu không phải mối tình đầu, kỹ thuật của xử nam đều rất nát.” Bot trong diễn đàn đều là hồ ly ngàn năm cả, lên đây kể chuyện ma huyễn quái gì? Bọn họ đều không biết Cố Cẩm Chi thực sự lo lắng cho tình trạng của bản thân.
Phán đoán này quá nhảm, Cố Cẩm Chi không thèm để ý. Hắn đã bắt đầu canh me A Hử từ lúc đối phương còn học cấp ba đấy nhé.
Cho nên tóm lại là hắn có vấn đề gì không?
Cố Cẩm Chi lại phiền não suốt một buổi chiều.
Lúc này, Lâm Hử đang tham gia một buổi hội thảo trong phòng học ở học viện. Ngoài cậu ra, những người còn lại đều là sinh viên tài năng do viện trưởng dẫn dắt. Mới đầu, các đàn anh đàn chị đều không hiểu tại sao lại có một sinh viên chưa tốt nghiệp cùng tham gia, đã thế còn là sinh viên năm nhất. Nhưng kết quả là, trong suốt buổi thảo luận, giọng của Lâm Hử lại vang lên nhiều nhất.
Rõ ràng viện trưởng rất hài lòng với cậu, còn nói hy vọng về sau Lâm Hử sẽ đi theo nghiên cứu cùng ông.
Chờ cuộc thảo luận kết thúc, viện trưởng bèn trao đổi thêm với Lâm Hử.
“Tiểu Hử, sắp tới sinh viên năm ba sẽ có một buổi dã ngoại thực tập vào cuối tuần, trò có thể tham gia cùng.” Ông cảm thấy Lâm Hử có dư về trình độ, dã ngoại thực nghiệm rất quan trọng, dù sao thì điều kiện trong phòng thí nghiệm cũng có giới hạn thôi.
“Dạ, vâng ạ.” Lâm Hử gật đầu.
Sau khi trao đổi xong, viện trưởng lập tức rời đi, trong phòng chỉ còn vài đàn anh đàn chị. Hiện giờ bọn họ đã có thiện cảm với Lâm Hử, học tập tốt, ngoại hình ưu tú, ai mà không thích chứ.
“Buổi tối anh chị tổ chức liên hoan, đàn em có đi cùng không? Nếu không có lý do đặc biệt thì không được từ chối nhé.” Bọn họ hẹn Lâm Hử, thực sự coi cậu thành người một nhà.
Lâm Hử mím môi lắc đầu, nói ra lý do đặc biệt của mình: “Tối nào em cũng gọi video cho bạn trai, không thể bỏ boom anh ấy được.” Huống hồ bọn họ vừa phát sinh quan hệ, Chi Chi bám cậu vô cùng.
Đối với vấn đề xu hướng tính dục, Lâm Hử chưa bao giờ kiêng dè. Mai này nếu bị bắt gặp cũng không tránh được những ánh mắt nghi hoặc, cho nên mỗi lần nhắc đến người yêu với người quen, cậu đều trực tiếp gọi là bạn trai.
Huống hồ bản thân cậu cũng rất thích nghe Chi Chi nói chuyện. Cậu nghĩ chờ hết năm thứ nhất sẽ dọn ra ngoài chung sống với Chi Chi. Tuy như vậy việc đi học sẽ hơi phiền toái, song cậu vẫn rất vui.
“Ồ~” Mọi người sôi nổi nhìn Lâm Hử, sau đó lại nhao nhao tự giễu đàn anh đàn chị bọn họ đây vẫn còn FA mà đàn em đã quy hoạch gọn gàng chuyện tương lai rồi, thậm chí học tập và yêu đương đều trọn vẹn.
Lý do này đúng là đặc biệt, thực sự không thể ép người ta đi chơi.
Nhưng thật không ngờ, đàn em trông có vẻ lạnh lùng lại nhiệt tình trong chuyện yêu đương như thế, một ngày không nhìn thấy cũng không chịu nổi à?
*
Ngày thu mát mẻ, hôm thứ hai sau khi về ký túc xá, Lâm Hử đã vọt vào phòng vệ sinh tắm nước lạnh mấy lần, mỗi lần đều hơn nửa tiếng đồng hồ, lúc bước ra toàn thân tỏa đầy hơi lạnh.
Thỉnh thoảng cậu còn nhìn chằm chằm ngón tay mình, sau đó chầm chậm đỏ ửng hai tai.
Khi Lâm Hử bước ra khỏi nhà tắm một lần nữa, đám bạn cùng phòng ký túc liền không nhịn được, trêu ghẹo: “Anh Hử làm sao thế, vừa đi hẹn hò cơ mà?” Ở cạnh người yêu nhưng không làm ăn được gì, giờ về tắm nước lạnh để giảm nhiệt đấy à?
“Đừng nói bậy.” Lâm Hử không thích nói về chuyện thân mật của mình và Chi Chi, cậu rất thẹn thùng. Ngoài ra, cậu cũng cảm thấy như thế là không tôn trọng đối phương. Nhưng thật không ngờ cậu vừa ra cửa hẹn hò, người khác đã liên tưởng đến phương diện này, chỉ có thể nói đại đa số nam sinh đều tương đối phóng khoáng trong đời sống tình dục.
Lau khô tóc, Lâm Hử liền lên giường học tập. Vì biết Chi Chi sẽ gọi video cho mình nên cậu mới không ở bên dưới.
Làm sao có thể không kích động chứ, tuy ngoài mặt Lâm Hử bình tĩnh như chẳng có chuyện gì, song đây cũng là lần đầu cậu làm chuyện đó với người yêu mà.
Nói ra thật xấu hổ, cậu thường xuyên hồi tưởng những hình ảnh kia, đặc biệt là cơ thể của Chi Chi rồi tự an ủi. Xong việc, cậu vừa xấu hổ lại vừa thoải mái, thậm chí còn động viên bản thân có khao khát với Chi Chi thì có gì để ngại đâu.
Rất nhanh, Cố Cẩm Chi đã gọi video tới. Lâm Hử đang đợi sẵn, nghe chuông báo thì lập tức đeo tai nghe lên, bắt máy.
“A Hử, em cứ học bài đi, coi lời anh nói như nhạc nền là được.” Cố Cẩm Chi tắm rửa xong liền chui vào trong chăn, cười tủm tỉm.
Đây là truyền thống của bọn họ, nhưng thỉnh thoảng Lâm Hử vẫn vô thức phân tâm.
“Hôm nay anh đã bôi thuốc cẩn thận rồi. Nhưng anh thấy không cần nữa, ổn rồi mà.” Cố Cẩm Chi than thở, mấu chốt là ngày nào cũng phải chổng mông như thế thì kỳ quái lắm.
“Không được, nghiêm túc một chút.” Lâm Hử lập tức đáp, đây là chuyện hệ trọng.
Nơi vốn không phải để làm chuyện đó nên cẩn thận mới được, về sau Chi Chi sẽ quen dần.
“Ừm… Vậy em đến giúp anh đi.” Cố Cẩm Chi vùi nửa mặt vào chăn, cố ý nói.
Chẳng biết nói sao nhưng dường như từ sau hôm ấy, bọn họ ngày càng thoải mái. Cố Cẩm Chi cũng cảm thấy mình không còn ngầu nữa, không mạnh mẽ nổi luôn.
Lâm Hử nhẩm tính thời gian đóng – mở cửa ký túc, có vẻ chỉ cần nói với dì quản lý một câu là được, bèn đáp: “Được rồi, ngày mai em đến, Chi Chi anh dậy sớm chút.” Cậu phải trở về trước khi vào tiết một, buổi tối thì thời gian dư dả hơn.
“Anh đùa thôi! Anh sẽ bôi thuốc cẩn thận.” Cố Cẩm Chi lập tức gạt phăng đi, sao hắn có thể vô lý thế.
“Đúng rồi A Hử, hình như anh… bắn hơi sớm, em có phát hiện ra không?” Cố Cẩm Chi xoắn vặn một lát mới nói một câu chết người.
Lâm Hử ho khan hai tiếng, mặt đỏ bừng lên.
“Hả?” Cậu rũ mi, lời ấy thật dễ khiến người khác thẹn thùng.
Cố Cẩm Chi lại cực kỳ nghiêm túc, cũng rất coi trọng vấn đề này. Hắn thấy như vậy là không được, sẽ làm A Hử thất vọng.
“Anh có cần đi khám không A Hử? Hình như hơi nghiêm trọng đấy.” Cố Cẩm Chi buồn bực nói. Lúc trước hắn còn bảo A Hử sướng hơn mình, hai mươi bốn tuổi hắn mới biết mùi ân ái, đối phương mười tám tuổi đã được trải nghiệm rồi. Giờ ngẫm lại, rõ ràng chỉ có mình hắn sướng thôi.
“Không cần đâu.” Lâm Hử nghiêm túc đáp, song cũng chẳng biết giải thích thế nào.
“Nhưng anh đúng là hơi nhanh…” Cố Cẩm Chi thở dài, tuy rằng hắn rất sướng, nhưng thế là không được!
Chuyện phòng the đâu thể nói bừa, Lâm Hử đành phải vòng vo: “Chờ về sau ngưỡng cao lên là được.”
Cố Cẩm Chi phải search bách khoa toàn thư mới biết “ngưỡng” là gì, nhưng hắn vẫn hơi mơ hồ, cảm giác từ này chuyên nghiệp quá.
Lâm Hử đành đỏ tai gõ chữ giải thích: “Mới đầu cảm thấy kích thích nên tương đối nhanh, về sau quen dần thì có thể tiếp nhận nhiều kích thích hơn chút nữa.” Rốt cuộc là cậu đang nói cái gì vậy?
Để cho Chi Chi một trải nghiệm hoàn mỹ, cậu đã tìm hiểu thật lâu, một lòng chỉ muốn Chi Chi thoải mái và không bị thương, nào ngờ đối phương lại lo lắng nhiều như thế.
“Nhiều kích thích hơn…” Cố Cẩm Chi đỏ mặt nghĩ, cảm giác bản thân lại cứng lên rồi.
“Thế A Hử, em không thấy kích thích à?” Hắn khờ dại hỏi, sao người kia lại khác với hắn nhỉ?
“Em…” Lâm Hử nghẹn cả họng.
Một người ngốc nghếch muốn gì làm nấy là đủ rồi…
“Cho nên anh không bị bệnh đúng không?” Cố Cẩm Chi nhanh chóng vui lên.
“Thế sau này tuần nào em cũng… giúp anh được không? Không thì mất mặt lắm.” Hắn muốn sung sướng nhưng hắn sẽ không nói thế. Sự thật là, Cố Cẩm Chi rất hoài nghi khả năng tiến bộ của mình. Giờ chỉ cần nhìn mặt bạn trai thôi mà hắn đã thấy hứng lên rồi, ngủ một mình đúng là không còn thoải mái nữa.
“Ừm…” Tần suất này lành mạnh đấy, Lâm Hử ngẫm nghĩ cực kỳ nghiêm túc.
“Dạ, em biết rồi.” Tiếng Cố Cẩm Chi như truyền ra từ trong chăn, song lại có vẻ hoàn toàn tỉnh táo.
Cố Khởi nhướn mày đi xuống lầu.
Lúc này, Cố Cẩm Chi đang vã đầy mồ hôi, tự bôi thuốc trong một tư thế vô cùng xấu hổ.
Tính hắn bộp chộp, chậm chạp mãi không xong nên chỉ muốn ném thuốc đi. Dù sao cũng chẳng thương tổn gì, chỉ hơi đỏ lên một chút.
Ngày hôm qua A Hử đã cẩn thận bôi thuốc cho hắn một lần, lúc ấy cũng chỉ sưng đỏ một xíu, còn chẳng đau bằng việc hắn trượt chân té ngã đâu. Hơn nữa, A Hử cũng đã giúp hắn dọn dẹp phòng ốc cũng như vệ sinh thân thể tỉ mỉ rồi mới rời đi.
Nhưng nghĩ đến việc người nọ nghiêm túc dặn đi dặn lại, Cố Cẩm Chi lại thấy vui trong lòng, đỏ mặt tiếp tục cố gắng bôi thuốc rồi mới lười biếng vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Ngoài một ít dấu hôn và dấu tay lờ mờ ở eo ra thì cơ thể hắn không còn vết tích khả nghi gì khác. A Hử rất trân trọng hắn, hôn cắn gặm mút cũng kiềm chế không để lại dấu răng. Cách đối đãi đầy tinh tế này khiến Cố Cẩm Chi lúc nào cũng vấn vương tơ tưởng.
Hắn thì hoàn toàn ngược lại… Chẳng những cắn rách vai bạn trai, mà còn để lại trên lưng đối phương rất nhiều vết cào đỏ chói…
Cố Cẩm Chi vừa xấu hổ vừa áy náy, nhưng gương mặt lại đỏ đến bất thường, cuối cùng thì trên đời cũng có một người hết lòng thương yêu và bao dung hắn.
Lúc xuống cầu thang, tư thế của Cố Cẩm Chi hơi lạ vì cảm giác căng đầy vẫn còn, song hắn có thể tùy chỉnh thời gian đi làm, nhất định phải giữ thể diện, không được để cho cấp dưới nhận ra.
Cố Khởi nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của em trai, lại thêm cái tư thế đi lại quái dị kia, không khỏi thất thần buông đũa, trầm tư trong giây lát.
“Sáng ra đã ăn dầu mỡ thế…” Cố Cẩm Chi chống má oán giận, uể oải cầm đũa chọc chọc cái bát.
Cố Khởi thật sự không chịu nổi thằng em trai xui xẻo này, trước kia mỗi sáng nó có thể nuốt hết cả một con gà quay, giờ làm bộ làm tịch cho ai xem hả?
Nhưng nghĩ đến chuyện Cố Cẩm Chi thế mà lại… Cố Khởi tuy hơi không cam lòng, song vẫn trầm giọng gọi dì giúp việc.
“Dì ơi, nấu bát cháo đi.”
“Vâng.”
Thôi được rồi, xem như huề nhau đi. Thằng bé nhà họ Lâm còn quá nhỏ, nếu thật thì anh thực sự sẽ có mặc cảm tội lỗi đấy.
Được hầu hạ chu đáo, Cố Cẩm Chi yên tâm duỗi tay gắp thức ăn, lại bị anh trai đập tay ngăn cản.
“Anh làm gì thế? Sao lại đánh em?” Cố Cẩm Chi xoa tay, trợn mắt nhìn Cố Khởi, bắt đầu oán giận trong lòng.
“Không ăn dầu mỡ cơ mà, ăn vào có chịu được không?” Cố Khởi thản nhiên đánh thêm phát nữa.
“Trước giờ bạn trai chưa từng đối xử với em như thế, không để em chịu một chút thiệt thòi nào, sao anh lại dám đánh em chứ…” Cố Cẩm Chi hừ lạnh rồi bắt đầu than thở. Hắn biết bản thân đuối lý, đành phải rút tay về, không dám tham ăn nữa.
Dù sao thì trước lúc rời đi, A Hử cũng dặn hắn ăn uống nhẹ nhàng trong mấy ngày sắp tới, hắn phải ngoan ngoãn nghe lời thôi.
Nhưng cứ nhìn thái độ lạnh nhạt của Cố Khởi, Cố Cẩm Chi lại thấy bất bình. Hắn chính là bảo bối A Hử nâng trong tay đặt trong lòng đấy nhé, nếu A Hử biết hắn bị anh trai bắt nạt thế này, chắc chắn sẽ rất đau lòng.
“Được rồi Cố Cẩm Chi, mày da dày thịt béo đã đành, giờ anh thấy mặt mày cũng dày lắm đấy. Bạn trai mày cưng mày chiều mày, nhưng anh đây thì không nhé.” Thấy em trai vẫn còn ra vẻ ấm ức, Cố Khởi thật sự không chịu nổi nữa, có phải thằng ranh này đắc ý đến mụ mị rồi không?
Hơn hai chục tuổi đầu, vừa ngủ với người yêu một lần đã không phân được Đông Tây Nam Bắc, hoàn toàn quên mất bản thân vốn thô lỗ thế nào.
“À…” Cố Cẩm Chi bị phê bình thì ngẩn ra, nhưng cũng không vội cãi lại anh trai. Hắn gãi đầu, vệt hồng trên mu bàn tay đã nhanh chóng biến mất, cảm giác đau đớn cũng không hề có.
Hắn chợt nhe răng cười. A Hử không biết hắn da dày thịt béo, lúc nào cũng yêu thương trân trọng hắn, làm hắn tưởng bản thân mong manh thật. Những lúc vắng mặt bạn trai, hắn cứ nên bình thường một chút thì hơn…
“Ngày mai xin nghỉ đi.” Cố Khởi vẫn rất quan tâm đến em trai. Anh không tưởng tượng được việc đàn ông bị đè sẽ khổ sở thế nào, nên nếu Cố Cẩm Chi muốn nghỉ vài hôm cũng không sao cả.
“Không cần đâu anh, ngày mai A Hử phải đi học rồi, nghỉ làm nằm chơi một mình chán lắm.” Cố Cẩm Chi dứt khoát từ chối, công việc tồn đọng, cuối cùng cũng lại đến tay hắn cả thôi.
Cố Khởi nghẹn cứng họng. Không ngờ thằng ôn này xin nghỉ phép còn muốn ra ngoài chơi. Có vẻ đúng là không cần thật, thể trạng em trai rất tốt, nằm dưới đối với hai bên đều có lợi.
*
Sau khi hoàn thành công việc của hôm nay, Cố Cẩm Chi nằm ườn ra ghế salon chơi điện thoại. Hắn chủ yếu muốn lên diễn đàn hỏi han vài chuyện, còn cố ý đổi nick clone để tránh xấu mặt nữa.
Vì vừa nếm trái cấm nên còn có rất nhiều điểm hắn chưa hiểu rõ. Hơn nữa, đời sống tình dục của hắn và A Hử cũng còn tồn tại một vài nghi hoặc, hắn lại không biết hỏi ai nên đành lên diễn đàn xem thử có tìm được đáp án hay không.
Sau một hồi lâu, cuối cùng hắn cũng thấy một topic có từ khóa “xử nam” hắn cần, hình như sẽ có ích phần nào đấy.
Cố Cẩm Chi kích động ấn vào.
Chủ topic đang hỏi có phải xử nam đều tương đối “nhanh” không? Người yêu của cậu ta hình như bị xuất sớm.
Tham gia bình luận đều là những đồng chí đã có trải nghiệm tình dục, bọn họ sôi nổi kể về kinh nghiệm của mình.
“Đúng vậy! Hơn nữa kỹ thuật cũng không tốt lắm, quan hệ với xử nam rất khó chịu, ngoài sạch sẽ ra thì chẳng có gì hay.”
“Tôi thích người có kinh nghiệm hơn, nặng nhẹ đều được, rất sung sướng.”
“Tôi là mối tình đầu của người yêu đây, lần đầu anh ấy vừa vào đã bắn… Không hề mang lại cảm giác sung sướng gì, còn không có kỹ thuật nữa chứ, rất đau.”
Nhìn mấy bình luận này, mắt Cố Cẩm Chi lập tức sáng lên. Hắn cũng đang có thắc mắc tương tự đây, thì ra không phải chỉ mình hắn vậy. Thế nhưng quan điểm của hắn thì hoàn toàn khác, hắn thích sạch sẽ như A Hử, đều là mối tình đầu của nhau là tuyệt nhất rồi.
“Lần đầu của tôi cũng hơi nhanh, tôi tưởng chỉ mình mình bị chứ, thấy ai cũng vậy thì tôi yên tâm rồi. Xin hỏi như vậy có ổn không, phải cải thiện thế nào? Nên uống thuốc gì thì được nhỉ?” Hiếm khi hắn mềm giọng hỏi han kinh nghiệm của người khác.
Đúng là hắn hơi nhanh quá, hoàn toàn mất khống chế, thoải mái đến mức mụ cả đầu. Hình như A Hử mới ra một lần mà hắn đã bắn đến lần thứ ba, thứ tư rồi… thật sự hơi xấu hổ. Thể hiện như vậy là chưa tốt nhỉ? Có phải hắn kém lắm không? Cố Cẩm Chi cực kỳ hoảng hốt. Lúc ấy hắn đã thấy không ổn lắm, không thể khiến A Hử tận hứng được, nên vẫn luôn canh cánh trong lòng.
“Đương nhiên là không tốt rồi, top mà nhanh quá sẽ khiến người ta thất vọng, bot nhà cậu không ý kiến gì sao?”
“Hả?” Cố Cẩm Chi gãi đầu, cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Bọn họ đang nói chuyện của top à, nhưng hắn lại không phải…
“Tôi, tôi… Tôi là bot… Tôi và bạn trai đều là mối tình đầu của nhau.” Cố Cẩm Chi lúng ta lúng túng, sai sai ở đâu ấy nhỉ?
“???”
“Đều là mối tình đầu mà còn thấy thoải mái hả? Không đau sao? Kỹ thuật của bạn trai cậu ngon thế á?”
Cố Cẩm Chi không rõ lắm: “Làm bừa thôi cũng rất thoải mái ấy…” Dường như lần nào cũng chạm tới điểm G, cho nên hắn mới… hơi nhanh một chút. Nói chung là sướng đến mụ mị, tuyến lệ cũng mất khống chế, khóc đến phát sợ. Thế nên hắn mới có ảo giác mình rất kém, rất thất bại.
“Chịu rồi… Cố ý lên đây khoe đấy à? Chỉ có thể nói bạn trai cậu không phải mối tình đầu, kỹ thuật của xử nam đều rất nát.” Bot trong diễn đàn đều là hồ ly ngàn năm cả, lên đây kể chuyện ma huyễn quái gì? Bọn họ đều không biết Cố Cẩm Chi thực sự lo lắng cho tình trạng của bản thân.
Phán đoán này quá nhảm, Cố Cẩm Chi không thèm để ý. Hắn đã bắt đầu canh me A Hử từ lúc đối phương còn học cấp ba đấy nhé.
Cho nên tóm lại là hắn có vấn đề gì không?
Cố Cẩm Chi lại phiền não suốt một buổi chiều.
Lúc này, Lâm Hử đang tham gia một buổi hội thảo trong phòng học ở học viện. Ngoài cậu ra, những người còn lại đều là sinh viên tài năng do viện trưởng dẫn dắt. Mới đầu, các đàn anh đàn chị đều không hiểu tại sao lại có một sinh viên chưa tốt nghiệp cùng tham gia, đã thế còn là sinh viên năm nhất. Nhưng kết quả là, trong suốt buổi thảo luận, giọng của Lâm Hử lại vang lên nhiều nhất.
Rõ ràng viện trưởng rất hài lòng với cậu, còn nói hy vọng về sau Lâm Hử sẽ đi theo nghiên cứu cùng ông.
Chờ cuộc thảo luận kết thúc, viện trưởng bèn trao đổi thêm với Lâm Hử.
“Tiểu Hử, sắp tới sinh viên năm ba sẽ có một buổi dã ngoại thực tập vào cuối tuần, trò có thể tham gia cùng.” Ông cảm thấy Lâm Hử có dư về trình độ, dã ngoại thực nghiệm rất quan trọng, dù sao thì điều kiện trong phòng thí nghiệm cũng có giới hạn thôi.
“Dạ, vâng ạ.” Lâm Hử gật đầu.
Sau khi trao đổi xong, viện trưởng lập tức rời đi, trong phòng chỉ còn vài đàn anh đàn chị. Hiện giờ bọn họ đã có thiện cảm với Lâm Hử, học tập tốt, ngoại hình ưu tú, ai mà không thích chứ.
“Buổi tối anh chị tổ chức liên hoan, đàn em có đi cùng không? Nếu không có lý do đặc biệt thì không được từ chối nhé.” Bọn họ hẹn Lâm Hử, thực sự coi cậu thành người một nhà.
Lâm Hử mím môi lắc đầu, nói ra lý do đặc biệt của mình: “Tối nào em cũng gọi video cho bạn trai, không thể bỏ boom anh ấy được.” Huống hồ bọn họ vừa phát sinh quan hệ, Chi Chi bám cậu vô cùng.
Đối với vấn đề xu hướng tính dục, Lâm Hử chưa bao giờ kiêng dè. Mai này nếu bị bắt gặp cũng không tránh được những ánh mắt nghi hoặc, cho nên mỗi lần nhắc đến người yêu với người quen, cậu đều trực tiếp gọi là bạn trai.
Huống hồ bản thân cậu cũng rất thích nghe Chi Chi nói chuyện. Cậu nghĩ chờ hết năm thứ nhất sẽ dọn ra ngoài chung sống với Chi Chi. Tuy như vậy việc đi học sẽ hơi phiền toái, song cậu vẫn rất vui.
“Ồ~” Mọi người sôi nổi nhìn Lâm Hử, sau đó lại nhao nhao tự giễu đàn anh đàn chị bọn họ đây vẫn còn FA mà đàn em đã quy hoạch gọn gàng chuyện tương lai rồi, thậm chí học tập và yêu đương đều trọn vẹn.
Lý do này đúng là đặc biệt, thực sự không thể ép người ta đi chơi.
Nhưng thật không ngờ, đàn em trông có vẻ lạnh lùng lại nhiệt tình trong chuyện yêu đương như thế, một ngày không nhìn thấy cũng không chịu nổi à?
*
Ngày thu mát mẻ, hôm thứ hai sau khi về ký túc xá, Lâm Hử đã vọt vào phòng vệ sinh tắm nước lạnh mấy lần, mỗi lần đều hơn nửa tiếng đồng hồ, lúc bước ra toàn thân tỏa đầy hơi lạnh.
Thỉnh thoảng cậu còn nhìn chằm chằm ngón tay mình, sau đó chầm chậm đỏ ửng hai tai.
Khi Lâm Hử bước ra khỏi nhà tắm một lần nữa, đám bạn cùng phòng ký túc liền không nhịn được, trêu ghẹo: “Anh Hử làm sao thế, vừa đi hẹn hò cơ mà?” Ở cạnh người yêu nhưng không làm ăn được gì, giờ về tắm nước lạnh để giảm nhiệt đấy à?
“Đừng nói bậy.” Lâm Hử không thích nói về chuyện thân mật của mình và Chi Chi, cậu rất thẹn thùng. Ngoài ra, cậu cũng cảm thấy như thế là không tôn trọng đối phương. Nhưng thật không ngờ cậu vừa ra cửa hẹn hò, người khác đã liên tưởng đến phương diện này, chỉ có thể nói đại đa số nam sinh đều tương đối phóng khoáng trong đời sống tình dục.
Lau khô tóc, Lâm Hử liền lên giường học tập. Vì biết Chi Chi sẽ gọi video cho mình nên cậu mới không ở bên dưới.
Làm sao có thể không kích động chứ, tuy ngoài mặt Lâm Hử bình tĩnh như chẳng có chuyện gì, song đây cũng là lần đầu cậu làm chuyện đó với người yêu mà.
Nói ra thật xấu hổ, cậu thường xuyên hồi tưởng những hình ảnh kia, đặc biệt là cơ thể của Chi Chi rồi tự an ủi. Xong việc, cậu vừa xấu hổ lại vừa thoải mái, thậm chí còn động viên bản thân có khao khát với Chi Chi thì có gì để ngại đâu.
Rất nhanh, Cố Cẩm Chi đã gọi video tới. Lâm Hử đang đợi sẵn, nghe chuông báo thì lập tức đeo tai nghe lên, bắt máy.
“A Hử, em cứ học bài đi, coi lời anh nói như nhạc nền là được.” Cố Cẩm Chi tắm rửa xong liền chui vào trong chăn, cười tủm tỉm.
Đây là truyền thống của bọn họ, nhưng thỉnh thoảng Lâm Hử vẫn vô thức phân tâm.
“Hôm nay anh đã bôi thuốc cẩn thận rồi. Nhưng anh thấy không cần nữa, ổn rồi mà.” Cố Cẩm Chi than thở, mấu chốt là ngày nào cũng phải chổng mông như thế thì kỳ quái lắm.
“Không được, nghiêm túc một chút.” Lâm Hử lập tức đáp, đây là chuyện hệ trọng.
Nơi vốn không phải để làm chuyện đó nên cẩn thận mới được, về sau Chi Chi sẽ quen dần.
“Ừm… Vậy em đến giúp anh đi.” Cố Cẩm Chi vùi nửa mặt vào chăn, cố ý nói.
Chẳng biết nói sao nhưng dường như từ sau hôm ấy, bọn họ ngày càng thoải mái. Cố Cẩm Chi cũng cảm thấy mình không còn ngầu nữa, không mạnh mẽ nổi luôn.
Lâm Hử nhẩm tính thời gian đóng – mở cửa ký túc, có vẻ chỉ cần nói với dì quản lý một câu là được, bèn đáp: “Được rồi, ngày mai em đến, Chi Chi anh dậy sớm chút.” Cậu phải trở về trước khi vào tiết một, buổi tối thì thời gian dư dả hơn.
“Anh đùa thôi! Anh sẽ bôi thuốc cẩn thận.” Cố Cẩm Chi lập tức gạt phăng đi, sao hắn có thể vô lý thế.
“Đúng rồi A Hử, hình như anh… bắn hơi sớm, em có phát hiện ra không?” Cố Cẩm Chi xoắn vặn một lát mới nói một câu chết người.
Lâm Hử ho khan hai tiếng, mặt đỏ bừng lên.
“Hả?” Cậu rũ mi, lời ấy thật dễ khiến người khác thẹn thùng.
Cố Cẩm Chi lại cực kỳ nghiêm túc, cũng rất coi trọng vấn đề này. Hắn thấy như vậy là không được, sẽ làm A Hử thất vọng.
“Anh có cần đi khám không A Hử? Hình như hơi nghiêm trọng đấy.” Cố Cẩm Chi buồn bực nói. Lúc trước hắn còn bảo A Hử sướng hơn mình, hai mươi bốn tuổi hắn mới biết mùi ân ái, đối phương mười tám tuổi đã được trải nghiệm rồi. Giờ ngẫm lại, rõ ràng chỉ có mình hắn sướng thôi.
“Không cần đâu.” Lâm Hử nghiêm túc đáp, song cũng chẳng biết giải thích thế nào.
“Nhưng anh đúng là hơi nhanh…” Cố Cẩm Chi thở dài, tuy rằng hắn rất sướng, nhưng thế là không được!
Chuyện phòng the đâu thể nói bừa, Lâm Hử đành phải vòng vo: “Chờ về sau ngưỡng cao lên là được.”
Cố Cẩm Chi phải search bách khoa toàn thư mới biết “ngưỡng” là gì, nhưng hắn vẫn hơi mơ hồ, cảm giác từ này chuyên nghiệp quá.
Lâm Hử đành đỏ tai gõ chữ giải thích: “Mới đầu cảm thấy kích thích nên tương đối nhanh, về sau quen dần thì có thể tiếp nhận nhiều kích thích hơn chút nữa.” Rốt cuộc là cậu đang nói cái gì vậy?
Để cho Chi Chi một trải nghiệm hoàn mỹ, cậu đã tìm hiểu thật lâu, một lòng chỉ muốn Chi Chi thoải mái và không bị thương, nào ngờ đối phương lại lo lắng nhiều như thế.
“Nhiều kích thích hơn…” Cố Cẩm Chi đỏ mặt nghĩ, cảm giác bản thân lại cứng lên rồi.
“Thế A Hử, em không thấy kích thích à?” Hắn khờ dại hỏi, sao người kia lại khác với hắn nhỉ?
“Em…” Lâm Hử nghẹn cả họng.
Một người ngốc nghếch muốn gì làm nấy là đủ rồi…
“Cho nên anh không bị bệnh đúng không?” Cố Cẩm Chi nhanh chóng vui lên.
“Thế sau này tuần nào em cũng… giúp anh được không? Không thì mất mặt lắm.” Hắn muốn sung sướng nhưng hắn sẽ không nói thế. Sự thật là, Cố Cẩm Chi rất hoài nghi khả năng tiến bộ của mình. Giờ chỉ cần nhìn mặt bạn trai thôi mà hắn đã thấy hứng lên rồi, ngủ một mình đúng là không còn thoải mái nữa.
“Ừm…” Tần suất này lành mạnh đấy, Lâm Hử ngẫm nghĩ cực kỳ nghiêm túc.
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook