Số 13 Phố Mink
-
Chương 1273: Con chó bị hỏi tội (2)
Kevin lung lay đầu, vẫn là đi tới, yên lặng ngồi xổm ở bên cạnh Karen, Karen
đang dùng bữa khóe mắt liếc qua nó một chút, Kevin một lần nữa cảm giác
được cảm giác lạnh lẽo tràn lên từ dưới đuôi.
Alfred đi đến, khoanh chân ngồi ở trên thảm, sau đó anh ta móc ra bút ký, mở
nắp bút ra, chuẩn bị kỹ càng. Những người khác khi ghi chép nội dung của hội
nghị thì dùng bút viết rất sơ lực, nhưng Alfred không phải, anh ta ghi chép lại
để làm món ăn tinh thần cho mình.
Sau khi Karen dùng cơm xong, Healy bước đến dọn dẹp bàn ăn rồi lại rót cho
Karen một ly nước đá. Tiếp theo, Karen bắt đầu kể lại cụ thể những việc mà
mình đã từng trải qua trong khoảng thời gian này.
Karen kể một hồi đến lúc mình dẫn theo người của hai tiểu đội đi đến Đầm
Nước Tưởng Niệm, Pall, Kevin và Alfred đều đang rất yên tĩnh lắng nghe, bởi
vì cả một đoạn dài này đều thuộc về chuyện kể bình thường.
Khi Karen kể đến giấc mộng kia, lúc ở trong giấc mộng anh nhìn thấy Lynda,
còn nhìn thấy con mắt của Bích Thần. Pall ngẩng đầu, Kevin vung vẩy cái đuôi
lên;
Alfred thì nhanh chóng viết lên trên bút ký của mình:
"Vào giờ khắc này, đấng vĩ đại lần thứ nhất nhìn thấy sinh vật được gọi là
“Thần” còn sống ở trước mặt."
Sau khi Karen kể xong về tình tiết của mình bên trong giấc mộng khi tiếp xúc
với Lynda, ngừng lại một chút, uống một hớp nước đá. Pall nghi ngờ nói: "Tại
sao ta cảm giác, Lynda này có chút kỳ lạ?"
"Gâu!"
"Con chó ngu nói nó cũng cảm thấy như vậy."
Karen phân tích nói: "Ta cảm thấy, Lynda vẫn còn giữ lại ý thức khi trước,
nhưng quyền chủ động và nhân cách phân liệt điều khiển phân thân khác nhau,
bởi vì cô ta đã hòa than ý thức của mình với Bích Thần, cô ta không cách nào
tiến hành trực tiếp điều khiển và ảnh hưởng, việc mà có thể làm, chỉ giống như
khi ngươi đi ngang qua phòng khách, da đầu và mu bàn tay sẽ cảm thấy ngứa
một chút mà thôi."
Alfred mở miệng nói: "Thiếu gia, thuộc hạ có một cái suy đoán khác."
"Anh nói đi."
"Thuộc hạ cảm thấy có thể là ý thức của bản thân Lynda trong một chớp mắt đã
thăng hoa."
"Tại sao lại nói như vậy?"
"Thuộc hạ có xem « Tuần Báo Trật Tự », câu lạc bộ nhỏ kia của thuộc hạ cũng
có thu thập được một chút tin tức liên quan đến cuộc chiến kia ở Luân Hồi Cốc,
từ trong những tin tức có hạn này, thuộc hạ cảm thấy, Bích Thần, tựa như cũng
không có mang đến cho thuộc hạ cảm giác và góc nhìn thuộc về thần linh."
"Gâu! Gâu!"
"Ừm, Kevin nói, Bích Thần trong trạng thái kia, trên ý nghĩa không tính là thật
sự phục sinh, càng giống như một loại phản ứng tự chủ của thể xác đối với ý
thức. Tóm lại, thuộc hạ cảm thấy, nếu như tôi là tín đồ của Bích Thần giáo,
trông thấy Bích Thần giống như vậy thì tôi cũng sẽ cảm thấy thất vọng một
chút.
Rylisa có lẽ vẫn mạnh như trước đây, bà ta có thể một mình tàn sát trong khu
vực trung tâm của Luân Hồi Thần Giáo, nhưng cuối cùng bà ta cũng không phải
là bộ dáng của Bích Thần trong tim của những người tín ngưỡng.
Mà ai có thể cảm giác được điều này và suy nghĩ về chuyện này đầu tiên đây?
Không thể nghi ngờ người đó là Lynda ở gần Rylisa nhất.
Ở chỗ này, thuộc hạ thậm chí có một suy đoán càng to gan hơn, nếu như tách rời
Rylisa ra khỏi Bích Thần, không xem bọn họ thành cùng một chủ thể, như vậy
thì chắc chắn Lynda đứng ở phía bên của Bích Thần, mà không phải là Rylisa,
trạng thái bây giờ của bà ta, có khả năng cũng đang ở trong một trạng thái phân
liệt."
Nói đến đây, Alfred nhìn về phía Kevin, hỏi: "Kevin, ngươi có gì cần bổ sung
thêm sao?"
"Gâu Gâu Gâu Gâu Gâu!"
"Được rồi, Kevin nói, đó chính là tác dụng phụ của hệ thống giáo hội, Thần lợi
dụng giáo hội làm chỗ dựa, cung cấp càng nhiều sự ủng hộ và tăng cường cho
bản thân, nhưng cùng lúc, có lợi ích cũng sẽ có hạn chế, đối với thần mà nói thì
đây cũng trở thành một loại xiềng xích vô hình.
Thiếu gia, điều này nhất trí cùng với suy nghĩ của thuộc hạ khi nãy, Rylisa đã
từng là Bích thần, mà Lynda, thì là một trong các ý chí của Bích Thần, khi
Rylisa bắt đầu không cách nào tiếp tục tiếp nhận vị trí của Bích Thần nữa, như
vậy Bích Thần, sẽ tự mình bắt đầu lựa chọn thần quan làm người tiếp nhận vị trí
mới.
Thuộc hạ cho rằng, đây mới là nguyên nhân khiến Lynda sẽ xuất hiện tình
huống đối ngược như vậy."
Pall nhìn xem Alfred, nói: "Này yêu tinh radio, khi nào mà ngươi thay đổi tín
ngưỡng thành Nguyên Lý Thần Giáo rồi?"
Alfred mở miệng nói: "Lòng trung thành của tôi dành cho thiếu gia không mang
theo bất cứ tạp chất nào."
Karen thì lấy một bức vẽ ra từ trong túi, mở ra, nói: "Có lẽ, sự phỏng đoán của
Alfred, thật sự là đúng."
Bên trong bức vẽ nếu như Lynda đang thay mặt cho "Bích Thần", như vậy có
thể mang ý nghĩa rằng, "Bích thần" lựa chọn Piaget coi như người thừa kế đời
tiếp theo của mình hay không?
Đợi đến khi mọi người đều xem xong bức vẽ này, Karen bắt đầu tiếp tục kể lại
chuyện xảy ra tiếp theo, lúc kể đến việc tất cả năng lực trong cơ thể của mình
đều bị Trật Tự hóa...
Mỗi một cái..
Pall kích động đến nỗi nhảy dựng lên, hô:
"Ta đã bảo gần đây ta làm sao cảm giác có gì đó không giống bình thường, lúc
trước thuốc bổ mà ta ăn chỉ là đổ vào trong bồn nước ban đầu, bây giờ ta cảm
giác thuốc bổ tác dụng bổ sung so vơi lúc trước thấp hơn rất nhiều, ta còn tưởng
rằng mình ăn nhiều quá nên bắt đầu kháng thuốc rồi đấy!
Không phải là ta bị kháng thuốc, là bố cục của ta trở nên lớn hơn, ha ha ha ha ha
miêu!" Pall trực tiếp nhảy tới trên bờ vai Karen, ôm mặt Karen:
"A, bé Karen của ta, thật, từ lúc cậu còn rất nhỏ thì ta đã cảm thấy đứa nhỏ như
cậu cực kỳ thông minh."
"Có một loại khả năng nào đó mà người khi ấy cô nhìn thấy, cũng không phải là
tôi không?"
"Không cần để ý những chi tiết này, nếu như không phải cậu vừa ăn xong cơm
trưa thì ta thật nguyện ý tự mình nhóm lửa nướng cho cậu một bàn chân gà đấy,
rồi đút từng miếng vào trong miệng cậu, ta sẽ còn giúp cậu lấy xương gà ra.
Tóm lại, cậu rất khó tưởng tượng niềm vui sướng trong lòng của ta lúc này,
gông cùm xiền xích trên người ta, hệ thống tín ngưỡng gia tộc của Thủy tổ
Ellen bởi vì nhờ có cậu mà biến thành hệ thống tín ngưỡng giáo hội, ha ha ha,
chờ đến sau khi ta khôi phục lại, ta sẽ không còn giống như ban đầu nữa, ta sẽ là
một ta hoàn toàn mới.
Thế giới này, hãy chuẩn bị run rẩy đi!
Bởi vì, Pall. Ellen càng hùng mạnh hơn sẽ trở về trong tương lai!"
đang dùng bữa khóe mắt liếc qua nó một chút, Kevin một lần nữa cảm giác
được cảm giác lạnh lẽo tràn lên từ dưới đuôi.
Alfred đi đến, khoanh chân ngồi ở trên thảm, sau đó anh ta móc ra bút ký, mở
nắp bút ra, chuẩn bị kỹ càng. Những người khác khi ghi chép nội dung của hội
nghị thì dùng bút viết rất sơ lực, nhưng Alfred không phải, anh ta ghi chép lại
để làm món ăn tinh thần cho mình.
Sau khi Karen dùng cơm xong, Healy bước đến dọn dẹp bàn ăn rồi lại rót cho
Karen một ly nước đá. Tiếp theo, Karen bắt đầu kể lại cụ thể những việc mà
mình đã từng trải qua trong khoảng thời gian này.
Karen kể một hồi đến lúc mình dẫn theo người của hai tiểu đội đi đến Đầm
Nước Tưởng Niệm, Pall, Kevin và Alfred đều đang rất yên tĩnh lắng nghe, bởi
vì cả một đoạn dài này đều thuộc về chuyện kể bình thường.
Khi Karen kể đến giấc mộng kia, lúc ở trong giấc mộng anh nhìn thấy Lynda,
còn nhìn thấy con mắt của Bích Thần. Pall ngẩng đầu, Kevin vung vẩy cái đuôi
lên;
Alfred thì nhanh chóng viết lên trên bút ký của mình:
"Vào giờ khắc này, đấng vĩ đại lần thứ nhất nhìn thấy sinh vật được gọi là
“Thần” còn sống ở trước mặt."
Sau khi Karen kể xong về tình tiết của mình bên trong giấc mộng khi tiếp xúc
với Lynda, ngừng lại một chút, uống một hớp nước đá. Pall nghi ngờ nói: "Tại
sao ta cảm giác, Lynda này có chút kỳ lạ?"
"Gâu!"
"Con chó ngu nói nó cũng cảm thấy như vậy."
Karen phân tích nói: "Ta cảm thấy, Lynda vẫn còn giữ lại ý thức khi trước,
nhưng quyền chủ động và nhân cách phân liệt điều khiển phân thân khác nhau,
bởi vì cô ta đã hòa than ý thức của mình với Bích Thần, cô ta không cách nào
tiến hành trực tiếp điều khiển và ảnh hưởng, việc mà có thể làm, chỉ giống như
khi ngươi đi ngang qua phòng khách, da đầu và mu bàn tay sẽ cảm thấy ngứa
một chút mà thôi."
Alfred mở miệng nói: "Thiếu gia, thuộc hạ có một cái suy đoán khác."
"Anh nói đi."
"Thuộc hạ cảm thấy có thể là ý thức của bản thân Lynda trong một chớp mắt đã
thăng hoa."
"Tại sao lại nói như vậy?"
"Thuộc hạ có xem « Tuần Báo Trật Tự », câu lạc bộ nhỏ kia của thuộc hạ cũng
có thu thập được một chút tin tức liên quan đến cuộc chiến kia ở Luân Hồi Cốc,
từ trong những tin tức có hạn này, thuộc hạ cảm thấy, Bích Thần, tựa như cũng
không có mang đến cho thuộc hạ cảm giác và góc nhìn thuộc về thần linh."
"Gâu! Gâu!"
"Ừm, Kevin nói, Bích Thần trong trạng thái kia, trên ý nghĩa không tính là thật
sự phục sinh, càng giống như một loại phản ứng tự chủ của thể xác đối với ý
thức. Tóm lại, thuộc hạ cảm thấy, nếu như tôi là tín đồ của Bích Thần giáo,
trông thấy Bích Thần giống như vậy thì tôi cũng sẽ cảm thấy thất vọng một
chút.
Rylisa có lẽ vẫn mạnh như trước đây, bà ta có thể một mình tàn sát trong khu
vực trung tâm của Luân Hồi Thần Giáo, nhưng cuối cùng bà ta cũng không phải
là bộ dáng của Bích Thần trong tim của những người tín ngưỡng.
Mà ai có thể cảm giác được điều này và suy nghĩ về chuyện này đầu tiên đây?
Không thể nghi ngờ người đó là Lynda ở gần Rylisa nhất.
Ở chỗ này, thuộc hạ thậm chí có một suy đoán càng to gan hơn, nếu như tách rời
Rylisa ra khỏi Bích Thần, không xem bọn họ thành cùng một chủ thể, như vậy
thì chắc chắn Lynda đứng ở phía bên của Bích Thần, mà không phải là Rylisa,
trạng thái bây giờ của bà ta, có khả năng cũng đang ở trong một trạng thái phân
liệt."
Nói đến đây, Alfred nhìn về phía Kevin, hỏi: "Kevin, ngươi có gì cần bổ sung
thêm sao?"
"Gâu Gâu Gâu Gâu Gâu!"
"Được rồi, Kevin nói, đó chính là tác dụng phụ của hệ thống giáo hội, Thần lợi
dụng giáo hội làm chỗ dựa, cung cấp càng nhiều sự ủng hộ và tăng cường cho
bản thân, nhưng cùng lúc, có lợi ích cũng sẽ có hạn chế, đối với thần mà nói thì
đây cũng trở thành một loại xiềng xích vô hình.
Thiếu gia, điều này nhất trí cùng với suy nghĩ của thuộc hạ khi nãy, Rylisa đã
từng là Bích thần, mà Lynda, thì là một trong các ý chí của Bích Thần, khi
Rylisa bắt đầu không cách nào tiếp tục tiếp nhận vị trí của Bích Thần nữa, như
vậy Bích Thần, sẽ tự mình bắt đầu lựa chọn thần quan làm người tiếp nhận vị trí
mới.
Thuộc hạ cho rằng, đây mới là nguyên nhân khiến Lynda sẽ xuất hiện tình
huống đối ngược như vậy."
Pall nhìn xem Alfred, nói: "Này yêu tinh radio, khi nào mà ngươi thay đổi tín
ngưỡng thành Nguyên Lý Thần Giáo rồi?"
Alfred mở miệng nói: "Lòng trung thành của tôi dành cho thiếu gia không mang
theo bất cứ tạp chất nào."
Karen thì lấy một bức vẽ ra từ trong túi, mở ra, nói: "Có lẽ, sự phỏng đoán của
Alfred, thật sự là đúng."
Bên trong bức vẽ nếu như Lynda đang thay mặt cho "Bích Thần", như vậy có
thể mang ý nghĩa rằng, "Bích thần" lựa chọn Piaget coi như người thừa kế đời
tiếp theo của mình hay không?
Đợi đến khi mọi người đều xem xong bức vẽ này, Karen bắt đầu tiếp tục kể lại
chuyện xảy ra tiếp theo, lúc kể đến việc tất cả năng lực trong cơ thể của mình
đều bị Trật Tự hóa...
Mỗi một cái..
Pall kích động đến nỗi nhảy dựng lên, hô:
"Ta đã bảo gần đây ta làm sao cảm giác có gì đó không giống bình thường, lúc
trước thuốc bổ mà ta ăn chỉ là đổ vào trong bồn nước ban đầu, bây giờ ta cảm
giác thuốc bổ tác dụng bổ sung so vơi lúc trước thấp hơn rất nhiều, ta còn tưởng
rằng mình ăn nhiều quá nên bắt đầu kháng thuốc rồi đấy!
Không phải là ta bị kháng thuốc, là bố cục của ta trở nên lớn hơn, ha ha ha ha ha
miêu!" Pall trực tiếp nhảy tới trên bờ vai Karen, ôm mặt Karen:
"A, bé Karen của ta, thật, từ lúc cậu còn rất nhỏ thì ta đã cảm thấy đứa nhỏ như
cậu cực kỳ thông minh."
"Có một loại khả năng nào đó mà người khi ấy cô nhìn thấy, cũng không phải là
tôi không?"
"Không cần để ý những chi tiết này, nếu như không phải cậu vừa ăn xong cơm
trưa thì ta thật nguyện ý tự mình nhóm lửa nướng cho cậu một bàn chân gà đấy,
rồi đút từng miếng vào trong miệng cậu, ta sẽ còn giúp cậu lấy xương gà ra.
Tóm lại, cậu rất khó tưởng tượng niềm vui sướng trong lòng của ta lúc này,
gông cùm xiền xích trên người ta, hệ thống tín ngưỡng gia tộc của Thủy tổ
Ellen bởi vì nhờ có cậu mà biến thành hệ thống tín ngưỡng giáo hội, ha ha ha,
chờ đến sau khi ta khôi phục lại, ta sẽ không còn giống như ban đầu nữa, ta sẽ là
một ta hoàn toàn mới.
Thế giới này, hãy chuẩn bị run rẩy đi!
Bởi vì, Pall. Ellen càng hùng mạnh hơn sẽ trở về trong tương lai!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook