Buổi tối, có người kêu đi lãnh đồ vật, mọi người trong ký túc xá nhất trí quyết định cho Hạ Ninh đi.

Lúc trở về, Hạ Ninh trên mặt biểu tình kì lạ.“ Phát được thứ gì tốt à, ngươi lại trưng cái khuôn mặt như thế?” Cố Kỳ giành trước hỏi.

“Lều trại.” Hạ Ninh bất đắc dĩ nói.

“Lều trại?! Dùng để làm gì hả?” Cố Kỳ nói chuyện như muốn nói lắp.“Ngày mai đi ra ngoài cắm trại trong ba ngày hai đêm, mỗi phòng ký túc xá làm một nhóm, tự mình nhóm lửa, tìm nguồn nước và thức ăn.” Hạ Nịnh buồn bực nói.

“A ――” Chu Văn Hoa kêu la “Ta muốn về nhà aaaa!” Những người khác cũng không tốt được bao nhiêu, tất cả đều biểu tình như bị sét đánh.Hạ Nịnh thở dài nói làm cho những người khác càng tuyệt vọng, “Dã ngoại không thể tắm rửa giặt quần áo, quả thực muốn mệnh của ta!” “ Ngươi muốn tìm chết à!” Cố Kỳ quăng cái gối đầu qua.


“ Đánh hắn đi!” Vương Gia Bằng cầm đầu lấy gối đánh lên, sáu người cười đùa loạn thành một đoàn.Ngày hôm sau, mọi người lại đeo lên ba lô nặng nề đi tới địa điểm cắm trại dã ngoại, tất cả đều giống như cà tím phơi sương, đầu đều nhắc lên không nổi.

Chỗ cắm trại chính là địa điểm ngày hôm qua đã đến, Hạ Ninh cùng Cố Kỳ vội vàng dựng lên lều trại, còn những người khác thì đi nhặt củi.

Hạ Nịnh thì đi chung quanh tìm xem có cái gì ăn được không, còn nhóm Cố Kỳ ở lại cùng nhau nhóm lửa.Đi đến bờ sông, Hạ Nịnh cởi giày, xoăn lên ống quần, cầm cái cây đã tước nhọn đầu đi xuống nước.

Hạ Nịnh nhìn mặt nước, đứng yên không nhúc nhích rồi bỗng nhiên ra tay đâm xuyên qua một con cá rồi kéo lên.


Chỉ chốc lát sau đã bắt được sáu con cá, thấy đủ rồi liền làm cá sạch vảy, bỏ nội tạng rửa sạch mới mang về.(Đây là bộ truyện đầu tiên mình dịch nên có gì sai sót mong đọc giả góp ý.

Cùng đọc truyện trên trang để ủng hộ người dịch chân chính, mỗi lượt view của đọc giả là động lực lớn để editor ra chương mới, cảm ơn tất cả đọc giả đang theo dõi bộ truyện này)Nhóm Cố Kỳ cũng đã đốt được lửa: “ Móa, Hạ Ninh ngươi không phải là người mà là thần, ta quyết định về sau sẽ sùng bái người.” Chu Văn Hoa oa oa kêu to, những tổ khác thấy vậy cũng tính toán đi bờ sông để bắt cá.

Buổi trưa sẽ ăn cá nướng cùng với nấm mang về lúc mọi người nhặt củi.Buổi chiều huấn luyện viên dạy dỗ bọn họ những việc cần chú ý khi ở trong rừng rồi phát một ít lương khô, không có khả năng để cho bọn họ bị đói bụng.

Cánh rừng này cũng không có gì nguy hiểm, chỉ là huấn luyện quân sự cũng không cần phải liều mạng.Buổi tối an bài tốt ca gác đêm xong mọi người đều đi ngủ.

Hạ Ninh không tắm rửa cả người đều khó chịu, cuộc sống này thật khó qua.

Đối với Hạ Ninh ngày qua ngày không được tắm thật là khó tiếp thu, ba ngày đi qua, Hạ Ninh trở về việc cấp bách đầu tiên phải làm chính là tắm rửa, sau đó đem quần áo đầy bụi đất giặc sạch sẽ, thật là thúc thúc có thể nhịn nhưng thẩm thẩm không thể đợi.Ngày cuối cùng thì tổ chức tiệc tối và lửa trại, không ít người đều khóc, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, sau khi mọi người rời đi quân doanh quay lại trường học, Hạ Ninh cũng có thời gian đi qua nhìn cửa hàng của hắn.Editor: Trâm Rừng ( Hãy đọc truyện ở trang để ủng hộ editor nhé >..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương