Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên
-
Chương 309: Bá Khí (2)
Kẽo kẹt ~~~ kẽo kẹt ~~~ kẽo kẹt~~~
Nhiệt độ xung quanh dường như giảm đi mấy bậc, trong không khí tựa hồ vang vọng từng hồi nứt vỡ thanh âm.
UỴCH!
Đứng đầu chịu sào Aoki còn chưa kịp nói gì, liền ngã quỵ ra đất.
[Không thể nhìn...Không thể nhìn...Sẽ chết...Sẽ chết…~~~]
Đứt quãng âm thanh, giống như hồi chuông cảnh báo, ngăn cản một lòng muốn gào thét phản kháng Aoki, mặc dù dọc đầu hành lang không hề buốt giá, nhưng toàn bộ lông tơ của hắn đều dựng đứng hết lên.
Bằng hàn cảm giác, trải rộng khắp người...
Đối diện gã thanh niên kia, thật đáng sợ!
Khí thế của hắn, ánh mắt của hắn, khiến cho Aoki cảm nhận được một hồi rung động cùng không tên kinh hoàng.
Đã lâu lắm rồi, hắn mới có cảm giác này.
Chẳng khác gì cừu non gặp sói già, tầng chót con mồi trông thấy đứng ở đỉnh chuỗi thực vật.
Aoki không biết rằng, hiệu quả trên đã là Hitomi cố ý giảm nhẹ sức mạnh.
Dẫu cho tinh thần lực mạnh mẽ hơn người thường pháp sư, đụng độ Haoshoku Haki đạt đến LV3 tầng thứ, cũng chỉ có một con đường là ngất đi mà thôi.
Chỉ số INT không nhập LV2+7, mơ tưởng chống cự. Đó cũng là một trong những lý do Hitomi chưa từng sử dụng sức mạnh này, bởi lẽ khống chế nó không hề dễ dàng.
Thậm chí Hitomi vì thu liễm cũng mệt mỏi quá sức, bằng không toàn bộ thành viên trong FLT, ngoại trừ Tatsuya ra, đều phải bất tỉnh nhân sự.
“Đi thôi...Tatsuya, Miyuki!”
Hitomi quát khẽ, lễ phép gật đầu chào, không nhìn Aoki lấy một lần, kéo theo hai anh em nhà Shiba rời đi.
Ngồi trong xe, cả ba đứa đều im lặng.
Chuyện ban nãy mang lại lực trùng kích không hề nhỏ.
Cho dù là Tatsuya cũng phải hảo hảo tiêu hóa, từ trước đến giờ, thằng nhóc luôn biết rằng Hitomi rất mạnh.
Nhưng vừa rồi sự kiện, dẫu đem ma pháp ra cũng chẳng thể giải thích nổi.
Bởi lẽ, trong không khí không hề có dao động Psion, nó giống như là thuần túy tinh thần lực hơn.
Siêu năng?!
Trong đầu Tatsuya chợt ánh lên một đạo suy nghĩ, lại nhìn về phía ông anh của mình đang nhắm mắt ngủ khò khò, chả hề có chút bộ dáng bá khí của kim tự tháp đỉnh cấp bá chủ mới qua, quá làm người khó tin.
Nếu không tận mắt chứng kiến, chẳng ai liên hệ được Hitomi bây giờ với trạng thái đối mặt Aoki.
Có điều, như vậy cũng không tệ…
Cảm giác có người chống lưng đằng sau, Tatsuya cảm giác thật thoải mái.
Nhưng rốt cuộc lực lượng của Hitomi cao đến mức nào, Tatsuya không hề biết, thằng nhóc cũng không muốn người thứ hai mình quan tâm chỉ sau em gái cũng bị cuốn vô sự kiện chính trị của bản thân.
Dẫu rằng, Hitomi năng lực, có lẽ không người tưởng nổi.
Cũng chính năng lực ấy, trả lại một Tatsuya bây giờ.
Mặc dù, vẻ ngoài và biểu hiện của cậu, là hoàn toàn cứng nhắc.
…
Shiba nhà!
Tiệc mừng đêm khuya rất khó để tổ chức, đơn giản vì không ai còn tâm trạng.
Cả Miyuki,Tatsuya hay Hitomi đều vậy.
Trải qua những lời lẽ cay độc và thái độ của một người cha vô tâm, Hitomi cảm thấy bản thân tựa hồ đang thế chỗ trở thành một cái khác “phụ huynh” của hai đứa nhóc trước mắt, cứ rằng cậu chỉ ngang bằng, thậm chí ít tuổi hơn nếu tính theo anh hùng thế giới.
“Em làm món sandwich thịt bò, nước trái cây với cà phê đây, Oni-sama với Kizari-san thưởng thức nè...≧◔◡◔≦!”
Miyuki dường như đã gạt đi u buồn tâm trạng, theo món ăn bưng lên hớn hở nói.
“Chà...Nhìn ngon nhỉ…” - Hitomi không chút chần chờ lấy ngay một phần sandwich cắn mạnh.
Mềm mềm thịt bò hòa quyện xà lách thơm ngát và tươi nóng nước sốt, mùi vị tuyệt diệu.
“Chiến đi, Tatsuya, để lâu nguội đấy!”
“Vâng!”
Tatsuya cũng cầm sandwich lên ngoạm một miếng to, Miyuki ngồi bên cạnh mắt hạnh hơi trừng to ra. Cô chưa hề nghĩ tới tao nhã Oni -sama, không ngờ cũng có lúc mạnh mẽ ăn to nói lớn thế này.
Hitomi nhìn nhìn cô nhóc cười cười nói:
“Miyuki, ơ kìa, mau ăn kẻo hết nóng...Toàn người trong nhà, đừng câu nệ mấy cái lễ nghi nữa...☜(˚▽˚)☞!”
Người trong nhà a…
Không hiểu sao, nghe bốn chữ này, khóe mắt của Miyuki cảm giác cay cay, cô chợt lắc lắc, cười thật tươi nói.
“Vâng... (✿◠‿◠)!”
Hiện tại, đây chính là nhà, vốn dĩ trước kia, chỉ có hai anh em, bây giờ nhiều thêm một người.
Hạnh phúc buổi tối, đôi khi đơn giản như vậy.
...
Thứ Bảy, đối với bình thường học sinh, có lẽ cũng coi như là đặc biệt.
Bởi vì hôm nay phá lệ ít tiết học, cộng thêm một khóa sinh hoạt.
Tuy nhiên, đối với Hitomi, thứ bảy tuần này có chút đặc biệt, nhất là buổi chiều.
Lý do là vì, cậu có một cuộc hẹn.
Một cuộc hẹn riêng, với vị kia “đáng yêu” Hội trưởng, Saegusa Mayumi.
Reng ~~~ Reng ~~~ Reng~~~
Chuông báo hiệu kêu vang, ý vị giờ tan học đã đến.
“Tatsuya...Anh có việc đi trước,, nói cho Leo đám bọn họ giùm anh…!”
Hitomi nhắn một câu, xong xuôi liền chạy bay biến, để lại hơi nghệch mặt ra Tatsuya.
(0.0)...???
Đồng thời, cậu cũng nhận được tin tức, hôm nay, hội học sinh không họp.
Rất kỳ lạ quyết định, nhất là khi Cửu Hiệu Chiến đang cận kề.
Tuy nhiên xét thấy toàn bộ công việc đều đã sắp xếp hoàn tất, liền nghỉ ngơi một buổi cũng không sao.
Nhưng là, mơ hồ có cảm giác kì quái làm sao.
Tatsuya nhìn nhìn Erika và Leo đang hung hăng cãi cọ, dẹp qua một bên cái ý tưởng thông báo cho bọn họ, liền cứ nói Hitomi bận bịu về nhà vậy.
Ở một đầu khác, Mayumi sau khi “thoát thân” Azusa và Mari, vuốt vuốt bộ ngực nhỏ, thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt ngóng trông về hướng cổng trường xa xa.
[Không biết tên kia có tới không nhỉ…(o o)!”
Phải nói là Mayumi hiện tại có chút khác biệt, cũng chính là lý do mà Azusa và Mari quấn quanh hỏi nguyên do.
Đây là lần đầu tiên, cô trang điểm.
Môi hồng bên trên tô nhẹ lớp son, mặt đánh thoáng qua dưỡng phấn, mái tóc mềm mượt xõa dài tỏa ra mùi hương thơm dịu nhẹ.
Cô không biết rằng trong mắt của Mari đám người đã đánh lên nhãn hiệu, “có gian trá”.
Mayumi lựa chọn địa điểm, liền là một chỗ không bắt mắt góc phố nhỏ quán cà phê, để tránh trường hợp bắt gặp học sinh trường Đệ Nhất đi ngang.
Cô cũng rất cẩn thận đề phòng bị theo dõi, đặc biệt là mấy cô bạn của mình. Mayumi biết rõ tính bát quái của những cô nàng này, cộng thêm biểu hiện khác lạ của cô hôm nay, rất khó để khiến người ta không chú ý
Tại tâm tình ba động bên dưới, Mayumi liên tục nhìn đồng hồ đeo tay.
[Sắp đến giờ rồi...Liệu có khi nào, hắn cho mình leo cây không ta…(-.-)!]
Mayumi trong đầu chợt lóe lên suy nghĩ, và nó cứ như rễ cây nhanh chóng đâm chồi lan rộng tại tiềm thức của cô.
Bất chợt, một giọng nói từ tốn vang lên:
“Hội trưởng, cô đứng đây làm gì thế…(0.0)...Sao không vào?!”
“A!”
Mayumi giật mình, chẳng khác gì một chú thỏ con bị kinh sợ, điệu bộ lấm la lấm lét của cô nàng khiến cho người khác nhìn vào phải phì cười.
“Cậu sao không chào một tiếng, đứng sau định hù tôi sao…(~.~)!” - Mayumi nhận ra người đến chính là chàng trai mình đang chờ đợi, bất mãn bĩu môi nói.
“Đâu có...Ai biết được hội trưởng nhạy cảm như thế...≧◔◡◔≦!” -Hitomi vuốt vuốt sống mũi đáp.
“Hừ...Trễ giờ rồi còn cãi…!”
“Ách…!”
[Còn ba phút nữa mới tới giờ mà…(-.-)!]
Không nhịn được phun thầm trong bụng, nhưng Hitomi chẳng dám nói ra, mất công lại bị ăn thêm một tràng thuyết giáo thì khổ.
“Chúng ta vô trong đi đã…(^.^)!”
Mayumi quở trách xong vài câu, buồn bực tựa hồ theo đó mà bay, rạng rỡ nụ cười lại hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp.
Đối với cái này, Hitomi chỉ có thể âm thầm tuyên bố.
Nữ tính sinh vật, đúng là trên thế giới nhất dễ dàng thay đổi.
Ngồi vào bàn, Mayumi cầm lấy menu, tuyển một ly kem dâu, hướng Hitomi hỏi:
“Kizari-kun thích món nào đây, hôm nay Mayumi bao hết nhé...≧◔◡◔≦!”
“Dùng từ kiểu ấy dễ gây hiểu lầm lắm Hội Trưởng…(~.~)!”
“Hội trưởng hả…(._.)?!” -Mayumi nhíu nhíu mũi nhỏ, có vẻ không thích cách xưng hô này.
“Ở ngoài trường đừng gọi hội trưởng, kêu tôi là Mayumi hay Saegusa là được rồi…(`・ω・´)!”
“Tốt, Mayumi-san...!” - Hitomi cười khổ đáp.
Cô nàng trước mắt, dường như hơi khó chiều a.
Mayumi kì thực cũng nhận ra tâm tình của bản thân không đúng, trong gia tộc công chúa, trên trường bá đạo đáng yêu Hội trưởng, lúc này tựa hồ càng giống một thiếu nữ đang tại giận dỗi làm nũng người yêu.
Cho dù là bạn thân cũng rất khó nhìn thấy Mayumi bây giờ trạng thái, có lẽ chỉ ở riêng cùng Hitomi, cô mới bộc lộ chân thật tính cách chính mình
“Bàn sự tình trước đã, Mayumi-san hôm nay hẹn tôi có gì không…(0 0)?!”
“...”
Mayumi vui vẻ thần sắc tức thì bị Hitomi chuyển đổi đề tài làm biến mất. Lòng thầm oán trách đối diện gã con trai là cái không hiểu phong tình đầu gỗ, cô hung hăng cắn một ngụm kem, vừa cắn vừa nhìn Hitomi khiến cậu có cảm tưởng thứ cô nàng đang cắn là mình chứ không phải kem.
Nhiệt độ xung quanh dường như giảm đi mấy bậc, trong không khí tựa hồ vang vọng từng hồi nứt vỡ thanh âm.
UỴCH!
Đứng đầu chịu sào Aoki còn chưa kịp nói gì, liền ngã quỵ ra đất.
[Không thể nhìn...Không thể nhìn...Sẽ chết...Sẽ chết…~~~]
Đứt quãng âm thanh, giống như hồi chuông cảnh báo, ngăn cản một lòng muốn gào thét phản kháng Aoki, mặc dù dọc đầu hành lang không hề buốt giá, nhưng toàn bộ lông tơ của hắn đều dựng đứng hết lên.
Bằng hàn cảm giác, trải rộng khắp người...
Đối diện gã thanh niên kia, thật đáng sợ!
Khí thế của hắn, ánh mắt của hắn, khiến cho Aoki cảm nhận được một hồi rung động cùng không tên kinh hoàng.
Đã lâu lắm rồi, hắn mới có cảm giác này.
Chẳng khác gì cừu non gặp sói già, tầng chót con mồi trông thấy đứng ở đỉnh chuỗi thực vật.
Aoki không biết rằng, hiệu quả trên đã là Hitomi cố ý giảm nhẹ sức mạnh.
Dẫu cho tinh thần lực mạnh mẽ hơn người thường pháp sư, đụng độ Haoshoku Haki đạt đến LV3 tầng thứ, cũng chỉ có một con đường là ngất đi mà thôi.
Chỉ số INT không nhập LV2+7, mơ tưởng chống cự. Đó cũng là một trong những lý do Hitomi chưa từng sử dụng sức mạnh này, bởi lẽ khống chế nó không hề dễ dàng.
Thậm chí Hitomi vì thu liễm cũng mệt mỏi quá sức, bằng không toàn bộ thành viên trong FLT, ngoại trừ Tatsuya ra, đều phải bất tỉnh nhân sự.
“Đi thôi...Tatsuya, Miyuki!”
Hitomi quát khẽ, lễ phép gật đầu chào, không nhìn Aoki lấy một lần, kéo theo hai anh em nhà Shiba rời đi.
Ngồi trong xe, cả ba đứa đều im lặng.
Chuyện ban nãy mang lại lực trùng kích không hề nhỏ.
Cho dù là Tatsuya cũng phải hảo hảo tiêu hóa, từ trước đến giờ, thằng nhóc luôn biết rằng Hitomi rất mạnh.
Nhưng vừa rồi sự kiện, dẫu đem ma pháp ra cũng chẳng thể giải thích nổi.
Bởi lẽ, trong không khí không hề có dao động Psion, nó giống như là thuần túy tinh thần lực hơn.
Siêu năng?!
Trong đầu Tatsuya chợt ánh lên một đạo suy nghĩ, lại nhìn về phía ông anh của mình đang nhắm mắt ngủ khò khò, chả hề có chút bộ dáng bá khí của kim tự tháp đỉnh cấp bá chủ mới qua, quá làm người khó tin.
Nếu không tận mắt chứng kiến, chẳng ai liên hệ được Hitomi bây giờ với trạng thái đối mặt Aoki.
Có điều, như vậy cũng không tệ…
Cảm giác có người chống lưng đằng sau, Tatsuya cảm giác thật thoải mái.
Nhưng rốt cuộc lực lượng của Hitomi cao đến mức nào, Tatsuya không hề biết, thằng nhóc cũng không muốn người thứ hai mình quan tâm chỉ sau em gái cũng bị cuốn vô sự kiện chính trị của bản thân.
Dẫu rằng, Hitomi năng lực, có lẽ không người tưởng nổi.
Cũng chính năng lực ấy, trả lại một Tatsuya bây giờ.
Mặc dù, vẻ ngoài và biểu hiện của cậu, là hoàn toàn cứng nhắc.
…
Shiba nhà!
Tiệc mừng đêm khuya rất khó để tổ chức, đơn giản vì không ai còn tâm trạng.
Cả Miyuki,Tatsuya hay Hitomi đều vậy.
Trải qua những lời lẽ cay độc và thái độ của một người cha vô tâm, Hitomi cảm thấy bản thân tựa hồ đang thế chỗ trở thành một cái khác “phụ huynh” của hai đứa nhóc trước mắt, cứ rằng cậu chỉ ngang bằng, thậm chí ít tuổi hơn nếu tính theo anh hùng thế giới.
“Em làm món sandwich thịt bò, nước trái cây với cà phê đây, Oni-sama với Kizari-san thưởng thức nè...≧◔◡◔≦!”
Miyuki dường như đã gạt đi u buồn tâm trạng, theo món ăn bưng lên hớn hở nói.
“Chà...Nhìn ngon nhỉ…” - Hitomi không chút chần chờ lấy ngay một phần sandwich cắn mạnh.
Mềm mềm thịt bò hòa quyện xà lách thơm ngát và tươi nóng nước sốt, mùi vị tuyệt diệu.
“Chiến đi, Tatsuya, để lâu nguội đấy!”
“Vâng!”
Tatsuya cũng cầm sandwich lên ngoạm một miếng to, Miyuki ngồi bên cạnh mắt hạnh hơi trừng to ra. Cô chưa hề nghĩ tới tao nhã Oni -sama, không ngờ cũng có lúc mạnh mẽ ăn to nói lớn thế này.
Hitomi nhìn nhìn cô nhóc cười cười nói:
“Miyuki, ơ kìa, mau ăn kẻo hết nóng...Toàn người trong nhà, đừng câu nệ mấy cái lễ nghi nữa...☜(˚▽˚)☞!”
Người trong nhà a…
Không hiểu sao, nghe bốn chữ này, khóe mắt của Miyuki cảm giác cay cay, cô chợt lắc lắc, cười thật tươi nói.
“Vâng... (✿◠‿◠)!”
Hiện tại, đây chính là nhà, vốn dĩ trước kia, chỉ có hai anh em, bây giờ nhiều thêm một người.
Hạnh phúc buổi tối, đôi khi đơn giản như vậy.
...
Thứ Bảy, đối với bình thường học sinh, có lẽ cũng coi như là đặc biệt.
Bởi vì hôm nay phá lệ ít tiết học, cộng thêm một khóa sinh hoạt.
Tuy nhiên, đối với Hitomi, thứ bảy tuần này có chút đặc biệt, nhất là buổi chiều.
Lý do là vì, cậu có một cuộc hẹn.
Một cuộc hẹn riêng, với vị kia “đáng yêu” Hội trưởng, Saegusa Mayumi.
Reng ~~~ Reng ~~~ Reng~~~
Chuông báo hiệu kêu vang, ý vị giờ tan học đã đến.
“Tatsuya...Anh có việc đi trước,, nói cho Leo đám bọn họ giùm anh…!”
Hitomi nhắn một câu, xong xuôi liền chạy bay biến, để lại hơi nghệch mặt ra Tatsuya.
(0.0)...???
Đồng thời, cậu cũng nhận được tin tức, hôm nay, hội học sinh không họp.
Rất kỳ lạ quyết định, nhất là khi Cửu Hiệu Chiến đang cận kề.
Tuy nhiên xét thấy toàn bộ công việc đều đã sắp xếp hoàn tất, liền nghỉ ngơi một buổi cũng không sao.
Nhưng là, mơ hồ có cảm giác kì quái làm sao.
Tatsuya nhìn nhìn Erika và Leo đang hung hăng cãi cọ, dẹp qua một bên cái ý tưởng thông báo cho bọn họ, liền cứ nói Hitomi bận bịu về nhà vậy.
Ở một đầu khác, Mayumi sau khi “thoát thân” Azusa và Mari, vuốt vuốt bộ ngực nhỏ, thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt ngóng trông về hướng cổng trường xa xa.
[Không biết tên kia có tới không nhỉ…(o o)!”
Phải nói là Mayumi hiện tại có chút khác biệt, cũng chính là lý do mà Azusa và Mari quấn quanh hỏi nguyên do.
Đây là lần đầu tiên, cô trang điểm.
Môi hồng bên trên tô nhẹ lớp son, mặt đánh thoáng qua dưỡng phấn, mái tóc mềm mượt xõa dài tỏa ra mùi hương thơm dịu nhẹ.
Cô không biết rằng trong mắt của Mari đám người đã đánh lên nhãn hiệu, “có gian trá”.
Mayumi lựa chọn địa điểm, liền là một chỗ không bắt mắt góc phố nhỏ quán cà phê, để tránh trường hợp bắt gặp học sinh trường Đệ Nhất đi ngang.
Cô cũng rất cẩn thận đề phòng bị theo dõi, đặc biệt là mấy cô bạn của mình. Mayumi biết rõ tính bát quái của những cô nàng này, cộng thêm biểu hiện khác lạ của cô hôm nay, rất khó để khiến người ta không chú ý
Tại tâm tình ba động bên dưới, Mayumi liên tục nhìn đồng hồ đeo tay.
[Sắp đến giờ rồi...Liệu có khi nào, hắn cho mình leo cây không ta…(-.-)!]
Mayumi trong đầu chợt lóe lên suy nghĩ, và nó cứ như rễ cây nhanh chóng đâm chồi lan rộng tại tiềm thức của cô.
Bất chợt, một giọng nói từ tốn vang lên:
“Hội trưởng, cô đứng đây làm gì thế…(0.0)...Sao không vào?!”
“A!”
Mayumi giật mình, chẳng khác gì một chú thỏ con bị kinh sợ, điệu bộ lấm la lấm lét của cô nàng khiến cho người khác nhìn vào phải phì cười.
“Cậu sao không chào một tiếng, đứng sau định hù tôi sao…(~.~)!” - Mayumi nhận ra người đến chính là chàng trai mình đang chờ đợi, bất mãn bĩu môi nói.
“Đâu có...Ai biết được hội trưởng nhạy cảm như thế...≧◔◡◔≦!” -Hitomi vuốt vuốt sống mũi đáp.
“Hừ...Trễ giờ rồi còn cãi…!”
“Ách…!”
[Còn ba phút nữa mới tới giờ mà…(-.-)!]
Không nhịn được phun thầm trong bụng, nhưng Hitomi chẳng dám nói ra, mất công lại bị ăn thêm một tràng thuyết giáo thì khổ.
“Chúng ta vô trong đi đã…(^.^)!”
Mayumi quở trách xong vài câu, buồn bực tựa hồ theo đó mà bay, rạng rỡ nụ cười lại hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp.
Đối với cái này, Hitomi chỉ có thể âm thầm tuyên bố.
Nữ tính sinh vật, đúng là trên thế giới nhất dễ dàng thay đổi.
Ngồi vào bàn, Mayumi cầm lấy menu, tuyển một ly kem dâu, hướng Hitomi hỏi:
“Kizari-kun thích món nào đây, hôm nay Mayumi bao hết nhé...≧◔◡◔≦!”
“Dùng từ kiểu ấy dễ gây hiểu lầm lắm Hội Trưởng…(~.~)!”
“Hội trưởng hả…(._.)?!” -Mayumi nhíu nhíu mũi nhỏ, có vẻ không thích cách xưng hô này.
“Ở ngoài trường đừng gọi hội trưởng, kêu tôi là Mayumi hay Saegusa là được rồi…(`・ω・´)!”
“Tốt, Mayumi-san...!” - Hitomi cười khổ đáp.
Cô nàng trước mắt, dường như hơi khó chiều a.
Mayumi kì thực cũng nhận ra tâm tình của bản thân không đúng, trong gia tộc công chúa, trên trường bá đạo đáng yêu Hội trưởng, lúc này tựa hồ càng giống một thiếu nữ đang tại giận dỗi làm nũng người yêu.
Cho dù là bạn thân cũng rất khó nhìn thấy Mayumi bây giờ trạng thái, có lẽ chỉ ở riêng cùng Hitomi, cô mới bộc lộ chân thật tính cách chính mình
“Bàn sự tình trước đã, Mayumi-san hôm nay hẹn tôi có gì không…(0 0)?!”
“...”
Mayumi vui vẻ thần sắc tức thì bị Hitomi chuyển đổi đề tài làm biến mất. Lòng thầm oán trách đối diện gã con trai là cái không hiểu phong tình đầu gỗ, cô hung hăng cắn một ngụm kem, vừa cắn vừa nhìn Hitomi khiến cậu có cảm tưởng thứ cô nàng đang cắn là mình chứ không phải kem.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook