Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên
-
Chương 257: Shiba nhà
“Oni-sama…✿◕ ‿ ◕✿”
Lảnh lót giọng nói vang lên.
Thanh âm cực kì quen tai, bầu không khí đang nặng nề cũng nhờ vào sự xen ngang này tan biến đi mất, nhưng nét xấu hổ vẫn còn tại trên khuôn mặt của Mitzuki.
Đại diện tân học sinh, đồng thời là em gái của Shiba Tatsuya, Shiba Miyuki, hấp tấp chạy tới.
Nhìn dáng vẻ vội vàng của cô, ắt hẳn là đáng sợ anh trai mình phải chờ lâu.
“Em gái của cậu nóng lòng gặp cậu lắm rồi đó. Tatsuya…≧◔◡◔≦!” - Hitomi huých nhẹ vai thằng nhóc cười nói.
“Sen-pai cứ đùa...Hai đứa chỉ là anh em thôi…(-.-)!”
“Uhm…!” Hitomi tủm tỉm không nói gì.
Miyuki trong mắt chỉ có Tatsuya, tại dừng chân trước mặt anh trai liền cười thật tươi nói, “Cảm ơn đã đợi em, Oni sama…(♥^.^♥)!!!” ”
“Nhanh thật đấy…!”
Shiba Tatsuya có chút cảm thán đáp lại, nhưng còn chưa kịp nói tiếp thì Miyuki đã hướng về phía sau cậu hai cô bé Erika và Mitzuki híp mắt, khóe miệng vòng lên một nét tiếu dung hỏi, “Oni sama....Anh hẹn hò luôn rồi sao...≧^◡^≦!”
Hitomi cảm giác được trong không khí hương vị giấm chua nồng nặc, thậm chí trong giọng nói của Miyuki còn ẩn ẩn một vài tia “sát khí” không hề che giấu.
Erika và Mitzuki cũng trố mắt ngạc nhiên, không ngờ tới em gái của Tatsuya lại đi quan tâm tới vấn đề như vậy.
[Mình tựa hồ trở thành không khí rùi hả…(0.0)...?!]
Hitomi trong ý thức cảm thán một tiếng, lại không chen vào, một bên hăng hái nhìn qua Shiba Tatsuya để xem thằng nhóc xử lý ra sao.
Hiển nhiên là cảm nhận được cái nhìn của Hitomi, Tatsuya sắc mặt hơi trầm xuống.
Bình thường cậu rất nuông chiều em gái, kể cả khi đặt một câu hỏi có phần khiếm nhã như vậy ngay lần đầu gặp mặt kì thực đối với Tatsuya cũng không phải chuyện quá lớn.
Nhưng hôm nay khác biệt.
Đằng sau là một người cực kì quan trọng với cậu, hiện tại xung quanh đang đầy nhóc học sinh chăm chăm về phía họ, câu hỏi của Miyuki thật sự khiến Tatsuya có chút tức giận.
“Miyuki…(~ ~)!”
“On...nn..iii...Sama...aa...●﹏●!?”
Thần sắc dị thường của Tatsuya rốt cuộc khiến Miyuki cảm nhận có điều không đúng ở đây, cô bối rối thấp giọng gọi tên anh trai mình, cũng không dám ngẩng đầu lên, tựa hồ như con nít làm sai thói quen cúi đầu nhận lỗi.
“Được rồi Tatsuya...Đừng bí xị như thế...^o^!”
Hitomi chen lời vào, cậu cảm thấy đứng hóng hớt một bên vầy là đủ rồi, đồng thời khóe mắt liếc sang thằng nhóc, nhận ra vẻ nhẹ nhõm trên khuôn mặt nó, trong bụng cậu cười thầm.
Vẫn là đầu gỗ như vậy a.
“Miyuki đúng chứ…”
“Bọn anh là bạn cùng lớp của Tatsuya...Không phải mấy cái vấn đề trai gái nhăng nhít ở đây đâu...Lần sau đừng hỏi như thế nữa nhé...Rất là thô lỗ đấy...(>‿◠)✌!”
Có Hitomi mở lời, Miyuki liền tìm được nấc thang hạ xuống sai lầm của mình, cô bé lập tức khom lưng làm ra quý tốc lễ tiết, nhẹ nhàng nói:
“Thành thật xin lỗi vì sự khiếm nhã...Hân hạnh được làm quen với mọi người…!”
“Mình là Shiba Miyuki!”
“Mình là Shibata Mitzuki...Rất vui được làm quen với cậu…!” - Ngây ngô ngốc manh Mitzuki nhanh chóng tha thứ cho Miyuki, nở nụ cười thân thiện với cô bé.
Sau lưng tóc đỏ cô nàng cũng chồm ra, cười toe toe nhí nhảnh kêu lên, “Còn tui là Chiba Erika nhé...☜(˚▽˚)☞!”
Erika vừa giới thiệu xong, cả bốn ánh mắt đột nhiên chĩa về bên trái Tatsuya, khiến đang làm thính giả Hitomi giật mình, chợt nhận ra ngụ ý, cười cợt đáp, “Kizari Hitomi, hân hạnh làm quen, Miyuki -chan!”
“Vâng!”
Cảm giác của Miyuki rất nhạy, đặc biệt là khi liên quan đến Oni sama của cô.
Nếu không nhầm thì tựa hồ, ban nãy bị Oni sama quở trách, cũng vì người học sinh trước mắt.
Miyuki không biết rõ ràng vị trí của Hitomi trong lòng Tatsuya, nhưng làm một cái siêu cấp dễ thương hiểu lòng người, đương nhiên là cần bày tỏ cao nhất kính trọng rồi.
“Em gái của cậu nhìn gần dễ thương hơn tôi tưởng đấy, Tatsuya…!”
Hitomi bình thản nói, Erika giống như gặp phải tri kỉ, nhảy nhót nói, “Đúng đấy...Miyuki-chan đẹp ghê...Tụi mình xưng hô bằng tên nhé...Cứ gọi tui là Erika!”
“Ừmmm...Mọi người cứ tự nhiên…!”
[Ồ…]
Hitomi đang định mở lời, đột ngột dừng lại. Bởi vì, cậu cảm nhận được một đạo vô cùng nóng bỏng ánh mắt đặt lên người mình.
Mặc dù che dấu rất kỹ, nhưng trực giác siêu nhạy Hitomi phát hiện cực kì dễ dàng.
[Là ai…(o 0)]
Rất nhanh, cậu đã có đáp án.
Một tốp người từ xa tiến đến, dẫn đầu là một cô gái không thể quen thuộc hơn.
Hội trưởng hội học sinh, Naegusa Mayumi!
Ngoại trừ Mayumi thì toàn bộ những người khác trọng tâm đều dán tại người Miyuki, hiển nhiên mục đích chính là ở đây.
Shiba Tatsuya cũng phát hiện điều này, chân mày hơi cau lại hỏi em gái:
“Miyuki, không phải em đang có việc với Hội học sinh sao….(`・ω・´)!”
“Hở…(o.o)?”
Miyuki có chút ngớ ra, nhưng đứng sau cô, Mayumi, tức thì lên tiếng ngay:
“Không có gì...Hôm nay bọn chị chỉ muốn giới thiệu với em ấy thôi…!”
“Hội trưởng…(0~0)!”
Đứng bên cạnh Mayumi thanh niên có vẻ nôn nóng, định nói điều gì đấy, nhưng cô khoát tay ngăn cản, khẽ nói, “Miyuki -chan...Hôm nào, chúng ta sẽ chuyện trò kỹ lưỡng hơn...❁◕ ‿ ◕❁!”
“Ừmmm...Shiba -kun cũng thế…!”
Chợt ánh mắt Mayumi chuyển qua hướng Hitomi.
Cô cảm giác được tim mình tựa hồ đang đập thình thịch trong lồng ngực, nhưng vẫn cố kiềm chế dâng trào cảm xúc, dung mạo tuyệt mỹ kia nở một nụ cười khiến cảnh vật xung quanh phải thất sắc.
“Gặp lại lần nữa, Kizari -san...Rất mong sẽ được trao đổi cùng cậu thêm nữa... (◡‿◡✿)!” - Nói rồi, Mayumi hơi cúi người, làm ra tạm biệt tư thế, mảnh mai thân thể xoay lưng bước về phía xa đang chờ cô các thành viên.
Nam thanh niên kia thần sắc khó chịu, đầy vẻ không bỏ, tuy nhiên vẫn hấp tấp chạy theo.
“Bị xem như là cái đinh a…(0-0)!” - Hitomi thở dài, buồn cười nói.
“Là lỗi của mình, thật tình xin lỗi mọi người…(._.)!”
“Oni-sama...cũng tại em…(T.T)~~~”
Miyuki sắc mặt sa sút, thấp giọng nói. Hiển nhiên là thái độ thù địch đến từ các học sinh khóa một - Bloom, và thành viên của Hội Học Sinh làm cô cảm thấy khó xử.
Bởi vì, người quan trọng nhất với Miyuki, chỉ có Shiba Tatsuya.
Lần này không đợi Hitomi nhắc nhở, Tatsuya đã tiến trước một bước, tay phải xoa nhẹ gò má Miyuki, đặt tay lên vai cô mà nói, “Đừng tự trách thế...Không phải lỗi của em…(^.^)!”
“Oni-samaaaa~~~~(●´ω`●)~~~”
Làm bàng thính viên Hitomi đã cảm thấy bầu không khí có chỗ không đúng, bây giờ thì càng nặng hương vị thức ăn cho chó.
Nắng vàng xe qua cửa kính chiếu lên hình ảnh ấm áp của hai anh em, trong đôi mắt chỉ tồn tại mỗi người kia, đương Hitomi ba bạn trẻ thành đá cuội tồn tại.
“Khụ...Khục...Trễ giờ rồi đó…!”
Tiếng ho khan của Hitomi giống như chuông báo, làm giật mình Miyuki và Tatsuya, người sau còn đỡ, cái trước gương mặt hồng hồng chẳng khác gì một quả táo chín, nhỏ bé bàn tay níu chặt lấy tà áo của Tatsuya, cô nhóc tựa hồ ngượng ngùng trốn ra sau lưng cậu ta.
Mitzuki mặt cũng đỏ lừ không kém, nhìn qua cũng đủ biết cô nàng này đang liên tưởng đến chuyện gì đó hết sức nhạy cảm, riêng Erika là còn giữ được vẻ bình tĩnh và nhí nhảnh lúc này, tung tăng hỏi, “Tụi mình cùng đi về chớ...(• ε •)!”
“Uhm!”
“Mình không có vấn đề!”
…
“Kizari sen-pai, em mời anh ăn chung một bữa được không…?”
Chia tay Erika và Mitzuki hai người, Shiba Tatsuya rốt cuộc không cần ngụy trang nữa, mà liếc sang bên cạnh đang dỏng tai nghe Miyuki cũng đủ hiểu là cậu chàng không muốn giấu diễm cô em gái của mình.
Hitomi nghĩ nghĩ rồi gật đầu nói, “Tốt, em định ăn ở quán hay ở nhà đây…(0,0)?!”
“Ở nhà, sen-pai!”
Tatsuya trả lời ngay, “Quán ăn đông đúc, có chỗ không tiện, mà lại rất dễ làm người khác nghe lén...^( ‘-’)^!”
“Uhm...Tùy em chọn thôi!”
Hitomi phất phất tay tùy ý đáp. Kì thực không cần hỏi cũng biết thằng nhóc đánh chủ ý gì.
Hitomi đã biên soạn tốt một bộ lý do từ trước nên không xoắn xuýt lắm.
Nhà Shiba Tatsuya!
Hitomi có chút cảm khái quan sát toàn cảnh. Hai anh em nhà Shiba chỗ khu vực có thể nói tiếp cận trung tâm thành phố nhất, trị an càng được đảm bảo.
Mà căn hộ trước mắt cậu, nói chính xác, là một tòa biệt thự cỡ nhỏ đúng hơn.
Nhà gồm hai tầng lâu, mỗi tầng đều có vài chục mét vuông phạm vi, rộng rãi lại thoáng mát vô cùng.
Hitomi cởi dép theo chân hai anh em vô trong, đánh người thả lỏng trên một cái mềm mại sô pha, rung đùi đắc ý khẽ hát hai, ba ca khúc yêu thích.
“Oni-sama...Kizari -san, em sẽ pha cà phê và làm chút đồ ăn cho hai người nhé…!”
“Ờ…!”
“Cảm ơn em trước…!”
Hai cái thanh âm đồng loạt vang lên, thấy Miyuki thân ảnh khuất sau phòng bếp, Hitomi mới ngồi nhổm dậy, nhìn Tatsuya hỏi, “Thế nào, có chuyện gì thắc mắc sao...Nếu được thì anh sẽ trả lời cho em biết…!”
~~~~~Mahouka no Rettousei~~~~~
Lảnh lót giọng nói vang lên.
Thanh âm cực kì quen tai, bầu không khí đang nặng nề cũng nhờ vào sự xen ngang này tan biến đi mất, nhưng nét xấu hổ vẫn còn tại trên khuôn mặt của Mitzuki.
Đại diện tân học sinh, đồng thời là em gái của Shiba Tatsuya, Shiba Miyuki, hấp tấp chạy tới.
Nhìn dáng vẻ vội vàng của cô, ắt hẳn là đáng sợ anh trai mình phải chờ lâu.
“Em gái của cậu nóng lòng gặp cậu lắm rồi đó. Tatsuya…≧◔◡◔≦!” - Hitomi huých nhẹ vai thằng nhóc cười nói.
“Sen-pai cứ đùa...Hai đứa chỉ là anh em thôi…(-.-)!”
“Uhm…!” Hitomi tủm tỉm không nói gì.
Miyuki trong mắt chỉ có Tatsuya, tại dừng chân trước mặt anh trai liền cười thật tươi nói, “Cảm ơn đã đợi em, Oni sama…(♥^.^♥)!!!” ”
“Nhanh thật đấy…!”
Shiba Tatsuya có chút cảm thán đáp lại, nhưng còn chưa kịp nói tiếp thì Miyuki đã hướng về phía sau cậu hai cô bé Erika và Mitzuki híp mắt, khóe miệng vòng lên một nét tiếu dung hỏi, “Oni sama....Anh hẹn hò luôn rồi sao...≧^◡^≦!”
Hitomi cảm giác được trong không khí hương vị giấm chua nồng nặc, thậm chí trong giọng nói của Miyuki còn ẩn ẩn một vài tia “sát khí” không hề che giấu.
Erika và Mitzuki cũng trố mắt ngạc nhiên, không ngờ tới em gái của Tatsuya lại đi quan tâm tới vấn đề như vậy.
[Mình tựa hồ trở thành không khí rùi hả…(0.0)...?!]
Hitomi trong ý thức cảm thán một tiếng, lại không chen vào, một bên hăng hái nhìn qua Shiba Tatsuya để xem thằng nhóc xử lý ra sao.
Hiển nhiên là cảm nhận được cái nhìn của Hitomi, Tatsuya sắc mặt hơi trầm xuống.
Bình thường cậu rất nuông chiều em gái, kể cả khi đặt một câu hỏi có phần khiếm nhã như vậy ngay lần đầu gặp mặt kì thực đối với Tatsuya cũng không phải chuyện quá lớn.
Nhưng hôm nay khác biệt.
Đằng sau là một người cực kì quan trọng với cậu, hiện tại xung quanh đang đầy nhóc học sinh chăm chăm về phía họ, câu hỏi của Miyuki thật sự khiến Tatsuya có chút tức giận.
“Miyuki…(~ ~)!”
“On...nn..iii...Sama...aa...●﹏●!?”
Thần sắc dị thường của Tatsuya rốt cuộc khiến Miyuki cảm nhận có điều không đúng ở đây, cô bối rối thấp giọng gọi tên anh trai mình, cũng không dám ngẩng đầu lên, tựa hồ như con nít làm sai thói quen cúi đầu nhận lỗi.
“Được rồi Tatsuya...Đừng bí xị như thế...^o^!”
Hitomi chen lời vào, cậu cảm thấy đứng hóng hớt một bên vầy là đủ rồi, đồng thời khóe mắt liếc sang thằng nhóc, nhận ra vẻ nhẹ nhõm trên khuôn mặt nó, trong bụng cậu cười thầm.
Vẫn là đầu gỗ như vậy a.
“Miyuki đúng chứ…”
“Bọn anh là bạn cùng lớp của Tatsuya...Không phải mấy cái vấn đề trai gái nhăng nhít ở đây đâu...Lần sau đừng hỏi như thế nữa nhé...Rất là thô lỗ đấy...(>‿◠)✌!”
Có Hitomi mở lời, Miyuki liền tìm được nấc thang hạ xuống sai lầm của mình, cô bé lập tức khom lưng làm ra quý tốc lễ tiết, nhẹ nhàng nói:
“Thành thật xin lỗi vì sự khiếm nhã...Hân hạnh được làm quen với mọi người…!”
“Mình là Shiba Miyuki!”
“Mình là Shibata Mitzuki...Rất vui được làm quen với cậu…!” - Ngây ngô ngốc manh Mitzuki nhanh chóng tha thứ cho Miyuki, nở nụ cười thân thiện với cô bé.
Sau lưng tóc đỏ cô nàng cũng chồm ra, cười toe toe nhí nhảnh kêu lên, “Còn tui là Chiba Erika nhé...☜(˚▽˚)☞!”
Erika vừa giới thiệu xong, cả bốn ánh mắt đột nhiên chĩa về bên trái Tatsuya, khiến đang làm thính giả Hitomi giật mình, chợt nhận ra ngụ ý, cười cợt đáp, “Kizari Hitomi, hân hạnh làm quen, Miyuki -chan!”
“Vâng!”
Cảm giác của Miyuki rất nhạy, đặc biệt là khi liên quan đến Oni sama của cô.
Nếu không nhầm thì tựa hồ, ban nãy bị Oni sama quở trách, cũng vì người học sinh trước mắt.
Miyuki không biết rõ ràng vị trí của Hitomi trong lòng Tatsuya, nhưng làm một cái siêu cấp dễ thương hiểu lòng người, đương nhiên là cần bày tỏ cao nhất kính trọng rồi.
“Em gái của cậu nhìn gần dễ thương hơn tôi tưởng đấy, Tatsuya…!”
Hitomi bình thản nói, Erika giống như gặp phải tri kỉ, nhảy nhót nói, “Đúng đấy...Miyuki-chan đẹp ghê...Tụi mình xưng hô bằng tên nhé...Cứ gọi tui là Erika!”
“Ừmmm...Mọi người cứ tự nhiên…!”
[Ồ…]
Hitomi đang định mở lời, đột ngột dừng lại. Bởi vì, cậu cảm nhận được một đạo vô cùng nóng bỏng ánh mắt đặt lên người mình.
Mặc dù che dấu rất kỹ, nhưng trực giác siêu nhạy Hitomi phát hiện cực kì dễ dàng.
[Là ai…(o 0)]
Rất nhanh, cậu đã có đáp án.
Một tốp người từ xa tiến đến, dẫn đầu là một cô gái không thể quen thuộc hơn.
Hội trưởng hội học sinh, Naegusa Mayumi!
Ngoại trừ Mayumi thì toàn bộ những người khác trọng tâm đều dán tại người Miyuki, hiển nhiên mục đích chính là ở đây.
Shiba Tatsuya cũng phát hiện điều này, chân mày hơi cau lại hỏi em gái:
“Miyuki, không phải em đang có việc với Hội học sinh sao….(`・ω・´)!”
“Hở…(o.o)?”
Miyuki có chút ngớ ra, nhưng đứng sau cô, Mayumi, tức thì lên tiếng ngay:
“Không có gì...Hôm nay bọn chị chỉ muốn giới thiệu với em ấy thôi…!”
“Hội trưởng…(0~0)!”
Đứng bên cạnh Mayumi thanh niên có vẻ nôn nóng, định nói điều gì đấy, nhưng cô khoát tay ngăn cản, khẽ nói, “Miyuki -chan...Hôm nào, chúng ta sẽ chuyện trò kỹ lưỡng hơn...❁◕ ‿ ◕❁!”
“Ừmmm...Shiba -kun cũng thế…!”
Chợt ánh mắt Mayumi chuyển qua hướng Hitomi.
Cô cảm giác được tim mình tựa hồ đang đập thình thịch trong lồng ngực, nhưng vẫn cố kiềm chế dâng trào cảm xúc, dung mạo tuyệt mỹ kia nở một nụ cười khiến cảnh vật xung quanh phải thất sắc.
“Gặp lại lần nữa, Kizari -san...Rất mong sẽ được trao đổi cùng cậu thêm nữa... (◡‿◡✿)!” - Nói rồi, Mayumi hơi cúi người, làm ra tạm biệt tư thế, mảnh mai thân thể xoay lưng bước về phía xa đang chờ cô các thành viên.
Nam thanh niên kia thần sắc khó chịu, đầy vẻ không bỏ, tuy nhiên vẫn hấp tấp chạy theo.
“Bị xem như là cái đinh a…(0-0)!” - Hitomi thở dài, buồn cười nói.
“Là lỗi của mình, thật tình xin lỗi mọi người…(._.)!”
“Oni-sama...cũng tại em…(T.T)~~~”
Miyuki sắc mặt sa sút, thấp giọng nói. Hiển nhiên là thái độ thù địch đến từ các học sinh khóa một - Bloom, và thành viên của Hội Học Sinh làm cô cảm thấy khó xử.
Bởi vì, người quan trọng nhất với Miyuki, chỉ có Shiba Tatsuya.
Lần này không đợi Hitomi nhắc nhở, Tatsuya đã tiến trước một bước, tay phải xoa nhẹ gò má Miyuki, đặt tay lên vai cô mà nói, “Đừng tự trách thế...Không phải lỗi của em…(^.^)!”
“Oni-samaaaa~~~~(●´ω`●)~~~”
Làm bàng thính viên Hitomi đã cảm thấy bầu không khí có chỗ không đúng, bây giờ thì càng nặng hương vị thức ăn cho chó.
Nắng vàng xe qua cửa kính chiếu lên hình ảnh ấm áp của hai anh em, trong đôi mắt chỉ tồn tại mỗi người kia, đương Hitomi ba bạn trẻ thành đá cuội tồn tại.
“Khụ...Khục...Trễ giờ rồi đó…!”
Tiếng ho khan của Hitomi giống như chuông báo, làm giật mình Miyuki và Tatsuya, người sau còn đỡ, cái trước gương mặt hồng hồng chẳng khác gì một quả táo chín, nhỏ bé bàn tay níu chặt lấy tà áo của Tatsuya, cô nhóc tựa hồ ngượng ngùng trốn ra sau lưng cậu ta.
Mitzuki mặt cũng đỏ lừ không kém, nhìn qua cũng đủ biết cô nàng này đang liên tưởng đến chuyện gì đó hết sức nhạy cảm, riêng Erika là còn giữ được vẻ bình tĩnh và nhí nhảnh lúc này, tung tăng hỏi, “Tụi mình cùng đi về chớ...(• ε •)!”
“Uhm!”
“Mình không có vấn đề!”
…
“Kizari sen-pai, em mời anh ăn chung một bữa được không…?”
Chia tay Erika và Mitzuki hai người, Shiba Tatsuya rốt cuộc không cần ngụy trang nữa, mà liếc sang bên cạnh đang dỏng tai nghe Miyuki cũng đủ hiểu là cậu chàng không muốn giấu diễm cô em gái của mình.
Hitomi nghĩ nghĩ rồi gật đầu nói, “Tốt, em định ăn ở quán hay ở nhà đây…(0,0)?!”
“Ở nhà, sen-pai!”
Tatsuya trả lời ngay, “Quán ăn đông đúc, có chỗ không tiện, mà lại rất dễ làm người khác nghe lén...^( ‘-’)^!”
“Uhm...Tùy em chọn thôi!”
Hitomi phất phất tay tùy ý đáp. Kì thực không cần hỏi cũng biết thằng nhóc đánh chủ ý gì.
Hitomi đã biên soạn tốt một bộ lý do từ trước nên không xoắn xuýt lắm.
Nhà Shiba Tatsuya!
Hitomi có chút cảm khái quan sát toàn cảnh. Hai anh em nhà Shiba chỗ khu vực có thể nói tiếp cận trung tâm thành phố nhất, trị an càng được đảm bảo.
Mà căn hộ trước mắt cậu, nói chính xác, là một tòa biệt thự cỡ nhỏ đúng hơn.
Nhà gồm hai tầng lâu, mỗi tầng đều có vài chục mét vuông phạm vi, rộng rãi lại thoáng mát vô cùng.
Hitomi cởi dép theo chân hai anh em vô trong, đánh người thả lỏng trên một cái mềm mại sô pha, rung đùi đắc ý khẽ hát hai, ba ca khúc yêu thích.
“Oni-sama...Kizari -san, em sẽ pha cà phê và làm chút đồ ăn cho hai người nhé…!”
“Ờ…!”
“Cảm ơn em trước…!”
Hai cái thanh âm đồng loạt vang lên, thấy Miyuki thân ảnh khuất sau phòng bếp, Hitomi mới ngồi nhổm dậy, nhìn Tatsuya hỏi, “Thế nào, có chuyện gì thắc mắc sao...Nếu được thì anh sẽ trả lời cho em biết…!”
~~~~~Mahouka no Rettousei~~~~~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook