Siêu Sao
-
Chương 39: Trần minh húc
“Về Ca Trần a, gần đây rất nổi tiếng! Năm ngoái vừa đóng phim đã nhận giải nghệ sĩ mới xuất sắc nhất, năm nay lại đoạt được giải thưởng nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, giải thưởng người mới thực sự là ngày càng nhiều. càng ngày càng lợi hại.” nhân viên công tác đài truyền hình, báo chí cùng nhau tán gẫu.
“Tôi rất thích Ca Trần nga!” Một nữ trợ lý nghe được đàm luận của nhân viên công tác liền hứng trí bừng bừng tham gia thảo luận.
“Tuổi còn trẻ lại đẹp trai, hơn nữa trên người lại có một sức quyến rũ đặc biệt, sạch sẽ làm cho ai nhìn cũng thấy thích, được khán giả đặc biệt là các quý cô yêu thích, lại có công ty quản lý chống lưng, hắn nhất định sẽ nổi tiếng đi, mặc kệ nói như thế nào, tuy đoat giải người mới rất nhiều, nhưng giống hắn ưu tú như thế hiểu rõ xác thực lông phượng và sừng lân.” Nữ trợ lý không chút nào keo kiệt ca ngợi.
“Chính xác a, ngay cả con gái của tôi cũng rất thích người kia, thực sự là có chút đố kị, nhưng muốn đứng vững trong vòng tròn này không phải là chuyện dễ dàng, nam diễn viên ưu tú giống Ca Trần trước đây không phải không có, thế nhưng cũng có rất nhiều bởi vì không thích ứng vòng tròn này mà lặng yên biến mất, hoặc là bởi vì nhiều nguyên nhân khác mà trở thành minh tinh xuống dốc.” Nhân viên công tác cười cười, nói vô tâm lại chính là lời nói chân thực.
Giới giải trí chính là một vòng tròn hiện thực a, mặc kệ ngươi đã từng đứng trên đỉnh núi rất cao, không cẩn thận cũng sẽ trượt chân rơi vào vực sâu.
Còn muốn bò lên trên, sẽ vô cùng khó khăn.
Nơi này có rất nhiều người mới, mỗi thời mỗi khắc đều gian nan bò sát hướng lên trên, chỉ một ít khán giả biết rõ tình hình của minh tinh mà thôi, mà ở phía sau Đại minh tinh, lại còn ngàn ngàn vạn vạn tiểu minh tinh bị bóng ma bao phủ đang nỗ lực phấn đấu cũng như tiểu minh tinh còn có minh tinh xuống dốc.
Kết thúc ghi hình chàng trai thu thập đồ đạc của mình, nghe được cuộc nói chuyện của nhân viên công tác, Đường Phong chỉ là nhàn nhạt cười cười, này vòng tròn có đủ hiện thực.
“Đinh linh linh——-” lúc vừa đi ra khỏi chỗ quay phim, điện thoại di động liền vang lên.
Chàng trai ấn nút nghe: “Uy?”
[Này, thân ái, đã kết thúc ghi hình?] thanh âm nam nhân thuần hậu vang lên trong điện thoại, dạo này Charles thích dùng giọng Luân Đôn cùng hắn giao lưu.
“Ân, vừa kết thúc.” Cước bộ dừng lại, Đường Phong cũng trả lại bằng giọng Luân Đôn, đây có tính là một phần trong tư tưởng sinh hoạt?
[Tôi ở dưới lầu chờ cậu, cậu biết xe của tôi là chiếc nào.]
“Đã biết.” Đường Phong cúp điện thoại, cũng may thời gian hai ngày cuối tuần không cần đi cùng Charles này đầu xuẩn hùng, thật tốt.
Dĩ nhiên Charles là một cao thủ trên giường, nhưng cùng đầu gấu kia ở cùng một chỗ đừng hòng nghĩ ở mặt trên, Đường Phong không ngại ở mặt dưới, nhưng thỉnh thoáng cũng muốn ở mặt trên.
“Đường Phong.” Có người gọi tên cậu.
Đường Phong quay đầu lại, hướngs cậu đi tới là một người thanh niên, không tính là đẹp trai hay xinh đẹp, nhưng hình dạng thanh tú sạch sẽ, lúc chớp mắt rất là có duyên.
“Nghe nói cậu vừa ra viện không lâu, tôi đã sớm nói qua tính cách của cậu không thay đổi sẽ không thể tồn tại trong vòng tròn này.” Biểu tình trên mặt Trần Minh Húc không tính là thân mật.
Tiểu Vũ từng nói Đường Phong là khách quý cố định trong một tiết mục giải trí, ngày hôm nay chính là tiết mục của hắn, tuy rằng nói là khách quý cố định, nhưng rất lâu người chủ trì cũng không gọi Đường Phong, cho dù là chỉnh hắn hay nói giỡn.
Nhưng loại tình huống xấu mặt là trước đây, ngày hôm nay Đường phong ở tiết mục trả lời mấy câu hài hước, không đến mức làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa nhưng cũng không bị lấy ra trêu đùa làm thành vở hài kịch nữa.
Một diễn viên phải yêu quý hình tượng bản thân, ngươi có thể thật tình, nhưng phải giữ gìn hình tượng.
‘Tôi nghĩ cậu nói đúng, cám ơn.” Đường Phong cười cười.
Trần Minh Húc nhìn chằm chằm chàng trai một hồi, một lát mới lên tiếng: “Cậu tốt nhất là đã thực sự suy nghĩ cẩn thận.”
Đường Phong đi qua thoải mái vỗ nhẹ vai thanh niên, nhớ kỹ tiểu Vũ từng nói người chủ trì nhìn hắn không vừa mắt, Trần Minh Húc là có chút nhằm vào cậu, nhưng cậu cảm thấy người trẻ tuổi kia không phải người xấu.
Nhiều bạn vẫn tốt hơn so với nhiều cừu nhân.
Trần Minh Húc có chút nghi hoặc nhìn chàng trai đã đi xa, không thể nói rõ là lạ ở chỗ nào.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook