Tai hoạ đến rồi!

Tại phòng hội học sinh trường Suzy

Nam, Thanh và 1 vài học sinh khác của hội đang ngồi thì “Rầm” bọn nó đạp cửa xông thẳng vào khiến tất cả giật mình

- Soka! Túm con nhóc đó rồi đi thôi – Ruby

Soka gật đầu rồi đi đến túm áo Thanh kéo đi, đang tính đi thì Nam kéo Thanh giật lại phía mình

- Muốn gì đây? – Kyo bước lên

- Mấy người tính làm gì? – Nam

- Đến đòi nợ chứ gì – Lyo

- Không được – Nam

- Lý do – Saka

- Đang h’ học nên không được – Nam

- Mệt quá! Đưa thằng đó đi luôn đi – Hắn

Saka bước lên và túm Nam kéo đi luôn, kéo một mạch đến nhà khõ cũ của trường SUzy.

“Phịch” ANh em Saka ném Nam và Thanh vào nhà kho

- Con nhóc! Mày thách đấu với tao cơ đấy! Mày cũng giỏi nhỉ – Nó bước lên ngồi trước khuôn mặt tái mét của con nhỏ Thanh

- Ờ….Ờ đấy rồi ….rồi sao? – Thanh lắp bắp

- Mày biết hậu quả không? – NÓ

- Tại sao tao phiả biết hậu quả? Tao chỉ biết tao yêu Ken! Chắc chắn tao sẽ giành lại Ken của tao – Thanh vênh mặt lên

“Chát” 1 phát tát của nó giáng lên khuôn mặt chát phấn của Thanh khiến con nhỏ ngã ra đấy, trong miệng bắt đầu có thứ chất lỏng chảy ra. Nó đang đinh tiến đến chỗ Thanh đánh thêm thì Nam chắn ngay trước mặt nó

- Dừng lại đi! Nể tình tôi! Dừng lại đi! Đừng đánh Thanh – Nam

- Hahaha – Cả bọn bật cười

Nó túm vai Nam và quăng Nam về phía Kyo và Lyo. Bước đến trước mặt Thanh, nó túm lấy áo

- Tao sẽ để ba ****** phải từ bỏ mày! Dù gì mày cũng chỉ là đứa mồ côi thôi – Nó nói

- Mày……MÀy đừng có mà mơ – Thanh vừa nói xong thì điện thoại vang lên

Nó thả Thanh xuống cho con nhỏ nghe máy

- Alô – Thanh

- ” Thanh ha? ANh đây” – Trung (Con trai ruột của ba mẹ nuôi của Thanh, là người không ưa Thanh vì tính đanh đá cho lắm)

- Dạ! ANh 2 – Thanh nở nụ cười vì lần đầu tiên Thịnh gọi cho Thanh

- “Đừng có gọi là Anh 2 nữa” – Trung

- Ơ! Tại sao vậy ạ? – Thanh ngơ ngác

- ” Ba mẹ đã quyết định cắt đứt quan hệ với mày rồi! Mày không còn là người của gia đình này nữa! Nhưng ba mẹ đã kiếm cho mày 1 căn hộ nhỏ và 1 khoản tiền! Từ nay mày hãy tự sinh sống đi! Địa chỉ tao sẽ gửi tin nhắn cho mày” – Trung nói rồi dập máy luôn

Thanh đánh rơi chiếc, mắt bắt đầu ngấn lệ rồi bật khcó hoàn toàn. Nó đứng nhìn

- Tao đã nói với mày rồi mà – Nó

nở nụ cừoi nửa miệng

- Mày! Chỉ do mày mà ba mẹ bỏ tao! Tất cả là tại mày – Thanh đứng lên tức giận túm lấy cổ áo nó

- Kyo, Lyo đánh gãy chân thằng Nam cho chị – Nó nói giọng nhỏ nhưng đủ cho người khác nghe thấy

“AAAAAAAAAA…….”

- Mày thấy người bạn của mày thế nào? Vì mày mà nó chịu khổ ra sao? – Nó cừoi khẩy nhìn vào khuôn mặt trắng bệch của Thanh

- Hãy nhìn nó mà nhớ lấy! Sống cuộc sống cho tốt vào! Đừng có mà làm những điều mà mày không thể – Nó nói rồi bước đi để lại nhỏ Thanh với những giọt nước mắt (Nam thì bọn nó gọi người đưa đi bệnh viện ùi! 100% là tàn tật)

Về đến nhà

- Em vui rồi chứ? – Kino

- Không còn ai dám giành Ken cúa em đâu- Key

- Chưa chắc! Nhưng nếu có thì em sẽ san bằng – Nó

- Eo ơi! Iu quá cơ! – Hắn nói rùi dí sát trán của hắn vào trán nó

- Thôi đi! Nổi cả da gà – Ruby

Cả lũ cứ hồn nhiên chơi đùa nhưng không biết sẽ có tai hoạ gì giáng xuống đầu mình mà cứ vui như thế.

Bọn nó cứ ăn chơi đủ kiểu từng ngày từng ngày cho đến 1 hôm. Hôm đó Hắn hẹn hò với nó, đang đi trên đường thì Thanh từ đâu chạy ra đâm sầm vào người nó khiến nó tiếp đất 1 cách phũ phàng. Hắn chạy lại đỡ nó lên còn con nhỏ Thanh thì chạy đi luôn, Nó tức giận cùng hắn về nhà. Về đến nhà hắn vào phòng, thay quần áo ra, đang thay quần áo thì hắn phát hiện ra 1 mẩu giấy màu hồng đang nằm trong túi áo hắn

- “Em có chuyện quan trọng cần nói! 9h Hãy đến khách sạn Jika tại phòng 117 gặp em

Saphia”

Hắn nhìn tớ giấy rồi mỉm cười (Nghĩ là nó viết) tắm rửa thay quần áo rồi đến khách sạn Jika (Lúc này nó đang ngủ nên có biết môtê j’ đâu). Vừa bước vào hắn giật mình khi thấy trong phòng không có ai, sau đấy bất chợt từ đằng sau ai đó đã chụp 1 cái khăn mùi xoa có tẩm thuốc vào mặt hắn khiến hắn ngất ra đấy. Thanh mỉm cừoi rồi rồi vác Hắn vứt lên giường, cởi hết quần áo của cả 2 người xong Thanh cầm chiếc iphone chụp 1 vài kiểu ảnh thân mật rồi gửi vào máy nó. Nghe thấy tiếng tin nhắn nó bật dậy, mở ra xem nó suýt lọt con mắt ra ngoài. Thanh đang ôm hắn rồi nở 1 nụ cười nhìn thẳng vào phía ống kính, sau đây là 1 vài bức ảnh khác nữa. Nó tức giận đang tính ném điện thoại đi thì bị Ruby giật mất. Ruby và Berin chúi đầu vào xem cũng phải trợn ngược mắt lên

- Cái con nhỏ đó ******** thật! – Ruby tức ôm lấy nó

- Tất cả ra đây mau lên!!!!!!!! – Berin chạy ra ngoài hét ầm lên

Tất cả hốt hoảng chạy sang

- Ha? Có chuyện gì vậy? – Key

- Ơ! Saphia! Sao em vẫn ở đây? – Kino

- Là sao? – Ruby thắc mắc

- Không phải Saphia hẹn Ken ở Jika lúc 9h sao? – Key

- Làm gì có! Mà mọi người coi này – Berin nói giơ chiếc đt ra

- Ac! Vậy là bị lừa rồi! – Kyo hét lên

- Chị Saphia bình tĩnh! Đừng nóng! Bọn em sẽ mang bọn họ về đây cho chị! – Lyo

- Đúng vậy! Đừng nóng quá! Chỉ là anh Ken bị lừa thôi! – Saka

- 2 em ở lại với Saphia! Đừng để nó manh động gì cả! Để bọn anh đi! – Kino nói xong kéo tất cả những thằng khác ra ngoài.

Nửa tiếng sau cả bọn trở về, trên tay Kino vẫn còn đang vác Hắn đang bị hôn mê, còn Kyo thì đang vác con nhỏ Thanh đang bị dãy dụa vì bị trói. Đặt Thanh xuống trước mặt nó, Nó cười khẩy ngồi xuống trước mặt Thanh. Nhìn 1 lúc nó lấy tay tát tới tấp vào mặt con bé, đạp liên tục vào bụng, bẻ gãy tay chân của con nhỏ khiến Thanh hét lên đầy những tiếng ai oán.

- Mày gan quá nhỉ! Mày khá hơn tao nghĩ đấy! Nếu tao nhớ không nhầm thì mày cưng nhất là mái tóc phải không nhỉ? – Nó dừng lại

- Để em đi lấy kéo cho chị – Soka lon ton chạy vào bếp và lấy ra 1 cây kéo khác sắc

Thanh tái mặt lại lắc đầu nguầy nguầy

- Không! Đừng! Tóc của tôi – Thanh

Nó không quan tâm đến lời con Thanh, nó cầm cây kéo, cắt từ tốn từng lọn tóc của Thanh, con Thanh khóc lóc van xin nhưng đáp lại Thanh chỉ là những cái nhìn sắc hơn dao. Mái tóc của Thanh bị cắt đến nham nhở, nhìn Thanh bây h’ ai cũng phải cười. Cả bọn khênh con Thanh ra nhà kho sau nhà (Hắn chưa tỉnh, đang ngủ trên phòng), ra ngoài nhà kho nó lấy 1 cây roi thừng được rắc khá nhiều kim tuyến sắc nhọn quật từng cái 1 lên con Thanh khiến con nhỏ hét lên. Được chừng gần chục cái thì con nhỏ ngất đi

- Lấy nước muối tạt lên ngừoi nó đi – Key quay ra nói với Lyo

” Rào” “AAAAAAAA……………” Cả chậu nước muối được tạt lên người Thanh khién Thanh càng đau đớn hơn mà hét lên. Nó trói Thanh dí sát vào bức tường ( trói như thế nào mấy bạn tự hiểu nha) Trói xong nó đuổi hết tất cả ra ngoài chỉ trừ Ruby và Berin

- Lột quần áo nó ra nhé – Berin nhìn 2 con bạn

- Uk! Lột đi! – Ruby

Sau khi lột xong (Con Thanh h’ trần như nhộng, miệng thì bị nhét 1 cái rẻ )

- Thân hình chả đẹp gì cả – Nó phán

- Không trắng gì cả! – Ruby

- Vòng 1 thì bé, vòng 3 thì to. Chả cân xứng gì cả – Berin

- Thôi không bàn luận nữa! Lấy mấy csi dụng cụ rồi kẹp hết từng ngón tay ngón chân nó vào – Nó

“AAAAAAAAAAA……………” Trong nhà kho lên tiếng hét thất thanh. Con nhỏ Thanh hiện h’ đang bị kẹp ngón tay ngón chân đến bật máu. Nó lại tiếp tục mặc kệ những tiếng hét của Thanh mà tiếp tục vút từng nhát roi lên người con nhỏ, vừa đánh vừa rội nước muối lên người con nhỏ (Chơi thâm quá). Vút xong nó để con Thanh đang bất tỉnh nằm dưới đất, vẫn chơi trò cũ, nó đổ 1 đống đường và mật ong lên người con bé. Ruby và Berin thấy nó đổ xong thì mở 1 lọ kiến lửa và thùng ong (nói thùng ong nhưng có chục con thui ak) đổ hết kiến lửa và ong lên người Thanh xong chúng nó lại ngồi ở 3 chiếc ghế uống nước hoa quả nhìn cảnh tượng trước mặt, Nó và 2 con bạn cười khẩy.

“AAAAAAAAAA…………….” Cả lũ bọn hắn (trừ Hắn) đang ngồi trong nhà uống nước, nghe tiếng hét của con nhỏ Thanh thì bò lăn bò càng ra đất cười ( Bố mẹ của bọn nó về Mỹ giải quyết công việc rồi nên không sao, người hầu và quản gia thì càng không vấn đề gì, còn ngồi cười nữa là đằng khác). Sau khoảng nửa tiếng

- Hất thêm xô nước muối nữa vào người nó đi – Nó nói với Berin

“Rào” ” AAAAA……..” Lại 1 lần nữa tiếng hét đấy lại vang lên.

- Mang nó đi thiêu nha mày? – Ruby

- Không! – Nó nói thẳng thừng

- Why? – Cả Ruby lẫn Berin

- Gọi anh 2 chuẩn bị chực thăng đi! Trực thăng phải đủ nhiên liệu nha! – Nó (giàu dữ! Có cả trực thăng)

- Được rồi! – Ruby bước ra khỏi nhà kho, còn nó và Berin quấn lên người con nhỏ Thanh 1 chiếc khăn

Đúng 15′ sau chiếc trực thăng có mặt tại trước sân nhà nó, nó nói thầm cái gì đó vào tai Ruby và Berin rồi lên trực thăng

- Chỉ có anh Kino và em đi thôi! Anh ở nhà đi được không? – Nó nói với phi công

- Vâng thưa cô chủ! Ở trên này có 5 thùng nhiên liệu rồi đấy ạ! – Anh phi công nói rồi đi xuống

- ANh 2! Lên lái đi! Vác con nhỏ kia lên – Nó nói với anh 2 và mọi người.

Trực Thăng cất cánh

- Đi đâu? – Kino

- Giữa biển Đông! – Nó

- Em được đấy nhóc con! – Kino cười

Trong lúc bay không 1 ai nói câu nào cho đến khi ở giữa biển Đông

- Có cần anh giúp không? – Kino quay ra

- Anh đừng đùa! ANh giúp thì ai lái trực thăng! Mà em cũng đâu có yếu đến vậy – Nó bật cười

- Hãy tự than trách số phận của mày đi Thanh – Nó nói thầm vào tai Thanh rồi mở cửa trực thăng ném Thanh rơi thẳng xuống giữa Biển Đông (Kiểu này sống không nổi là cái chắc). Nó đứng trên trực thăng nhìn con Thanh thoi thóp rồi tắc thở hẳn chìm dần xuống đáy biển. Nó nhìn thấy mặt nước có động tĩnh sau đó là thấy tua bạch tuốc dơ lên bám chặt vào người con Thanh. Nó mỉm cười

- Về thôi anh! XOng rồi! – Nó nói với anh 2 rồi đóng sập cửa lại trèo lên ghế phụ ngồi

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương